Đấu La Đại Lục 2

Chương 278 - Chu Tình Băng Thiềm - Mộng Hồng Trần (1+ 2)

Dịch: HảiFull

- Chu Tình Băng Thiềm kịch độc.

Ngay khi Hoắc Vũ Hạo đỡ lấy Bối Bối, Băng Đế đang ngủ say trong Tinh Thần Hải bừng tỉnh kêu lên cái tên Chu Tình Băng Thiềm.

Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi Chu Tình Băng Thiềm là gì, Băng Đế trả lời nó là một hồn thú vương giả thuộc tính băng kịch độc chỉ sống ở một nơi gọi là Giao Giới, vì lãnh thổ của nó nằm ở vùng rìa của Cực Bắc, tiếp giáp với thế giới loài người.

Mà số lượng tộc đàn của nó rất ít, hành tung lại còn mơ hồ bí ẩn. Điểm mạnh nhất của Chu Tình Băng Thiềm vô cùng hiếm thấy này chính là độc, loại kịch độc được tinh luyện từ hấp thu khí tức cực hàn của thiên địa.

Sở dĩ nó không tiến sâu vào vùng trung tâm thì nguyên nhân thứ nhất vì có sự tồn tại của Tam Đại Thiên Vương, nguyên nhân còn lại là vì thuộc tính của nó, mỗi con Chu Tình Băng Thiềm đều có thuộc tính băng nhưng đôi mắt lại có thuộc tính hỏa, thể trạng đặc biệt này khiến nó không thích hợp với những vùng cực hàn, mà cũng nhờ hai thuộc tính băng hỏa cùng tồn tại luân phiên tác động lẫn nhau mới sinh ra loại hàn độc đặc biệt này.

Những nơi Chu Tình Băng Thiềm đi qua đều để lại kịch độc lâu dài không giảm bớt, cho dù là hồn thú mạnh hơn nó cũng khó mà làm nó bị thương được. Còn chuyện nó trở thành vũ hồn cho hồn sư lại càng hiếm thấy, tuy nhiên trong lịch sử không phải là không có, vì tình huống của hồn sư có vũ hồn Chu Tình Băng Thiềm tương đối giống Tà Hỏa Phượng Hoàng của Mã Tiểu Đào, bản thân hàn độc vẫn có thể cắn trả chính chủ nhân của mình, các hồn sư có vũ hồn này đều chết dưới chính bàn tay mình, khiến cho rất hiếm khi có người tu luyện thành cường giả được.

Mà bất kể chuyện gì cũng có hai mặt của nó, dù tỷ lệ bị cắn trả rất cao, nhưng đồng thời nó cũng có khả năng dùng độc cực mạnh.

Rõ ràng, làn sương trắng ban nãy bay ra từ cơ thể Mộng Hồng Trần là kịch độc của Chu Tình Băng Thiềm, mà Bối Bối khi nãy trúng độc ngã xuống nên không sao tiếp tục điều khiển Lôi Đình Long Thủ tấn công trúng đối thủ được nữa.

Mộng Hồng Trần không những là một đối thủ mạnh mẽ mà khả năng phán đoán lẫn trí thông minh đều không thể xem thường, nàng tính toán một cách chính xác, ra tay là chắc chắn đánh bại được Bối Bối. Bản thân nàng rõ ràng có thể khống chế kịch độc Chu Tình Băng Thiềm dễ dàng trong lòng bàn tay, nếu không Thiên Sát Đấu La làm sao lại không cảm nhận được chứ, đồng thời hiện giờ nàng cũng không có dấu hiệu gì là bị cắn trả.

Bối Bối đánh nhanh rút gọn không cho Mễ Già kịp sử dụng kỹ năng mạnh nhất nhưng bản thân mình cũng không khác gì hơn, hắn chưa kịp sử dụng đến năng lực Quang Minh Thánh Long thì đã thất bại rời khỏi sàn đấu rồi.

Vì Hoắc Vũ Hạo và Vương Ngôn đồng thanh nói nên tiếng động cũng không nhỏ, ngay cả Mộng Hồng Trần ở trên sàn đấu cũng nghe thấy, nàng nhìn thoáng về phía học viện Sử Lai Khắc với vẻ kinh ngạc, hừ một tiếng nói:

- Không hổ danh là Sử Lai Khắc, đúng là cũng có chút kiến thức.

Trận đấu lại tiếp tục, cuộc thi đấu cá nhân này không cho phép dừng lại một giây phút nào, lời của Hoắc Vũ Hạo và Vương Ngôn dĩ nhiên cũng là lời nhắc nhở dành cho Lăng Lạc Thần đang bước lên sàn đấu.

Nhưng bất kể là Vương Ngôn hay Hoắc Vũ Hạo lúc này cũng đều mang vẻ mặt lo lắng bất an.

Mưa phùn lất phất, rõ ràng là thời tiết thích hợp với một hồn sư có thuộc tính Băng như Lăng Lạc Thần, nhưng đồng thời cũng là con đường hoàn hảo để độc tố của đối thủ lan tỏa ra xung quanh. Với tu vi của Bối Bối cộng với kháng tính của vũ hồn vậy mà trong vài lượt hô hấp đã hoàn toàn mất hết sức chiến đấu, bấy nhiêu đã quá đủ để chứng tỏ độc tính của Chu Tình Băng Thiềm này cao đến mức nào, hơn nữa bản thân Mộng Hồng Trần còn là hồn đạo sư cấp năm nữa chứ.

Lăng Lạc Thần bình thản bước lên sàn đấu, theo tình hình hiện nay thì nàng là người thứ ba của học viện Sử Lai Khắc lên sàn đấu, còn Mộng Hồng Trần là người thứ tư của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.

Mưa vẫn tí tách rơi, cả hai lặng lẽ đứng im nhìn nhau ở giữa sàn đấu, vẻ mặt Mộng Hồng Trần lúc này hệt như một con Khổng Tước đầy kiêu ngạo.

Lăng Lạc Thần từ tốn lùi về mép sàn đấu, nàng hơi thở ra một hơi, mưa bụi đang rơi xuống người nàng lập tức bị đẩy ra, không thể tiếp xúc với cơ thể nàng nữa.

- Trận đấu bắt đầu.

Ngay khi hiệu lệnh kia vang lên, Lăng Lạc Thần liền biểu diễn một màn cực kỳ hoa lệ.

Nàng phóng thích vũ hồn, từng vòng ánh sáng nhanh chóng xuất hiện, nháy mắt sau, năm cái hồn hoàn nhấp nháy luân phiên.

Chỉ với ba lượt hô hấp, Lăng Lạc Thần đã liên tiếp sử dụng năm hồn kỹ, theo tứ tự lần lượt là hồn kỹ từ hồn hoàn trăm năm đến hồn hoàn vạn năm, năm vòng sáng giống như gợn sóng giao nhau.

Đây không còn là một kỹ xảo đơn giản nữa, mà là do chính nàng tự lĩnh ngộ và sáng tạo ra.

Trong tình huống bình thường, hồn sư không thể nào một lượt thi triển nhanh và nhiều hồn kỹ như vậy, nhưng Lăng Lạc Thần lại khác, nàng nương vào sự tương liên giữa các hồn kỹ và khả năng khống chế băng của mình mới có thể đồng thời phóng thích đến năm cái hồn kỹ trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa nàng còn có thể giảm lượng hồn lực tiêu hao xuống ba phần.

Mỗi một vị đệ tử nội viện Sử Lai Khắc đều là người nổi bật, có thể dùng từ tài năng xuất chúng để hình dung.

Nương theo năm cái hồn hoàn luân phiên nhấp nháy, trên tay nàng cũng xuất hiện một Băng Trượng. Quầng sáng trên Băng Trượng nháy mắt rực rỡ, một bộ áo giáp bằng băng nhanh chóng xuất hiện bao phủ lấy cơ thể nàng, thậm chí bảo hộ luôn cả miệng và mũi, kế đến là một cái lồng băng bay thẳng về phía Mộng Hồng Trần vây lấy nàng, cuối cùng, lấy cơ thể Lăng Lạc Thần làm trung tâm, nháy mắt nổ bùm một cái, băng vụ từ hồn kỹ Băng Diệu Hoàn khuếch tán khắp nơi.

Nhiệt độ trên sàn đấu nháy mắt đã hạ xuống - 50 độ. Màn sương băng bắt đầu di chuyển với tốc độ khủng khiếp càn quét, tàn sát khắp sàn đấu.

Tuy lúc này thuộc tính băng của Lăng Lạc Thần không được tăng phúc thành Cực Hạn Băng nhưng thuộc tính của nàng nếu muốn đạt đến nhiệt độ thấp nhất cũng là âm 80 độ, so với Cực Hạn Băng của Hoắc Vũ Hạo thì không đáng là bao, đấy là do sự chênh lệch của vũ hồn, nếu Hoắc Vũ Hạo muốn hắn có thể hạ thấp nhiệt độ khi sử dụng hồn kỹ đến tận âm 200 độ, đấy là lý do tại sao hắn được mọi người đánh giá cao như vậy.

Có điều, không phải Cực Hạn Băng không có nghĩa là yếu, nếu không làm sao nàng có thể lọt vào đội tuyển chính thức của học viện Sử Lai Khắc, đồng thời còn đảm nhiệm chức vụ Chủ Khống?

Nàng không chắc mình có thể tránh được hàn độc không nên nàng chọn cách phòng thủ và khống chế đối thủ.

Nhưng có một chuyện làm nàng ngoài ý muốn chính là khi nàng đồng loạt sử dụng 5 hồn kỹ và phóng lồng băng về phía Mộng Hồng Trần, thì Mộng Hồng Trần dường như không có ý tránh né, thậm chí khóe môi còn nở một nụ cười khinh thường.

Màn sương băng từ Băng Diệu Hoàn chẳng những làm nhiệt độ hạ thấp, mà còn di chuyển với tốc độ cực nhanh, nháy mắt nó đã lan khắp sàn đấu.

Thực tế thì các khán giả bên dưới cực kỳ không thích những hồn sư như Lăng Lạc Thần, vì kỹ năng của nàng vừa ra tay nháy mắt đã che khuất hết tầm nhìn của mọi người.

Bên phía học viện Sử Lai Khắc lẫn học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia hồn đạo sư đều hết sức hồi hộp, đối với học viện Sử Lai Khắc, trận đấu này khá quan trọng, nếu thua bọn họ sẽ hòa với đối thủ, tuy nhiên bên phía bọn họ còn đến hai Hồn Đế chưa xuất trận, có điều đối thủ cũng còn một Hồn Đế là Mã Như Long chưa ra thi đấu kia.

Một phút, hai phút... mọi người bị sự căng thẳng lẫn hồi hộp dày vò suốt năm phút đồng hồ. Rốt cuộc màn sương mù trên sàn đấu mới dần tan đi.

Cảnh vật trên sàn đấu lại một lần nữa hiện ra rõ ràng, mọi người thấy Mộng Hồng Trần vẫn đứng yên trong lồng băng, có điều làn da trắng ngần của nàng nay lại càng trắng bệch hơn.

Đối diện, Lăng Lạc Thần vẫn đứng yên tại chỗ, tay giơ Băng Trượng lên cao, cả người được bộ áo giáp bao phủ.

Bình Luận (0)
Comment