Đạo Giới Thiên Hạ ( Dịch )

Chương 15 - Thông Mạch Cảnh Tam Trọng

Dẫn Khí đan vào miệng liền hóa thành một đạo khí thể ấm áp, cấp tốc tại thể nội Khương Vân lưu chuyển, dung nhập toàn thân, để hắn cảm thấy toàn thân thư thái, mắt sáng tai thính hơn, thậm chí ngay cả cảm giác cũng nhạy bén hơn.

Ngay sau đó, trong đầu Khương Vân liền nổi lên khẩu quyết của Thông Mạch quyết: "Ngồi mà vong ngã, bão nguyên thủ nhất, khai sinh tử chi cầu, liền thiên địa linh khí."

Thời gian dần dần trôi qua, hô hấp của Khương Vân cũng trở nên miên man, thân thể cũng càng ngày càng nhẹ, phiêu phiêu đãng đãng, phảng phất tiến vào một phiến thiên địa khác, hồn nhiên vong ngã.

Cũng không biết qua bao lâu, hắn cảm thấy có một tia thanh lương chi khí, từ bên ngoài theo mũi miệng của hắn tiến vào cơ thể, chạy một vòng rồi dừng lại nơi đan điền.

"Linh khí"

Khương Vân trong lòng hơi động, lập tức ý thức được tia thanh lương chi khí này là gì.

Cảm ứng được linh khí dẫn nhập thể nội, cái này rõ ràng đã nói rõ hắn thành công đã bước vào bước tu đạo đầu tiên, đều kế tiếp phải làm đó là dẫn nhiều linh khí nhập thể hơn, đả thông kinh mạch bế tắc.

Phát hiện này để Khương Vân cảm thấy vui vẻ, nhưng cũng có nghi hoặc.

Gia gia đã nói mình không thích hợp tu luyện công pháp Khương thôn, vậy thì công pháp phù hợp với hắn có lẽ rất đặc biệt, hiếm thấy mới đúng.

Thế nhưng Đông Phương Bác đã nói, cái Thông Mạch quyết và Dẫn Khí đan này đều là vật bình thường nhất, dù không vào tông môn, tốn chút tiền tài liền có thể mua được.

Vật phổ thông như vậy mà mình có thể tu luyện.

Mặc dù nghi hoặc nhưng Khương Vân biết bây giờ không phải thời điểm suy nghĩ lung tung, hắn rất nhanh đem những tạp niệm này vứt bỏ, tiếp tục chuyên tâm cảm ứng hấp thu linh khí thiên địa.

Cùng lúc này, trong một căn nhà nhỏ trên đỉnh núi, Đông Phương Bác đang khoanh chân nhắm mắt, đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn về phía Khương Vân, lông mày nhướng lên, lầu bầu nói: "Lần đầu tiên tu luyện mà có thể trong thời gian ngắn như vậy hoàn thành dẫn khí nhập thể, chẳng lẽ ta nhặt được một cái bảo bối?"

Tiếng nói Đông Phương Bác vừa dứt, bên tai của hắn lại vang lên thanh âm của một nữ nhân: "Đại sư huynh, đây chính là Tứ sư đệ ngươi tìm a, rất quái lạ nha."

Đối với tiếng nói này, Đông Phương Bác không cảm thấy kinh ngạc chút nào, cười nói: "Đạo tâm không có, đạo linh không thấu, đạo thể không thông còn chưa đủ quái hay sao, còn có trở thành Tứ sư đệ hay không phải xem hắn có duyên cùng sư phụ không."

Giọng nữ ngừng một chút, nói: "Dù hắn có thành Tứ sư đệ không nhưng đã nhập mắt của ta, vậy ta cũng thoáng chỉ điểm hắn một hai."

Đông Phương Bác gật gật đầu nói: "Không ngờ tiểu tử này lại được sư muội ưu ái, ta tất nhiên không có ý kiến, bất quá hắn đối với tu luyện bất khiếu nhất thông trước vẫn nên để cho ta giảng giải. Nhị sư muội có hứng thú, có thể tới cùng ta nói chuyện a, ngươi không thể suốt ngày bế quan tu luyện như vậy, đó là không tốt. Nhị sư muội, sao muội không nói chuyện?"

Chờ giây lát, thanh âm của nữ nhân đó không còn vang lên, khiến Đông Phương Bác hơi bất mãn lắc lắc đầu nói: "Thật là, ta đây chỉ muốn tốt cho các ngươi, các ngươi lại chê ta dài dòng, đúng chỉ có Khương sự đệ hiểu ta, ân!"

Đông Phương Bác ngữ khí đột nhiên biến đổi, nửa ngày sau, giọng nói nữ nhân kia lại vang lên lần nữa, tràn đầy kinh ngạc nói: "Đã đả thông một đầu kinh mạch, điều này sao có thể?"

"Oanh"

Khương Vân đột nhiên cảm thấy thể nội mình truyền ra một tiếng bạo hưởng kịch liệt, một đầu kinh mạch bế tắc đã được linh khí đả thông.

"Thông Mạch cảnh nhất trọng"

Khương Vân lúc này cũng ngây ngẩn cả người, bởi vì Đông Phương Bác nói rất rõ ràng, dù có thể đem linh khí nhập thể nhưng muốn đánh thông một đường kinh mạch, cần rất nhiều thời gian.

Dù sao kinh mạch lúc mới sinh là khép kín, mà theo tuổi tác, tạp chất sẽ càng ngày càng nhiều, cũng càng khó đả thông.

Chỉ có khả năng đem nhiều linh khí nhập thể, đả thông từng chút một, quá trình này lâu là mấy năm, nhanh cũng cần mấy tháng.

Mà có thể trong mấy ngày đả thông được thì chỉ có thể là những hài tử dưới tám tuổi, bởi vì bọn hắn còn nhỏ, tạp chất ít, dễ đả thông hơn.

Từ lúc Khương Vân nuốt Dẫn Khí đan đến lúc đả thông một đầu kinh mạch, nửa canh giờ cũng chưa tới.

Tốc độ nhanh như thế, làm Khương Vân cảm thấy không hiểu, không tin được, liền dừng trạng thái tu luyện lại.

Bởi vì hắn lần đầu tiên tu luyện, không biết chuyện này là tốt hay xấu nên không dám tiếp tục.

Bất quá nhìn thân thể cùng lỗ chân lông của mình tuôn ra một tầng màu đen cặn bẩn, thể nội truyền đến cảm giác thông suốt nhẹ nhàng, làm cho hắn cảm thấy đây có lẽ không phải là một chuyện xấu.

Trầm ngâm chốc lát, Khương Vân lắc đầu nói: "Để cho an toàn, hay cứ đi hỏi Đại sư huynh."

Hắn làm sao biết, giờ phút này, Đông Phương Bác cũng như hắn, không hiểu nổi, lúc Khương Vân đến hỏi thì hắn chỉ bảo rằng Khương Vân đúng là đã Thông Mạch cảnh nhất trọng, chỉ đưa ra một cái mơ hồ giải thích: "Chờ đến khi ngươi tu luyện đến Thông Mạch cảnh tam trọng, lúc đó có thể nội thị thân thể mình, sẽ biết lý do."

Dù không hiểu nhưng Khương Vân biết mình đã là Thông Mạch cảnh nhất trọng làm hắn vô cùng hưng phấn, mười sáu năm phiền muộn rốt cuộc đã được phá bỏ.

Hắn hôm nay, đã là một tu sĩ.

"Gia gia, năm năm sau, ta nhất định sẽ trở về."

Trong lòng yên lặng nói ra lời này, Khương Vân không hề nghĩ tới nghỉ ngơi, những cáu bẩn trên người hắn cũng không quan tâm, liền khoanh chân ngồi xuống tiếp tục tu luyện.

"Oanh"

"Oanh"

Ước chừng một canh giờ trôi qua, hai tiếng bạo hưởng lại vang lên lần nữa, hắn đã đả thông được ba đầu kinh mạch.

Lần này thì Đông Phương Bác cùng Nhị sư muội cũng triệt để bó tay rồi.

Vậy tính ra mỗi cái cảnh giới đều chỉ có nửa canh giờ mà thôi, từ một phàm nhân lắc mình một cái thành một tu sĩ Thông Mạch cảnh tam trọng, chuyện này truyền ra ngoài chắc chắn sẽ gây nên toàn bộ tu đạo giới oanh động.

Phải biết dù là thiên tài, thiên tư xuất chúng, tu luyện từ trong bụng mẹ thì cũng cần thời gian mấy tháng mới làm được như vậy.

"Khương lão đệ, ngươi trước hết hãy tạm dừng tu luyện, ngươi tăng lên quá nhanh, vẫn là nên ổn định cảnh giới trước đã. Mặt khác ngươi hãy nội thị thân thể xem tình huống trong cơ thể mình."

Nghe được thanh âm của Đông Phương Bác, Khương Vân cũng khẽ gật đầu, dù hắn mù tịt không biết gì về tu luyện nhưng cũng biết đạo lý dục tốc bất đạt, liền nhắm hai mắt lại, dựa theo phương pháp trong Thông Mạch quyết, nhìn vào trong cơ thể mình.

Bình Luận (0)
Comment