Đàn Hắc Phong xem chừng đã cảm ứng được cửa tử khi đối đầu với cường địch, vì vậy những cá thể chưa bị thương vẫn sẵn sàng tự bạo, hàng trăm cái ngòi ong đồng loạt phóng về phía đám người Sát Dục hội.
Hắc Báo của Nhị nhanh chóng được triệu hoán ra, nó đứng trước che chắn cơn mưa ám khí. Những người khác cũng tập trung cường hóa linh thuẫn của bản thân để tự bảo vệ mình.
Mặc dù phản xạ nhanh nhưng bọn họ vẫn bị vài cái ngòi đâm trúng. Cũng may ngòi của Hắc Phong không có độc tính cao, vết thương nó gây ra chủ yếu khiến cho nạn nhân đau đớn.
Đám tu ma giả sớm đã làm quen với nỗi đau thể xác rồi nên chuyện này chỉ là vặt vãnh.
Trong trường hợp đám ong không chọn tự bạo tập thể mà chơi trò đuổi bắt thì khéo còn rắc rối hơn. Dù gì Ma Kim vừa mới tiếp cận mấy con côn trùng này không lâu, há có thể lập tức xóa bỏ bản năng của chúng.
Chưa để đồng bọn có thời gian để hồi phục, Tứ lại lần nữa hét lớn cảnh cáo:
- Có độc khí, hãy hạn chế hô hấp!
Nhị vừa dùng tay rút ngòi ong ra, vừa giở giọng chế giễu:
- Tiểu Tứ hôm nay làm ăn lề mề quá đấy. Mồm thì to hơn trước, ngươi nghĩ bọn ta điếc à?
Tứ đang tâm trạng bất an, y cẩn trọng đề nghị:
- Ta vẫn cảm thấy có gì không đúng. Chúng ta mau rời khỏi đây đi.
Vừa dứt lời, bỗng nhiên từ lối mà bọn họ tiến vào có thêm một đàn Hắc Phong bay đến.
- Chết tiệt!
Nhị lớn giọng chửi, vũ hồn vừa mới vừa thu vào để hồi phục lại phải triệu hồi ra lần nữa để phòng thủ.
Ngũ vội lấy phù chú ra để đánh đòn phủ đầu, liền sau tiếng nổ vang dội lại là một cơn mưa ngòi ong tiếp đãi bọn họ.
Nhưng mà bữa tiệc đã được Kim giáo chủ soạn sẵn, các quan khách sẽ phải đón nhận thêm ba đàn Hắc Phong nữa coi như là quà giao lưu.
Sở dĩ hắn hào phóng như thế là vì hắn đã nắm được cách thuần hóa loại linh trùng này, nếu vung tay quá trớn thì chỉ việc nhân giống hoặc đợi sang năm đi vào Trung Tâm kiếm thêm vài tổ.
Tốc độ tăng trưởng của Hắc Phong trong điều kiện nuôi nhốt nhân tạo nhanh hơn nhiều so với ngoài tự nhiên, chỉ cần khoảng sáu tháng là từ một đàn ong một trăm cá thể phát triển thành năm đàn tương tự.
Hấp thụ dâm khí của Ma Kim lại càng làm chúng trưởng thành và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Điểm hạn chế duy nhất chắc là chúng cần nguồn thực phẩm dồi dào, chúng thụ phấn cho linh thảo nhưng cũng đồng thời hấp thụ dưỡng chất trong đó.
Số linh thảo đem từ thung lũng Khánh Hòa về dùng đã quá nửa, còn cánh đồng tự trồng thì chưa đơm hoa kết trái.
Ma Kim đang dự tính xây dựng vài trại nuôi linh trùng trong Trung Tâm, với nồng độ linh khí cao có sẵn, bọn chúng sẽ giảm độ háu ăn lại, tiết kiệm rất nhiều chi phí.
.
- Ngũ, thử phá hai cánh cửa đá kia xem.
Nhị hét lớn sau khi đợt linh trùng thứ ba xuất hiện. Hắn không cam tâm giờ phải chật vật quay về theo đường cũ mà không thu được một chút chiến lợi phẩm nào.
Tứ không chỉ cảm nhận rõ ràng sự biến đổi của ngoại cảnh mà cả nội tạng, y nhận ra một loại độc dược quen thuộc đã ngấm vào cơ thể mình, bèn cảnh cáo đồng đội:
- Chúng ta đã trúng phải Mê Hồn tán. Đừng tiếp tục mạo hiểm nữa, quay trở lại thôi. Đối phương không rõ là có nhị giai hay không. Nên nhớ chúng từng giết gọn mười nhị giai trung kỳ của hội ta. Chúng nhiều chiêu trò như vậy ắt không tầm thường, chúng ta xem ra đã đánh giá thấp chúng. Cần báo lại cho tổng quản để điều chỉnh phương án phù hợp.
Mê Hồn tán là tên của một loại hỗn hợp nguyên liệu chứa chất gây buồn ngủ và suy giảm nhận thức, khiến nạn nhân nhanh chóng rơi vào trạng thái hôn mê. Có điều thứ mà Ma Kim sử dụng chỉ là vài thành phần trong đó, nên không thể coi là Mê Hồn tán mà chỉ gọi với cái tên mộc mạc là thuốc ngủ. So với Mê Hồn tán thì thuốc ngủ độc lực thấp hơn rất nhiều.
Nhị mặc dù điên tiết với đám người Nhật Nguyệt giáo nhưng trước giờ lời của Tứ nói chưa bao giờ nhầm lẫn. Y cũng cảm thấy thần trí và thể lực của mình suy giảm theo cấp số nhân, vậy nên đành ngậm ngùi nghe theo kiến nghị của đồng đội.
- Thôi được rồi. Ta sẽ tiên phong.
Trong tình thế nguy hiểm, không tên nào muốn nói lời thừa thải. Những tên sát thủ như chúng ít nhiều đã từng luyện qua độc, biết Mê Hồn tán khá khó để đào thải, thường thì họ sẽ lựa chọn phòng tránh nó bằng cách nín thở, nhưng giờ không rõ tại sao lại trúng một lượng lớn như vậy, đành phải kiếm được chỗ để điều hòa khí tức.
Đám người này có mang theo một chất kích thích mang tên Xích Huyết đan giúp cho đầu óc tạm thời tỉnh táo. Tuy nhiên vì chưa cảm thấy cần thiết nên chúng chưa sử dụng vội, dù sao loại đan dược này chỉ có hiệu quả trong một canh giờ, sau thời gian đó xuất hiện tác dụng phụ khiến người sử dụng loạn thần trong hai canh giờ tiếp theo.
Sau khi đàn Hắc Phong thứ năm tự bạo, những kẻ nhị giai này đã gần chạm tới giới hạn.
Đùng, rầm, rầm.
Giáo đồ Nhật Nguyệt giáo còn ẩn nấu trong Trang Viên không ngần ngại kích hoạt cơ quan ẩn để đánh sập các lối ra, ngăn kẻ xâm nhập tẩu thoát.
- Khốn khiếp!
Nhị tức điên lên, y bắt buộc phải sử dụng tới Xích Huyết đan để gia tăng linh lực tạm thời, dùng Hắc Báo mở đường thoát khỏi tử môn quan.
Cảnh vật tối đen như mực, không khí thì ngột ngạt, đường đi thì bị đất đá chắn ngang, đã vậy còn nhiều lối giả tựa lạc vào mê cũng, làm hao phí rất nhiều thời gian và công sức. Lại thêm những cái ngòi ong chưa được lấy ra khiến cho các thớ thịt trở nên nhức nhói.
Nhớ lại những lần khổ luyện trong Sát Dục hội, những trải nghiệm đau đớn, nguy hiểm bọn họ đều nếm qua nhưng chưa từng phải chật vật như này. Nếu khi trước được ví như súc vật được nhốt trong lồng và giáo huấn bằng đòn roi và xương máu, thì giờ đây, họ lại chính là những kẻ tội đồ bị trừng phạt dưới địa ngục.
- Khốn khiếp, khốn khiếp. Chi bằng tao xông pha về phía trước, khéo đã có thể sảng khoái chém giết.