Đấu La Đại Lục 2

Chương 1182 - Nước Mắt Hải Công Chúa (3)

Âm thanh chú ngữ trầm thấp vang lên, trên thân mình Hoắc Vũ Hạo nhiều ra một cái hồn hoàn màu xám, khí tức cả người hắn cũng theo đó bắt đầu trở nên âm trầm.

Nếu như không phải hắn trước đó nhắc nhở, có lẽ lúc này mẫu nữ Hải Công Chúa thật sẽ cảm thấy khủng hoảng, nhưng có đạo quang ảnh lúc trước nói cho các nàng, để các nàng ổn định lại, vội vàng nhìn chăm chú vào hi vọng cuối cùng là Hoắc Vũ Hạo.

Chú ngữ dài dòng, tinh thần lực dày đặc không ngừng từ trên người Hoắc Vũ Hạo phóng ra ngoài, dần dần ngưng tụ trước người hắn thành một cái phù văn màu xám.

Phù văn rất đặc biệt, bản thân lại có bộ dáng như khuôn mặt nhân loại, vừa mới bắt đầu, còn có chút thấy không rõ lắm, dần dần, khuôn mặt lại cùng vị nhân ngư công chúa đang hôn mê giống nhau như đúc, chỉ bất quá hoàn toàn là màu xám.

"Đi!" Chú ngữ bỗng nhiên gián đoạn, Hoắc Vũ Hạo khẽ quát một tiếng.

Lập tức, phù văn mặt người cấp tốc hướng nhân ngư công chúa bay tới, lặng yên hạ xuống, trực tiếp bao trùm trên khuôn mặt nàng.

Thân thể mềm mại của nhân ngư công chúa kịch liệt run rẩy một cái, ngay sau đó, run rẩy lan tràn toàn thân. Một hình tượng hư ảo cũng theo đó từ đầu nàng chậm rãi bay ra.

Hình tượng không lớn, đường kính chỉ khoảng nửa mét, nhưng lại có thể để cho mọi người nhìn rõ ràng.

Hình tượng chính là công chúa điện hạ, chỉ bất quá, nàng bị mười mấy đầu xiềng xích buộc chặt trên một cái giá gỗ nhỏ, đứng ở trước mặt nàng, còn không phải là vị Vạn Hồn Đấu La kia sao!

Vạn Hồn Đấu La thấp giọng ngâm xướng cái gì, Vạn Hồn Phiên trong tay càng không ngừng vung vẩy, từng đầu oán linh cường đại quay xung quanh người cùng bên người công chúa phát ra trận trận kêu to.

Bên người nhân ngư công chúa còn bị bày ra nhiều dụng cụ kỳ dị, có đầu lâu, còn có một chút xương cốt hồn thú khác.

Nhân ngư công chúa không ngừng phát ra tiếng rên rỉ thê lương, thân thể mềm mại run rẩy kịch liệt. Hiển nhiên là thừa nhận thống khổ to lớn.

Nhìn thấy vậy, mẫu nữ Hải Công Chúa hai người đều đã không đành lòng nhắm hai mắt lại.

Thời Gian Hồi Quy! Là một cái ma pháp linh hồn cường đại, chính là trong truyền thừa của Y lão lưu cho Hoắc Vũ Hạo. Bởi vì đối với năng lực linh hồn yêu cầu quá lớn, Hoắc Vũ Hạo còn chưa hề sử dụng qua, hôm nay là mạo hiểm thử nghiệm. Lại không nghĩ rằng lần này liền thành công. Tinh thần lực cường đại là bảo chứng trọng yếu để hắn hoàn thành chú ngữ. Đương nhiên, cũng bởi vì nhân ngư công chúa đang hôn mê sâu, tuyệt đối không có khả năng phản kháng.

Quang ảnh bên trong hình ảnh có chút hư ảo, thậm chí có chút mơ hồ. Có thể thấy được lúc ấy nhân ngư công chúa chịu thống khổ lớn đến chừng nào.

Một lát sau, trên đầu của nàng bắt đầu xuất hiện một đoàn quang ảnh hư ảo. Đoàn quang ảnh chính là bộ dáng đầu của nàng, chỉ bất quá biểu tình trở nên cực kì dữ tợn, hai mắt cũng là một mảng huyết hồng.

Nhìn thấy vậy, Hoắc Vũ Hạo không khỏi ngây người, hắn lập tức hồi tưởng lại thời điểm bản thân đối mặt Vạn Hồn Đấu La. Oán linh mạnh nhất trong Vạn Hồn Phiên của Vạn Hồn Đấu La, cũng không phải là nó sao?

Nguyên lai, nguyên lai oán linh nhân ngư của Vạn Hồn Đấu La lại đến từ vị nhân ngư công chúa này.

Tình huống bên hình ảnh trong lại biến, Vạn Hồn Đấu La phảng phất nhận kinh hãi, đình chỉ ngâm xướng chú ngữ, Vạn Hồn Phiên mở ra, đem oán linh nhân ngư đã hút ra cuốn vào trong đó. Sau đó liền vội vã rời đi.

Hình tượng dừng ở đây, quang ảnh lặng yên tán loạn, hết thảy đều khôi phục lại trạng thái nguyên bản. Nhân ngư công chúa nằm trên giường hàn ngọc tình huống trở nên càng kém, khí tức sinh mệnh đã gần như không thể nghe thấy.

"Như thế nào? Còn có thể cứu không?" Hải Công Chúa không kịp chờ đợi hỏi.

Hoắc Vũ Hạo cười khổ một tiếng, nói: "Chỉ sợ không có khả năng. Linh hồn của công chúa điện hạ nhận thương tích trí mạng, cho dù là Thần tới, chỉ sợ cũng không có cách nào. Từ tình huống vừa rồi mà xem, linh hồn của nàng là bị tên tà hồn sư kia cưỡng ép rút đi một bộ phận. Lúc ấy, tà hồn sư thông qua đủ loại thủ đoạn, đối với nàng tiến hành đe dọa, mang cho nàng thống khổ mãnh liệt nhất, để nàng sinh ra các loại tâm tình tiêu cực. Khi tâm tình tiêu cực bắt đầu cùng linh hồn nàng tiến hành dung hợp, tà hồn sư lại dùng thủ đoạn đặc thù đem mặt trái ý niệm đều hút ra, cùng một bộ phận linh hồn của nàng tiến hành dung hợp. Đồng thời đem bộ phận linh hồn bị tách ra hóa thành oán linh. Nếu như không phải người kịp thời xuất hiện, chỉ sợ công chúa điện hạ liền hoàn chỉnh trở thành oán linh. Như vậy, tên tà hồn sư kia tất nhiên sẽ trở nên càng thêm cường đại."

"Nhưng cho dù như thế, người cứu trở về công chúa điện hạ, bản nguyên linh hồn đã bị phá hoại, linh hồn lực chỉ còn lại một nửa. Loại tình huống này căn bản không có khả năng sống sót. Tinh thần hải của nàng đã hoàn toàn khô kiệt, sinh mệnh lực trong cơ thể cũng như thế. Là cục diện hẳn phải chết không nghi ngờ."

Nghe Hoắc Vũ Hạo nói đến đây, Hải Công Chúa trầm mặc, nàng đương nhiên biết Hoắc Vũ Hạo nói đều là thật, mấy ngày nay, nàng nghĩ hết các loại phương pháp thử cứu chữa nữ nhi, nhưng thủy chung không có nửa điểm hiệu quả. Kết hợp Hoắc Vũ Hạo kể lại, cùng chính nàng tiến hành xác minh, vô luận nàng nguyện ý thừa nhận hay không, nhưng cũng minh bạch đây chính là sự thật.

"Thật liền một chút biện pháp đều không có sao?" Đại nữ nhi của Hải Công Chúa, nhân ngư công chúa đầu đội ngân quan vội vàng hỏi.

Hoắc Vũ Hạo trầm mặc một chút, nói: "Có một cái cơ hội cực nhỏ, có lẽ có thể làm cho vị nhân ngư công chúa sống lâu một đoạn thời gian. Nhưng mà, ta không thể cam đoan tuyệt đối thành công. Hơn nữa, coi như thành công, nàng cũng sẽ không còn là nhân ngư công chúa trước kia."

Hải Công Chúa nhãn tình sáng lên, nói: "Chỉ cần nàng có thể sống sót, vô luận biến thành bộ dáng gì cũng không đáng kể." Nàng lúc này chỉ là một vị mẫu thân, nàng đã bỏ đi ý niệm để tiểu nữ nhi kế thừa địa vị Hải Công Chúa, nàng chỉ muốn nữ nhi có thể sống sót a!

Hoắc Vũ Hạo do dự một chút về sau, nói: "Ta có thể thử để nàng tiến hành dung hợp hồn linh, nếu như có thể thành công, vậy thì, nàng liền sẽ lấy trạng thái hồn linh sống sót, nếu như thất bại,. . . hồn phi phách tán."

Thời điểm hắn nói bốn chữ hồn phi phách tán, biểu tình của mẫu nữ Hải Công Chúa rõ ràng biến đổi.

Hồn phi phách tán a! Vậy sẽ là bị hoàn toàn xoá bỏ, vĩnh viễn biến mất.

Quang mang nhàn nhạt lấp lóe, Hoắc Vũ Hạo nhìn lấy Hải Công Chúa, "Tiền bối, nếu như không tiến hành thử nghiệm, vậy thì, nàng cũng tương tự sẽ hồn phi phách tán, trạng thái của hiện tại của nàng người hẳn rất rõ ràng, căn bản không thể dựa vào bất kỳ lực lượng nào có thể lưu lại linh hồn vỡ nát của nàng. Bây giờ linh hồn của nàng giống như một khối thủy tinh đã hoàn toàn nứt ra, hơn nữa bị loại bỏ một bộ phận, chỉ có dựa vào lực lượng khế ước, mới có thể đem vết rách một lần nữa ghép lại, dung hợp. Mời ngài nhanh quyết định, kéo dài càng lâu, khả năng thành công cũng liền càng thấp."

"Vũ Hạo!" Đường Vũ Đồng đột nhiên gọi hắn một tiếng.

Hoắc Vũ Hạo quay đầu hướng Đường Vũ Đồng nhìn lại, Đường Vũ Đồng hướng hắn lắc đầu, trong mắt lộ ra thần sắc phản đối.

Bọn hắn cùng một chỗ đã lâu, tâm ý tương thông, hắn đương nhiên minh bạch Đường Vũ Đồng vì sao sẽ phản đối.

Vị nhân ngư công chúa trong hôn mê này từng chịu đựng đau khổ kịch liệt trong tay nhân loại, nếu như tiến hành dung hợp hồn linh, trong giai đoạn nào đó, nàng tất nhiên sẽ thức tỉnh.

Mà dung hợp hồn linh điều kiện tiên quyết trọng yếu nhất chính là bản thân hồn thú phải phối hợp. Nếu như không phối hợp, hết thảy đều là hư ảo.

Nhân ngư công chúa trong tay tà hồn sư nhận lấy kịch liệt thống khổ, lại sao có thể phối hợp Hoắc Vũ Hạo chứ? Mà một khi thất bại, bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng sẽ nhận phản phệ mãnh liệt.

Vị nhân ngư công chúa này thế nhưng là hồn thú mười vạn năm, lại là thuộc tính tinh thần, một khi tiến hành phản phệ, Hoắc Vũ Hạo rất có thể sẽ bị thương nặng a! Tỷ lệ thành công tuyệt so với bất kỳ lần dung hợp nào trước kia đều phải ít hơn nhiều.

Cho nên Đường Vũ Đồng mới sẽ phản đối, hoàn toàn phí sức không đảm bảo.

Hoắc Vũ Hạo hướng nàng nhẹ nhàng lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ kiên định.

Hoắc Vũ Hạo hạ quyết tâm muốn trợ giúp vị nhân ngư công chúa, cũng không phải bởi vì hắn muốn vì vậy mà thu hoạch được một vị hồn linh, từ đó có đệ bát hồn hoàn cho Linh Mâu của bản thân. Hắn muốn làm, càng quan trọng chính là thu hoạch được hải hồn thú nhất tộc tha thứ, tha thứ nhân loại.

Lần này, bọn hắn xâm nhập băng hải, đã toàn diện nhìn thấy hải hồn thú tộc quần khổng lồ, càng nhìn thấy hải hồn thú cường đại.

Nếu như hải hồn thú một mực đem nhân loại xem như địch nhân, vậy thì, tương lai kết quả chỉ có thể là gió tanh mưa máu. Mặc dù băng hải trong phạm vi đế quốc Nhật Nguyệt, nhưng cũng đồng dạng là Hoắc Vũ Hạo không hi vọng nhìn thấy. Hắn hi vọng hệ thống hồn linh của bản thân có thể phát dương quang đại, cho nên, lần này liền trở nên phi thường trọng yếu. Một khi hắn thành công, Hải Công Chúa liền sẽ tín nhiệm hắn, đối với tương lai hải hồn thú cũng tiến vào hệ thống hồn linh có tác dụng trợ giúp to lớn, tới lúc đó, liền có phần lớn hồn sư không cần săn giết hồn thú liền có thể thu hoạch được hồn hoàn. Tuyệt đối là kết quả tốt nhất.

Cho nên, Hoắc Vũ Hạo mới nguyện ý mạo hiểm thử một lần. Hắn có thể cảm giác được tinh thần lực của bản thân tiến bộ, về phần có thể thành công hay không, hắn không có nắm chắc, nhưng cũng nên đi thử nghiệm, dù cho bản thân bị thương nặng cũng sẽ không tiếc!

Liền lúc này, thanh âm trầm thấp vang lên, Hải Công Chúa mang theo vài phần nghẹn ngào nói: "Tốt, ta đồng ý. Mời ngài ra tay đi. Vô luận kết quả như thế nào, các ngươi đều xem như bằng hữu vĩnh viễn của hải tộc."

Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía Hải Công Chúa, lại nhìn lấy nhân ngư công chúa bên cạnh nàng, sau đó hướng các nàng dùng sức gật đầu một cái, lần nữa tới bên cạnh giường hàn ngọc.

Nếu như không có Đường Vũ Đồng phóng thích ra đệ cửu hồn hoàn, các nàng vô luận như thế nào cũng sẽ không tin tưởng một nhân loại. Nhưng mà, có quang ảnh do đệ cửu hồn hoàn phóng thích ra, địch ý trong lòng các nàng đã hoàn toàn biến mất. Không chỉ như thế, trong phiến hải vực này, cơ hồ tất cả lệ khí trong lòng hải hồn thú đều bị quang ảnh tiêu trừ.

Giờ phút này, trong lòng mẫu nữ Hải Công Chúa cũng chỉ có chờ mong.

Quang mang nhàn nhạt lấp lóe, trên mặt Hoắc Vũ Hạo toát ra một tia thần quang băng lãnh, tiếng ngâm xướng chú ngữ trầm thấp bắt đầu vang lên.

Ở đây là đáy biển, điều kiện có hạn, hắn đã không có cách nào đi khắc hoạ ra ma pháp trận tiến hành phụ trợ, mà trạng thái của nhân ngư công chúa cũng làm cho hắn không thể lại kéo dài thêm, chỉ có thể lập tức bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment