Đấu La Đại Lục 2

Chương 162 - Hồn Sư Thiên Tài Hệ Thực Vật (1+2)

Dịch: HảiFull

“Khụ khụ khụ khụ”

Từ Tam Thạch bị luồng khói nồng đậm bất ngờ xuất hiện mà nghẹn họng ho khan từng tiếng.

Hòa Thái Đầu hừ một tiếng nói: “Ta đã không muốn mà mọi người cứ ép ta phải nói. Đã nói không cười mà cứ cười, mọi người nói chuyện không giữ lời gì hết.”

Lúc này mọi người vất vả lắm mới có thể ngừng cười, cả đám cười đến nỗi đau bụng. Nhất là Mã Tiểu Đào, nàng cứ nghĩ Hòa Thái Đầu mắng mình, nhưng ai dè đấy là câu hồn chú của hắn.

“Ta hỏi này Thái Đầu! Vũ hồn của ngươi là hệ gì?”

Mã Tiểu Đào nhịn cười hỏi nhưng vừa hỏi xong lại "phụt" một tiếng bật cười ha hả.

Vẻ mặt Hòa Thái Đầu có chút buồn bã xen lẫn tức giận: “Cô là học tỷ nội viện thật sao? Có cái này cũng không biết? Chỉ có hồn sư hệ Thực Vật chúng ta mới có hồn chú thế này. Ta là một hồn sư hệ Thực Vật.”

Đúng lúc này, đột nhiên Từ Tam Thạch kêu lên một tiếng sảng khoái. Đồng thời lấy ra điếu xì gà trên miệng, sau đó hắn hít sâu một hơi rồi thở ra một luồng khói màu trắng khiến cả phòng họp tràn ngập mùi thuốc lá.

“Được được, nâng cao tinh thần, đầu óc tỉnh táo, còn vô cùng thoải mái nữa.”

Bối Bối ở bên cạnh vừa cười ha hả vừa nói: “Ừ, ngươi ngậm "điếu xì gà to" của Hòa Thái Đầu còn không thoải mái nữa sao?”

Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu không hiểu ý Bối Bối nói gì, những người khác thì cười vang, còn Từ Tam Thạch đỏ mặt tức giận, Giang Nam Nam xấu hổ cúi đầu.

Từ Tam Thạch đùng đùng nhào về phía Bối Bối, hắn muốn nhét phần còn lại của điếu xì gà vào miệng Bối Bối: “Ngươi nói ta à, nói ta à, cho ngươi hút thử một ngụm cho biết mùi. “

Có đánh chết Bối Bối cũng không để Từ Tam Thạch được như ý, hắn liều mạng phản kháng, cả hai về sức mạnh cũng ngang ngửa nhau nên nhất thời Từ Tam Thạch không làm gì được.

Vương Ngôn vất vả lắm mới nín cười, hắn nói: “Thôi được rồi, đừng có làm ồn nữa. Thái Đầu a, vũ hồn hệ Thực Vật của ngươi rốt cuộc có tác dụng gì?”

Hòa Thái Đầu hừ một tiếng không thèm trả lời.

Vương Ngôn bật cười nói: “Thôi thôi, mọi người không cười nữa, thật ra ngươi cũng không thể trách chúng ta. Thật sự câu hồn chú của ngươi khá đặc biệt. Chúng ta làm sao nhịn được đây? Nói nhanh đi, có khi nó sẽ có tác dụng giúp đỡ được chúng ta.”

Lúc này Hòa Thái Đầu mới lên tiếng nhưng không chút vui vẻ gì: “Đây là hồn kỹ thứ nhất của ta, gọi là Tinh Thần Hưng Phấn Xì Gà To. Mỗi điếu xì gà có thể đốt được chừng hai mươi phút, trong lúc hút nó, mọi người sẽ được tăng cường tinh thần lực, thật ra hồn kỹ này người sử dụng thích hợp nhất là Vũ Hạo. Nếu dùng nó, ta đảm bảo uy lực hồn kỹ của Vũ Hạo ít nhất có thể tăng lên 10%.”

Mọi người vốn còn đang cười cười vui vẻ nhưng vừa nghe Hòa Thái Đầu nói xong đều giật mình khiếp sợ nhìn nhau.

Vương Ngôn là người đầu tiên có phản ứng: “Hồn kỹ có thể tăng phúc cho Tinh Thần Lực? Hơn nữa còn một lần tăng 10%?”

Hòa Thái Đầu gật đầu nói: “Đúng thế. Đây không phải là kỹ năng bình thường của bất cứ hồn sư hệ Thực Vật sao? Chúng ta so với hồn sư hệ Phụ Trợ còn kém xa. Ta nghe nói ở năm hai có một nữ đệ tử của gia tộc Cửu Bảo Lưu Ly, kỹ năng tăng phúc của cô bé ấy mới lợi hại.”

Vương Ngôn nói: “Nhưng kỹ năng của cô bé tiêu hao hồn lực liên tục. Còn kỹ năng chế tạo xì gà này của ngươi cần tiêu hao liên tục sao? Hơn nữa hồn kỹ của hồn sư hệ thực Vật luôn luôn tiêu hao rất ít hồn lực. À, ngươi có hồn kỹ nào tăng phúc cho uy lực của hồn kỹ không?”

Hòa Thái Đầu ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Đúng là hồn lực tiêu hao không nhiều. Vì phần lớn hồn lực ta đều dùng để sử dụng Hồn Đạo Khí. Còn phần hồn lực dùng để tăng phúc ít quá ta cũng không để ý đến nữa. Ta phụ thêm hồn hoàn chủ yếu vì tăng tu vi và hồn lực mà thôi. Trong bốn hồn kỹ hiện giờ của ta, chỉ có hồn kỹ đầu tiên là thường được sử dụng, vì dùng nó thì thao tác sử dụng Hồn Đạo Khí sẽ tăng lên. Tuy nhiên, ba cái hồn kỹ còn lại ta cũng chỉ biết sơ sơ tác dụng thôi.

Vương Ngôn quay sang nhìn mọi người xung quanh trầm giọng nói: “Các ngươi có biết ta đang nghĩ gì không?”

Đái Thược Hành lập tức đáp: “Hệ Vũ Hồn có lẽ đã bỏ lỡ một vị hồn sư hệ Thực Vật có thiên phú dị bẩm.”

Vương Ngôn gật đầu nói: “Chính xác, đúng là thế.”

“Hả?”

Hòa Thái Đầu lắp bắp kinh hãi nói: “Các ngươi không phải nói ta chứ?”

Vương Ngôn gượng cười nói: “Không phải ngươi thì là ai? Thái Đầu, có lẽ ngươi cũng biết, trong Sử Lai Khắc Thất Quái đời đầu của học viện Sử Lai Khắc chúng ta có một vị hồn sư hệ Thực Vật – vũ hồn của hắn là lạp xưởng. Người đó cũng có hồn chú cực kỳ buồn cười giống ngươi, nhưng cuối cùng lại là một cường giả khủng bố. Hơn nữa sau đó còn cưới người thừa kế của gia tộc Cửu Bảo Lưu Ly Tông - Trữ Vinh Vinh, người đó cũng chính là người đã giúp Thất Bảo Lưu Ly Tháp thăng cấp lên Cửu Bảo Lưu Ly Tháp.”

“Ta khẳng định lại một lần nữa, hồn sư hệ Thực Vật không phải là phế vật. Nếu như nói trong bảy người, Bối Bối là thủ lãnh, Hoắc Vũ Hạo là bộ não thì ngươi, hồn sư hệ Thực Vật chính là một hậu cần không thể thiếu của cả đội ngũ.”

Hòa Thái Đầu vô cùng kinh ngạc khi nghe những lời này của Vương Ngôn. Từ trước đến nay, hắn cứ tưởng vũ hồn của mình ngoài chuyện có thể tu luyện ra thì chẳng khác gì Phế Vũ Hồn. Ngày trước khi Phàm Vũ nhận hắn làm đồ đệ biết hắn là hồn sư hệ Thực Vật cũng không để ý lắm, vì sư phụ của hắn chỉ một lòng đào tạo hắn làm Hồn Đạo Sư mà thôi. Với lại cái hồn chú kia rất dễ khiến người khác hiểu lầm nên bình thường Hòa Thái Đầu lại càng ít sử dụng đến. Mãi đến hôm nay gặp Vương Ngôn mới có người nhận ra sự thần kỳ của kỹ năng ấy. Hơn nữa y còn bảo hắn có khả năng trở thành một hồn sư cường đại.

Nhất thời Hòa Thái Đầu cảm thấy tương lai trước mắt vô cùng rực rỡ, khiến hắn ngẩn người không biết nên nói gì cho phải.

Vương Ngôn nói: “Không cần nghi ngờ. Nghe ta giải thích ngươi sẽ hiểu thôi. Ngươi có biết trong quân đội, hồn sư được hoan nghênh nhất là hệ gì không? Câu trả lời chính là hệ Thực Vật. Đúng vậy, là hệ Thực Vật cực kỳ hiếm thấy lại vô cùng yếu ớt chứ không phải như hệ Cường Công, Phòng Ngự, Mẫn Công, Khống Chế hay Phụ Trợ.”

“Tại sao như vậy?”

Vương Ngôn tự hỏi tự đáp: “Bởi vì một hồn sư hệ Thực Vật có thể trở thành hậu cần tiếp tế cho cả một đại quân, thậm chí đại quân đó còn nhờ sự phụ trợ kia mà sức chiến đấu tăng lên mạnh mẽ. Nếu là Chiến Hồn Sư thì đại quân đó cùng lắm chỉ có thể đứng ngoài làm khán giả, đôi khi thậm chí còn trở thành pháo hôi hy sinh nữa. Chỉ có hồn sư hệ Thực Vật mới có thể thật sự phối hợp được với quân đội. Điếu xì gà to kia của ngươi thật sự có thể tăng 10% Tinh Thần Lực? Biên độ tăng trưởng này đúng là không thấm vào đâu so với các hồn sư hệ Phụ Trợ nhưng so với các hồn sư hệ Thực Vật đã là thiên tài trong thiên tài rồi.”

Hòa Thái Đầu hoàn toàn ngẩn người: “Ta... ta vẫn chưa hiểu.”

Vương Ngôn nói: “Ta hỏi ngươi, nếu cho ngươi đủ thời gian ngươi có thể chế tạo ra bao nhiêu điếu xì gà? Cứ tính với cấp bậc hồn lực hiện giờ của ngươi đi.”

Hòa Thái Đầu nói: “À, ít nhất là 1000. Bất quá điếu xì gà này hai ngày không sử dụng sẽ hỏng mất.”

Vương Ngôn kinh ngạc mở to hai mắt: “Cái gì? Hai ngày? Ngươi nói vũ hồn xì gà của ngươi sau khi tạo ra có thể trữ đến hai ngày?”

Hòa Thái Đầu đáp cứ như đây là chuyện hiển nhiên: “Dạ, so với xì gà bình thường thì ngắn hơn nhiều.”

Vương Ngôn nghe xong không biết nói gì, một lúc sau mới giận dữ quát: “Ngắn cái đầu ngươi. Ngươi có biết cấp bậc hồn kỹ của Hồn Sư hệ Thực Vật đều tính dựa trên thời hạn sử dụng hồn kỹ sao? Hồn sư hệ Thực Vật tạo ra thứ có thể trữ trong ba giờ đã coi là tương đối mạnh rồi. Hồn sư có thể bảo tồn hồn kỹ trong 12 giờ chính là thiên tài, còn ngươi đến 48 giờ thì gọi là gì đây? Theo tính toán ban nãy, hiện giờ tối đa ngươi có thể phụ trợ cho cả một đội quân một ngàn người. Ngươi không hiểu đây có nghĩa gì sau? Đối với đồng đội của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể chế tạo sẵn xì gà cho bọn chúng giữ bên người. Trong quá trình thi đấu cứ lấy ra dùng là sẽ được kỹ năng của ngươi phụ trợ. Mà lúc đó ngươi lại không cần tiêu hao chút hồn lực nào. Nói cách khác, đội chúng ta chỉ có bảy người nhưng từ giờ đã chiếm ưu thế hơn người ta rồi.”

Hòa Thái Đầu gãi đầu nói: “Tốt vậy sao? Ta còn mấy cái hồn kỹ so với cái kia còn tốt hơn một chút.”

Vương Ngôn vỗ mạnh xuống bàn đứng bật dậy quát: “Còn chờ cái gì nữa, đem ba cái hồn kỹ kia ra đây nhanh lên.”

Giờ phút này, Vương Ngôn cảm thấy đột nhiên nhịp tim của mình tăng nhanh một cách kỳ lạ. Từ đầu đến giờ hắn vẫn cảm thấy đội của mình thiếu một hồn sư hệ Phụ Trợ, mà đội ngũ thiếu hồn sư hệ Phụ Trợ thì lực chiến đấu sẽ giảm đi rất nhiều. Ai mà ngờ tên Hòa Thái Đầu kia lại là một Thiên Tài hệ Thực Vật, thế nên làm sao mà hắn không hưng phấn cho được?

“Lão tử có điếu xì gà lớn.”

“Lão tử có điếu xì gà dài.”

“Lão tử có điếu xì gà nhỏ!”

Trong lúc cơ mặt mười người còn lại co giật kịch liệt vì nín cười thì Hòa Thái Đầu cũng hoàn thành xong ba hồn kỹ của mình, trên tay hắn xuất hiện ba điếu xì gà y hệt điếu xì gà ban đầu về hình dáng và màu sắc, có điều kích thước lớn nhỏ khác nhau mà thôi.

Vương Ngôn cố hết sức nhịn cười trầm giọng nói: “Giới thiệu cho chúng ta nghe tác dụng của ba hồn kỹ này đi.”

“Vâng”

Hòa Thái Đầu thật thà đáp: “Điếu xì gà lớn à không, hồn kỹ thứ hai của đệ tử gọi là Lực Lượng Tăng Phúc Đại Tuyết Gia. Vì đệ tử chưa dùng thử nó bao giờ nên cũng không biết cụ thể sẽ tăng được bao nhiêu %, lát nữa mọi người có thể thử cũng được. Hồn kỹ thứ ba là Phòng Ngự Tăng Phúc Trường Tuyết Gia, cái này từ hồn hoàn ngàn năm nên chắc hiệu quả sẽ cao hơn hai cái trước. Cái cuối cùng gọi là Hồn Lực Tăng Phúc Tế Tuyết Gia. Cái này bản thân đệ tử không thể sử dụng được nên cũng không biết gì về nó.”

Vương Ngôn nghe xong cố nuốt một ngụm nước miếng rồi trừng mắt nhìn Hòa Thái Đầu nói: “Nói cách khác, bốn loại xì gà kia theo tứ tự là tăng phúc tinh thần lực, lực lượng, phòng ngự và hồn lực? Ông trời a, cái tên Phàm Vũ chết tiệt này, hắn dám biến một hồn sư thiên tài hệ Thực Vật thành Hồn Đạo Sư sao. Ta... ta thật sự muốn liều mạng với hắn.”

Hòa Thái Đầu giận dữ nói: “Không được mắng sư phụ của ta.”

Trong lòng hắn, hắn xem Phàm Vũ như cha ruột của mình vậy, tuy rằng bình thường hắn có vẻ thật thà chất phát che giấu nội tâm kín đáo một chút nhưng sự tôn kính của hắn dành cho Phàm Vũ thì không có gì thay thế được. Không có Phàm Vũ e là ngày đó hắn đã chết trong tay kẻ thù rồi.

Vương Ngôn vội ngắt lời: “Xin lỗi, là ta kích động quá. Mấy hồn kỹ của ngươi như thế làm sao ta không kích động được. Thế này nha, chúng ta không thể chỉ biết mơ hồ như vậy. Hiện giờ, ngươi làm mười phần xì gà từ bốn hồn kỹ đó cho mọi người cùng thử.”

“Vương lão sư, đệ tử có thể không thử không?” Bối Bối đau khổ hỏi.

Vương Ngôn kiên quyết nói: “Không được, ai cũng phải thử hết. Có hồn kỹ tăng phúc của Thái Đầu vậy thì thực lực của mỗi người đều sẽ tăng lên 10%. Tuy nó không thể đồng thời sử dụng hết các loại xì gà của nó nhưng mỗi người đều phải thử những loại khác nhau. Hơn nữa mấy điếu xì gà này có thể trữ được hai ngày, cũng là vũ khí bí mật của các ngươi trên sàn đấu ngày mai.

Ưu điểm của hồn sư hệ Thực Vật ngay lúc này đã lộ ra rõ ràng, nếu là hồn sư hệ Phụ Trợ thì căn bản không thể liên tục dùng hồn kỹ của mình đến mười lần. Nhưng đối với Hòa Thái Đầu đây là chuyện vô cùng dễ dàng, trên cái bàn nhỏ trong phòng họp nhanh chóng bày la liệt các loại xì gà.

Lớn, bé, dài, mảnh... muốn loại nào có loại đó!

Từ Tam Thạch đi đến cạnh Bối Bối cười cười nói: “Huynh đệ của ta đến đây nào, đừng khách sáo. Thật ra mùi vị của nó cũng được lắm. Chúng ta gọi cái này là có phúc cùng hưởng. Mọi người cùng tận hưởng xì gà của Thái Đầu nào.”

“Ngươi không nói không ai bảo ngươi câm đâu.” Giang Nam Nam nhìn điếu xì gà trước mặt nổi trận lôi đình. Gương mặt của nàng rõ ràng đã tái nhợt.

Lúc này Từ Tam Thạch mới nhận thấy ban nãy mình lại nói hố rồi nên xấu hổ ngậm miệng không châm chọc Bối Bối nữa.

Vương Ngôn cứ như không thấy vẻ mặt đau khổ của Giang Nam Nam, mà tự mình bắt đầu làm gương, y lấy một điếu xì gà có tác dụng tăng phúc Tinh Thần Lực đưa vào miệng hít một hơi thật sâu.

Lực miễn dịch của ba đệ tử nội viện đối với câu hồn chú của Hòa Thái Đầu cao hơn rất nhiều, ngay cả Mã Tiểu Đào cũng đốt một điếu xì gà rồi không chút do dự đưa lên miệng hút.

Các thành viên đội dự bị không còn cách nào khác, dù không muốn vẫn phải đốt xì gà và thử.

Hoắc Vũ Hạo ngậm một điếu xì gà to. Hòa Thái Đầu đứng bên cạnh châm thuốc giúp hắn, gương mặt lộ rõ vẻ xấu xa, Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi, một luồng khói màu trắng bay ra làm hắn sặc sụa ho khan một trận. Hắn cảm thấy luồng khí kia tuy làm mình bị sặc nhưng đã nhanh chóng di chuyển khắp người, mùi vị cũng không khó chịu lắm.

Đúng lúc này, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên cảm thấy bên trong Tinh Thần Chi Hải thoáng rung chuyển, ngay sau đó một cảm giác thư thái xuất hiện khiến Linh Mâu của hắn không kềm được mà lóe sáng.

Sau đó lại xuất hiện một chuyện ngoài ý muốn của Hoắc Vũ Hạo, trong thế giới tinh thần của hắn, Tinh Thần Lực không chỉ tăng lên 10% như bình thường mà vèo một cái đến 15%.

“Ui chu choa, thật sướng quá. Cảm giác này là gì đây?” Thiên Mộng Băng Tằm gần như cùng lúc ấy bừng tỉnh từ giấc mộng.

Tiếp đó Hoắc Vũ Hạo dường như là phản xạ có điều kiện mà hít thêm một hơi nữa.

Thiên Mộng Băng Tằm ngất ngây nói: “Chu choaaa, cảm giác thật là thoải mái. Ta cảm thấy dường như các lỗ chân lông khắp người đều mở rộng ra. Thật là đã. Kia là hồn kỹ gì thế?”

Giọng nói lạnh lùng của Băng Đế ngay lập tức vang lên châm chích Thiên Mộng Băng Tằm: “Con sâu mập như ngươi cũng có lỗ chân lông sao?”

Thiên Mộng Băng Tằm đang chìm đắm trong sự thoải mái nói: “Băng Băng, nàng không thấy thoải mái lắm sao? Cái cảm giác này thấm sâu vào tận linh hồn đúng là không thể diễn tả bằng lời được. Cực kỳ cực kỳ sảng khoái. So với lúc bình thường ta ngủ còn thoải mái hơn.”

Băng Đế hừ một tiếng nói: “Ngươi ngoài ăn với ngủ còn biết gì nữa? Nhưng mà Vũ Hạo, thứ này có tác dụng không nhỏ với đệ, ta thấy đệ nên liên tục sử dụng nó đi, nhất định sẽ giúp khả năng khống chế Tinh Thần Lực tăng lên không ít.”

Sự thật đã chứng minh, tác dụng tăng phúc của xì gà Hòa Thái Đầu làm ra so với những gì hắn nói còn tốt hơn rất nhiều.

Bên này Hoắc Vũ Hạo cảm thấy Tinh Thần Lực của mình tăng mạnh thì bên kia Từ Tam Thạch đổi thành Phòng Ngự, hắn đang nhảy nhót lung tung nói với mọi người rằng hắn cảm thấy bản thân như hóa thành một tảng đá, lực phòng ngự tăng lên ít nhất 15%.

Sau khi mọi người thử nghiệm xong phát hiện mỗi loại xì gà sẽ có tác dụng khác nhau với những người khác nhau.

Ví dụ như Hoắc Vũ Hạo có vũ hồn thuộc tính tinh thần vậy thì hợp với loại xì gà tăng phúc Tinh Thần Lực, Từ Tam Thạch am hiểu phòng ngự dĩ nhiên là loại xì gà tăng phúc lực Phòng Ngự, Bối Bối thì thích hợp với loại xì gà tăng phúc sức mạnh. Mà loại xì gà thứ tư Hồn Lực Tăng Phúc Tế Tuyết Gia thích hợp với tất cả mọi người, trong quá trình chiến đấu nếu bọn họ có sử dụng nó thì sẽ khi sử dụng hồn kỹ lượng hồn lực tiêu hao sẽ thấp hơn so với bình thường. Điều này tương đương với chuyện hồn lực của bọn họ tăng lên một mức lớn.

Sau khi hiểu rõ tác dụng của mấy điếu xì gà, mọi người dần dần không còn chú ý đến câu hồn chú của Hòa Thái Đầu nữa. Dù sao Hòa Thái Đầu chế tạo xì gà xong thì ít nhất trong vòng hai ngày tới sẽ không phải nghe mấy câu hồn chú đó nữa, bất quá có mấy người rất không tình nguyện sử dụng mấy điếu xì gà này.

Trong đó người cự tuyệt quyết liệt nhất không phải hai cô gái Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu mà lại là Vương Đông. Vương Đông nói kiểu gì cũng không chịu hút thử xì gà. Hoắc Vũ Hạo ngồi khuyên gần nửa ngày nhưng Vương Đông nhất quyết không thỏa hiệp.

Tiêu Tiêu và Giang Nam Nam tuy rằng không muốn nhưng dù sao cũng thử dùng một điếu.

Rơi vào đường cùng, Hoắc Vũ Hạo chỉ đành chịu khổ nhận hai phần dự trữ.

Vương Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn Vương Đông đang tỏ thái độ kiên quyết.

“Thật không muốn thử sao? Ta thấy con nên trữ một phần cũng được, đâu có sao đâu.”

Vương Đông dùng sức lắc đầu nói: “Không.”

Vương Ngôn nhíu mày nói: “Thôi được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu thảo luận chiến thuật cho vòng đấu vòng tròn. Hôm trước ta đã nói vòng này sẽ có ba kiểu chiến đấu. Với thực lực chúng ta thể hiện ở vòng đấu loại, chắc chắn chúng ta sẽ thuộc nhóm tám đội. Theo tâm lý của những đội đó, đội của chúng ta sẽ bị gạt sang một bên, bọn họ chỉ chú trọng vào 7 đội còn lại mà thôi. Cho nên, chúng ta phải lợi dụng tâm lý này mà an bài chiến thuật thích hợp.”

“Sau vòng đấu loại hiện giờ còn 67 đội, chia thành tám tổ. Trong đó có ba tổ có 9 đội, còn 5 tổ khác thì 8 đội. Thắng được 2 điểm, thua 0 điểm, hòa 1 điểm. Mỗi ngày sẽ có 4 tổ cùng đấu, hai ngày xong một vòng. Sau đó lại thay đổi, mà tổ có 9 đội sẽ tốn thời gian hơn một chút. Theo dự tính, vòng này mất khoảng 15 - 16 ngày. Nếu thuận lợi thì đến lần thay đổi thứ 4, Lăng Lạc Thần đã có thể xuất chiến. Nếu vẫn tiếp tục thuận lợi thì đến lần thay đổi thứ 6, Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành cũng bình phục. Khi đó thực lực của chúng ta sẽ tăng mạnh.”

“Sáng mai chúng ta sẽ biết cùng tổ với các học viện nào. Với danh tiếng của học viện chúng ta, vòng thi đấu vòng tròn này cũng như cũ là đội ra thi đấu đầu tiên. Chiến thuật ta đã tính kỹ rồi, tốt nhất hạn chế Hoắc Vũ Hạo ra thi đấu.”

Thấy mọi người lộ vẻ kinh ngạc, Vương Ngôn lập tức giải thích: “Trận đầu tiên, Vũ Hạo và Vương Đông đều thể hiện ra bản thân đạt tu vi bậc Hồn Đế, Vũ Hạo còn Mô Phỏng ra đến sáu cái hồn hoàn mười vạn năm. Đây là có hơi quá, những hồn sư khác nhất định sẽ nghi ngờ, nhưng chúng ta là học viện Sử Lai Khắc, bọn họ dù nghi ngờ cũng sẽ không dám khẳng định, bọn họ vẫn sợ học viện chúng ta thật sự có đệ tử sở hữu hồn hoàn mười vạn năm, Cho nên trong vòng thi đấu vòng tròn này, chỉ cần Vũ Hạo và Vương Đông không ra thi đấu, sự sợ hãi trong lòng bọn họ càng được kéo dài, như vậy chúng ta càng có lợi.”

“Theo tu vi của các ngươi và sự hiểu biết của ta, ta tạm thời tính toán thế này. Nếu đoàn chiến thì hiển nhiên sẽ do Vũ Hạo dùng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng chỉ huy. Còn một đấu một thì thứ tự ra thi đấu dựa vào tuổi tác của các ngươi.”

“Thi đấu cá nhân không phải là lần lượt từng người lên đấu, mà nếu thắng thì sẽ có thể ở lại đấu tiếp đến khi nào chịu thua hoặc loại hết bảy người mới thôi. Các ngươi phải cẩn thận với đối thủ là Hồn Đạo Sư. Các ngươi cứ cố gắng hết sức là được.”

“Phương thức thi đấu cuối cùng là 2 - 2 - 3. Nghĩa là đầu tiên đấu hai trận hai đối hai, trận cuối là ba đối ba, nếu hai trận đầu thắng thì không cần đấu trận cuối. Cho nên, chúng ta tạm sắp xếp thế này, Bối Bối và Giang Nam Nam một tổ, Từ Tam Thạch và Hòa Thái Đầu một tổ, hai tổ hai sẽ ra thi đấu 2 với 2, còn Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu phối hợp ăn ý nên sẽ là tổ ba người. Đồng thời, tất cả phải cố gắng hết sức không cho ba đứa nhỏ này ra thi đấu.

Bình Luận (0)
Comment