Đấu La Đại Lục 2

Chương 1113 - Một Năm Rưỡi (3)

Bối Bối mừng rỡ, "Quá tốt, thật là quá tốt. Bất quá, ta thế nào đều cảm thấy Tiểu Nhã dùng không được dược hiệu của cả khỏa đan dược. Tiểu sư đệ, còn lại liền do đệ cùng Vũ Đồng phục dụng đi. Các ngươi bây giờ là chiến lực mạnh nhất của Đường Môn chúng ta, bằng vào dung hợp vũ hồn, chỉ có các ngươi mới có thể tăng lên tới Phong Hào Đấu La. Học viện cũng ký thác kỳ vọng đối với các ngươi. Kỳ thật ta đề nghị các ngươi dùng nhiều hơn một khỏa Càn Khôn Tạo Hóa Đan, mau chóng đem tu vi tăng lên tới tầng thứ Phong Hào Đấu La."

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói: "Đại sư huynh, hồn lực vẫn phải dựa vào bản thân tu luyện mới có hiệu quả tốt nhất, dùng dược vật tăng lên, dù là thiên tài địa bảo, cũng không bằng tự mình tu luyện đến vững chắc, chúng ta lần này đã mượn nhờ không ít dược lực. Tiếp xuống cần dựa vào tự mình tu luyện, lại phục dụng chính là đốt cháy giai đoạn. Lấy tốc độ tu luyện bây giờ của chúng ta, coi như không tá trợ dược vật, thăng cấp cũng sẽ không quá chậm."

Bối Bối nhẹ gật đầu, nói: "Vậy liền theo như lời đệ nói đi."

Hoắc Vũ Hạo nói: "Còn lại sáu khỏa đan dược, phiền phức đại sư huynh đưa cho Huyền lão một viên đi, đem tình huống uống thuốc của chúng ta cũng nói cho lão nhân gia. Hi vọng người có thể mượn nhờ tác dụng của Càn Khôn Tạo Hóa Đan, đem tu vi của bản thân tăng lên tới Cực Hạn Đấu La. Còn lại năm khỏa, một khỏa cho Tiểu Nhã lão sư chữa bệnh. Còn lại bốn khỏa cứ dựa theo kế hoạch trước đó của chúng ta mà làm. Bất quá, thời gian chúng ta phục dụng lần kế phải lùi về sau, ít nhất phải ba tháng sau lại phục dụng một khỏa, liên tục ba tháng lại phục dụng một lần. Như vậy có thể đem dược hiệu phát huy trình độ lớn nhất, đồng thời cũng có thể để mọi người có đầy đủ thời gian củng cố tu vi."

Bối Bối nói: "Tốt, liền theo như lời đệ nói. Bất quá, bản thân đệ đưa cho Huyền lão đi."

Hoắc Vũ Hạo cười nói: "Đại sư huynh, huynh cùng Tiểu Nhã lão sư mới là chủ nhân Đường Môn a! Đây thế nhưng là tâm ý của Đường Môn chúng ta cho học viện, không phải một mình ta."

Bối Bối lập tức minh bạch ý tứ của hắn, trong mắt chứa thâm ý nhìn hắn một cái. Vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Hoắc Vũ Hạo nói: "Đại sư huynh, ta dự định tiếp xuống một đoạn thời gian an bài học tập chế tạo hồn đạo khí cùng bế quan tu luyện. Sự tình trong môn chỉ sợ liền không giúp được huynh."

Bối Bối nhẹ gật đầu, nói: "Sự tình Đường Môn đệ không cần lo lắng, ta cùng mọi người sẽ xử lý. Đệ bây giờ trọng yếu nhất chính là cùng Vũ Đồng cùng một chỗ cố gắng tăng cao tu vi."

"Ừm."

Sự tình Càn Khôn Tạo Hóa Đan, nội bộ Đường Môn hạ phong khẩu lệnh, không được hướng bên ngoài tuyên dương, nhưng thật sự mà nói, cũng chỉ có hạch tâm Đường Môn mới biết được dược hiệu của Càn Khôn Tạo Hóa Đan đến tột cùng cường đại đến trình độ gì.

Một khỏa Càn Khôn Tạo Hóa Đan được đưa đến Hải Thần Các, Huyền lão sau đó bế quan. Bế quan không chỉ một mình lão, đồng thời còn có hai người viện trưởng hệ vũ hồn Ngôn Thiểu Triết cùng viện trưởng hệ hồn đạo Tiên Lâm Nhi cùng đi.

Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng cũng tiến vào trạng thái nửa bế quan. Hoắc Vũ Hạo mỗi ngày sẽ xuất ra ba canh giờ cùng Hiên Tử Văn học tập chế tạo hồn đạo khí, thời gian còn thừa đều cùng Đường Vũ Đồng cùng một chỗ tu luyện.

Cả Đường Môn bận rộn so với trước kia chỉ có tăng lên chứ không giảm đi, hết thảy đều dựa theo kế hoạch làm việc.

Bên phía đế quốc Nhật Nguyệt trở nên bình tĩnh lại, dường như lúc trước Hoắc Vũ Hạo dùng một khỏa Hủy Diệt Phong Bạo thật nổ cho bọn hắn nguyên khí trọng thương, tiền tuyến mười phần bình tĩnh, đế quốc Nhật Nguyệt dường như trừ củng cố thổ địa đã chiếm lĩnh của đế quốc Thiên Hồn ra, cũng không động tác khác.

Quân đoàn hồn sư bên phía đế quốc Tinh La tiến vào nội bộ đế quốc Nhật Nguyệt tác chiến cũng từng bước rút về, bởi vì đế quốc Nhật Nguyệt đã điều động quân đoàn hồn đạo sư cường đại hơn tiến hành tiêu diệt bọn hắn. Ngay cả quân đoàn hồn đạo sư hoàng gia đều vận dụng. Vài lần giao phong, hồn sư đế quốc Tinh La tổn thất nặng nề, không thể không tạm thời lui về Minh Đấu sơn mạch tiến hành chỉnh đốn.

Bất quá, có lớp bình phong Minh Đấu sơn mạch, lại thêm kinh nghiệm chiến đấu trước đó, đế quốc Tinh La vẫn tạm thời giữ vững phòng tuyến biên cảnh. Vẫn như cũ do Bạch Hổ Công Tước tự mình tọa trấn biên cương, cùng đế quốc Nhật Nguyệt giằng co.

Dường như, cuộc chiến tạm thời bình ổn một thời gian. Bất quá có một điểm vẫn để đế quốc Tinh La, đế quốc Thiên Hồn cùng đế quốc Đấu Linh rất là lo lắng.

Chiến tranh mặc dù tạm thời đình chỉ, nhưng đế quốc Nhật Nguyệt lại càng thêm một bước tăng cường phong tỏa trinh sát, hồn đạo khí tham trắc trên không, hồn đạo khí tham trắc mặt đất không ngừng vận chuyển về biên cảnh, nghiêm mật phong tỏa hết thảy tin tức.

Tam đại đế quốc muốn đối với cảnh nội đế quốc Nhật Nguyệt tiến hành trinh sát, quả là khó càng thêm khó.

Diện tích quốc thổ của đế quốc Nhật Nguyệt vốn chính là lớn nhất Đấu La Đại Lục, lần này lại thêm hai phần ba diện tích đế quốc Thiên Hồn, tổng diện tích quốc thổ càng tăng lên trên phạm vi lớn. Ai cũng biết, chiến tranh không có khả năng thật dừng lại. Thời điểm lần tiếp theo bắt đầu, rất có thể lại là thế lôi đình vạn quân, thậm chí có khả năng là đế quốc Nhật Nguyệt mang tới quyết chiến cuối cùng.

Mọi người đều tụ lực, đều đang đợi. Bây giờ muốn so đấu, liền là ai tụ lực càng nhanh thôi.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Nửa năm trôi qua, hết thảy vẫn như cũ mười phần bình tĩnh. Đế quốc Nhật Nguyệt dường như dừng lại chiến tranh chi tâm, ngay cả số lượng đại quân bố trí biên cảnh đế quốc Thiên Hồn đều có chỗ giảm bớt.

Nhưng mà, đế quốc Nhật Nguyệt chiếm lĩnh quốc thổ đế quốc Thiên Hồn lại có vẻ quá mức bình tĩnh, thời gian nửa năm qua, bên đó đã có rất ít khởi nghĩa cùng bạo động, ngay cả một vài ẩn thế tông môn dường như đều từ bỏ đối kháng.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Nửa năm lại thêm nửa năm, cách lúc trước Hoắc Vũ Hạo luyện chế Càn Khôn Tạo Hóa Đan đã trôi qua một năm rưỡi. Hắn cũng đã trong thành Sử Lai Khắc tu luyện thời gian hai năm.

Trong vòng hai năm, chưa kể là người ngoài, ngay cả đệ tử Đường Môn đều sắp quên mất trong Đường Môn còn tồn tại một vị đỉnh cấp cường giả.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

"Hô ——" thở dài một hơi, Hoắc Vũ Hạo chậm rãi mở ra hai mắt, trong mắt lại tràn ngập vẻ bất đắc dĩ.

Đường Vũ Đồng ngồi đối diện hắn đưa tay vỗ tay hắn, "Đừng có gấp, nhất định có thể."

Hoắc Vũ Hạo khẽ gật đầu, nói: "Ta sớm liền đoán được sẽ rất khó, nhưng không nghĩ tới vậy mà lại khó tới trình độ như vậy."

Đường Vũ Đồng mỉm cười nói: "Thế nhưng, một khi thành công, liền không giống."

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói: "Yên tâm đi, chỉ cần có nàng bên người ta, ta vĩnh viễn cũng sẽ không từ bỏ. Hơn nữa ta cũng có lòng tin."

Từ khi dùng qua Càn Khôn Tạo Hóa Đan về sau, bọn hắn vẫn lưu ở trụ sở dưới đất Đường Môn tu luyện, ở đây yên tĩnh nhất, hơn nữa cũng thuận tiện Hoắc Vũ Hạo cùng Hiên Tử Văn học tập.

Ăn cơm trưa, Đường Vũ Đồng tự hành quay về phòng tiếp tục tu luyện, Hoắc Vũ Hạo thì theo thói quen đi tới trong phòng thí nghiệm của Hiên Tử Văn.

"Hiên lão sư." Hoắc Vũ Hạo vừa vào cửa, liền thấy Hiên Tử Văn ngồi yên nơi đó.

Cùng một năm rưỡi trước so sánh, Hiên Tử Văn nhìn như trẻ hơn một chút, mặc dù là đang suy tư, nhưng ánh mắt lại hết sức sắc bén.

Ba khỏa Càn Khôn Tạo Hóa Đan đã bị mọi người Đường Môn trước sau tập thể phục dụng. Mỗi người đều từ đó được đến chỗ tốt không tưởng. Sử Lai Khắc Thất Quái đã toàn bộ là tu vi Hồn Đấu La. Quý Tuyệt Trần càng đạt cấp tám mươi chín, khoảng cách Phong Hào Đấu La cũng chỉ một bước không xa.

Nhưng mà, Quý Tuyệt Trần còn không phải thực lực mạnh nhất Đường Môn, cũng không phải Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo giống như hắn, cũng ở vào trạng thái cấp tám mươi chín.

Theo lý thuyết, Hoắc Vũ Hạo sớm nên đột phá, nhưng mà, hắn lại gặp một cái bình cảnh to lớn, bình cảnh liền bắt nguồn từ ngưng tụ hồn hạch.

Mặc dù Hoắc Vũ Hạo sớm liền đoán được, bởi vì mình đã có đệ nhất hồn hạch, tại thời điểm ngưng tụ đệ nhị hồn hạch sẽ rất khó, nhưng mà, độ khó lớn như vậy vẫn vượt qua dự đoán của hắn.

Ba khỏa Càn Khôn Tạo Hóa Đan hòa thành dược dịch, sớm một năm trước liền đem tu vi của hắn đẩy lên cấp tám mươi chín. Nhưng mà, một năm qua, hắn lại vẫn là cấp tám mươi chín. Thế nhưng là dưới tình huống đang tu luyện Hạo Đông Lực a. Hơn nữa Hoắc Vũ Hạo bế quan, mỗi ngày đều khắc khổ tu luyện, chưa hề có một khắc lười biếng. Thế nhưng, cấp tám mươi chín vẫn như cũ là cấp tám mươi chín.

Cho nên, hắn còn không phải người mạnh nhất Đường Môn. Đường Môn bây giờ, trừ Hiên Tử Văn là hồn đạo sư cấp chín ra, cũng chính thức có được vị Phong Hào Đấu La đầu tiên của bản thân. Chính là Đường Vũ Đồng.

Đường Vũ Đồng là bảy tháng trước đột phá, chân chính thành tựu phong hào. Phong hào của nàng là Đông Điệp.

Đông Điệp Đấu La Đường Vũ Đồng.

Đông vì kỷ niệm nàng đã từng là Vương Đông Nhi, mà Điệp (bướm), tự nhiên chính là bởi vì vũ hồn của vì nàng.

Mắt thấy Đường Vũ Đồng đều đã trở thành Phong Hào Đấu La, ngưng tụ hồn hạch thành công, Hoắc Vũ Hạo có thể không nóng nảy sao? Thế nhưng, sự tình ngưng tụ đệ nhị hồn hạch quả thật sốt ruột.

Không có đệ nhất hồn hạch, hắn cũng không có khả năng nhanh liền tu luyện tới cấp tám mươi chín, thế nhưng, ngưng tụ đệ nhị hồn hạch quả thật quá khó.

Bất quá, tâm thái của Hoắc Vũ Hạo vẫn rất tốt. Có Đường Vũ Đồng bên người , mặc dù hắn nóng lòng tăng cấp, nhưng lại cũng không nôn nóng. Hồn sư tu luyện có thể tích lũy. Như Đường Vũ Đồng đã nói, hắn bây giờ mặc dù ngưng tụ đệ nhị hồn hạch khó khăn, nhưng một khi thành công, tu vi của hắn ngay lập tức sẽ tăng nhanh như gió, cấp tốc đạt tới một cái tầng thứ khác.

"Đến." Hiên Tử Văn hướng Hoắc Vũ Hạo vẫy tay, ra hiệu hắn ngồi xuống.

Hoắc Vũ Hạo ngồi lại cái ghế bên cạnh Hiên Tử Văn, nói: "Như thế nào rồi? Người có đầu mối sao?"

Hiên Tử Văn thở dài một tiếng, lắc đầu.

Hoắc Vũ Hạo vội vàng an ủi: "Hiên lão sư, người đừng có gấp, trăm bước này chúng ta đã đi chín mươi chín bước, chỉ thiếu một bước cuối cùng. Chúng ta từ từ sẽ đến, nhất định tìm được phương án tốt nhất tiến hành. Người gần đây quá mệt mỏi, không phải nên nghỉ ngơi một chút?"

Một tia mỉm cười nhàn nhạt từ khóe miệng Hiên Tử Văn nhộn nhạo, "Ai nói ta không có tìm được? Bước cuối cùng, ta đã bước ra."

Mặc dù thời điểm Hiên Tử Văn nói câu này, biểu tình trên mặt rõ ràng có chút hèn mọn, nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn lập tức mở to hai mắt nhìn, run giọng nói: "Người, người thật thành công rồi?"

Hiên Tử Văn khẽ gật đầu, nói: "Chí ít lý luận là thành công."

Hoắc Vũ Hạo trợn mắt hốc mồm mà nói: "Vậy người vừa rồi làm gì lắc đầu?"

Hiên Tử Văn nói: "Ta lắc đầu, là bởi vì nó không thể phục chế. Độ khó chế tác mặc dù to lớn, nhưng bằng vào hai người thầy trò chúng ta, còn có thể hoàn thành. Nhưng mà, điều kiện sử dụng nó quá hà khắc. Ngoại trừ ngươi ra, ta còn nghĩ không ra trên đời này còn có ai có thể sử dụng nó."

Hoắc Vũ Hạo mới thở phào nhẹ nhõm, "Hiên lão sư, người không phúc hậu."

Bình Luận (0)
Comment