Đấu La Đại Lục 2

Chương 1111 - Một Năm Rưỡi (1)

Minh tưởng sâu? Nghe tới mấy chữ này, mọi người Đường Môn không khỏi đều sửng sốt. Vài trăm người cùng một chỗ minh tưởng sâu?

Bối Bối cười, Bối Bối luôn luôn tao nhã nho nhã, rất ít đem hỉ nộ hiện thần sắc, lúc này trong ánh mắt vậy mà toát ra phấn khởi rõ ràng.

"Ta không có nói sai, các ngươi cũng không nghe lầm. Đúng là tất cả mọi người đều tiến vào minh tưởng sâu. Người sớm nhất tỉnh lại cũng vào lúc tờ mờ sáng hôm nay. Những người đã tỉnh lại nói cho ta, bọn hắn cảm thấy cả người đều thông suốt, hơn nữa trên người bài xuất rất nhiều tạp chất. Ta đối với bọn hắn tiến hành kiểm tra đơn giản, phát hiện hồn lực của bọn hắn tiến bộ cũng không bao nhiêu, nhưng mà, bản chất vũ hồn của bọn hắn dường như tăng lên, cường độ thân thể cũng đại đại tăng cường. Người đã tỉnh lại càng có tu vi yếu nhất trong số đệ tử Đường Môn, thiên phú cũng chênh lệch nhất. Nói cách khác, thiên phú càng tốt, thời gian minh tưởng sâu sẽ càng lâu."

Mọi người hai mặt nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều lóe ra không thể tưởng tượng nổi.

Minh tưởng sâu là cái gì? Là cảnh giới mỗi một vị hồn sư đều tha thiết ước mơ, một lần minh tưởng sâu mang cho hồn sư thể ngộ, có lẽ so với tu luyện mấy năm đều muốn trọng yếu hơn, là quá trình cảm ngộ trực tiếp đối với vũ hồn, hồn lực, hồn kỹ của bản thân. Giống như đốn ngộ, đốn ngộ về sau, tăng lên chính là tiềm lực.

Lúc trước, Hoắc Vũ Hạo đã từng ở học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư có lần minh tưởng sâu thời gian cực dài, lần đó minh tưởng sâu thời gian tuy dài, nhưng trên thực tế đối với hồn lực của hắn tăng lên cũng không lớn, nhưng cũng từ lần minh tưởng sâu đó, đặt vững căn cơ để hắn về sau có thể trở thành nhân tài kiệt xuất thế hệ tuổi trẻ. Bởi vậy có thể thấy được, minh tưởng sâu đối với hồn sư mà nói là cơ hội khó có được.

Là đề cao thiên phú a! Thế nhưng loại sự tình mấy trăm tên hồn sư đồng thời tiến hành minh tưởng sâu, cho dù trong lịch sử Đấu La Đại Lục đều chưa từng xuất hiện qua, quả thực là không thể tưởng tượng, mà hết thảy hiển nhiên đều là công lao của dược hương Càn Khôn Tạo Hóa Đan.

Ngay cả dược hương đều có thể sinh ra tác dụng khổng lồ như vậy, vậy bản thân đan dược lại có thể mạnh bao nhiêu dược hiệu chứ? Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người trong phòng nghị sự đều không khỏi háo hức.

Bình thủy tinh bưng lên, bên trong đựng đầy nước sạch, đồng thời bưng lên còn có mười cái chén nhỏ. Bối Bối hướng Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, nói: "Bắt đầu đi."

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, ánh mắt nóng bỏng của mọi người nhìn chăm chú, hắn đem bình ngọc chứa Càn Khôn Tạo Hóa Đan lấy ra ngoài, trong khoảnh khắc hắn mở ra nắp bình, một cỗ hương khí kỳ dị lập tức phiêu dật ra.

Hương khí cũng không dày đặc, nhưng lại rất có lực xuyên thấu, mỗi người trong lúc nhất thời đều ngửi được mùi vị của nó, cảm giác da đầu tê dại thuận thế truyền đến, ngay sau đó tất cả lỗ chân lông toàn thân đều có cảm giác sảng khoái.

Bản thân đan dược trắng muốt, bên trong phảng phất có mây mù phiêu đãng, giống như có sinh mệnh lực.

Mở nắp bình ngọc, Hoắc Vũ Hạo đem viên Càn Khôn Tạo Hóa Đan đầu tiên bỏ vào bình thủy tinh.

Bình thủy tinh cũng có nắp đậy, vì không để dược tính tán đi, đầu nhập đan dược về sau, Hoắc Vũ Hạo lập tức đem cái nắp đậy lại.

Càn Khôn Tạo Hóa Đan vào nước, lập tức, một màn kỳ dị xuất hiện, lúc đầu nước sạch lập tức quay cuồng lên, trong bình thủy tinh đã hoàn toàn biến thành một mảnh sương mù mông lung.

Dần dần, sương mù màu trắng bắt đầu dần dần biến thành kim sắc, một màn càng thêm kỳ dị xuất hiện, chất lỏng màu vàng bên trong mơ hồ có cảnh tượng nhật nguyệt tranh huy biến hóa. Cả bình thủy tinh đều phóng ra ngoài bảo quang mãnh liệt.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, ai cũng che giấu không nổi ánh mắt rung động của bản thân.

Hoắc Vũ Hạo là người luyện chế đan dược cũng không nhịn được hít sâu một cái, nói: "Càn Khôn Tạo Hóa Đan quả nhiên không hổ càn khôn tạo hóa chi danh, theo ta thấy, chúng ta đánh bậy đánh bạ lại có khả năng làm đúng. Lấy dược tính của nó, nếu như đơn nhất một người đến phục dụng, thật chưa hẳn chịu được. Chí ít tuyệt đối không thể phục dụng cả một khỏa, bằng không mà nói, sợ rằng sẽ xảy ra vấn đề lớn."

Nghe Bối Bối nói đệ tử Đường Môn tập thể minh tưởng sâu, lại thêm Càn Khôn Tạo Hóa Đan hiện ra dị tượng trước mắt, mọi người tự nhiên nhìn ra dược lực khủng bố của nó. Chẳng ai ngờ rằng, một viên đan dược nho nhỏ, dược hiệu vậy mà cường hãn như vậy.

Hoắc Vũ Hạo thông qua tinh thần lực quan sát, mãi cho đến kim sắc dược dịch trong bình thủy tinh ổn định lại, mới một lần nữa mở ra nắp bình, đem chất lỏng bên trong đều đều phân ra toàn bộ mười cái chén.

Lần này, có lẽ là bởi vì đan dược tan ra, hương khí chí ít so với trước đó dày đặc không chỉ gấp mười lần.

"Mọi người uống nhanh, đừng để dược tính tản mất." Hoắc Vũ Hạo vừa rót xong lập tức mở miệng nhắc nhở.

Mọi người Đường Môn không dám thất lễ, mỗi người cầm lấy một cái chén nhỏ đem dược dịch đưa lên miệng, uống một hơi cạn sạch.

Dược dịch thanh đạm vô vị, uống vào trong miệng cùng uống vào nước sạch dường như cũng không có gì khác biệt. Nhưng mọi người chưa kịp suy đoán cùng cảm nhận, đột nhiên, mỗi người đều chỉ cảm thấy một cỗ nóng bỏng dâng lên, lập tức truyền khắp toàn thân.

Mọi người ở đây đều là cao tầng của Đường Môn, cùng đệ tử Đường Môn tự nhiên khác biệt, chí ít đều là Hồn Đế tu vi, hơn nữa trước đó lại có chỗ chuẩn bị, lập tức từng người khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu minh tưởng, thử dùng hồn lực thôi động dược lực.

Nhưng mà, chờ bọn hắn sau khi ngồi xuống lại phát hiện, căn bản cũng không cần thôi động, dược lực kia sau khi bỗng nhiên phóng ra, quả thực chính là không đâu không có. Dược tính khủng bố cực kỳ bá đạo trùng kích kinh mạch của bọn hắn, mỗi người nội thị nhìn thấy, cũng chỉ có một mảnh kim sắc.

Đường Nhã là người duy nhất trong mọi người không có phục dụng đan dược, nhưng mà, ngửi mùi thuốc nồng nặc trong không khí, ngay cả hư nhược như nàng đều cảm thấy có loại cảm giác thần thanh khí sảng.

Hơn nữa, làm người đứng xem, Đường Nhã cũng thấy rõ ràng nhất. Mọi người uống dược dịch về sau, trên người mỗi người đều hiện ra một tầng kim sắc nhàn nhạt, kim sắc cũng không phải hồn lực, mà là một cỗ khí lưu, khí lưu như ẩn như hiện. Dược hương trong phòng nghị sự cũng không có bởi vì bọn hắn nuốt vào dược dịch mà nhạt đi, ngược lại trở nên càng thêm dày đặc, tựa như thân thể của mọi người không cách nào cầm cố được dược hương, lần này, dược hương là từ trên người mọi người phóng ra ngoài.

Dược hiệu thật mạnh a! Phải biết, thế nhưng một viên Càn Khôn Tạo Hóa Đan chia làm mười phần đến phục dụng, lại còn có hiệu quả cường hãn như thế. Đường Nhã không khỏi hít sâu một hơi.

Bối Bối đã nói cho nàng, Hoắc Vũ Hạo quyết định đem một viên đan dược cho nàng phục dụng, nhưng bây giờ nhìn qua, hiển nhiên có chút không thực tế. Đường Nhã tự biết thân thể hư nhược, nếu như dược lực bá đạo như vậy để nàng một người phục dụng, chỉ sợ ngay lập tức sẽ bổ không tiêu nổi, có rất nhiều hại a! May mắn, có mọi người trước thử nghiệm tác dụng của dược vật.

Hồn lực trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo khuấy động, trong mọi người ở đây, trừ Hiên Tử Văn là hồn đạo sư ra, hắn cùng Đường Vũ Đồng có tu vi cao nhất. Trên thực tế muốn từ trình độ hồn lực tinh thuần cùng tổng lượng mà xem, hắn thậm chí còn muốn vượt qua Hiên Tử Văn.

Cho nên cảm thụ của hắn cũng là rõ ràng nhất, sau khi dược dịch nhập thể, cơ hồ không dừng lại, liền từ trong bụng hắn khuếch tán ra ngoài. Hoắc Vũ Hạo lập tức cảm giác được hồn lực trong cơ thể chịu dược hiệu thôi động, giống như giếng phun bắt đầu chấn động kịch liệt. Kinh mạch, xương cốt, nội tạng cùng hồn lực đều biến thành kim sắc thuần túy.

Bất quá, lúc này, Hoắc Vũ Hạo vẫn như cũ duy trì thanh tỉnh, mặc dù bị dược lực cường đại xung kích, khiến hắn đã ngay cả di động đều trở nên khó khăn, nhưng hắn vẫn trong lúc nhất thời xoay người, kéo hai tay Đường Vũ Đồng, bốn chưởng chạm vào nhau, Hạo Đông Lực tự nhiên phóng ra.

Nói cũng kỳ quái, nguyên bản cường hãn dược lực dưới tác dụng của Hạo Đông Lực, lại lập tức liền trở nên hòa hoãn xuống. Giống như sóng lớn trên sông cuộn trào tràn vào biển cả rộng lớn vô ngần.

Biểu tình hai người cũng theo đó trở nên nhẹ nhõm. Dược hiệu vẫn như cũ mãnh liệt, nhưng mà, Hạo Đông Lực lại tựa hồ có một loại sức mạnh đặc thù có thể đem dược hiệu ngăn chặn, mà không để dược hiệu hoàn toàn tản ra, tùy ý làm bậy.

Cảm giác của Hoắc Vũ Hạo lúc này rất đặc biệt, hắn chỉ cảm thấy Càn Khôn Tạo Hóa Đan giống như một chất xúc tác, chất xúc tác hồn lực. Hồn lực trong cơ thể hắn cùng Đường Vũ Đồng dưới tác dụng của chất xúc tác này, bằng tốc độ kinh người tăng lên giống như thủy triều.

Hơn nữa, cải biến còn không chỉ là hồn lực, ngay cả linh hồn cùng kinh mạch của bọn hắn đều được tẩm bổ. Thân thể dường như trở nên thông suốt, cơ thể bọn hắn vốn tạp chất rất ít, giờ phút này, dưới tác dụng của Càn Khôn Tạo Hóa Đan, liền càng có loại cảm giác toàn thân tươi sáng. Loại trực tiếp tăng cường thuần túy nhất, đều làm trên mặt hai người không khỏi hiện ra mỉm cười nhàn nhạt.

Dược lực tốc độ hấp thu tương đối nhanh, nhưng bởi vì kinh mạch cũng nhận Càn Khôn Tạo Hóa Đan cải thiện, cho nên Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng đều không có cảm giác được trong cơ thể có cảm giác chướng lên.

Cả quá trình vận công chỉ gần một khắc đồng hồ, dược hiệu trong cơ thể bọn hắn liền đã dần dần bình phục xuống dưới, dược hiệu cơ hồ bị hấp thu hầu như không còn, mà Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng đều kinh hỉ phát hiện, hồn lực của bọn hắn rõ ràng tăng lên rất nhiều. Một mảng lớn chí ít cũng có hai cấp hồn lực tả hữu trình độ.

Phải biết, thế nhưng một viên Càn Khôn Tạo Hóa Đan chia mười mấy phần tiến hành phục dụng, hơn nữa tu vi của bọn hắn càng đều tám mươi cấp lấy lên a! Hơn nữa, hồn lực tăng lên vẫn thứ yếu, cường độ thân thể lại lần nữa tăng cường, đối với bọn hắn tương lai xung kích Phong Hào Đấu La, đều có tuyệt đại chỗ tốt.

Đồng thời tâm hữu linh tê mở ra hai mắt, Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vui sướng trong mắt đối phương. Hoắc Vũ Hạo hôm nay phục dụng dược dịch, bởi vì bốn tháng trước khắc khổ tu luyện*, tu vi hồn lực liền đã đến gần tám mươi ba cấp, tình huống Đường Vũ Đồng cũng gần giống như hắn.

*Dùng Hạo Đông Lực vừa thôi động lò luyện đan vừa tu luyện.

Sau khi dùng dược dịch, ngắn ngủi một khắc đồng hồ thời gian, tu vi hai người tăng nhanh như gió, chẳng những trực tiếp đột phá tám mươi ba cấp, càng liên phá tám mươi bốn cấp, chí ít cũng đạt giữa tám mươi bốn cấp cùng tám mươi lăm cấp.

Bình Luận (0)
Comment