Đúng vậy, là một con gấu, cự hùng thân cao trăm mét, nó vừa xuất hiện, tất cả sinh vật vong linh, thậm chí cốt long cường đại bay lượn trong không trung nơi xa, đều xa xa tránh ra. Phảng phất nó chính là chúa tể thế giới vong linh này.
Thật sự mà nói, nó đúng là chúa tể!
Cự hùng đi tới sườn núi trước mặt mọi người mới ngừng lại, cách gần đó, mọi người càng có thể cảm nhận được hồn lực cường thịnh không gì sánh được dao động trên người nó. Không chỉ hồn lực, còn có khí tức vong linh nồng đậm.
Tiểu Bạch hướng nó vẫy vẫy tay, cự hùng chậm rãi cúi đầu xuống, Tiểu Bạch chợt lách người, liền đến trên bờ vai của nó. Cự hùng đứng thẳng người, sau đó đối mặt Hoắc Vũ Hạo, vậy mà là làm ra một động tác như cúi đầu.
Hoắc Vũ Hạo hướng nó nhẹ gật đầu, sau đó chuyển hướng các vị trưởng lão, mỉm cười nói: "Đầu cự hùng này, chính là bản thể lúc đầu của tiểu Bạch. Lúc trước, thời điểm ta cùng Tiểu Bạch tiến hành dung hợp hồn linh, không biết vì cái gì, bản thể của tiểu Bạch sinh ra biến dị, vậy mà lấy một loại phương thức khác sống lại. Mặc dù bởi vậy không giao phó cho ta hồn cốt, nhưng nó lại tựa hồ trở nên vô cùng mạnh mẽ, thậm chí so với trước kia còn cường đại hơn. Bây giờ nó đã là người mạnh nhất trong Vong Linh Bán Vị Diện, quân vương chân chính, có nó ở đây bảo hộ, quân đoàn hồn đạo sư của chúng ta tự nhiên sẽ không xảy ra vấn đề."
Bản thể của tiểu Bạch đã chuyển hóa thành sinh vật vong linh, bị Hoắc Vũ Hạo trực tiếp gọi là Nhị Bạch, đương nhiên, là bởi vì thuận tiện đặt tên. . .
Lúc trước Nhị Bạch nhận lôi đình oanh kích, lại thêm khí tức vong linh ở đây dâng trào, vậy mà là hình thành ngọn lửa linh hồn của mình. Linh hồn chi hỏa của nó tự nhiên là thời điểm tiểu Bạch chuyển hóa hồn linh lưu lại một bộ phận.
Hoắc Vũ Hạo không từ trên người tiểu Bạch thu hoạch được hồn cốt, cũng bởi vì tiểu Bạch hẳn là chuyển hóa ra hồn cốt, trở thành lực lượng hạch tâm của Nhị Bạch.
Trải qua thời gian hai năm, Nhị Bạch đã ở đây hoàn toàn đứng vững bước chân, tựa như Hoắc Vũ Hạo đã nói, nó đã là quân vương trong Vong Linh Bán Vị Diện.
Nhị Bạch cùng tiểu Bạch tâm niệm tương liên, dù cho Hoắc Vũ Hạo không ở trong Vong Linh Bán Vị Diện, cũng có thể thông qua tiểu Bạch đến cảm ứng tình huống Nhị Bạch. Dùng để thủ hộ quân đội tương lai muốn tiến vào đây tự nhiên không có vấn đề gì cả.
Tống lão nhẹ gật đầu, nói: "Vũ Hạo, bán vị diện của con quả nhiên thần kỳ. Đã như vậy, ta đồng ý đề nghị của con."
"Cảm ơn Tống lão." Hoắc Vũ Hạo vội vàng nói.
Các chư vị trưởng lão còn lại cũng nhao nhao gật đầu, biểu thị đồng ý. Thật sự mà nói, trừ Hoắc Vũ Hạo chung đụng cái biện pháp này còn có thể để bọn hắn có cảm giác hai mắt tỏa sáng, từ đó nhìn thấy hi vọng, ngoài ra bọn hắn căn bản cũng không có bất luận biện pháp gì có thể nghĩ.
Học viện Sử Lai Khắc bây giờ cố nhiên rất cường đại, nhưng nếu như đại quân đế quốc Nhật Nguyệt đột kích, muốn đối kháng chính diện trên thực tế vẫn quá khó. Mà bên phía đế quốc Nhật Nguyệt cũng tuyệt không có khả năng bỏ qua học viện Sử Lai Khắc. Lúc trước, thời điểm Nhật Nguyệt Đại Lục va chạm Đấu La Đại Lục, chính bởi vì học viện Sử Lai Khắc ra mặt mới ngăn cơn sóng dữ. Cũng từ đó để danh tự Nhật Nguyệt Đại Lục triệt để bị Đấu La Đại Lục thay thế, đã không chỉ đơn giản là cừu hận, càng quan hệ đế quốc Nhật Nguyệt vinh quang. Cho nên, học viện Sử Lai Khắc chỉ có thể đứng phía đối lập đế quốc Nhật Nguyệt, căn bản không có khả năng có khác.
Học viện Sử Lai Khắc mấy năm qua phương diện hồn đạo khí phát triển có thể nói là ngày đi ngàn dặm, nhưng cũng chính bởi vì vậy, mới khiến cho các cao tầng học viện càng thêm nhận thức chỗ đáng sợ của hồn đạo khí.
Chỉ thời gian mấy năm, bởi vì hồn đạo khí phát triển tốc độ cao liền để chỉnh thể thực lực của học viện Sử Lai Khắc tăng lên mức độ lớn, vậy thì, đế quốc Nhật Nguyệt vùi đầu phát triển phương diện này nhiều năm thì sao? Bọn hắn sẽ chỉ càng thêm cường đại, nội tình của bọn hắn sẽ chỉ so với phán đoán ban đầu càng thêm thâm hậu.
Cho nên, bây giờ học viện Sử Lai Khắc đối với chuyện đối kháng đế quốc Nhật Nguyệt, trên thực tế không có một chút chắc chắn nào. Xuất kỳ chế thắng, kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo là một cái duy nhất trong toàn bộ kế hoạch đả động các vị trưởng lão.
Thật sự mà nói, cũng chỉ có như thế mới có thể xoay chuyển thế cục. Đế quốc Nhật Nguyệt thiếu hụt không phải là không có, nhưng muốn bắt lấy thiếu hụt đó, cũng không phải trên chiến trường chính diện có thể tuỳ tiện làm được.
Rời khỏi Vong Linh Bán Vị Diện. Hội nghị Hải Thần Các tiếp tục tổ chức, bầu không khí rõ ràng trở nên nhiệt liệt hơn nhiều, không hề nghi ngờ, Vong Linh Bán Vị Diện đã trở thành đòn sát thủ của học viện Sử Lai Khắc đối kháng đế quốc Nhật Nguyệt.
Các vị trưởng lão đều là đỉnh tiêm cường giả hồn sư đương thời, phương diện quân sự cũng có chỗ độc đáo của riêng mình, bọn hắn lập tức bắt đầu đưa ra một chút đề nghị, giúp Hoắc Vũ Hạo đến hoàn thiện phương án lần này.
Hội nghị một mực mở ròng rã thời gian một ngày mới kết thúc, cuối cùng, học viện Sử Lai Khắc quyết định, ba chi quân đoàn hồn đạo sư toàn thể xuất động, dựa theo kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo làm việc. Bên phía học viện, không điều động bất kỳ cao tầng nào tham dự vào lần hành động này, mà, các cao tầng tập thể tiến về tiền tuyến đế quốc Thiên Hồn, gia nhập chiến trường bên đó, từ đó mê hoặc đế quốc Nhật Nguyệt.
Lần này hành động sau lưng địch, để cho Đường Môn đến chủ trì. Các cường giả Đường Môn dốc hết toàn lực, nhân thủ cụ thể do bản thân Đường Môn đến an bài.
Sau đó chính là công tác chuẩn bị, mà thời gian xuất phát, liền định tại thời điểm xác định hướng đi của đại quân đế quốc Nhật Nguyệt.
Do học viện Sử Lai Khắc cùng Đường Môn cùng xây dựng hết thảy có ba chi quân đoàn hồn đạo sư, theo thứ tự là Đường Môn hồn đạo sư đoàn, trọng pháo hồn đạo sư đoàn cùng pháo đài hồn đạo sư đoàn.
Trong đó, Đường Môn hồn đạo sư đoàn nhân số là ít nhất, nhưng lại toàn bộ do hồn sư tinh anh tạo thành.
Đường Môn hồn đạo sư đoàn đoàn trưởng vốn là Tiên Lâm Nhi, hơn nữa, trong toàn bộ Đường Môn hồn đạo sư đoàn, có đến mười vị Phong Hào Đấu La. Nhưng mà, trải qua hội nghị Hải Thần Các quyết định, học viện Sử Lai Khắc không trực tiếp tham dự lần hành động này, mười vị Phong Hào Đấu La tự nhiên liền sẽ không lưu lại Đường Môn hồn đạo sư đoàn.
Đường Môn hồn đạo sư đoàn do Bối Bối, Từ Tam Thạch phân biệt là chính phó đoàn trưởng. Giang Nam Nam cùng các cường giả Đường Môn khác cũng đều trong sư đoàn.
Tổng số hai trăm người, mỗi một người đều là cường giả cấp bậc Hồn Đế trở lên, loại phân phối tu vi hồn sư này, cho dù đế quốc Nhật Nguyệt muốn lấy ra cũng cực kỳ khó khăn.
Trọng pháo hồn đạo sư đoàn đoàn trưởng chính là Hoắc Vũ Hạo, phó đoàn trưởng Đường Vũ Đồng, bọn hắn chưởng khống trọng pháo hồn đạo sư đoàn do một ngàn vị hồn sư, hoặc phải nói là hồn đạo sư tạo thành. Bao gồm ba trăm khẩu đỉnh cấp Chư Cát Thần Nỗ Pháo. Thế nhưng đều là hồn đạo khí cấp sáu. Hơn nữa yêu cầu sử dụng chỉ cần hồn đạo sư cấp bốn liền có thể phát động, đồng thời phân phối đại lượng Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn.
Một chi quân đoàn hồn đạo sư cuối cùng thì do một ngàn năm trăm vị hồn sư tu vi tương đối thấp tạo thành, tu vi của bọn hắn yêu cầu thấp nhất là tam hoàn Hồn Tôn, đoàn trưởng là Hòa Thái Đầu, phó đoàn trưởng Tiêu Tiêu, chưởng khống ba trăm đài pháo đài toàn địa hình do Hiên Tử Văn tự mình cải tiến qua.
Ba chi quân đoàn hồn đạo sư này, chính là học viện Sử Lai Khắc dùng thời gian hai năm tỉ mỉ tạo nên.
Một năm trước, ba chi quân đoàn này kỳ thật liền đã thành hình, bọn hắn một mực khắc khổ huấn luyện, đồng thời trang bị cũng trong không ngừng tiến hóa. Bây giờ đã có quy mô ban đầu. Cũng là toàn bộ sức chiến đấu kì binh tập kích lần này của Hoắc Vũ Hạo.
Tập kích bất ngờ, binh quý tinh mà không cần nhiều.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Thành Sử Lai Khắc, ngoại thành đại giáo trường.
Khí tức sát phạt tràn ngập trong không khí, trên đại giáo trường diện tích rộng lớn, lúc này hoàn toàn hiện lên một mảng cương thiết sâm lâm.
Ba trăm khẩu Chư Cát Thần Nỗ Pháo, ba trăm đài pháo đài toàn địa hình, lại thêm đội ngũ tổng số lượng đến gần ba ngàn hồn sư.
Nuôi binh nghìn ngày dùng binh một giờ, lúc này, ba chi hồn sư quân đoàn hồn đạo sư, trong mắt mỗi người đều lóe ra vẻ cuồng nhiệt.
Bọn hắn mỗi ngày đều khắc khổ huấn luyện, chưởng khống hồn đạo khí, trong bọn họ có rất nhiều người đều đã từng tham dự qua trận chiến bảo vệ thành Sử Lai Khắc chống lại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thú triều.
Bọn hắn là tinh nhuệ hạch tâm chân chính của thành Sử Lai Khắc. Ba chi quân đoàn hồn đạo sư, cũng cơ hồ hao phí gần phân nửa tài lực của thành Sử Lai Khắc.
Bây giờ, bọn hắn rốt cục phải xuất chinh, phải đi chiến đấu đối mặt cường địch. Ai không hi vọng có thể công thành danh toại? Ai không hi vọng có thể lưu danh sử sách?
Không hề nghi ngờ, trận chiến tranh xâm lược của đế quốc Nhật Nguyệt, chính là sáng tạo cơ hội như vậy cho vô số người.
Trên đài duyệt binh, các cao tầng Đường Môn toàn bộ đều một thân nhung trang đứng đó, Bối Bối, Hòa Thái Đầu, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam, Tiêu Tiêu, Hoắc Vũ Hạo, Đường Vũ Đồng, Diệp Cốt Y, Nam Thu Thu, Quý Tuyệt Trần, Kinh Tử Yên.
Hiên Tử Văn mang theo Na Na cùng Cao Đại Lâu lưu lại Đường Môn, phụ trách vận chuyển, trừ những điều này ra, lần này, Đường Môn có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng.
Chỉnh thể hành động do ba chi đoàn trưởng cùng thương nghị, mà tổng chỉ huy chính là Hoắc Vũ Hạo!
Bối Bối hướng Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, nói: "Đệ nói vài lời đi."
Hoắc Vũ Hạo thân là tổng chỉ huy, trước mắt cũng không phải lúc khiêm nhượng.
Hướng về phía trước bước ra mấy bước, Hoắc Vũ Hạo nhìn về mấy ngàn vị hồn sư bên dưới, "Ta là Hoắc Vũ Hạo, tin tưởng mọi người đều biết tiếp đó chúng ta muốn triển khai hành động nhằm vào đế quốc Nhật Nguyệt. Ta chỉ có một yêu cầu, phục tùng mệnh lệnh. Vô luận các ngươi về sau nhìn thấy cái gì, phát hiện cái gì, hết thảy đều phải lấy phục tùng mệnh lệnh làm chủ. Nếu như lần này chúng ta hành động thành công, vậy thì, tên của các ngươi đều sẽ lưu lại trên tấm bia lịch sử của Đấu La Đại Lục."
"Tin tưởng mọi người đều biết, tổ chức Truyền Linh Tháp là ta một tay sáng lập, ta còn có thể hướng mọi người cam đoan một điểm, lần hành động này kết thúc về sau, các ngươi thu hoạch được tư cách ưu tiên truyền linh."
"Một trận chiến này, chúng ta không chỉ vì học viện vinh quang, đồng thời, cũng vì thủ hộ quốc gia của chúng ta. Tin tưởng trong chư vị ở đây, có không ít người đến từ đế quốc Thiên Hồn, tình huống đế quốc Thiên Hồn các ngươi cũng hẳn đều biết. Chúng ta không thể trơ mắt nhìn tổ quốc của chúng ta bị chà đạp, tàn phá trong chiến tranh. Chúng ta muốn dùng cố gắng của mình đến thủ hộ quốc gia của chúng ta."
Hoắc Vũ Hạo không sử dụng hồn đạo khí khuếch âm, mà thanh âm của hắn vang lên trong đầu mỗi người, tinh thần lực cường đại hoàn toàn bao trùm toàn bộ võ đài.
"Phương thức chiến đấu của chúng ta sẽ khác với tất cả, ta gọi nó là Thuấn Di Chiến Pháp. Tiếp xuống, ta thi triển một loại năng lực, mang các ngươi tiến vào trong một thế giới khác nghỉ ngơi, các ngươi cần làm, chính là nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi chiến đấu tiến đến."
Vừa nói, trên thân mình Hoắc Vũ Hạo chậm rãi nổi lên tám vòng hồn hoàn.
Trong giới hồn sư, bởi vì tổ chức Truyền Linh Tháp xuất hiện, Hoắc Vũ Hạo cũng sớm đã là nhân vật truyền kỳ, nhưng người chân chính được chứng kiến hắn xuất ra vũ hồn lại ít càng thêm ít.