Khương Yếm nói xong thì rời khỏi Bộ quản lý Yêu quái.
Cô lấy điện thoại di động ra liên lạc với Ngu Nhân Vãn, hóa ra Ngu Nhân Vãn cũng đến nhận giải thưởng của kỳ bốn, Khương Yếm vừa đến cửa Cục quản lý siêu nhiên đã gặp Ngu Nhân Vãn đang đi xuống tầng dưới.
Sau khi gặp nhau, Khương Yếm đưa tấm bùa trong tay ra: "Cho em cái này."
"Về sau nếu thấy cái gì có giá trị em nhớ đưa cho chị."
Ngu Nhân Vãn ngơ ngác cầm lấy lá bùa màu vàng.
Bởi vì Khương Yếm không lấy đi tấm biển, Ngu Nhân Vãn không biết công dụng của phù văn này là gì, Khương Yếm đang định giải thích, nhưng Tiểu Oa đột nhiên thò cái đầu đen nhỏ của mình ra.
"Cạc cạc!"
Nó lo lắng cắt ngang lời nói của Khương Yếm, vèo một cái tha tấm bùa ở trong tay Ngu Nhân Vãn đi, rồi ôm chặt trong lòng.
Khương Yếm đã từng giải phóng sức mạnh yêu quái của mình ở cuối kỳ thứ tư, làm gián đoạn sự kiểm soát của Bình Bình đối với mọi người, vì vậy Tiểu Oa biết Khương Yếm là một yêu quái, nhưng vì sợ bị trả thù nên nó không nói cho ai biết thông tin này.
Khương Yếm đưa tay ra để Tiểu Oa đậu vào lòng bàn tay cô, con quạ nhỏ đến gần cô liến thoắng một lúc, một lúc lâu sau, Khương Yếm gật đầu.
"Vậy thì để mẹ của Ngu Nhân Vãn dạy em ấy cách sử dụng nó đi."
Con quạ nhỏ trông rất buồn rầu: "Cạc?"
Khương Yếm cau mày: "Ngu Nhân Vãn vẫn không biết tình huống của mình?" -
Con quạ nhỏ vội vàng gật đầu.
Khương Yếm: "Loại chuyện này cũng không thể giấu cả đời được, chỉ có hiểu rõ thể chất của chính mình mới có thể lợi dụng tốt hơn. Thân là Quạ yêu, sao em ấy có thể không biết được?"
Quạ đen thở dài.
Đây thực sự là một tình huống đặc biệt.
Kể từ khi Ngu Nhân Vãn được sinh ra, những người xung quanh em ấy liên tục gặp xui xẻo, lúc đầu thì không sao, nhưng sau này khi xui xẻo trở nên quá thường xuyên, một số người cẩn thận mời một nhà ngoại cảm dân gian đến.
Nhà ngoại cảm đó cũng được coi là một người có chút năng lực, tuy không phát hiện ra thân phận nửa yêu quái của Ngu Nhân Vãn nhưng nhận thấy thể chất đặc biệt của em ấy, nên đã nói với những người thân của Ngu Nhân Vãn rằng nếu muốn giữ gia đình khỏe mạnh thì họ phải cắt đứt hoàn toàn quan hệ với em ấy.
Nhà họ Ngu ở Dần Thành là một gia đình kinh kịch Trung Quốc có lịch sử hàng ngàn năm, tổ tiên của họ đã nhiều thế hệ biểu diễn kinh kịch cho hoàng đế, người cầm quyền gia đình là người quan trọng nhất trong sự thăng trầm của gia tộc. Ngu Nhân Vãn còn sống thì không sao, nhưng từ khi ông qua đời, hai mẹ con trong nhà đã gặp khó khăn nên chẳng bao lâu sau, Nhân Vãn đã chủ động dọn ra ngoài.
Bởi vì mẹ của Ngu Nhân Vãn trước khi mang thai bị thương nặng, cơ thể bị suy yếu không thể phục hồi, sau khi sinh ra Ngu Nhân Vãn, cơ thể bà ngày càng yếu đi. Ba năm trước, sau khi hai mẹ con rời khỏi nhà họ Ngu, Ngu Nhân Vãn làm vài công việc để duy trì sinh hoạt. Hai năm trước, tình trạng thể chất của Ngu Nhân Vãn bị một giám đốc điều hành cấp cao của Cục quản lý siêu nhiên phát hiện, em ấy chính thức gia nhập Cục quản lý, bắt đầu nhận nhiệm vụ để kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ mình.
Mẹ của Ngu Nhân Vãn rất yêu con gái mình, nhưng vì rất yêu nên bà cũng rất sợ Ngu Nhân Vãn sẽ oán giận bà, rằng em ấy sẽ oán hận sự ra đời của mình, cơ thể và cuộc sống bất hạnh của em ấy. Vì vậy mẹ của Ngu Nhân Vãn chưa bao giờ nói với em ấy, Ngu Nhân Vãn chưa bao giờ biết danh tính nửa yêu của mình.
Con quạ nhỏ nhảy vòng quanh lo lắng cầm lấy lá bùa.
Nó hy vọng rằng Khương Yếm có thể đưa ra một giải pháp tốt cho cả hai bên, nhưng Khương Yếm không có.
Tấm bùa này được mẹ của Ngu Nhân Vãn biến ra, Ngu Nhân Vãn có thể hấp thụ gần như toàn bộ năng lượng chứa trong đó.
Nếu suy đoán của cô là đúng, sau khi Ngu Nhân Vãn hấp thụ tấm bùa này, không chỉ khả năng của em ấy sẽ được nâng cấp mà linh hồn của em ấy cũng sẽ được định hình lại. Khi đó, ngoại trừ việc em ấy không thể bất tử, thì ở mọi phương diện em ấy sẽ hoàn toàn trở thành yêu.
Cho đến lúc đó, thân phận của em ấy sẽ không thể dấu diếm được nữa.
Sau khi nghe Khương Yếm nói, Tiểu Oa vỗ cánh, đáng thương nằm trong lòng bàn tay cô.
Nhưng Khương Yếm không hề nhượng bộ trước bộ dạng đáng thương của nó, cô lật bàn tay lại nói: "Đừng nhìn tao."
"Chuyện này mày có thể tự mình giải quyết."
Khương Yếm vung tay quá nhanh, khiến cho Tiểu Oa không kịp phản ứng mã ngã xuống, ngã xuống tiếp đất bằng mông.
Ngu Nhân Vãn đứng xa hơn một chút, không biết bọn họ đang bàn luận gì, em ấy chỉ nhìn thấy con quạ nhỏ bị ngã xuống đất, vội vàng đi lại vài bước, cúi xuống nhặt con quạ lên.
Tiểu Oa tủi thân cọ vào tay Ngu Nhân Vãn.
"Sao mày lại giả vờ ngã để chạm vào Khương Khương?" Ngu Nhân Vãn nhỏ giọng hỏi nó.
Động tác của Tiểu Oa đột ngột dừng lại.
Nó ngước đôi mắt tròn xoe lên: "Cạc?"
"Mày là một con quạ, sao lại bị ngã xuống đất được? Sao mày không bay lên?" Ngu Nhân Vãn vỗ nhẹ lên đôi cánh của nó: "Làm vậy không phải tốt sao?"
Tiểu Oa chậm rãi chớp mắt.
Sau khi phản ứng, nó trở nên giận dữ, vỗ cánh bắt đầu đá Ngu Nhân Vãn một cách điên cuồng.
Nó tốt bụng quan tâm đến em ấy đấy!
Em ấy lại nghi ngờ nó giả vờ bị ngã! Giả vờ mà lại ngã dập mông hả?
Còn cái gì mà làm phiền đến Khương Khương! Khương Khương cứt chó!
Mỗi ngày trong nhật ký viết Khương Khương trái, Khương Khương phải, rõ ràng trước đó đều viết Tiểu Oa mà! !
Tiểu Oa đá loạn vào tóc của Ngu Nhân Vãn làm nó rối lên trông giống như tổ chim. Ngu Nhân Vãn cảm thấy xấu hổ đành ngại ngùng giữ lại cánh của Tiểu Oa.
Em ấy nói lời tạm biệt với Khương Yếm: "Cảm ơn Khương Khương."
"Em sẽ quay về nghiên cứu cách sử dụng tấm bùa này."
Khương Yếm gật đầu, vươn vai, quay người đi về nhà.
Buổi sáng, Mục Vọng đã gửi một tin nhắn nói rằng tuần này anh đã làm việc một trăm giờ, bây giờ sẽ lập tức trở về từ thành phố bên cạnh.
Khương Yếm vô cùng thông cảm với giờ làm việc của một con yêu cuồng công việc, nhưng nhìn số tiền không ngừng chảy vào thẻ ngân hàng của mình, cô cảm thấy Mục Vọng còn có thể mệt mỏi thêm chút nữa.
Ở tuổi của anh bây giờ thì nên dành toàn bộ thời gian để kiếm tiền.
Giờ là tháng sáu, hai bên đường đều là hoa cẩm tú cầu xanh nhạt, Khương Yếm thấy rất đẹp nên đến cửa hàng hoa mua một bó, sau đó ôm hoa vào siêu thị.
Khương Yếm thích thử thách những điều mới mẻ, mấy ngày trước, khi cô đang xem các video ngắn, cô nhìn thấy một video hái sầu riêng. Kết quả là trang chủ của cô ngày nào cũng tràn ngập sầu riêng. Sau khi xem nhiều như vậy Khương Yếm cũng cảm thấy hơi ngứa tay.
Cô mở video trực tuyến, dành nửa giờ nhìn quanh trước quầy hàng, cuối cùng chọn được một quả sầu riêng trông rất ngon.
Khi thanh toán, cô gặp Lâm Hâm Cửu, người cũng đang trả tiền.
Lâm Hâm Cửu đứng trước quầy thu ngân đẩy một chiếc xe đẩy nhu yếu phẩm hàng ngày, vì chiều cao, đôi chân dài và vẻ ngoài điển trai của anh ta nên vài cô gái nhìn anh ta thêm vài lần.
"Nhìn kìa, nhìn kìa, đó đúng là gu anh chàng đẹp trai lưu manh mà cậu thích đó!"
"Oa oa mặt quá xấu, nhìn dữ quá, vẫn là ông xã 2D của mình tốt hơn ~"
"Thiết Thiết, dù sao sáng sớm nhìn thấy anh chàng đẹp trai nên tâm trạng rất tốt, lát nữa sẽ mời cậu trà sữa!"
Mấy cô gái cười cười nói nói đẩy nhau rời đi, sau khi Khương Yếm trả tiền xong, cô gọi Lâm Hâm Cửu đang chuẩn bị rời đi lại.
"Anh đã xem tin nhắn của nhóm chưa?"
Hôm qua, Cục quản lý siêu nhiên đã gửi thông báo cho mọi người, các thí sinh hiện tại sẽ tự động thành lập một đội, chế độ nhiệm vụ tiếp theo sẽ được nâng cấp thành đấu đội.
Theo ý nghĩa này, Lâm Hâm Cửu cũng được coi là một thành viên trong đội, vì vậy Khương Yếm cũng đã thêm Lâm Hâm Cửu vào khi cô tham gia nhóm trò chuyện tối qua,. Cô cảm thấy cần phải tìm thời gian để giao tiếp trực tiếp, hay ít nhất cần làm rõ sự phân công nhiệm vụ của đội. Nhưng cho đến bây giờ, Lâm Hâm Cửu vẫn chưa lên tiếng trong nhóm, không đồng ý cũng không từ chối.
Lâm Hâm Cửu giật mình, không ngờ lại gặp được Khương Yếm ở đây.
Nhưng sau khi nghe cô nói xong, anh ta cau mày mở điện thoại ra đọc tin nhắn của nhóm.
Từ hành động này, Khương Yếm nhận ra Lâm Hâm Cửu chưa nhìn thấy tin nhắn nên cũng không thúc giục anh ta.
Một lát sau, Lâm Tân Cửu ngước mắt lên: "Mấy ngày nay tôi có nhận nhiệm vụ, nếu nhanh năm ngày nữa sẽ trở lại."
Vẫn còn nửa tháng nữa mới đến nhiệm vụ tiếp theo, nên vẫn còn đủ thời gian.
Vì vậy, Khương Yếm trả lời: "Được rồi, vậy lúc đó lại bàn."
Lâm Hâm Cửu gật đầu, anh ta mang theo hai túi đầy đồ đạc đi qua Khương Yếm và treo đồ lên tay lái xe đạp.
Tốc độ của Khương Yếm chậm hơn một chút, khi cô một tay cầm hoa và một tay cầm sầu riêng vừa mua đi ngang qua Lâm Hâm Cửu , Lâm Hâm Cửu đột nhiên dùng chân đỡ xe đạp.
Anh ta quay sang hỏi:
"Cô mua hoa ở đâu thế?"
Khương Yếm chỉ vào góc đường, nhưng không hiểu sao, sau khi nhìn theo ánh mắt của Khương Yếm khuôn mặt của Lâm Hâm Cửu đột nhiên tối sầm.
Nhưng anh ta không nói gì, chỉ cúi đầu cười khẩy, đạp xe về hướng ngược lại.