Đấu La Đại Lục 2

Chương 1220 - Mục Lão Thủ Hộ (2)

Sự tình Hoắc Vũ Hạo đã có được tinh thần hồn hạch, trong học viện Sử Lai Khắc cũng chỉ có cực thiểu số mấy người biết mà thôi. Đối với chuyện này, Huyền lão hướng Ngôn Thiểu Triết, Tiên Lâm Nhi tự nhiên không có che giấu. Dù sao, bọn hắn cùng Hoắc Vũ Hạo đều là trụ cột chắc chắn trong tương lai của học viện.

Mấy năm gần đây, tốc độ trưởng thành của Hoắc Vũ Hạo quả thật quá nhanh, nhanh đến mức đã muốn đến gần thế hệ bọn hắn.

Lúc này xung kích đệ nhị hồn hạch? Nếu như xung kích thành công, vậy thì, Hoắc Vũ Hạo rất có thể chính là người đầu tiên từ trước tới nay trở thành Phong Hào Đấu La liền có được đệ nhị hồn hạch a!

Nói như vậy, hắn tương lai tất nhiên sẽ trở thành chín mươi tám cấp Siêu Cấp Đấu La, hơn nữa thời gian dừng lại sẽ rất ngắn. Đến tầng thứ Siêu Cấp Đấu La, căn bản sẽ không có bình cảnh gì có thể ngăn cản hắn. Duy nhất có thể ảnh hưởng hắn tiến lên, cũng chỉ có thời điểm chín mươi tám cấp xung kích chín mươi chín cấp, bởi vì khi đó hắn chỉ cần đệ tam hồn hạch, đệ tam hồn hạch xưa nay chưa từng có a.

Ai cũng không biết Hoắc Vũ Hạo khi đó liệu sẽ thành công hay không. Nhưng Tiên Lâm Nhi lại rất rõ ràng, một khi đệ nhị hồn hạch thành lập, Hoắc Vũ Hạo vô luận hồn lực là ít nhiều, đến lúc đó đều sẽ có thực lực Siêu Cấp Đấu La. Hơn nữa còn là vũ hồn cực hạn Siêu Cấp Đấu La. Tu vi thậm chí có khả năng siêu việt nàng.

Nộ khí trong lòng dần dần bình phục lại, Hoắc Vũ Hạo đột phá đệ nhị hồn hạch, sự tình này đối với học viện Sử Lai Khắc mà nói đồng dạng có ý nghĩa phi phàm a! Chỉ là, hắn bây giờ khí tức hỗn loạn như thế, vạn nhất là tẩu hỏa nhập ma thì sao?

Tiên Lâm Nhi chau mày, nói: "Vũ Hạo nhất định đang xung kích đệ nhị hồn hạch, nhưng tình huống hiện tại của hắn ta có chút xem không hiểu. Các ngươi ở đây hảo hảo trông coi, đừng để bất luận kẻ nào đến gần, cũng không nên quấy rầy hắn. Thời điểm hồn sư xung kích đệ nhị hồn hạch, tình huống sẽ phi thường phức tạp, thay đổi trong nháy mắt. Ta lập tức đi mời Huyền lão, chỉ có lão nhân gia mới có đủ kinh nghiệm."

Tiên Lâm Nhi luôn luôn là tác phong lôi lệ phong hành, nói xong liền đi.

Đột phá đệ nhị hồn hạch?

Hòa Thái Đầu, Từ Tam Thạch cùng Giang Nam Nam cũng hai mặt nhìn nhau. Bọn hắn bây giờ cũng đều hơn tám mươi cấp hồn lực, nhưng cách tầng thứ Phong Hào Đấu La cũng còn có một khoảng. Mà bọn hắn tại thời điểm xung kích Phong Hào Đấu La. Cũng chỉ cần đệ nhất hồn hạch mà thôi.

Trước mắt trong Sử Lai Khắc Thất Quái, Bối Bối cùng Từ Tam Thạch cách chín mươi cấp gần nhất, sau đó mới là Hòa Thái Đầu, Giang Nam Nam, Tiêu Tiêu.

Càn Khôn Tạo Hóa Đan quả thật là có càn khôn tạo hóa chi năng, bọn hắn đã phục dụng xong thật lâu, nhưng cho tới bây giờ, công hiệu của nó vẫn đang có hiệu quả. Cho nên tốc độ tu luyện của mọi người Đường Môn phải càng nhanh hơn hồn sư bình thường.

Hòa Thái Đầu thở dài một tiếng, nói: "Vũ Hạo kéo ra chênh lệch của chúng ta càng lúc càng lớn a!"

Từ Tam Thạch cũng đồng dạng cười khổ, "Bây giờ ta còn nhớ rõ bộ dáng hắn bị ta một cước đạp bay vào lần đầu tiên gặp mặt nha. Chỉ bất quá lần đó bị Bối Bối đe doạ."

Khuôn mặt Giang Nam Nam đỏ lên. Nói: "Ngươi còn không biết xấu hổ nói ra? Đe doạ huynh là nhẹ, nên đánh huynh một trận."

Từ Tam Thạch cười hắc hắc nói: "Muội bỏ được sao? Kỳ thật khi đó muội cũng đã âm thầm thích ta đúng không?"

"Uy, muốn mặt sao? Khi đó hận huynh còn không kịp đây."

Từ Tam Thạch nói: "Hi vọng tiểu sư đệ có thể thành công đi. Lần này nếu hắn thành công, thực lực Đường Môn chúng ta liền thật không giống. Vũ Đồng đã là Phong Hào Đấu La, nếu như tiểu sư đệ cũng thế. Vậy thì, thời điểm bọn hắn liên thủ, sức chiến đấu liền sẽ tăng cường. Theo ta thấy, chỉ sợ trực tiếp liền vượt qua Siêu Cấp Đấu La phổ thông. Thậm chí đi xung kích Cực Hạn Đấu La đều không phải không thể nào."

Huyền lão tới rất nhanh. Tiên Lâm Nhi sau khi đi không đến mười phút, liền cùng Huyền lão cùng một chỗ hùng hùng hổ hổ chạy đến.

Huyền lão đứng trước cửa phòng thí nghiệm, yên lặng cảm thụ. Ai cũng không có kinh nghiệm bằng lão, trong cả quá trình xung kích đệ nhị hồn hạch, Huyền lão trải qua quá nhiều lần thất bại. Cho nên đối với loại khí tức này cũng không thể quen thuộc hơn được.

Trọn vẹn đứng đó một khắc đồng hồ, Huyền lão lúc này mới xoay người. Thần sắc trên mặt ngưng trọng, "Không sai, Lâm Nhi nói đúng. Vũ Hạo đang xung kích đệ nhị hồn hạch. Từ giờ trở đi, ta tự mình ở đây làm hộ pháp cho hắn, ai cũng không cho phép tới gần. Ai cũng không cho phép quấy rầy hắn. Thậm chí không cho phép phụ cận phát ra thanh âm quá lớn."

Vừa nói, Huyền lão vậy mà liền khoanh chân ngồi xuống trước cửa phòng thí nghiệm.

Tiên Lâm Nhi giật nảy cả mình, nhìn lấy Huyền lão nói: "Huyền lão, học viện bên đó làm sao? Đế quốc Nhật Nguyệt binh lâm thành hạ a!"

Huyền lão than nhẹ một tiếng, nói: "Lâm Nhi, ngươi còn thấy không rõ sao? Lúc trước Vũ Đồng làm ra phán đoán, Vũ Hạo cũng tán thành. Chỉ là bởi vì duyên cớ học viện, hắn không có nói ra, chúng ta coi quá nặng học viện an nguy, chúng ta căn bản không thể tin được phán đoán của hắn. Hắn biết mình không làm được gì, cho nên mới trở về bế quan tu luyện. Về phần sự tình tam đại quân đoàn hồn đạo sư, hắn chỉ hai loại khả năng mới có thể không phóng xuất. Một loại là hắn đang giận, nhưng ta tin tưởng, loại khả năng này rất nhỏ. Về phần một loại khác, hắn chính là vì muốn bảo tồn sinh lực."

Tiên Lâm Nhi nghi ngờ nói: "Không phải chứ. Nếu như phán đoán của hắn là chính xác, vậy thì, đế quốc Nhật Nguyệt căn bản cũng sẽ không đến công kích chúng ta. Tam đại quân đoàn hồn đạo sư tự nhiên liền sẽ không bị hao tổn."

Huyền lão lắc đầu, nói: "Ánh mắt của ngươi còn chưa đủ xa. Ta hỏi ngươi, nếu như Tinh La cùng Đấu Linh hai đại đế quốc đến giúp, vào lúc này, một trong bọn hắn nhận công kích. Vậy thì, học viện có thể ngồi nhìn mặc kệ sao? Tới lúc đó, chúng ta căn bản không có lý do không điều động quân đoàn hồn đạo sư ra ngoài tương trợ. Có sức mạnh không điều động, cùng không có quân đoàn hồn đạo sư là hai việc khác nhau. Vũ Hạo làm, nhất định có ý tứ sâu xa."

Huyền lão làm sao lại biết, thời điểm đó Hoắc Vũ Hạo thật đúng là không nghĩ nhiều như vậy, hắn là quên thật. . .

Tiên Lâm Nhi cúi đầu xuống, sau một lúc lâu trầm mặc, "Huyền lão, nhưng chúng ta vẫn không thể chủ quan. Dù cho chỉ có một phần ngàn khả năng, chúng ta cũng phải làm tốt toàn lực chuẩn bị ứng đối. Đây chính là vạn năm cơ nghiệp của học viện a!"

Huyền lão nói: "Ngươi trở về đi. Trong học viện, lấy ngươi cùng Thiểu Triết chủ sự. Ta muốn ở đây trông coi, Vũ Hạo nếu như có thể đột phá mà nói, vậy thì, nói không chừng, hết thảy tất cả đều giải quyết dễ dàng."

Trong mắt Tiên Lâm Nhi hiện lên một tia giật mình, Hoắc Vũ Hạo đột phá liền có thể giải quyết dễ dàng? Có khả năng sao? Lại thế nào mà nói, hắn cũng chỉ có lực lượng một người a! Lấy thực lực Cực Hạn Đấu La của Huyền lão đều không được, hắn cho dù có song hồn hạch, cũng không thể cùng Huyền lão so sánh đi.

Bất quá, nàng cũng không nói đến nghi hoặc trong lòng mình, mắt thấy Huyền lão ý chí kiên định muốn lưu lại, nàng chỉ có thể mau trở về, đem tình huống bên này nói cho thành viên Hải Thần Các khác.

Tiên Lâm Nhi đi, Từ Tam Thạch ba người cũng bị Huyền lão đuổi đi. Huyền lão mình ngồi ở ngoài cửa, trên khuôn mặt cổ lão lộ ra vẻ buồn bã.

Vũ Hạo a Vũ Hạo, con thật là gan to bằng trời. Con vậy mà lựa chọn đi con đường kia!

Lấy Huyền lão đối với đệ nhị hồn hạch hiểu rõ, như thế nào lại nhìn không ra Hoắc Vũ Hạo cũng không phải đang dùng phương pháp Đồng Vị Cộng Hưởng tu luyện a! Mà ngược lại, lão thấy rất rõ ràng.

Âm Dương Tương Hỗ, mới có thể dẫn đến khí tức hỗn loạn như thế. Nhưng mà, trong hỗn loạn, vẫn như cũ có loại lực lượng kiên định chèo chống. Nói cách khác, chí ít trước mắt mà xem, Hoắc Vũ Hạo còn không có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.

Huyền lão mặc dù không có khả năng lại tu luyện Âm Dương Tương Hỗ chi pháp ngưng tụ hồn hạch. Nhưng đối với loại phương thức tu luyện này, lão tràn ngập khát vọng cùng hiếu kì, cho nên lão quyết định lưu lại. Hơn nữa, lão vừa rồi nói cũng không sai. Nếu như Hoắc Vũ Hạo có thể bằng vào Âm Dương Tương Hỗ chi pháp tu luyện thành công đệ nhị hồn hạch, vậy thì, hắn tương lai rất có thể chính là một đầu Thần Thú khác.

So thiên phú, Hoắc Vũ Hạo không có nhục thể cường đại như Đế Thiên, nhưng mà, hắn lại có tuyệt hảo thiên phú mà hồn thú không có, song sinh vũ hồn, Âm Dương Tương Hỗ song hồn hạch, một khi thành công, Huyền lão tin tưởng, coi như Hoắc Vũ Hạo tương lai không cách nào đột phá Cực Hạn Đấu La, chỉ bị hạn chế chín mươi tám cấp, vậy thì, thực lực của hắn cũng vẫn như cũ có khả năng đuổi kịp Thần Thú.

Đừng quên, Hoắc Vũ Hạo am hiểu ẩn tàng, hắn vốn có tinh thần lực cường đại, nói không chừng thật sự có khả năng cải biến toàn bộ chiến cuộc a!

Thật sự là người trẻ tuổi thông minh a! Dưới cục diện hỗn loạn, hơn nữa là bị động như thế, vẫn như cũ có thể làm ra lựa chọn chính xác nhất. Không hổ là Mục lão quan môn đệ tử. Mục lão, người có biết không, ta rất ghen tị người.

Hoắc Vũ Hạo đối với hết thảy ngoại giới cũng không biết, hắn hiện tại, thân thể cũng đã đến gần biên giới chuẩn bị sụp đổ.

Ở ngực, tốc độ xoay tròn của hồn lực Cực Hạn Băng càng lúc càng nhanh, Băng Đế bỏ qua một tia tinh thần lực căn bản không có cách nào ngăn cản nó, ngược lại bị nó lôi kéo, cũng biến thành xoay ngược chiều.

Như vậy vừa đến, tinh thần lực của bản thân liền bắt đầu vặn vẹo, tinh thần hồn hạch bị xúc động, đã bắt đầu phẫn nộ bộc phát.

Hoắc Vũ Hạo mặc dù dốc hết toàn lực ngăn cản, nhưng tinh thần lực bên trong tinh thần hồn hạch bắn ra thậm chí ngay cả ý chí của hắn đều không có cách nào hoàn toàn ngăn cản lại.

Băng Đế, Tuyết Đế lại một mực bảo trì ổn định, duy trì trạng thái lúc trước. Mà Hoắc Vũ Hạo lại cảm giác được thân thể mình phảng phất sắp bị hai cỗ lực lượng khủng bố xé nát. Loại đau khổ này khó nói lên lời, nhưng lại tuyệt đối vượt qua cảm giác lúc trước hắn cùng Băng Đế dung hợp.

Chẳng lẽ, ta thật sắp chống đỡ không nổi sao? Thống khổ to lớn để ý chí của Hoắc Vũ Hạo lần đầu tiên xuất hiện một chút dao động.

Hắn lúc này nếu như từ bên ngoài quan sát, nhất định sẽ làm cho người ta cảm thấy phi thường khủng bố. Bề ngoài làn da không ngừng chảy ra huyết châu rậm rạp, mà huyết châu mới vừa xuất hiện, liền lập tức đông kết hóa thành vụn băng rơi xuống.

Trong phòng thí nghiệm, khí tức trở nên cực kì hỗn loạn mà cuồng bạo, các loại kim loại hiếm chồng chất xung quanh phòng thí nghiệm đều lách cách rung động.

Nhiệt độ trong phòng thí nghiệm cũng đã hạ xuống đến âm một trăm độ. Thậm chí bắt đầu có hoa tuyết bay múa trong không khí.

Chịu đựng! Vô luận như thế nào mình đều phải kiên trì!

Hoắc Vũ Hạo cắn đầu lưỡi một cái, bằng vào đau nhói để tinh thần của mình tăng lên một cái. Lại một lần cưỡng ép kềm chế tinh thần hồn hạch bộc phát.

Bình Luận (0)
Comment