Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Chương 10


“Ý của tỷ tỷ là, đến lúc đó chúng ta tìm cơ hội giết hắn?”

Đại khái Hồ Hỉ Mị thuộc phái hành động, tất cả chỉ nghĩ đến giết và ăn thịt.

“Không được nói bậy, Khương Tử Nha là người mà thần minh tuyển định, đương nhiên sẽ có kỳ nhân dị sĩ che chở, làm sao chúng ta giết được, đến lúc đó chúng ta đối xử với hắn tốt một chú, không làm được bằng hữu thì cũng đừng thành địch nhân.


Tô Đát mở to hai mắt nhìn, nàng cảm thấy bản thân cần phải vẻ thẳng tư tưởng cho Hồ Hỉ Mị, không thể để nàng ấy luôn dùng phương thức này để xử lý vấn đề.

“Muội muội, về sau muội không cần luôn nghĩ như vậy, không phải tất cả nhân loại đều yếu đuối, vạn nhất ngày nào đó muội đụng tới nhân loại tu sĩ, rất có khả năng sẽ không về được.


Hồ Hỉ Mị luôn luôn tín nhiệm Tô Đát, nghe thấy nàng nói như vậy, cũng có chút sợ hãi.

“Từ nay về sau ta sẽ không nghĩ ăn thịt người nữa, tỷ tỷ, hôm nay tỷ muốn gặp Đại vương không? Ta vào đã một thời gian rồi, nếu còn không đi ra, Đại vương sẽ hoài nghi.


Hồ Hỉ Mị đã giúp Tô Đát khôi phục hình người, nàng có gặp Đế Tân hay không, cũng không có quan hệ.

“Không gặp.


Tô Đát lắc đầu, đương nhiên hôm nay nàng sẽ không gặp Đế Tân.

“Vậy được rồi, nhưng tỷ tỷ ngàn vạn không thể tiếp tục trộm tu luyện, kể cả muốn giúp Đại vương, cũng có thể nói cho ta và A Ngọc, một lần đó tỷ thật sự quá mạo hiểm.


Hồ Hỉ Mị rất không tán đồng hành vi bất chấp tất cả như vậy của Tô Đát, tám cái đuôi còn lại của Tô Đát đều ảm đạm thất sắc, khẳng định là bởi vì lúc trước Tô Đát bị thương.

“Ta đã biết, muội đi đi.


Tô Đát dựa vào giường, nhắm hai mắt lại, nàng biết được bản thân không thể tiếp tục tu luyện, nói không khó chịu là giả, không có pháp lực, cho dù có Hồ Hỉ Mị và A Ngọc, nàng rất khó chạy thoát khỏi vận mệnh của Đát Kỷ, rất có khả năng sẽ liên lụy đến các nàng ấy.

Trước khi Hồ Hỉ Mị ra ngoài, lại biến thành bộ dáng của y quan.

“Đại vương, thân thể nương nương không có gì trở ngại, chỉ là mấy hôm trước mưa dầm liên miên, bởi vậy bị nhiễm lạnh.


Đế Tân nghe thấy y quan nói như vậy, đã yên tâm.

“Cô đã biết, ngươi đi xuống trước đi, cô đi gặp mỹ nhân.



Đế Tân yên tâm, cũng đã quên mất Tô Đát nói không gặp hắn.

Hồ Hỉ Mị thầm nghĩ muốn nhắc nhở Đế Tân, Tô Đát không gặp hắn, nhưng lại sợ bại lộ thân phận, bởi vậy cũng không dám nói gì.

“Mỹ nhân, y quan nói nàng không có gì trở ngại, không có việc gì.


Đế Tân sải bước đi đến trước giường Tô Đát, nắm lấy tay nàng.

“Sao tay mỹ nhân lại lạnh như vậy? Lạnh cũng không nói cho cô, cô giúp mỹ nhân sưởi ấm.


Đế Tân nói giúp Tô Đát sưởi ấm tay, nhưng lại cởi giày, trực tiếp leo lên giường, ôm Tô Đát vào lòng.

Tô Đát vô lực dựa vào ngực Đế Tân, ho một cái mới nói: “Thân thể Đại vương kim tôn ngọc quý, ôm thiếp thân như vậy sẽ không tốt, vạn nhất thiếp thân lây bệnh khí qua cho Đại vương, làm thế nào cho phải?”
Không đợi Đế Tân phản bác, Tô Đát còn nói thêm: “Đại vương còn phải xử lý chính vụ, nếu bởi vì thiếp thân mà làm chậm trễ chuyện quan trọng, đến lúc đó mọi người hiểu lầm Đại vương, đó chính là tội lỗi của thiếp thân.


“Sẽ không chậm trễ, mỹ nhân đã bị bệnh, cũng đừng nhọc lòng, cô sẽ xử lý tốt, hiện tại nhất quan trọng chính là mỹ nhân dưỡng thân thể cho tốt.


Thật sự Đế Tân không nghĩ tới, mỹ nhân cũng đã bị bệnh mà còn quan tâm tới hắn như vậy.

Tô Đát nghe Đế Tân nói, muốn phản bác, nhưng không chống cự được cơn buồn ngủ, từ tối hôm qua nàng đã không được ngủ ngon, sáng nay bị lộ đuôi lại càng hoảng sợ, sao còn có tâm trí nghỉ ngơi.

Đế Tân nhìn mỹ nhân ngủ say trong lòng ngực, hơi hơi cong môi, cảm giác có mỹ nhân trong ngực thật tốt.

Thời điểm Tô Đát tỉnh lại, Đế Tân đã rời đi, có lẽ là đi xử lý chính vụ.

Đế Tân làm vua một nước, kỳ thật rất bận rộn.

Ở vương cung Tô Đát chưa từng thấy phi tử khác, không biết thật sự Đế Tân không cưới vợ, hay là do mọi người đều tương đối điệu thấp.

“Nương nương, ngài tỉnh.


Nhã Cách vẫn luôn trông chừng Tô Đát, không dám rời đi nửa bước, hiện giờ nghe thấy động tĩnh trong phòng, vội lại đây.

So sánh với Tô Đát, Nhã Cách càng sợ Đế Tân hơn, mệnh lệnh của Đế Tân, nàng cũng không dám trái lệnh.

“Đại vương đi lúc nào?”
Tô Đát nhìn ngoài cửa sổ trăng đã lên cao, không khỏi nhíu mày, nàng thật sự quá hư nhược rồi.

“Tức lúc chạng vạng Đại vương đã đi rồi, lúc đi còn cố ý dặn dò nô tỳ, không cần đánh thức nương nương.


Chưa bao giờ Nhã Cách thấy Đế Tân săn sóc như vậy, bởi thế càng thêm cung kính hơn với Tô Đát.

“Nương nương ăn trước vài thứ đi, ngủ lâu như vậy, khẳng định đã đói bụng.


Thấy Nhã Cách nhắc nhờ như vậy, bụng Tô Đát kêu lên, yêu lực trên người nàng đã biến mất hầu như không còn gì, hiện giờ không khác là bao so với một nhân loại bình thường, vì thế cũng có nhu cầu với đồ ăn.

“Ngươi đi gọi người đưa chút cháo lại đây đi, ta không có khẩu vị.



Lời này của Tô Đát không phải là giả, có lẽ hồi chiều nàng từng xuất hiện ý nghĩ thị huyết, hiện giờ đối mặt với những đồ ăn đó thực sự không có cách nào khơi lên hứng thú, mà không ăn thì lại đói.

“Nô tỳ đã biết, nương nương yên tâm.


Nhã Cách nhìn sắc mặt tái nhợt của Tô Đát, cũng biết nàng ăn không vào những thứ khác, bởi vậy sớm để phòng bếp chuẩn bị chút đồ ăn thanh đạm.

Tô Đát nghe Nhã Cách nói như vậy, không có mở miệng.

Nàng nhắm mắt tự hỏi, thật sự nàng không có cách nào tiếp tục tu luyện sao?
Nếu không phải loạn thế, Tô Đát không ngại làm một người bình thường, nhưng ở thời điểm thiên hạ sắp đại loạn, chư thần như hổ rình mồi, nàng không có chút sức lực nào để bảo vệ bản thân, làm sao nàng có thể yên tâm.

Không được!
Tô Đát nghĩ, nàng cần phải tìm được phương pháp, cho dù phải hy sinh thêm mấy cái đuôi.

Tô Đát không muốn thành tiên, thành thần, cũng không thèm dể ý nếu không có đuôi sẽ như thế nào, nàng chỉ nghĩ sau lúc phong thần, bản thân không đến mức chạy trối chết.

Cho dù là có một trận chiến, nàng cũng không muốn như trong truyền thuyết, không chỉ rơi vào tình cảnh bêu danh muôn đời, cuối cùng cũng không có kết quả tốt.

Sau khi ăn xong, Tô Đát để Nhã Cách đi ra ngoài, Hồ Hỉ Mị xuất hiện.

Cho dù Tô Đát không có yêu lực, nhưng nàng vẫn giữ lại được sự nhạy bén và thính lực của yêu.

“Tỷ tỷ, tỷ có khỏe không?”
Pháp lực của Hồ Hỉ Mị thấp kém, chỉ có thể giúp Tô Đát thu hồi cái đuôi, lại không có biện pháp để nàng khôi phục yêu đan, tiếp tục tu luyện.

“Ta không có việc gì, muội muội không cần xúc động.


Tô Đát cảm thấy bản tâm của Hồ Hỉ Mị không xấu, chỉ là thiếu một người dẫn đường cho nàng ấy.

“Tỷ tỷ, ta không có xúc động, ta tới tìm tỷ, là bởi vì bằng hữu của ta nói hắn có lẽ có thể giúp tỷ.


Hồ Hỉ Mị nói tới đây, không khỏi vui vẻ ra mặt.

“Qua hai ngày nữa hắn sẽ lấy thân phận đại quốc sư tiến cung, đến lúc đó hắn có thể giúp chúng ta.


Tâm tư Hồ Hỉ Mị đơn giản, đối phương nói sẽ giúp nàng ấy, nàng ấy tin.

Nhưng Tô Đát lại không khỏi dâng lên lo lắng, nàng xoay tròng mắt, nghĩ, đại quốc sư này chỉ sợ là Thân Công Báo.

Đến tột cùng Thân Công Báo là tốt hay là xấu, thật sự Tô Đát nói không rõ.

Tuy rằng ở đời sau có rất nhiều phim điện ảnh, hình tượng xuất hiện của Thân Công Báo luôn là ác nhân, nhưng biểu hiện của Đé Tân không kém như vậy, điều này làm cho Tô Đát cũng có vài phần chờ mong với Thân Công Báo.

“Muội muội, vị bằng hữu này của muội, đáng giá tín nhiệm không?”
Tô Đát hỏi nhiều một câu, nàng không biết Hồ Hỉ Mị làm cách nào để nhận thức Thân Công Báo, hơn nữa mục đích Thân Công Báo xuất hiện đến tột cùng là cái gì?
Tất cả các nghi vấn đều khiến cho chuyện càng thêm bí ẩn, làm người khó có thể nhìn thấu được.

“Đương nhiên, quan hệ của ta và Công Báo rất tốt, lúc linh trí của ta vừa mở, hắn là bằng hữu đầu tiên của ta.


Hồ Hỉ Mị gọi đến thân mật, làm cho Tô Đát cũng yên tâm hơn một chút, ít nhất có tầng quan hệ này, tạm thời nàng ấy sẽ không có nguy hiểm.

“Như vậy a, về sau có cơ hội sẽ gặp.



Tô Đát gật đầu, nếu có thể kết thành đồng minh, đương nhiên là không thể tốt hơn.

“Gần đây một mình ngươi phải cẩn thận, có việc thì tới tìm ta, mọi việc suy nghĩ nhiều hơn chút, không cần xúc động.


Mỗi lần Tô Đát đều không nhịn được dạy dỗ Hồ Hỉ Mị, sợ nàng ấy sẽ làm ra đường rẽ gì, thật vất vả bản thân mới có người giúp đỡ, nếu vì vậy mà biến mất thì thật sự nàng sẽ muốn khóc.

“Tỷ tỷ xem lời tỷ nói kìa, ta cũng không phải người không có đầu óc, ta sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng ta có thể ở cùng tỷ không? Ta cũng không muốn làm y quan, ở cùng một đám nam nhân thối, thật là quá phiền phức.


“Tỷ tỷ xem ngươi lời này nói, ta cũng không phải kia không đầu óc người, ta sẽ không xảy ra chuyện, bất quá ta có thể bồi ngươi sao? Ta không nghĩ lại làm y quan, cùng một đám nam nhân thúi đãi ở bên nhau, thật là quá phiền.


Hồ Hỉ Mị bĩu bĩu môi, chưa bao giờ nàng ấy đơn độc ở cùng nhiều nam nhân nhân loại như vậy, có đôi khi nàng ấy không nhịn được muốn ăn, muốn ăn bọn họ.

“Vậy muội cũng không thể đột nhiên biến mất, muội xử lý tốt hậu hoạn về sau, ta sẽ nói với Đại vương, muội là tỷ muội ở quê nhà ta, muốn để muội tới bầu bạn với ta.


Tô Đát không muốn để Hồ Hỉ Mị bước lên con đường xưa, dù Hồ Hỉ Mị muốn vào cung với nàng, nàng cũng không có biện pháp cự tuyệt.


Nếu có Hồ Hỉ Mị ở bên cạnh nàng, tất nhiên nàng sẽ an toàn hơn rất nhiều, nếu vậy, Hồ Hỉ Mị sẽ không tránh được gặp Đế Tân.

Khi yêu thú hóa hình đều theo hướng mỹ hóa, đương nhiên Hồ Hỉ Mị cũng không xấu, nếu Đế Tân gặp Hồ Hỉ Mị, có lẽ cũng sẽ thích.

Tô Đát không yêu Đế Tân, đương nhiên không thèm để ý Đế Tân thích ai, nhân yêu khác biệt, nàng không nghĩ để Hồ Hỉ Mị có liên quan quá nhiều tới Đế Tân.

“Muội muội, nếu muội vào cung, cần phải thay hình đổi dạng, không thể lấy dung mạo hiện tại vào cung.


Tô Đát rũ mắt, nếu khi Phong Thần cần một người tới gánh, vậy để ta tới đi, muội và A Ngọc không thể mất mạng bởi chuyện này.

Đây là số mệnh của nàng, cũng là mệnh của Đát Kỷ, không nên để người khác tới gánh.

“Muội muội, mặc kệ kết quả như thế nào, ta đều hy vọng muội và A Ngọc sống sót cho tốt.


Tô Đát không nhiều lời, nhưng ý trong đó, Hồ Hỉ Mị đã hiểu.

“Tỷ tỷ, muốn chết cùng chết, ta tuyệt sẽ không sống một mình.


Hồ Hỉ Mị không sợ chết, người cả đời nàng ấy để ý nhất chỉ có hai người, một là người dạy nàng ấy làm yêu như thế nào- Thân Công Báo, còn lại là người nói cho nàng ấy sống sót càng đáng quý hơn- Tô Đát.

“A Ngọc còn nhỏ, ta sẽ không để liên lụy đến muội áy, nhưng ta cũng không để một mình tỷ tỷ gánh vác.


Hồ Hỉ Mị cắn môi, nàng ấy không muốn để Tô Đát nhìn thấy nàng ấy khóc, bởi vậy nỗ lực khắc chế bản thân.

“Nghe lời, chuyện này không phải chuyện ta và muội có thể làm chủ, là thần minh lựa chọn ta, bọn họ muốn hy sinh ta.


Tô Đát nói tới đây, không khỏi cười lạnh một tiếng, nàng chỉ là muốn tu luyện mà thôi, lại bị những thần minh cao cao tại thượng đó cảnh cáo, bọn họ đang sợ hãi cái gì?
Sợ hãi một đám con hồ yêu nho nhỏ như các nàng mang đến biến cố, hay là sợ Đế Tân sẽ không diệt vong theo kế hoạch của bọn họ?
“Thần minh muốn đùa bỡn thế nhân, ngươi không cứu được bọn họ.



Hồ Hỉ Mị còn chưa kịp mở miệng, đã có một thanh âm công khai xuất hiện.

“Công Báo, sao đột nhiên ngươi lại tới?”
Hồ Hỉ Mị kinh hỉ quay đầu, chạy tới ôm nam nhân đột nhiên xuất hiện.

Thân Công Báo không giống như trong suy nghĩ của Tô Đát, không chỉ không có cảm giác âm u, ngược lại mặt như quan ngọc, như một thư sinh công tử.

“Đã lâu không gặp Tiểu Trĩ Nhi, có nhớ ta hay không?”
Thân Công Báo đón lấy Hồ Hỉ Mị, cười nói.

Hồ Hỉ Mị nghe thấy Thân Công Báo gọi nhũ danh của nàng ấy, không khỏi đỏ mặt, đó là lúc nàng ấy còn chưa có tên, Thân Công Báo gọi nàng ấy như vậy.

Nàng ấy là Cửu Vĩ Trĩ Kê Tĩnh, để tiện xưng hô, đồng bạn trong núi đều gọi nàng là A Trĩ.

Nhưng hiện tại nàng ấy đã có tên, Thân Công Báo còn gọi cái tên này, khiến cho nàng ấy cực kỳ ngượng ngùng.

“Công Báo, ta có tên, ngươi không thể cứ gọi nhũ danh của ta, có vẻ rất ấu trĩ a.


Hồ Hỉ Mị bất mãn chu miệng, khi còn bé Thân Công Báo thương nàng ấy nhất, nàng ấy cũng có thói quen làm nũng với Thân Công Báo, cho nên lúc này bất tri bất giác làm nũng với hắn.

“Ta thích gọi ngươi là A Trĩ, chẳng lẽ ngươi không thích?”
Thân Công Báo nhướng mày, hắn không tin Tiểu Trĩ Nhi có thể cự tuyệt hắn.

Hồ Hỉ Mị nghe thấy hắn nói như vậy, quả nhiên do dự.

“Vậy được rồi, nhưng ngươi chỉ có thể lén gọi ta như vậy, lúc có người ngoài không thể gọi.


Tô Đát nhìn bộ dáng hai người không coi ai ra gì, không khỏi ho một tiếng, ở đây còn có người, cẩn thận làm ảnh hưởng.

“Ai nha, ta gặp ngươi cao hứng đến hỏng, quên tỷ tỷ còn ở đây.


Hồ Hỉ Mị đỏ mặt ra khỏi lòng ngực Thân Công Báo, ngượng ngùng nói.

“Công Báo, sao lúc này ngươi lại xuất hiện tới tìm tỷ tỷ, có chuyện gì quan trọng sao?”
Suy nghĩ của Hồ Hỉ Mị đơn giản, không biết Thân Công Báo tới để tìm nàng ấ, phát hiện không thấy cho nên mới tới chỗ này của Tô Đát.

Thân Công Báo rất hiểu Hồ Hỉ Mị, biết nàng ấy trọng tình cảm lại đơn thuần.

Nói thật, kỳ thực Thân Công Báo rất sợ Hồ Hỉ Mị bị Tô Đát lợi dụng.

Rõ ràng là Cửu Vĩ Trĩ Kê Tinh, cố tình dùng họ của hồ ly, tên cũng như là tên của hồ ly.

Nếu không phải hắn nhìn A Trĩ vẫn còn đơn thuần như vậy, thật sự Thân Công Báo hoài nghi đám hồ ly kia cố ý dạy hư trẻ nhỏ.

“Không có chuyện gì quan trọng, chỉ là tới bái phỏng nương nương trước một chút, miễn đến lúc đó nương nương vạch trần ta.


Thân Công Báo cười cười nói, hắn cũng muốn nhìn một chút tỷ tỷ mà tiểu bằng hữu vẫn luôn nhắc mãi, rốt cuộc là người thế nào, có thể làm tiểu bằng hữu vướng bận như vậy, cũng không chịu cùng hắn về nhà.

“Sẽ không, muội muội đã nói với ta rồi, Thân tiên sinh là người có bản lĩnh, có thể tới giúp ta, đương nhiên Tô Đát vô cùng cảm kích.


Tô Đát cũng không phải ngườ mù, vừa rồi Thân Công Báo ôm Hồ Hỉ Mị dỗ dành trong chốc lát, trong lời nói đều là ôn nhu sủng nịch, nghĩ thì hẳn là rất để ý nàng ấy.


Chỉ là không biết hắn đối với Hồ Hỉ Mị, tột cùng là tâm tư gì.

Nhưng Hồ Hỉ Mị quen biết Thân Công Báo trong thờ gian dài, chuyện giữa bọn họ, Tô Đát cũng không tiện hỏi nhiều.

“Nương nương không cần khách khí, ta cũng chỉ là không hợp với đám kia thần tiên kia thôi.


Thân Công Báo không muốn nhiều lời, Tô Đát cũng không hỏi.

Nàng biết, kế tiếng các nàng hợp tác, sẽ rất vui vẻ.



Bình Luận (0)
Comment