Lúc này, ngoài cửa có hai nam một nữ đi vào, có vẻ là một đội, họ vừa vào cửa, đi thẳng đến quầy lễ tân: "Nghe nói có nhiệm vụ trường năng lượng vừa ban hành?"
Nhân viên lễ tân gõ nhẹ thiết bị trước mặt vài lần, sau đó chuyển thiết bị cho ba người: "Hai nhiệm vụ hiện tại đều chưa được nhận."
"Đều là những nhóm có hơn sáu thành viên trở lên, yêu cầu phải có một thành viên lọt vào top 30 và hai thành viên lọt vào top 100. Tất cả các thành viên đều phải có thời gian livestream hơn nửa năm."
Cô gái trong nhóm ba người tỏ vẻ ngạc nhiên: "Yêu cầu cao vậy á?"
Cô gái ở quầy lễ tân thở dài: "Phải đảm bảo an toàn cho mọi người ở mức độ cao nhất."
Ba người nhìn nhau, lắc đầu.
Sau khi ba người rời đi, Khương Yếm nhìn chàng trai xa lạ vừa nói chuyện với mình: "Hiếm khi Cục quản lý siêu nhiên ban hành nhiệm vụ trường năng lượng đúng không?"
Anh ấy vui vẻ giải thích: "Đúng là rất hiếm, bởi vì có rất ít ma quỷ có thể tạo nên trường năng lượng. Bình thường một năm nhiều nhất là hai nhiệm vụ. Cục cũng sợ mất nhà ngoại cảm, nên thường là người cấp quản lý giải quyết."
"Trong mấy năm qua, nhiệm vụ cấp trường năng lượng… Trong trí nhớ của tôi, chỉ được ban hành hai lần, một lần là người đứng thứ ba trong bảng nhận, lần thứ hai là nhà tang lễ phía Nam Tây Tạng. Hiện tại tất cả những người đi đến đó đều chưa quay trở lại."
"Vậy lần này...?" Khương Yếm tò mò hỏi.
"Không có cách nào." Anh ấy thở dài, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ bất lực: "Tốc độ hình thành của trường năng lượng ngày càng nhanh, hoặc là tốc độ ô nhiễm linh hồn đang tăng lên nhanh chóng."
"Khi các cô tham gia nhiệm vụ của kỳ ba, trang web chính thức của Hồng Chẩm đã tiết lộ một số thông tin trong thông báo mới nhất. Từ tháng ba đến tháng năm, máy kiểm tra năng lượng đã đo được bốn trường năng lượng mới chỉ trong vòng ba tháng. Số này không bao gồm các trường năng lượng có khả năng tự ẩn giấu, thận trọng ước tính hiện tại Hoa Quốc có sáu trường năng lượng đang không ngừng mở rộng."
"Sau khi thảo luận với quản lý cấp cao của cục, cho rằng các nhà ngoại cảm tại chức nên được tiếp xúc với trường năng lượng, họ cũng có tuổi rồi, không thể dùng cả đời giúp Hoa Quốc giải quyết. Tất cả các nhà ngoại cảm đều phải gánh vác trách nhiệm."
"Cho nên gần nhất Cục quản lý thử ban hành hai nhiệm vụ trường năng lượng." Khương Yếm tiếp lời.
"Đúng vậy." Anh ấy gật đầu.
"Nghe nói hai nhiệm vụ này chính là cấp trên lựa chọn cho rằng sẽ dễ dàng giải quyết hơn."
Khương Yếm hiểu rồi.
Nguyên nhân hình thành trường năng lượng là sau khi linh hồn hấp thụ đủ khí bẩn, nó bắt đầu thải ngược khí bẩn ra, từ đó hình thành một từ trường không gian riêng, do đó thay vì nói rằng tốc độ linh hồn bị ô nhiễm nhanh, thì nói nồng độ khí bẩn và tính ăn mòn ở Hoa Quốc hay thậm chí toàn cầu đang gia tăng.
Đây không phải là tin tốt.
Theo tốc độ hiện tại, trường năng lượng sẽ lan rộng đến mọi thị trấn trong vòng vài chục năm nữa, khi đó, không chỉ thế giới loài người mà không gian sống của muôn loài cũng sẽ giảm mạnh.
Khương Yếm trầm ngâm nhìn vào màn hình khổng lồ, bốn màn hình ở trung tâm giống như lỗ đen thu hút sự chú ý của mọi người.
Nam thanh niên bên cạnh cũng im lặng.
Lúc sau, anh ấy đột nhiên nhẹ giọng nói: "Tôi là Tống Tranh, mấy ngày nay tôi đều đến đây, để đích thân cảm ơn cô."
Khương Yếm nghiêng mặt sang một bên.
Cô có ấn tượng với Tống Tranh, dù sao anh ấy cũng là người cho Trần Nhiên Y mượn năm giác quan, xét đến tình huống lúc đó, nói là mượn thực ra là cho, vì Tống Tranh không thể ước tính mức độ ô nhiễm trong tương lai của Trần Nhiên Y, không chắc có thể nhớ ra anh ấy hay không.
"Không cần khách khí." Khương Yếm trả lời: "Đó chỉ là quy trình bình thường của chương trình."
"Không, quy trình của chương trình có rất nhiều cách, nhưng cô chọn cách nhẹ nhàng nhất." Tống Tranh cười nói: "Tôi rất thích cô nhóc Nhiên Y đó. Cô nhóc có thể đầu thai được thì thật tuyệt, vì vậy tôi nhất định phải đích thân đến cảm ơn cô, mấy ngày trước tôi cũng đã cảm ơn Trình Quang và chị em song sinh rồi."
Khương Yếm không có ý kiến.
Tống Tranh kéo khóa ba lô ra, tặng một chiếc gương Bát Quái cỡ lòng bàn tay cho Khương Yếm: "Đây là quà cảm ơn."
"Đây là gương cầu lồi, có thể trấn an, trừ tà, đặt trong nhà có thể điều chỉnh phong thủy."
Không có lý do gì không nhận món quà miễn phí.
Khương Yếm nhanh nhẹn dứt khoát nhận nó, trực tiếp nhét vào túi.
Hành động của Khương Yếm quá nhanh, làm Tống Tranh ngẩn người, sau vài nhịp thở, anh ấy không thể nhịn cười nổi.
"Cô không chê là được."
Điện thoại đột nhiên rung lên.
Khương Yếm cúi đầu, lấy điện thoại di động ra, đó là tin nhắn từ Hà Thanh Nguyên, tin nhắn nói rằng nếu cô tiếp tục gộp phần thưởng lần này, kỳ sau cô sẽ có quyền truy cập đặc biệt vào kho của Bộ quản lý yêu quái.
Phần thưởng từ Cục quản lý siêu nhiêu đều có lợi cho các nhà ngoại cảm, đa số đều là những thứ Khương Yếm không thể sử dụng, những thứ từ Bộ quản lý yêu quái hữu ích hơn nhiều, vì vậy Khương Yếm gần như đưa trả lời không cần suy nghĩ.
"Vậy tiếp tục góp lại."
Sau khi gửi tin nhắn, Khương Yếm không còn lý do gì để ở lại Cục quản lý siêu nhiên, cô gật đầu với Tống Tranh rồi quay người rời đi.
Nhưng Tống Tranh hiển nhiên vẫn còn lời muốn nói, anh ấy ngập ngừng nói: "Này."
Khương Yếm dừng bước, quay đầu lại: "Sao thế?"
Tống Tranh mím môi dưới: "Cống hiến của cô trong kỳ ba không cần phải nói. Ngu Nhân Vãn là người đầu tiên phát hiện ra Hoàng Đại Tiên, Thẩm Tiếu Tiếu dẫn dắt Mạnh Xuân Hồng xuất hiện, Thẩm Hoan Hoan tìm kiếm manh mối trong suốt cả quá trình, sau khi phát hiện ra Hoàng Đại Tiên, Lâm Hâm Cửu đào ra chuyện Mạnh Hận Thủy, Trình Quang rất dễ bị loại."
"Lâm Hâm Cửu vẫn sẽ là đồng đội của cô... Cậu ấy thực sự khác với những gì các cô nhìn thấy." Tống Tranh nói: "Nếu các cô cần con mắt âm dương hoặc khuy linh từ xa, cô có thể nhờ cậu ấy giúp, cậu ấy sẽ giúp."
Khương Yếm: "Nếu tôi nhớ không lầm, Lâm Hâm Cửu là nguyên nhân làm anh mất đi năm giác quan?"
Tống Tranh gật đầu cười khổ: "Cậu ấy quá hận ma quỷ."
"Tôi và cậu ấy là bạn thuở nhỏ, quen nhau hơn mười năm, tính cách của cậu ấy trước đây hoàn toàn trái ngược với bây giờ."
Khương Yếm nhướn mày: "Vậy sao?"
Tống Tranh giải thích: "Lâm Hâm Cửu trời sinh có mắt âm dương, cho nên cậu ấy đăng ký vào cục từ khi còn rất nhỏ, khi đó chúng tôi vẫn còn học tiểu học."
"Lúc tôi còn chưa biết ma quỷ là gì, Lâm Hâm Cửu đã tham gia nhiệm vụ cùng một nhóm các nhà ngoại cảm trưởng thành, cậu ấy không ngừng sử dụng khả năng của mình giúp họ tìm linh hồn."
"Lúc đó cậu ấy còn quá nhỏ, ở độ tuổi của cậu ấy lẽ ra không nên tham gia bất kỳ buổi livestream ngoại cảm nào, nhưng cậu ấy rất bướng bỉnh, không nghe lời khuyên của bất kỳ ai. Khi đó, không ai biết cậu ấy muốn làm gì. Mãi sau này tôi mới biết, Lâm Hâm Cửu cố gắng kiếm điểm tích lũy để đổi lấy bùa che chắn."
"Sau khi mẹ cậu ấy qua đời, linh hồn trở về nhà mà không tái sinh. Lâm Hâm Cửu cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có thể nhìn thấy mẹ, cậu ấy dùng năng lực của chính mình giúp mẹ trốn đông trốn tây, tránh các nhà ngoại cảm phát hiện. Cậu ấy thực sự còn quá trẻ và suy nghĩ quá đơn giản, lúc đó cậu ấy chỉ mong có mẹ cùng lớn lên."
"Sau đó thì sao?" Khương Yếm hỏi.
"Năm Lâm Hâm Cửu mươi lăm tuổi, mẹ cậu ấy hoàn toàn bị ô nhiễm bởi khí bẩn khi cậu ấy đi học. Bà ấy mất trí, tra tấn cha và bà của cậu ấy đến chết." Tống Tranh thấp giọng nói: "Lúc Lâm Hâm Cửu về đến nhà, khắp nhà toàn là mảnh vụn cơ thể, không còn người thân và một người mẹ chỉ muốn giết cậu ấy."
"Cậu ấy bò ra khỏi nhà, khắp người đầy máu, lúc đó gia đình tôi ở đối diện nhà cậu ấy, là mẹ tôi gọi cảnh sát." Tống Tranh thở dài: "Sau đó cậu ấy đã thay đổi, cậu ấy cho rằng linh hồn không chuyển thế là tội của linh hồn, tất cả các linh hồn còn lưu luyến thế giới loài người đều đáng chết."
"Khi số lần tra tấn và g**t ch*t linh hồn của cậu ấy tăng lên, tinh thần của cậu ấy trở nên cực đoan và cáu kỉnh. Tôi đã đọc một cuốn sách nói về điều tương tự. Trong sách nói khi nhà ngoại cảm đánh tan linh hồn, khí bẩn trong linh hồn nhanh chóng lan tràn khắp nơi, nếu nhà ngoại cảm ở quá gần sẽ bị khí bẩn ô nhiễm, lâu dài sẽ ảnh hưởng đến thể xác và tinh thần."
"Tôi nghĩ đây chính là trường hợp của Lâm Hâm Cửu."
"Tóm lại..."
Tống Tranh nói: "Mặc dù mỗi người có thái độ khác nhau đối với linh hồn, nhưng Lâm Hâm Cửu chưa bao giờ tiếc công sức tìm kiếm linh hồn. Nếu gặp phải chuyện khó giải quyết, hai người có thể hợp tác."
Khương Yếm nâng cằm suy nghĩ một lúc, không trả lời Tống Tranh, mà nói: "Lần trước Lâm Hâm Cửu nói anh ta nợ tôi một lần, tôi vốn tưởng là chuyện tìm ra Hoàng Đại Tiên, nhưng bây giờ thì nghĩ lại, có thể không phải chuyện này."
Tống Tranh hơi giật mình.