Đại Viên Vương

Chương 84







Vương Phật Nhi nhớ tới Vu Đạo Toại, lại hỏi:" Trong số Hộ pháp thần tướng chẳng lẽ lại không ai có tu vi nhất, nhị phẩm sao?"



Nhân Đà La ho khan một tiếng rồi nói:" Nếu tu luyện không vượt quá ngũ phẩm thì mấy ngoại môn đệ tử được lựa chọn làm thần tướng này căn bản không có tư cách trở thành phong trấn thần tướng. Trở thành phong trấn thần tướng có chỗ tốt là lấy linh hồn ký thác ở trong một món pháp khí, thần binh, chỉ cần pháp vật ký thác linh hồn không bị hủy thì sẽ giống như là sống mãi không chết. Chỗ không hay là từ nay về sau không còn là con người nữa."



Cưu Ma La Cấp Đa tiếp nối câu chuyện, bổ sung:" Vào lúc công lực ở đỉnh điểm, có nguyện ý trở thành phong trấn thần tướng hay không thì cũng xuất phát từ lòng tự nguyện. Trong lịch sử mấy ngàn năm của bản tự, người có tu vi ngoài nhị phẩm cũng chỉ có khoảng mười người, ai cũng đều là nhân vật xuất thế kinh thiên động địa. Người như vậy làm sao có thể cam tâm tình nguyện trở thành phong trấn."



Nhân Đà La niệm một tiếng phật hiệu, mỉm cười nói:" Hiện nay, trong bản tự thì sư phụ ngươi có võ công cao nhất. tu vi võ học của hắn trong liệt đại tổ sư của bản tự cũng có thể xếp vào năm người hàng đâu. Lão tăng bất tài, thành tựu võ học chỉ gần bằng sư phụ của ngươi, có tu vi nhị phẩm."




Vương Phật Nhi nhớ tới danh sách trên Hoàng thiên bảng của Đại Càn mà chính mình đã gặp tại Xích Tinh thai, lúc này mới có chút ít khái niệm về sự phân bố cao thủ ở Trung thổ Thần Châu. "Từ đây mà xét, nếu ta có thể duy trì tốc độ tiến bộ hiện nay thì sau mười năm nữa là có thể tung hoành ngang dọc tại đại lục này rồi."



Trong đầu ảo tưởng đến việc tại Đại Lôi Âm tự thu nhận vô số ni cô xinh đẹp khỏe mạnh...... Tận tình đùa cợt kẻ địch nào dám xâm phạm." Địch nhân là nam, nếu cao to đẹp trai thì dùng những ni cô xấu nhất tới làm chuyện dâm ô, nếu cao lớn mà xấu xí thì dùng những hòa thượng xấu nhất tới làm chuyện dâm ô...... Aha ha ha! Địch nhân là nữ, nếu coi vừa mắt thì có thể để ta hưởng thụ, còn nếu coi không lọt mắt thì gọt trọc đầu tóc bắt làm ni cô xấu xí, tới làm ......"



Nhìn thấy Vương Phật Nhi nghe xong lời giải thích, trên mặt lộ ra nụ cười tủm tỉm giống như Phật tổ giảng kinh, Già Diệp hái hoa thì hai vị cao tăng đức độ cho rằng hắn cũng có ý chí và quyết tâm giống như bọn họ nên đều mỉm cười.



Trong lúc nhất thời, già trẻ ba người đều cười một cách cực kỳ khó hiểu.



Sau khi từ biệt Nhân Đà La, Vương Phật Nhi và Cưu Ma La Cấp Đa quay về Nhật Luân điện.



Lần này bởi vì sắp sửa chia ly với đệ tử, Cưu Ma La Cấp Đa truyền thụ kỹ lưỡng, rõ ràng nốt hai mươi tám chiêu Đại Nhật Hỏa diễm đao còn lại. Vương Phật Nhi ngày đêm khổ luyện, cũng không nhàn rỗi mà phân thần nghĩ ngợi linh tinh.



Đại Lạn Đà tự rốt cục quyết định phái ra tăng binh tiếp thu Đại Lôi Âm tự, chuyện này đã đồn ầm khắp toàn tự. Mà bảng văn chiêu mộ tăng chúng nguyện ý đi đầu đến Đại Lôi Âm tự đã dán tại Nhật Luân điện, hàng ngày đều có tăng nhân tiến đến báo danh.



Vương Phật Nhi lúc đầu còn định không cự tuyệt bất cứ một ai, sau lại phát hiện có rất nhiều tăng nhân đến báo danh ngay cả tu vi cửu phẩm cũng không có, lúc này mới trở nên cẩn thận hơn. Đại Lạn Đà tự tồn tại mấy ngàn năm, cuộc sống trong chùa có chút ưu việt, những người nguyện ý đi đầu đến Đại Lôi Âm tự đều là những tăng nhân vô cùng không được toại nguyện của bản tự hoặc là hạng người danh lợi, nuôi mộng một bước lên trời, tới Đại Lôi Âm tự chiếm một chức thủ tọa, để cho Vương Phật Nhi ngoài thời gian tập võ phải tiếp đãi cực kỳ vất vả. Đến khi hắn tập luyện thành công ba mươi sáu chiêu Đại Nhật Hỏa diễm đao, tổng cộng cũng chỉ chọn lựa ra hơn ba mươi tên tài năng có thể dùng được.



" Bọn người kia so ra lại còn kém cả ngàn tên thi binh vũ lực cao mà ta thu nhận được tại Ác quỷ đạo, trí lực cũng chỉ ở mức độ trung bình. Ta mang theo đám phế vật như vậy đi làm cái gì chứ?" Truyện "Đại Viên Vương "




Hắn oán trách sư phụ, Cưu Ma La Cấp Đa đến một câu cũng không thể nói. Sống ở Đại Lôi Âm tự này cũng khá vất vả, nhưng không phải là vùng đất chiến tranh có đến mấy vạn thi binh cần thanh trừ, nếu không có bản lĩnh trong tay thì chẳng những không làm được cái gì mà còn bị liên lụy.



Hắn cũng chỉ an ủi Vương Phật Nhi:" Đại Tự Tại viện cùng Kim Cương viện mỗi nơi sẽ phái ra bốn tên võ tăng, những người này sẽ dẫn theo đệ tử tương ứng của chính mình, chắc cũng được khoảng năm trăm người."



" Đưa ra đội ngũ như vậy làm gì? Nghe ta hay là nghe tám tên của nợ kia?" Vương Phật Nhi không nói ra miệng, nhưng trong bụng chửi thầm không ngớt. Hắn bây giờ cũng đã suy nghĩ thông suốt, bối cảnh của Lạn Đà tự quá sâu, tranh đoạt công khai, đấu đá bí mật nhiều như lông trâu." Ta xem xem có thể kiếm được cái gì tốt hay không, sau đó tự mình chuồn luôn! Đi cùng mấy tên hòa thượng này thì chẳng có tiền đồ gì!"



Vương Phật Nhi từ Ác quỷ đạo tu hành trở về, thực lực thì tăng mạnh nhưng đồng thời lòng tin thì tiêu tan hết.



" Nếu thật sự không có cách nào để chọn lựa dựa trên tài năng thì chọn lựa từ hình thức cũng được. Chỉ cần sạch sẽ khỏe mạnh, khi cần mang ra bán thì cũng được giá tiền cao." Hắn chào Cưu Ma La Cấp Đa cáo lui, đi khỏi Nhật Luân điện, tới Kim Cương viện báo cáo công việc với Nhân Đà La.



Quy củ của Lạn Đà tự thật là lỏng lẻo. Vương Phật Nhi tới Kim Cương viện cũng không phải thông báo với ai, đi thẳng vào thiền phòng của thủ tọa. Một lão tăng áo bào tro đang ở đó nói chuyện cùng Nhân Đà La, bắt gặp Vương Phật Nhi thì sắc mặt lão tăng này lộ vẻ vui mừng.



Vương Phật Nhi thi lễ với Nhân Đà La, đảo mắt qua phát hiện lão tăng áo bào tro này chính là cái vị giảng dậy niệm pháp tại sân sau của Kim Cương viện.



" Thủ tọa, đệ tử nguyện ý tới Đại Lôi Âm tự, dĩ nhiên là Kim Cương viện chúng ta cần xuất ra bốn vị trưởng lão. Luận về lý lịch tuổi tác, phật học tu dưỡng, trong bản viện cũng không mấy người có thể so sánh với ta được!"



Mặt Nhân Đà La có vẻ khó coi, ánh mắt chuyển tới trên người Vương Phật Nhi thì lập tức như trút được gánh nặng, giọng điệu không hề thay đổi nói:" Ngươi đã nguyện ý tới Đại Lôi Âm tự thì có thể trực tiếp thỏa thuận với Vương Phật Nhi. Nếu hắn nguyện ý nhận ngươi, ta cũng không có ý kiến!"




Vương Phật Nhi đích thân đã thấy lão tăng này niệm pháp tinh thâm, mặc dù không hiểu võ công như thế nào nhưng nhìn chung là một cường giả nên nào có ý định từ chối, cứ làm như không thấy ánh mắt ám chỉ của Nhân Đà La.



Hắn ra vẻ trầm ngâm, một lúc lâu không nói, loại thủ đoạn lạt mềm buộc chặt này thật sự chỉ dùng để dụ trẻ con, tuy nhiên vẫn dùng rất tốt.



Phật Đà Cái nhìn thấy Vương Phật Nhi hình như có vẻ do dự, lập tức chưởng hợp ở trước ngực, miệng tụng kinh văn. Vương Phật Nhi mới đầu còn không để ý đến, nhưng sau một lát thì dần dần cảm thấy có chút đau đầu.



Nhân Đà La nhìn thấy Phật Đà Cái mở miệng tụng kinh, sắc mặt cũng có chút bi thảm, những dây leo trên đầu cuộn lại, lập tức bao kín hết cả đầu. Vương Phật Nhi là người thông minh lanh lợi, đương nhiên không đợi đến khi nếm đủ khổ đau rồi thì mới buộc phải bất đắc dĩ chấp nhận. Truyện "Đại Viên Vương "



Hắn hơi khom người, không lên tiếng mà quyết định đứng dậy rời đi.



Chân trước của hắn mới bước đi, Phật Đà Cái đã ớ mồm, sắc mặt có chút cấp bách hoảng sợ. Môn niệm pháp này của lão có thể khiến người khác đầu đau như búa bổ, tên là Kim cô trừu lô chú. Niệm pháp tu luyện tới chỗ cao thâm, có thể ép cho não người còn đang sống sờ sờ phọt ra qua thất khiếu. Truyện "Đại Viên Vương "



Mặc dù niệm pháp này lợi hại như thế, nhưng chỉ có tác dụng trong phạm vi nhất định. Nếu Vương Phật Nhi nhanh chân bỏ chạy, Phật Đà Cái kia tất nhiên cũng không làm gì được. Hai tay lão kết ấn hư ảo, Vương Phật Nhi nhất thời như bị núi đè, cảm thấy không thể bước nổi bước tiếp theo.



" Lão tăng bình sinh vẫn nghĩ đem một trăm lẻ tám loại niệm pháp của bản tự giáo hóa thiên hạ, dẹp bỏ tranh đấu binh đao. Vương Phật Nhi huynh chủ trì Đại Lôi Âm tự, chính là nơi đang có chiến tranh, nên để cho lão tăng thí nghiệm. Nếu ngươi đáp ứng, lão tăng nguyện cùng tám mươi hai tên đệ tử môn hạ đồng lòng ủng hộ nhiệt thành!"


Bình Luận (0)
Comment