Dịch: HảiFull - 30/11/2019
Tuy rằng Bối Bối phản ứng chậm nửa nhịp nhưng có phi đao tạm thời ngăn cản, mà Hoắc Vũ Hạo nhắc nhở nên cũng kịp thay đổi phương hướng, không bị quầng sáng ấy đánh trúng, mặc dù vậy hắn cũng cảm nhận được một luồng năng lượng mạnh mẽ như muốn cắn nuốt hết thảy.
Đây là hồn kỹ gì? Bối Bối thật sự kinh ngạc. Vũ hồn của Diệp Vô Tình đúng là có chút đặc biệt, mặc dù bọn họ xuất thân từ học viện Sử Lai Khắc nhưng đây là lần đầu tiên thấy có một vũ hồn dạng này.
Diệp Vô Tình thấy hoàng kim diệp của mình bị chặn lại cũng hơi sững sốt, có điều tích tắc sau, một phiến hoàng kim diệp thứ hai lại xuất hiện trên tay hắn, sau đó phiến lá đó cũng bay lên y hệt như phiến đầu tiên, có điều quỹ đạo không phải là đường cong giống ban nãy nữa mà là bay thẳng lên bầu trời.
Kế tiếp, hiệu quả của Tinh Thần Tham Trắc lại một lần nữa nở rộ. Hoắc Vũ Hạo và Bối Bối căn bản không cần quan tâm đến phiến hoàng kim diệp kia mà cứ tự tin vọt nhanh về trước, khoảng cách của hai bên rút ngắn còn ba mươi thước. Mà Hoắc Vũ Hạo cũng bắt đầu sử dụng Tinh Thần Triền Nhiễu để quấy nhiễu đối phương.
Nhiếp Hồn Linh của Thượng Quan Tàn có thể quấy nhiễu bọn họ thì tại sao bọn họ không đáp trả lại đối thủ đây?
Ba người Diệp Vô Tình bị quấy nhiễu tinh thần đều sững người, Diễm Nhi thậm chí còn nghĩ Nhiếp Hồn Linh của Thượng Quan Tàn nhắm sai mục tiêu mà quay sang trừng mắt nhìn hắn.
Phiến hoàng kim diệp trên không trung từ từ hạ xuống, đuổi theo Bối Bối, nhưng lại xuất hiện một thanh phi đao phá ngang đường di chuyển của nó, lực phá hoại của phiến lá này cực kỳ mạnh mẽ, nhưng nếu không đánh trúng đối thủ thì có ích gì?
Nếu nói lần đầu tiên là trùng hợp thì lần thứ hai cũng thế thì mọi chuyện không đơn giản như vậy nữa.
Ba người học viện Chính Thiên có thể nói là một phụ trợ, hai công kích từ xa, cho nên rút ngắn khoảng cách là việc làm quan trọng nhất hiện nay của ba người Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Hoắc Vũ Hạo cũng tăng tốc, nhưng tốc độ của hắn không phải đơn thuần dựa vào hồn lực mà nhờ vào hồn đạo khí thôi tiến ở sau lưng và dưới chân. Đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng hồn đạo khí trong cuộc thi này.
Dưới chân hắn là hồn đạo khí thôi tiến biến tốc còn sau lưng là hồn đạo khí thôi tiến cấp hai, tốc độ dĩ nhiên tăng mạnh rồi. Thế nên nháy mắt Hoắc Vũ Hạo đã vọt qua khoảng cách ba mươi thước. Có sự trợ giúp từ Vương Đông, cho dù là hồn đạo khí cấp ba hắn cũng có thể sử dụng được nói chi là hồn đạo khí cấp hai này. Chuyện đáng nói hơn là khi hắn sử dụng hồn đạo khí thôi tiến ở sau lưng thì Vương Đông ban nãy ôm hông hắn chuyển sang bả vai, cả người song song với mặt đất, vừa không bị ảnh hưởng từ hồn đạo khí thôi tiến, vừa không cản trở Hoắc Vũ Hạo di chuyển.
Ba người của học viện Chính Thiên đều khá cẩn thận với Hoắc Vũ Hạo, dù sao trong mấy trận đấu trước hắn đều có biểu hiện kinh khủng, càng thần bí càng đáng sợ, ít nhất đến lúc này không ai rõ thực lực thật sự của Hoắc Vũ Hạo là bao nhiêu.
Mục tiêu của Hoắc Vũ Hạo là Thượng Quan Tàn, nháy mắt hắn đã đi đến trước mặt Thượng Quan Tàn.
Thượng Quan Tan cầm Nhiếp Hồn Linh trong tay rung lên một cái, một tiếng động sắc bén vang lên, hồn kỹ thứ ba xuất hiện, tiếng chuông sắc bén kia rơi vào tai cứ như có hàng trăm hàng vạn mũi kim đâm vào màng nhĩ, không những khó nghe còn rất là khó chịu nữa.
Hồn Thứ! Hồn Kỹ thứ ba của Thượng Quan Tàn, nếu người có tu vi thấp hơn hắn nhất định sẽ không chịu nổi sự kích thích của hồn kỹ này. Thậm chí có thể hôn mê luôn. Hơn nữa, hồn kỹ này có tác dụng trên phạm vi rất lớn.
Bối Bối đang dẫn đầu là người đầu tiên bị ảnh hưởng, Vương Đông cũng vậy, chỉ có Hoắc Vũ Hạo lại như không sao hết, người còn chưa di chuyển đến đã xuất hiện một tia sáng màu trắng bay thẳng về phía Thượng Quan Tàn.
Diệp Vô Tình và Diễm Nhi dĩ nhiên sẽ chẳng ngồi không nhìn Thượng Quan Tàn bị công kích, khí chất trên người Diễm Nhi đột nhiên biến đổi, quả cầu lửa dưới chân nàng đột nhiên chia thành năm quả cầu nhỏ, hai quả bay về phía Hoắc Vũ Hạo, ba quả chặn ngang đường đi của Bối Bối.
Không những thế, hai tay của nàng khoang trước ngực tạo thành hình chữ thập, hồn hoàn thứ ba nhấp nháy, một quả cầu lửa màu tím từ từ ngưng tụ trước mặt nàng, bầu không khí trên sàn đấu càng lúc càng nóng dần lên.
Một phiến hoàng kim diệp bay về phía Hoắc Vũ Hạo, chặn đứng tia sáng màu trắng đang bay đến, chính là Diệp Vô Tình ra tay, đương nhiên hắn sẽ không để hồn sư phụ trợ bên mình bị người ta tấn công rồi.
Nhưng khi hoàng kim diệp va chạm vào tia sáng đó, đột nhiên xuất hiện một màn quỷ dị. Phiến hoàng kim diệp không hiểu tại sao lại không tấn công trúng đích, cứ thế bay đi.
Hắn vốn định dùng hoàng kim diệp ngăn cản công kích của Hoắc Vũ Hạo, sau đó khi hoàng kim diệp nổ mạnh, như vậy chắc chắn Hoắc Vũ Hạo sẽ bị thương, còn hắn sẽ chuyển sử dụng hồn kỹ khác có uy lực mạnh hơn nhằm vào cả Hoắc Vũ Hạo lẫn Bối Bối.
Nhưng hắn đã tính sai.
Bề ngoài rõ ràng hoàng kim diệp sắp va chạm vào tia sáng màu trắng kia rồi nhưng rốt cuộc lại chỉ lướt qua, rồi bay thẳng đến trước mặt Thượng Quan Tàn.
Uy lực hoàng kim diệp của Diệp Vô Tình mạnh như thế nào, Thượng Quan Tàn quá rõ. Lúc này hắn kêu lên một tiếng đau đớn, chẳng còn quan tâm đến Nhiếp Hồn Linh nữa mà ngã nhào xuống lăn qua lăn lại.
Mà tia sáng màu trắng ấy không hiểu tại sao lại có thể chuyển hướng bắn về phía Diệp Vô Tình.
Diệp Vô Tình cảm thấy cả người tê rần, sau đó toàn thân tê dại.
Đúng, tia sáng kia chính là do Hoắc Vũ Hạo bắn ra từ hồn đạo khí Ma Tý Xạ Tuyến vừa mua được ở trong buổi đấu giá.
Hồn đạo khí Ma Tý Xạ Tuyến dĩ nhiên không có khả năng thay đổi hướng tấn công, mà nếu nó va chạm với hoàng kim diệp tất nhiên cũng sẽ phát nổ. Nhưng tại sao hoàng kim diệp bị chệch mục tiêu?
Đấy là nhờ tác dụng từ sự kết hợp hai hồn kỹ của Hoắc Vũ Hạo. Hắn dung Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng xác định quỹ tích, sau đó tiếp tục dùng kỹ năng Mô Phỏng khiến đối phương không thấy rõ được hướng di chuyển thật sự của tia sáng.
Hoắc Vũ Hạo biết rõ trận chiến này vô cùng gian nan, nên dưới những áp lực ấy, tiềm năng của hắn cũng nở rộ, không chỉ riêng về mặt thực lực mà cả trí tuệ nữa. Một kích tài tình này đặc biệt ở chỗ nào, chính là khi Mô Phỏng, hắn phải tính toán, điều chỉnh sao cho mọi thứ thật khớp, như thế mới không bị phát hiện. Quá trình tấn công về phía Thượng Quan Tàn đều là thật, chỉ có sai ở chỗ, hồn đạo khí Ma Tý Xạ Tuyến kia là đồ giả. Khi hoàng kim diệp va chạm với tia sáng màu trắng cũng là khi tia sáng ấy vượt khỏi phạm vi mô phỏng. Cho nên, dù Diệp Vô Tình có mạnh đến mấy cũng không lường được trường hợp này.
Diệp Vô Tình bị tê dại, Thượng Quan Tàn bị đánh ngã chật vật. Cho nên cục diện cuối cùng là ba người Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cùng đấu với một mình Diễm Nhi.
Năm quả cầu lửa nháy mắt bay đến. Bối Bối căn bản không để hai quả cầu lửa bay về phía Hoắc Vũ Hạo. Vô số rắn điện bất ngờ xuất hiện, sau đó hóa thành vô số tia lôi điện bắn về bốn phương tám hướng.
Hồn kỹ thứ hai, Lôi Đình Vạn Quân.
Từng hàng rào điện va chạm vào năm quả cầu lửa, làm khắp nơi đều là tia lửa điện, thậm chí nó còn khiến Diệp Vô Tình đang bị mất cảm giác lảo đảo lui về sau.
Hai cánh của Vương Đông lập tức phát huy tác dụng, hắn giúp Hoắc Vũ Hạo dễ dàng thay đổi phương hướng, chẳng những có thể tránh thoát dư chấn từ vụ nổ của hoàng kim diệp mà đồng thời còn bay thẳng lên xẹt qua đầu Bối Bối, để Hoắc Vũ Hạo có thể đánh móc vào gáy Diễm Nhi.
Đúng vậy, ngay từ khi bắt đầu, mục tiêu của bọn họ không phải là Diệp Vô Tình, Thượng Quan Tàn mà chính là Diễm Nhi.
Thượng Quan Tàn là hồn sư phụ trợ, mặc dù năng lực của hắn không kém nhưng có sự trợ giúp từ Linh Mâu cũng không nguy hiểm lắm. Mà Diệp Vô Tình lại quá mạnh, cho dù ba người Hoắc Vũ Hạo cùng vây công cũng chưa chắc thắng được. Cho nên chỉ còn lại Diễm Nhi, chẳng qua ban đầu bọn họ cố gắng che giấu mục tiêu mà thôi.
Quả cầu lửa màu tím ở trước mặt Diễm Nhi đã từ từ ngưng kết thành hình, nhiệt độ trên sân đấu càng lúc càng cao, bầu không khí cũng vì nhiệt độ tăng cao mà vặn vẹo.
Nàng không hổ danh là tinh anh của học viện Chính Thiên, trong tình huống nguy cấp như thế này cũng không kích động mà nhanh chóng lùi về sau và rút ngắn khoảng cách với Diệp Vô Tình. Cùng lúc đó, quả cầu lửa màu tím ngưng tụ từ hồn hoàn ngàn năm cũng không bay ra ngoài nữa mà ở ngay bên cạnh nàng, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công hoặc phòng thủ.
Không thể nghi ngờ, phản ứng của nàng rất chính xác. Việc nàng phải làm lúc này là kiên trì đợi Diệp Vô Tình tỉnh táo lại, tránh tình trạng bị đối phương hợp lực công kích.
Nhưng tích tắc sau nàng phát hiện mình đã tính sai rồi.
Nhiệt độ trên sàn đấu nháy mắt giảm xuống, giống như có một dòng nước lạnh từ đâu tưới xuống vậy. Ngay cả thể tích của quả cầu lửa màu tím của Diễm Mi cũng giảm xuống một phần ba, hơn nữa nhiệt độ còn không ngưng lan tỏa ra bên ngoài.
Đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo đã biến thành màu xanh biếc, do tác dụng của kỹ năng Mô Phỏng, số hồn hoàn trên người hắn vẫn là hai cái nhưng thực tế hắn đã sử dụng đến vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt rồi.
Đây chính là cực hạn băng khiến học viện Sử Lai Khắc phải mở cả cuộc họp tại Hải Thần Các. Khi đó những người ở đấy vừa biết sự xuất hiện của cực hạn băng đều vô cùng mừng rỡ, bấy nhiêu đã đủ chứng tỏ vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt của Hoắc Vũ Hạo mạnh đến mức nào.
Hồn lực hắn kém hơn người ta nhưng vũ hồn và hồn hoàn thì không phải thế. Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo dần ngưng tụ, hồn đạo khí thôi tiến sau lưng vụt sáng, hắn bay về phía Diễm Nhi nhanh như tia chớp, hai tay trực tiếp vồ lấy quả cầu lửa màu tím của nàng...