Dật Tiếu Khuynh Thành

Chương 87

“Còn một phút nữa, kiên trì lại thêm chút”.

Tiêu Dật nhìn chằm chằm vào đồng hồ, cẩn thận tính toán.

“Tốt lắm, xong rồi”.

“Phù ~”.Mộc Tuyết Dương mặt đầy mồ hôi,thờ dài nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống xe lăn.

Tiêu Dật đưa khăn mặt: “Tình trạng ngày hôm nay cũng không tệ, hai chân của cậu ngày càng tốt lên rồi đấy”.

Mộc Tuyết Dương lau mồ hôi: “Thật ra cậu không cần đến thăm mình, mỗi ngày mình đều tập bài phục hồi rất đúng giờ,không có làm biếng ”.

“Thật không đấy?”.Tiêu Dật liếc Mộc Tuyết Dương một cái: “Sao hôm trước mình nghe nói có người ngủ trưa quên không có luyện tập vậy nhỉ?”.

Ban đầu mặt Mộc Tuyết Dương đỏ lên là vì tập luyện vận động nhiều, còn bây giờ ngay cả tai cũng bắt đầu đỏ lên: “Đã dặn Thần không được nói rồi, sao vẫn cứ nói”.

“Anh Thần cũng là vì muốn tốt cho cậu thôi”.

“Đang nói chuyện gì vậy?”.Mộc Tuyết Thần đi đến, trên tay còn bưng một đĩa trái cây.

Mộc Tuyết Dương xấu hổ, tức giận trừng mắt anh ấy một cái: “Đang nói anh ăn hiếp em như thế nào đấy”.

Mộc Tuyết Thần bật cười, lắc đầu, rồi nói với Tiêu Dật: “Đúng rồi, Tiểu Dật, quản gia Lâm nhà em vừa gọi điện tới, nói là hôm nay cho em về sớm”.

“Về sớm ư?”.Tiêu Dật nghĩ không ra: “Hôm nay daddy nói là có rất nhiều công chuyện, phải đến khuya mới về được”.

“Anh Thần, bác quản gia có nói vì sao không?”.Tiêu Dật hỏi.

“Không, nhưng mà thấy giọng điệu của ông ấy rất nghiêm túc”.

Tiêu Dật cuối cùng cũng quyết định nghe theo lời của Lâm Văn Thanh, quay về nhà xem xảy ra chuyện gì?.

…….

Vừa tiến vào cánh cửa của Ti gia, Tiêu Dật phát hiện ra đột nhiên hôm nay trong nhà có nhiều người hầu hơn, trai có gái có, ra ra vào vào.

“Hử? Sao hôm nay mấy người đều về hết vậy?”.

Thấy hai chị em song sinh và Ti Lưu Cẩn đang chán nản trêu đùa nhau, Tiêu Dật cảm thấy càng kì lạ hơn.

“Dật Dật (Dật)!”.Ba người vừa thấy Tiêu Dật, lập tức vui vẻ nhào tới.

“Trong nhà đang xảy ra chuyện gì vậy?”.

“Bọn chị cũng không biết, có người đến núi Diêm Minh đưa bọn chị một mạch về nhà”.Ti Lưu Du lắc đầu.

Ti Lưu Giác chỉ vào đám người đang đứng ở bên ngoài: “Ở bên ngoài có rất nhiều người mà bọn anh không biết, còn không cho bọn anh vào phòng của mình, nói là bọn anh phải ngồi ở chỗ này, không được đi đâu”.

“Bác quản gia đâu?”.Tiêu Dật nhìn xung quanh.

“Không thấy bóng dáng bác ấy đâu.Thật là, đem chúng ta gạt sang một bên, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”.Ti Lưu Cẩn không nhịn được mà hét ầm lên.

Lúc này Lâm Văn Thanh từ bên ngoài vội vã đi vào.

“Cô cả, cậu hai, cậu ba, cậu út”.

“Bác quản gia, bác gọi bọn cháu về đây,rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”.Tiêu Dật hỏi.

Lâm Văn Thanh không trả lời,mà La Tĩnh đi phía sau ông mở miệng: “Là vì chuyện bà chủ của Ti gia ”.

“Bà chủ của Ti gia?”.Bốn đứa cùng đồng thanh nói.

“Đúng,chính là mẹ của các cô cậu chủ”.Lâm Văn Thanh gật đầu,: “Hiện tại, bên ngoài đều là tiểu thư của các gia đình có hoàn cảnh phù hợp, mời các cô chủ cậu chủ xem qua rồi chọn lựa”.

“Bác quản gia, bác làm cho bọn cháu rối tung rối mù lên rồi đấy, bác nói là muốn chúng cháu chọn mommy cho chúng cháu? Chúng cháu không phải đều có mommy của riêng mình rồi hay sao? Vì sao lại phải chọn nữa?”.Ti Lưu Du làm đại diện đưa ra thắc mắc.

“Người được chọn hôm nay chính là mommy của các cô cậu chủ, sau này chính là vợ của chủ nhân Ti gia, cũng chính là bà chủ của Ti gia”.

“Ý của bác nói là,chúng cháu phải giúp daddy chọn bà xã sao?”.

Tiêu Dật nói ra ý hiểu của bản thân, trong lòng đột nhiên xuất hiện một cảm giác không rõ tư vị.

Lâm Văn Thanh gật đầu: “Đúng vậy”.

“Đây là chủ kiến của ai?”.Tiêu Dật dù sao cũng cảm thấy chuyện này đến quá đột ngột.

“Là ý kiến của trưởng lão các nơi”.Lâm Văn Thanh giải thích: “Bọn họ cho rằng ông chủ đã đến tuổi lấy vợ, khi các cô cậu chủ lớn lên thì Ti gia cũng cần có một người phụ nữ thích hợp để trông coi giữ gìn.Hi vọng có thể tuyển được một người lý tưởng nhất, giúp ông chủ giải quyết việc nhà, chia sẻ phiền muộn, để ông chủ có thể chuyên tâm vào sự nghiệp hơn”.

………

Lâm Văn Thanh còn giấu một phần ý của các trưởng lão.

Bọn họ biết rõ, nếu như đưa ra yêu cầu này với Ti Tu Dạ, tuyệt đối sẽ nhận được ánh mắt lạnh lùng coi thường, nhưng bọn họ thấy rằng chuyện này nhất quyết phải làm cho bằng được.

Cho nên các trưởng lão mới nghĩ ra một phương pháp vẹn toàn, đó chính là: thừa dịp Ti Tu Dạ không có ở nhà, sẽ cho các cô cậu chủ xem trước những người con gái có điều kiện phù hợp, nếu như có người con gái nào khiến cho mấy đứa nhỏ yêu thích, như vậy tỉ lệ thành công của chuyện này cũng cao hơn.

Tổng kết của bọn họ chính là: nhỏ mà đã ưng thì lớn cũng phải chiều theo.Đương nhiên, đối với các cô gái xuất sắc mà trưởng lão các nơi chọn lựa đều đã được dặn dò đặc biệt,tiểu thiếu gia của Ti gia Ti Lưu Dật là người chủ yếu mà các cô ấy phải lấy lòng, một khi đã được đứa con cưng Ti Lưu Dật của Ti Lưu Dạ yêu mến rồi thì vị trí bà chủ của Ti gia sẽ còn không xa.

Đáng tiếc là, trưởng lão các nơi thông minh thì thông minh thật, nhưng lại như già rồi hoa mắt.Bọn họ không biết tình hình giữa Ti Lưu Dạ và Ti Lưu Dật, vì vậy,kết quả mà bọn họ mong mỏi, chắc chắn sẽ không xuất hiện rồi.

……..

“Thật không biết mấy vị trưởng lão kia nghĩ cái gì, việc nhà thôi mà, không phải bác quản gia làm rất tốt đó sao!!”.

Trong lúc Lâm Văn Thanh đi ra ngoài dẫn người vào, Ti Lưu Giác không đồng ý,nói.

“Trưởng lão các nơi là……”.Tiêu Dật lần đầu tiên nghe thấy nên nói.

“Đúng rồi, Dật Dật vẫn còn chưa biết nhỉ”.Ti Lưu Du vội vàng giải thích cho Tiêu Dật, “Sự nghiệp của Ti gia có qui mô rất rộng, không chỉ có ở mỗi Lưu Kim.Trưởng lão các nơi chính là người mà Ti gia phái đi các nơi.Cũng giống như người quản lý chi nhánh vậy, bọn họ quản lý một vùng thuộc sở hữu của Ti gia”.

“Chúng ta thật sự phải có mommy mới sao?”.Ti Lưu Cẩn hỏi: “Bây giờ không phải là rất tốt rồi sao? Sẽ ra sao nếu có thêm người vào trong gia đình”.

Trong lúc những đứa trẻ đang trôi theo dòng suy tư của riêng mình thì những người được ứng cử làm mẹ mới của chúng đã được người hầu trong nhà dẫn tới, lần lượt đi vào.

La Tĩnh đứng cạnh bốn đứa trẻ lên tiếng nói: “Những người được chọn này, các cô cậu chủ được phép tùy ý lựa chọn theo ý thích, không cần miễn cưỡng”.

Nhìn một loạt những người đẹp duyên dáng ở trước mặt mình, Tiêu Dật có cảm giác như các bậc vua chúa thời xưa.

“Ý của bọn tôi là không thích thì sẽ không muốn”.Ti Lưu Du nhìn về phía Tiêu Dật, nhẹ giọng hỏi ý kiến: “Dật Dật, em thấy thế nào”.

Tiêu Dật biết ba người kia sẽ bắt chước theo ý kiến của mình,nếu nó nói là không thì ba người còn lại cũng là không.

Được rồi, có lẽ mình rất ích kỉ, nhưng mà trước khi mình chưa hiểu rõ được tình cảm của bản thân thì tuyệt đối không cho phép bất cứ thứ gì ngăn cản có thể tồn tại, bà chủ của Ti gia, vợ của Ti Tu Dạ, cái danh xưng này, vừa nghe đã thấy bực bội trong lòng.

“Em cảm thấy, cứ như hiện tại là tốt nhất”.Nó thản nhiên nói ra một câu như vậy.

Ba đứa trẻ tinh nghịch như quỷ nghe như vậy sao lại không hiểu cơ chứ, thật ra trong lòng bọn chúng cũng không thích có bất cứ thứ gì xuất hiện làm phá vỡ cuộc sống bình yên tốt đẹp hiện tại, nếu như Dật Dật đã nói như vậy rồi thì bọn chúng cũng không cần phải lo lắng vấn đề gì nữa.

Trên mặt ba đứa đều nở một nụ cười quỷ dị, khiến cho La Tĩnh không chú ý đến chuyện xảy ra ở trong này phải rùng mình một cái.

……….

“Vị này chính là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lưu Thị….”.

“Cho dù mặt có được trang điểm một lớp phấn dầy nhưng vẫn còn nhiều đậu đậu (mụn ấy mà ) lắm”.Ti Lưu Du đi tới gần lớn tiếng nói.

Lâm Văn Thanh nhìn thấy tiểu thư Lưu chạy như bay đi, bất đắc dĩ trong lòng vừa thầm xin lỗi vừa gọi người tiếp theo.

“Vị này là tiểu thư Elise vừa mới đi du học về…”.

“Bác quản gia, tóc của cô ấy vừa xơ lại vừa vàng, dáng người thoạt nhìn cứ như là suy dinh dưỡng, là du học bên châu Phi sao?”.Ti Lưu Giác chỉ vào ứng cử viên nhuộm tóc, ngây thơ hỏi.

Lâm Văn Thanh: “…………”.

“Vị này chính là chủ quản của công ty dược phẩm Đại Phương, Tần tiểu thư…..”.

“Ăn mặc lồ lộ thế kia, tổn hại đến mỹ quan thành phố, đồ hồ ly tinh”.Ti Lưu Cẩn chanh chua nói,không chút lưu tình.

“Vị này là….”.

“Có tiền cũng không cần phải khoe khoang như vậy, mang theo một đống đồ trang sức thế kia, vừa nhìn thấy đã biết là một nữ phá gia rồi”.

“Vị này…….”.

“Quá gầy, nếu gả về nhà này thì người ta sẽ nói nhà chúng ta ngược đãi cô ấy”.

“Vị…….”.

“Thím lớn tuổi này, thím có đi nhầm cửa không vậy,chỗ này không có tuyển nhân viên vệ sinh”.

“…..”.

“……”.

………

Lâm Văn Thanh lau mồ hôi trên trán, chuyện này không thể nào làm được.

Thật vất vả lắm mới giữ lại được mấy thiên kim tiểu thư có bề ngoài có thể khiến cho mấy tiểu tổ tông này không xoi mói được thì bọn nó lại chế giễu, nói cái gì mà muốn cảm nhận được một chút tình thương của mẹ, một người sau này có thể thân thiết được.

Kết quả, một người, hai người, ba người, nếu không bị làm cho tổn thương thì cũng phải khóc thét lên, tất cả đều chạy ra ngoài với tốc độ khiến cho Lâm Văn Thanh thực sự kinh ngạc.

“Cô cả, cậu hai, cậu ba,mấy cô cậu lại làm cái gì nữa vậy?”.Lâm Văn Thanh thở dài.

Ti Lưu Du giơ lọ thuốc trong tay lên,vô tội nói: “Cháu chỉ muốn cô ấy giúp cháu thử thuốc ‘la hét chói tai’ này xem có hiệu quả không thôi mà”.

Ti Lưu Giác nhún vai: “Cô ấy không có một chút tinh thần hi sinh thân mình vì khoa học,rõ ràng là cabin xoay siêu cấp của cháu rất có tính giải trí mà!”.

Ti Lưu Cẩn vuốt cằm, ngây thơ hỏi: “Nếu như đã muốn làm mẹ của chúng cháu,chẳng lẽ không cần phải cùng cháu tập luyện đấu vật hay sao?”.

Lâm Văn Thanh không còn gì để nói.

Tiêu Dật đứng ở một bên xem kịch hay,tận tâm nói: “Bác quản gia, bác nói cho những vị trưởng lão kia biết, những người này chúng cháu đều không hài lòng, mong bọn họ có thể đem nhiều người nữa tới đây, để cho chúng cháu kĩ lưỡng chọn lựa”.

La Tĩnh mặt mày giật giật.Những người này? Những người này đều là những người xuất sắc nhất đó.Còn muốn trưởng lão đưa thêm người tới sao, bị mấy người xạc cho một trận như vậy, còn ai trong bọn họ dám đưa người tới nữa.

…..

Lúc Ti Tu Dạ trở về thì tất cả mọi thứ đã khôi phục lại như bình thường.Đám Ti Lưu Du trở về núi Diêm Minh còn Tiêu Dật thì đang đọc sách ở trong phòng.

“Dật Nhi,hôm nay có nhớ tới cha không?”.Ti Tu Dạ theo thói quen, ôm lấy Tiêu Dật cọ cọ.

“Có”.

Tiêu Dật dứt khoát trả lời làm cho Ti Tu Dạ sửng sốt một chút, sau đó cười rộ lên: “Dật Nhi cuối cùng cũng chịu đối diện với tình cảm của chính mình rồi sao? Nói cho cha biết, con nhớ cha như thế nào?”.

“Nhớ cha xem có phải là cha đã muốn kết hôn, muốn tìm cho bọn con một mommy mới hay không”.Tiêu Dật lạnh nhạt trả lời.

Ti Tu Dạ nhíu mày: “Là sao?”.

“Hôm nay, có rất nhiều dì xinh đẹp đến đây, tất cả đều muốn làm bà xã của cha ”.

“Lại là bọn họ giở trò”.Sắc mặt Ti Tu Dạ hơi trầm xuống, chỉ với một câu nói đã hiểu hết được mọi chuyện: “Những lão già này, xem ra thực sự quá nhàn rỗi rồi”.

“Cha không muốn thật sao? Thật sự là những mỹ nhân rất tuyệt a”.Tiêu Dật nói.

Búng nhẹ lên trán của Tiêu Dật, Ti Tu Dạ nói: “Đoán mò gì thế!! Cha chưa từng nhìn thấy mỹ nhân hay sao? Cũng đâu phải là thứ gì cực quí hiếm đâu”.

Rồi hắn nhếch miệng lên mỉm cười tà: “Dật Nhi, có phải là, con đang ghen không?”.

“Ai ghen chứ”.Tiêu Dật xem thường, trở mình một cái, cố gắng phớt lờ sự chột dạ vừa lóe lên ở trong lòng.
Bình Luận (0)
Comment