Ma Kim và đám thuộc hạ giờ đây được ưu tiên bố trí vào những căn phòng tốt hơn trên thuyền.
Nơi đây có cửa sổ để ngắm khung cảnh thơ mộng bên ngoài, không cần phải đi đến mạn thuyền nữa.
Một canh giờ nữa thuyền sẽ bắt đầu phi hành.
Ma Kim cử một tên thuộc hạ giao thêm hối lộ cho tên tổng quản để y khỏi phải sinh lòng tham mà lật lọng đòi kiểm soát số nguyên liệu đã tốn công thu thập.
Thật ra Ma Kim cũng chẳng phải keo kiệt, tiếc gì vài món nguyên liệu nhị giai, hắn chỉ sợ khi lộ ra sẽ khiến Bạch gia phát hiện thực lực của Kim gia.
Nếu chuyện đó xảy ra thì sẽ dẫn tới rất nhiều phiền phức, nhất là khi họ sẽ lật lại vụ án khi xưa.
.
Tên thuộc hạ quay lại, báo rằng phía tổng quản đã thu xếp ổn thỏa.
Cứ ngỡ mọi việc cứ êm xuôi như thế cho đến khi giữa đường trở về có một đám ma tặc xuất hiện.
Bọn chúng là những tên tu ma hiểm ác chuyên giết người cướp của.
Thực lực của chúng rất cao cường, rất khó đối phó.
Tuy vậy thông thường ma tặc không dám đụng tới người của nhị giai thế gia nhưng không rõ vì sao hôm nay lại mò tới đây.
Ma Kim lúc này đã lấy lại được ma nhãn, thoáng nhìn đã biết được thực lực của những kẻ ngự kiếm bên ngoài.
Ma Kim bàn bạc với đồng bọn:
-Hai mươi tên nhị giai sơ kì, năm tên nhị giai trung kỳ, một tên nhị giai hậu kì.
Thực lực trên ba chiếc phi thuyền tính cả chúng ta thì là hai trăm năm mươi lăm từ nhất giai hậu kì trở xuống, mười lăm nhị giai sơ kì, bốn nhị giai trung kì và gần trăm nô bộc khác.
-Đám người Bạch gia không cử nhị giai hậu kì đi theo hộ tống sao chủ nhân? (Hổ Trung)
-Ừa, bọn chúng ỷ y cổng dễ mà.
(Ma Kim)
-Rõ lực lượng chúng ta hơn hẳn mà nhỉ? (Ái Như)
-Ừa, nhưng mà chắc chắn đối phương có chuẩn bị, e rằng lành ít dữ nhiều.
Giờ thì mấy phu nhân và ta sẽ chạy trước, đám nô lệ các ngươi ở lại bảo trọng.
(Ma Kim)
-Tuân lệnh thưa chủ nhân! (Hổ Trung)
Nói là làm liền, bọn họ lập tức mang theo nguyên liệu rồi phóng thuyền trốn đi.
Đám ma tặc ấy vậy mà toàn lực đuổi theo, vâng, chính là toàn lực đuổi theo bốn người họ.
Điều này khiến hơn ba trăm người trên bốn chiếc thuyền lớn kia không khỏi bất ngờ.
Ngoại trừ đám giáo đồ của Ma Kim ra thì số người còn lại thở phào nhẹ nhõm.
"Xem ra tránh được một kiếp nạn."
"Dám chạy trước, đáng đời!"
"Có khi họ là đồng bọn của nhau, xem chừng trôm chỉa gì rồi cùng nhau bỏ chạy!"
"Có lẽ là bọn chúng địch thù của nhau, mém hại chúng ta bị liên lụy."
.
Như Ma Kim đã liệu, tốc độ của Hồ Mẫn là không có đối thủ, chiếc thuyền nhỏ bé của nàng được phủ lớp ma khí được trích xuất từ linh hồn.
Tên nhị giai hậu kì đuổi theo sau tự tin nghĩ rằng sức bền của đối phương là có hạn.
Nhưng mà bay mới được một đoạn là đã bị cắt đuôi rồi.
-Con mẹ nhà nó, rõ là nhắm vô chúng ta.
Không biết là tụi Bạch gia cấu kết bên ngoài hay thế lực liên quan tới Hồ Mẫn nữa.
Hoặc cũng có thể là bọn Lâm gia cũng nên.
Tức thật chứ.
Đang đau đít mà còn gặp chuyện phiền toái.
(Ma Kim)
-Chàng bớt giận đi, dù gì chúng ta đã thoát được đại nạn rồi, giờ nên tìm cách chữa trị cho chàng đã.
(Ái Như)
-Chịu, ta cũng hết cách.
Đau đít chết đi được, tí về ta thăng giai luôn, không có đợi chờ cái chi nữa.
(Ma Kim)
-Cứ tưởng chàng đợi siêu phẩm nguyên liệu chớ.
(Hồ Mẫn)
Nhờ con thuyền siêu tốc này, Ma Kim và các nữ nhân trở về rất an toàn và nhanh chóng, có điều ai nấy đầu tóc đều rối bù, riêng Hồ Mẫn là hao phí rất nhiều ma lực, vũ hồn Bạch Miêu cũng nhờ đó mà giảm được tí mỡ.
.
Ngay vừa khi về, Ma Kim lập tức cho người liên lạc với thành chủ, chuyển cho lão một nghìn đồng vàng kêu lão dùng để khắc phục hậu quả do thiên tai gây ra trên Hoàng Hà Thành vào tháng Dị vừa qua.
Thông qua chuyện này, Ma Kim muốn nhấn mạnh sức ảnh hưởng của Kim gia ở đất Hoàng Hà.
Bởi lẽ nếu địch nhân đuổi đến thì Kim gia còn có chỗ mà dựa dẫm.
Tuy vậy vài ngày sau vẫn không hề có dấu hiệu bọn tu ma đó lăm le tới nơi này.
.
Ba tiểu yêu Tiểu Xuân, Tiểu Hạ và Tiểu Thu nghe tin cha và các mẹ về liền vui mừng nhảy cẫng lên.
Mấy mẹ con ôm ấp nhau trông rất hạnh phục, Ma Kim chỉ biết dùng phân thân đứng từ xa ngậm ngùi quan sát.
Không phải hắn không thương mấy đứa trẻ, mà là do cái mông của hắn vẫn còn rất ê ẩm, suốt mấy ngày nay đã kiêng cữ rất nghiêm, hiện đang trong giai đoạn cách ly với nữ giới.
.
Đám người Hổ Trung và Dương Quang cũng quay trở về bình an.
Bọn họ dập đầu tạ tội với chủ nhân:
-Bọn nô tài đời này kiếp này không thể ngờ chủ nhân vì an nguy của bọn thuộc hạ mà mạo hiểm cùng với các phu nhân đánh lạc hướng, câu dẫn kẻ thù đi chỗ khác, mong chủ nhân trừng phạt cho sự vô dụng của bọn nô tài.
Ma Kim thừa cơ khoác lác vài câu kể về tình cảm giáo phái, lòng trung thành, trách nhiệm các kiểu và chốt:
-Các ngươi không tự trách..
Mọi sự đã có ta lo liệu.
Nếu muốn thì hãy chăm chỉ phát triển giáo phái, khiến cho toàn Hạ Giới này trở thành vật sở hữu của bổn tọa.
.
Chịu đựng thêm hai ngày nữa thì Thiên Khả cũng quay trở lại Kim phủ, dáng vẻ nàng xem ra rất hào hứng phấn khởi, lại còn đem theo một đống đồ ăn về cho mọi người, bảo rằng đây là vài món lặt vặt tông môn tặng thưởng.
Ma Kim triệu bốn nàng đến giường, lúc này Ma Kim liền đưa ra một quyết định hệ trọng:
-Ta sẽ bế quan thăng lên nhị giai!
-Em cũng muốn lên nữa! (Tuyết Hân)
-Thiếp cũng vậy, nếu thế thì hai bọn thiếp sẽ bớt làm gánh nặng cho chàng! (Ái Như)
-Dẹp, đợi ta lên nhị giai xong ta sẽ gặt đầu hết cái Hạ Giới kém cỏi này, giúp hai nàng thăng giai một cách hoàn hảo nhất.
Chứ nói thẳng ra thì hai nàng ngộ tính không hề cao, nếu không có thiên phú của ta thì không biết theo con đường tu tiên thông thường các nàng có tiến vào nhất giai được không á!
Hai nữ nhân nghe thế, trong lòng rất hổ thẹn, không có lời nào để chống chế, mặt cúi gầm xuống.
Ma Kim thấy vậy liền an ủi:
-Ta thương mấy nàng nên muốn các nàng có cơ hội ở bên ta lâu hơn.
Mong các nàng hiểu cho ta, chứ đống nguyên liệu này, đối với ta chỉ là hạt cát nhỏ bé, tu chân giả nói không với nóng vội.
Ngoan ngoãn chờ đợi đi, rồi sẽ có ngày các nàng có thể tự mình phi hành.
Hai nữ nhân không khỏi cảm động trước lời nói ngon ngọt của Ma Kim, cả hai tỉ muội đồng thời ôm chầm lấy hắn.
.
Ma Kim lúc này có thể an tâm thăng giai.
Tích tắc một tuần trôi qua, vết thương của hắn lành lặn trở lại, hắn không kiềm được nỗi sung sướng hét toáng lên.
Mấy nữ nhân ngóng đợi ở bên ngoài, lập tức ùa vào hăm he mần thịt hắn.
Bỗng hắn giơ tay chặn lại, đăm chiêu suy nghĩ:
-Khoan đã, có gì đó không đúng...vũ hồn ta đâu?
Ma Kim, đệ nhất thiên tài, bậc thầy luyện dục, chủ nhân cao quý,...lại thăng giai thất bại.
-Lêu lêu, gáy cho lắm vào, giờ không đủ ngộ tính để thăng giai.
(Hồ Mẫn)
-Nhưng ít nhất vết thương ta hồi phục lại rồi, chắc chắn là chỗ nguyên liệu này quá kém mới ảnh hưởng tới tỉ lệ thành công.
(Ma Kim)
-Thế giờ chàng tính sao, có thăng giai nữa không á? (Ái Như)
-À ừm, ta nghĩ là không, hoặc cũng có thể là có, à mà có đi, dù gì cũng mém chết, ta lười cày lại lắm.
Các nàng đợi ta thêm một tuần nha.
(Ma Kim)
-Có thể nào bỏ ra một tí thời gian vui vẻ rồi bế quan tiếp không anh? (Tuyết Hân)
-Ta không nghĩ thế, bế quan thăng giai rất quan trọng, không thể lơ là, dễ dẫn tới tẩu hỏa nhập ma.
Tuy vậy nhưng mà...!(Thiên Khả)
-Thôi quyết định thế nhé.
Hẹn một tuần sau ta sẽ trở lại và lợi hại hơn xưa.
Lên nhị giai rồi thì lúc đó khéo ta có thể tạo ra hàng chục phân thân luôn.
(Ma Kim)
Nghe đến đấy, mắt các nữ nhân sáng rực, vội lui ra không dám làm phiền tới hắn.
.
Thế là một tuần nữa lại trôi qua, còn sót lại mỗi ba bộ nguyên liệu dự trù, số kia đã phân phát cho đám thuộc hạ, tính ra chỉ bế quan một lần mà mười đứa đã hết chín đứa thăng giai thành công.
Ma Kim đường đường nắm quyền tối cao ấy vậy mà trải qua hai lần bế quan rồi vẫn thất bại.
Các phu nhân không nhịn được nữa, phá xông vào cưỡng hiếp hắn.
Đã lâu lắm rồi bọn họ mới được dịp thác loạn như thế.
Ma Kim lúc này vô cùng sung sức, cùng lúc tạo ra hẳn ba phân thân, ghép thành bốn cặp cứ thế ân ái với nhau khỏi phải tranh giành.
Trong căn phòng ấy, tiếng các nữ nhân thở dốc dồn dập và mồ hội nhễ nhại hòa quyện vào nhau.
Họ điên loạn, muốn nuốt chửng đối phương, người này nhấp xong đến người kia nhún, vô cùng uyển chuyển và thành thục.
Cơ mà cũng vì mãi tập trung thỏa mãn dục vọng quá mà đám người lớn ở Ma Kim lại để cho ba tiểu nữ ngây thơ Tiểu Xuân, Tiểu Hạ và Tiểu Thu lén lút quan sát qua cửa sổ.
Tâm hồn trẻ nhỏ cứ thế mà bị vấy bẩn.
.
Thực lực của Nhật Nguyệt giáo phái sau đợt thí luyện này đã vô cùng vững mạnh với việc chín giáo đồ thăng lên nhị giai sơ kì.
Mô hình nuôi trồng của Ma Kim rất thành công, trong tháng Giêng, linh thú và ma thú ồ ạt đổ xô ra cắn xé nhau.
Tuy lực lượng giáo phái ở lại không quá tinh nhuệ, nhưng nhờ vào sự chuẩn bị chu đáo của Ma Kim từ trước, đám thuộc hạ này đã thuần phục được vài loại thú dũng mãnh.
Nhật Nguyệt thương hội thì như diều gặp gió, đã vươn xúc tua của mình ra khắp Việt Quốc, trở thành thương hội đứng đầu trong các mặt hàng thủ công và nông nghiệp.
Với việc đẩy mạnh công tác xã hội, người dân trong cả nước đều biết đến danh tiếng của Nhật Nguyệt và Kim Phủ.
Thông qua việc móc nối với giáo phái, thế lực của Ma Kim đã có trong tay nhiều nhân tài, đảm bảo sau này hắn ta và các phu nhân không làm mà vẫn có ăn, thậm chí là ăn hết sạch Hạ Giới như hắn từng tuyên bố.
Tuy nhiên, điểm mạnh nhất của Ma Kim chính là sự nhẫn nhịn, những thông tin trên đã được hắn bảo mật rất cẩn thận.
Nhật Nguyệt và Kim Phủ trong con mắt của các thế lực lớn vẫn chỉ là một đám người phàm phu tục tử chuyên làm trò vặt vãnh bán đồ mỹ nghệ.