Đại Viên Vương

Chương 88







Thân hình một hài đồng sáu tuổi thì có thể cao được bao nhiêu? So với thanh Bắc đẩu dài hơn hai thước, Vương Phật Nhi chỉ bằng một nửa chiều dài của thân đao. Hơn nữa Vương Phật Nhi nhiều nhất chỉ nặng khoảng trên dưới ba mươi cân, trong lượng của thanh Bắc đẩu này vượt hơn hắn tới gần hai chục lần.



" Sư phụ! Ngài xác định là thứ này rất phù hợp với con sao?"



Vương Phật Nhi hỏi thử một câu, Cưu Ma La Cấp Đa cười đáp:" Tinh túc thần binh có dị năng khác với các loại thần binh nhất phẩm khác, nếu ngươi có thể hóa nó thành tinh khí thu vào trong cơ thể thì việc mang theo sẽ cực kỳ thuận tiện."



Vương Phật Nhi bấm chốt, chậm rãi rút đao. Thân đao Bắc đẩu có màu lam kỳ dị, cũng không biết do loại chất liệu nào chế tạo thành, mới rút ra khỏi vỏ đã thấy có một luồng hàn ý lạnh ngắt hắt thẳng vào mặt. Khí thế cực kì lạnh lẽo của thanh đao xâm nhập qua chân khí hộ thân của Vương Phật Nhi khiến cho hắn không tự chủ được phải rùng mình một cái. Truyện "Đại Viên Vương "




Cưu Ma La Cấp Đa nhẹ giọng nói:" Hơn ngàn năm trước, đây vốn là thanh bội đao tùy thân của đao vương Tinh Dật Vũ. Theo truyền thuyết, vị tiền bối này sáng chế ra đao đạo, đột phá giới hạn võ học nhất phẩm, chính là võ học chí cao thuộc chuẩn của cấp bậc thần thoại. Đao vương Tinh Dật Vũ tung hoành nhân gian gần ba trăm năm rồi mới đăng thần mà đi, nếu có thể từ Bắc đẩu mà lĩnh ngộ được tâm pháp năm đó của Đao vương, ngươi cũng có hy vọng nghiên cứu đến cái loại cảnh giới chưa tùng được nói đến này."



Vương Phật Nhi dùng tay chậm rãi vuốt qua thân đao, chỗ ngón tay chạm vào lạnh đến thấu xương. Hắn tuy là băng hỏa song tu, Thập phương Đống ma đạo, Vô hạn Quang minh hỏa đều đã đạt đến tu vi ngũ phẩm nhưng thật sự vẫn có chút không chịu nổi luồng đao khí phản phác này.



" Thần binh như thế này thì đích thực có hiệu quả thần kỳ làm tăng gấp bội vũ lực và sát lực, chả trách cả sư phụ ta cũng không cưỡng nổi bị hấp dẫn."



Bàn tay hắn hơi nhỏ, căn bản không cầm được chuôi đao Bắc đẩu. Thanh Bắc đẩu có thân đao rất dài, chuôi đao đã chừng hơn ba mươi phân. Người có thể thoải mái cầm và vũ động thanh đao này thì tất nhiên phải có thân hình hùng vĩ cao lớn khỏe mạnh dị thường, hai tay nhất định phải to như cái quạt mới có khả năng sử dụng nổi.



Vương Phật Nhi niêm hai ngón tay khởi động Đại na di niệm pháp. Thanh đao Bắc đẩu kêu nhỏ một tiếng, rốt cục thân đao hoàn toàn thoát ra khỏi vỏ rồi theo sự điều khiển bởi pháp lực của Vương Phật Nhi, lập tức bay lên trên không đứng thẳng tắp ở ngay phía trên bàn tay của hắn.



Với tu vi võ học hiện thời của Vương Phật Nhi, nhấc một vật nặng nghìn cân cũng không khó, nêu phối hợp với Đại na di niệm pháp thì việc điều khiển một vật nặng hơn ba nghìn cân cũng có thể làm được. Tuy nhiên, thanh đao Bắc đẩu có trọng lượng thật sự đáng sợ, Vương Phật Nhi trong lòng thầm nghĩ:" Thanh đao này nặng đến thế này, ta bây giờ không sử dụng được. Không có sức mạnh tám chín ngàn cân thì căn bản không thể sử dụng thanh đại đao năm trăm cân được."



Thân đao Bắc đẩu láng bóng, cổ kính, từ mũi đến chuôi đao đều không có hoa văn trang trí gì, chỉ trên sống đao mơ hồ có một luồng hỏa diễm màu trắng tinh thuần chập chờn qua, phảng phất có tiếng gào thét giận dữ vừa bi thương vừa hào hùng từ trong luồng hỏa diễm này truyền ra.



Không cần Cưu Ma La Cấp Đa chỉ bảo, Vương Phật Nhi cũng biết đây là vị cao thủ bất hạnh kia của Ngũ Trang quan. Năm đó, người này có thể ngang sức ngang tài với Cưu Ma La Cấp Đa thì không cần phải nói cũng biết là có võ công cực cao, nếu còn sống đến bây giờ thì nói không chừng cũng có thể trở thành cao nhân nhất phẩm, nhị phẩm tung hoành trên nhân thế.




" Nghe nói thanh Bắc đẩu này khi chém giết một kẻ địch thì có thể hấp thu tinh khí hồn phách của đối phương, cuồn cuộn không ngừng cung cấp cho chủ nhân. Tuy nhiên nếu không có tâm pháp phối hợp để hóa giải, thu nạp những loại năng lượng đến từ bên ngoài này thì người sử dụng sẽ rất dễ bị thác loạn thần trí, chân khí căng trướng phá vỡ kinh mạch khí hải. Ta khuyên đồ nhi không phải đến khi vạn bất đắc dĩ thì không nên dùng cái dị năng này của thanh Bắc đẩu."



Vương Phật Nhi nghe những lời chỉ dạy của Cưu Ma La Cấp Đa, lúc đầu thì rất hưng phấn, nhưng sau khi nghe toàn bộ thì lại tức giận đến mức thiếu chút nữa thì muốn ném thanh đao này xuống đất.



" Loại đồ vật này rất tà môn, lai lịch lại không trong sạch, còn không bằng ta sử dụng Kim Lân mộc vừa yên tâm vừa thuận tay. Mặc dù Kim Lân mộc chỉ là pháp binh tam cấp, nhưng hiện thời cũng đủ cho ta sử dụng."



Mặc dù là nghĩ như thế, nhưng việc vứt bỏ một thứ đồ tốt đang có trong tay thì Vương Phật Nhi thật sự cũng không dễ mà làm được. Đang lúc do dự, Cưu Ma La Cấp Đa nhẹ nhàng vung tay bắn ra một chỉ. Chỉ lực đánh trúng vào trên thân đao Bắc đẩu khiến cho thanh trường đao này đột nhiên vang lên tiếng kêu ong ong thanh thoát, cả thanh đao và vỏ đao hóa thành hai luồng quang khí màu xám và màu lam, quay lại nhập vào trong cơ thể Vương Phật Nhi. Truyện "Đại Viên Vương "



Bắc đẩu hóa thành khí dung nhập vào thân thể khiến cho Vương Phật Nhi nhất thời cảm thấy thể trọng của mình nặng thêm không ít hơn hai mươi lần. Một cái nhấc tay nhấc chân cũng tựa như cảm giác đang mang trên lưng đang một bao cát vô cùng nặng, động tác hết sức chậm chạp.



" Sư phụ, người hãy đưa thứ này ra ngoài đi, con mang nó chẳng thoải mái chút nào."



Cưu Ma La Cấp Đa mỉm cười nói:" Sau khi Bắc đẩu lọt vào tay ta, ta đã từng nghiên cứu một khoảng thời gian, lĩnh ngộ ra cái Vô đao pháp này có thể thu đao nhập vào trong thân thể. Ta bây giờ sẽ truyền thụ cho con. Đồ nhi, sau khi tập thành, con tất nhiên có thể thu vào, phóng ra một cách dễ dàng."



" Sư phụ, người đối với con thật sự là quá tốt đi. Đồ nhi đúng là cảm kích đến rơi nước mắt......"



Vương Phật Nhi bắt gặp thần sắc trên mặt Cưu Ma La Cấp Đa, thì biết rằng không hiểu vì sao mình đã khiến cho sư phụ lại phải một lần tính kế.




" Ngươi đã xác định danh sách những tăng nhân sẽ dẫn theo tới Đại Lôi Âm tự, Kim Cương viện cùng Đại Tự Tại viện thì không có vấn đề gì, ngày mai đồ nhi có thể xuất phát được rồi. Bản tự lần này xuất ra một vạn đỉnh bạc để chi dùng trong chuyến này, lại xuất ra thêm hai mươi con Xích mao đà (lạc đà lông đỏ) cho con dùng để vận chuyển hành lý. Ra bên ngoài thì tiết kiệm là trên hết. Đồ nhi, con ra trấn thủ biệt viện, sự phát triển sau này không thể tính trước được, nếu muốn kinh doanh......"



Cưu Ma La Cấp Đa dặn đi dặn lại, Vương Phật Nhi liên tục gật đầu, thầm nghĩ:" Lão tử đã chơi vô số lần đủ các thể loại trò chơi Tam quốc, tất cả những cái gì là tham vọng, chí hướng cũng chỉ khỉ mốc. Cái loại kinh nghiệm tự mình phát triển một phương thế lực, bắt đầu từ làm Thành chủ trở lên, chỉ sợ lão nhân gia người không quen mà thôi. Chờ khi ta đến Đại Lôi Âm tự thì lập tức khởi động kế hoạch chiêu hiền, thu nạp nhân tài, tụ họp lưu dân, khai thác quặng mỏ, khai khẩn nông trường, cổ vũ mậu dịch......"



Trong lòng tưởng tượng đến cảnh khoái hoạt, Vương Phật Nhi tươi cười hớn hở, lắng nghe thập phần cẩn thận những lời Cưu Ma La Cấp Đa dặn dò, sau đó sửa đổi lại thành kế hoạch chiếm Đại Lôi Âm tự cho có hiệu quả, có mục tiêu hơn.



Ba tháng lên núi, bất quá hai tháng muốn rời đi. Vương Phật Nhi căn bản không hề nghĩ rằng quá trình học nghệ của mình lại nhanh như thế. Vốn đang nghĩ rằng cuộc sống ở Lạn Đà tự trên Chỉ Không sơn này phải kéo dài đến một vài chục năm, thỉnh thoảng có chút diễm ngộ mà gặp được sư muội xinh đẹp của nhà ai đó để thành một cặp thanh mai trúc mã, rồi lại dựa vào võ học bản tự mà dương oai với thiên hạ. Truyện "Đại Viên Vương "



" Hôm nay sẽ phải rời khỏi đây. Nhân thế biến ảo cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi."



Đại Lạn Đà tự phái tăng nhân ra trấn thủ một biệt viện khác chính là một việc động trời. Một khi rời đi nhậm chức chủ trì một biệt viện, thân phận lập tức đổi khác, quyền thế khuynh đảo toàn tự, là việc mà mỗi tăng nhân đều mơ mộng đến.



Đại Lôi Âm tự là ngôi chùa lớn nổi danh ở Trung thổ, lần này phái ra đến tận năm trăm tăng nhân là một số lượng chưa từng có trong hơn mười năm gần đây. Bởi vậy lúc Vương Phật Nhi thống lĩnh đội ngũ rời khỏi cửa chùa thì có đến cả ngàn tăng chúng chạy ra xem


Bình Luận (0)
Comment