Đấu La Đại Lục 2

Chương 604 - Hoàng Long Phá Tà Liệt (Hạ)

Hơn nữa theo tu vi không ngừng tăng lên một lượng lớn não tủy bị nuốt chửng khiến bản tính vốn có của hắn dần dần trở nên vặn vẹo. Đây cũng là tình trạng xuất hiện trên người đa số tà hồn sư.

Nhưng khả năng hút não tủy cũng có thể sử dụng để tấn công, vũ khí chính là đầu lưỡi của hắn. Đầu lưỡi này cũng là vũ khí lợi hại quan trọng nhất của vũ hồn Thực Não Thú. Chính vì vậy đầu lưỡi bị thương cũng là sự đả kích lớn nhất đối với hắn.

Bởi vậy bây giờ Cát Lợi chỉ có thể thu đầu lưỡi lại mới có thể tiếp tục thi triển hồn kỹ mạnh hơn hoặc là phải dùng đầu lưỡi này trực tiếp giết chết Bối Bối.

Với tính cách vặn vẹo như hắn, khi đối mặt với một cường giả cấp bậc Hồn Đế mà có khả năng hút lấy não tủy mỹ vị kia thì làm sao hắn có thể chọn phương án thứ hai được? Đây cũng là tâm bệnh tệ hại của tà hồn sư, suy nghĩ vặn vẹo.

Điện quang màu vàng càng ngày càng mạnh đang dần đến gần đầu lưỡi, trên mặt Bối Bối toát ra một tia lạnh lẽo. Đôi long trảo đang hướng vào phía trong khép lại đột nhiên phát sáng, quang mang màu vàng rực rỡ lập tức dung hợp vào lôi điện giữa hai lòng bàn tay làm cho những dòng lôi điện chằng chịt biến thành một lôi cầu màu vàng. - Xèo... xèo- Kêu thảm một tiếng, cuối cùng Cát Lợi cũng ý thức được chuyện không ổn nên không dám tiếp tục đâm về phía trước mà liều mạng thu lại đầu lưỡi của mình. Nhưng mà lúc này đã hơi trễ rồi.

Không thể không nói lưỡi của hắn quả thật rất cứng cỏi, cho dù là lôi điện sau khi chuyển hóa thành quang minh lôi điện cũng không thể trực tiếp phá hủy đầu lưỡi của hắn. Nhưng đây cũng không phải đòn tấn công của Bối Bối, hắn hạn chế đầu lưỡi của đối phương cũng chỉ để thuận lợi hoàn thành chuyển hóa Lam Điện Bá Vương Long thành Quang Minh Thánh Long.

Hào quang lôi điện khủng bố lập tức phát ra chói mắt, thân thể Bối Bối hơi nghiêng một chút. Long trảo trên tay trái hướng về hư không nắm một cái đã khống chế được quang cầu màu vàng đang giữ chặt lấy đầu lưỡi của Cát Lợi, tay phải thì lập tức nâng lên.

Chỉ thấy hồn hoàn thứ năm trên người Bối Bối đột nhiên tỏa sáng, hồn hoàn đen tựa như mực kia dường như biến thành màu vàng. Ngay sau đó không ngờ long trảo của Bối Bối lại biến về hình dạng bàn tay lần nữa, nhưng lúc này lân phiến (vảy) màu vàng bao trùm lấy bàn tay.

Sau lưng của hắn hiện ra một hư ảnh Quang Minh Thánh Long khổng lồ. Tay phải lập tức biến thành trạng thái trong suốt như thủy tinh, lân phiến trên tay dường như cũng trở nên mơ hồ. Một tiếng rồng ngâm cao vút thoát ra từ miệng Bối Bối, một chưởng bổ vào đầu lưỡi của Cát Lợi. - Két á- Một tiếng lôi điện lớn vang lên.

Lúc trước, tuy hắn công kích nhiều như vậy nhưng lại không thể đánh đối thủ bị thương một chút nào. Bây giờ hắn đánh ra chưởng này thì một màn quỷ dị xuất hiện.

Một đoàn lôi điện mãnh liệt, bạo ngược bắn ra từ chưởng của Bối Bối. Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu lưỡi của Cát Lợi tràn đầy điện quang màu vàng.

Tay trái Bối Bối dùng sức kéo một cái, thân thể của Cát Lợi không thể tự khống chế mà lảo đảo đi về phía trước, trong mắt hắn tràn đầy sự khiếp sợ. Lân giáp màu xám xanh cũng nổi lên tầng điện quang màu vàng nhàn nhạt.

Chân Bối Bối dùng lực, thân hình chỉ lóe lên đã đến trước mặt Cát Lợi, hai tay phát động, chưởng lực liên tiếp phân biệt bổ vào đầu vai và trước ngực của hắn.

Cát Lợi như kẻ đần độn, đầu lưỡi hắn phun ra vẫn thẳng băng nhưng cả người lại run lên không ngừng. Khi chưởng lực của Bối Bối bổ vào ngực hắn thì trên người hắn đã chằng chịt lôi điện to bằng cánh tay, tất cả lân phiến trên người cũng đồng loạt mở ra hết.

Trên đài cao, quốc sư thần bí vẫn luôn trầm mặc ngồi bên cạnh Từ Thiên Nhiên đột nhiên nâng tay phải lên đánh vào tay vịn ghế dựa. Không có bất kỳ tiếng vang nào truyền ra nhưng tay vịn của chiếc ghế như bị hòa tan, biến mất không thấy. - Long Thần Đấu La- Mục Ân, Long Hoàng Phá Tà Liệt, thật không ngờ có hậu nhân.

Long Hoàng Phá Tà Liệt? Đối với Từ Thiên Nhiên mà nói đây là một cái tên vô cùng lạ lẫm nhưng có thể khiến vị quốc sư bên cạnh hắn phải khiếp sợ, tức giận như thế thì đây tuyệt đối là một hồn kỹ khó lường.

Trên đài thi đấu, sau khi đánh ra bốn chưởng liên tiếp Bối Bối nhảy lên, không hề tiếp tục tấn công mà ngược lại lùi về phía sau vài bước. Hai tay nâng lên, kim quang quanh người dần dần rút đi, không ngờ hắn thu lại vũ hồn cùng hồn lực của mình rồi bình tĩnh đứng trên đài thi đấu.

Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến hơi ngẩn người.

Tuy rằng mấy đòn tấn công của Bối Bối cũng có tính uy hiếp nhưng xét về lực phòng ngự thì Cát Lợi hoàn toàn có thể thừa nhận mới phải. Bốn chưởng kia nhìn từ ngoài thì thanh thế kinh người, mỗi chưởng đánh xuống đều khiến thân thể Cát Lợi run lên bần bật, điện quang cũng bốc lên nhưng cũng không thể cứ như vậy mà thua trận chứ? Dù sao hắn cũng là tà hồn sư mà.

Thế nhưng Bối Bối đã dùng hành động để chứng minh trận đấu này thực sự đã xong. Hắn lấy ra bình sữa lặng lẽ khôi phục hồn lực, thậm chí khép hai mắt lẳng lặng đứng ở giữa đài thi đấu.

Tại khu vực khán giả, một thân ảnh cao lớn yên lặng đứng ở vị trí cách không quá xa đài thi đấu chậm rãi nói ra hai chữ:

- Hoàn mỹ.

- Hoàn mỹ?- Bên cạnh hắn, một nữ tử tuyệt sắc kinh ngạc hỏi:

- Ngạo Thiên, sao chàng lại nói hoàn mỹ?

Đúng vậy, thân ảnh cao lớn kia đúng là đệ nhất cường giả trẻ tuổi của Bản Thế tông, Long Ngạo Thiên. Nữ tử bên cạnh hắn tất nhiên là công chúa Duy Na rồi.

Sắc mặt Long Ngạo Thiên trầm xuống, hắn gật đầu:

- Chúng ta bại dưới tay Đường Môn không hề oan, tên Bối Bối này che dấu thật sâu, hồn kỹ này của hắn rất mạnh, vô cùng mạnh.

Duy Na khó hiểu nói:

- Nhìn bên ngoài cũng không đến mức như vậy nha.

Long Ngạo Thiên liếc nàng một cái nói:

- Đó là bở vì nàng chưa đạt tới cảnh giới kia nên mới cảm thấy như vậy. Vừa rồi tinh thần lực, hồn lực, hồn kỹ cùng chiến kỹ của hắn hợp thành một, hoàn mỹ dung hợp. Vậy nên mới có thể xuất hiện đòn tấn công hoàn mỹ như vậy. Nhìn từ ngoài vào chỉ là bốn chưởng đơn giản nhưng mỗi chưởng đánh ra đều làm cho ta có cảm giác tâm linh bị chấn nhiếp. Ngày đó khi chiến đấu với chúng ta mà hắn sử dụng năng lực này thì ngay cả ta cũng không nắm chắc phần thắng mà nhất định phải thi triển Vũ hồn chân thân mới có thể chiến thắng nhưng tất nhiên cũng sẽ bị trọng thương. Đây tất nhiên là dưới tình huống không biết hồn kỹ kia là cái gì. Qủa không hổ là Học Viện Sử Lai Khắc, Đường Môn này xuất thân từ Sử Lai Khắc Thất Quái, mỗi một người đều thâm tàng bất lộ. Bối Bối so với Từ Tam Thạch còn đáng sợ hơn.

Trên mặt Duy Na cũng dần toát ra vẻ khiếp sợ, hiển nhiên là nàng tuyệt đối tin tưởng Long Ngạo Thiên, càng hiểu rõ về ngạo khí của hắn. Nhưng nay hắn lại hết lời khen ngợi Bối Bối như vậy...

Duy Na cười khổ nói:

- Ta hiểu được, chúng ta vẫn còn có chút khinh thường Đường Môn rồi. Thừa dịp chưa rời khỏi Minh Đô ta muốn tìm cơ hội tăng cường quan hệ với bọn họ.

Long Ngạo Thiên gật đầu: "Ừ."

Trên đài thi đấu, thân thể Cát Lợi run rẩy dữ dội giống như tên say rượu lảo đảo lúc nghiêng đông lúc ngả tây, cuối cùng hai chân hắn mềm nhũn "phù phù" thoáng một cái quỳ rạp xuống đất.

Sau đó toàn thân không bị khống chế mà co giật, lân phiến trên người bong ra từng vảy, từng vảy, phát ra những âm thanh "xích chi xích chi" nhưng một câu cũng không nói lên lời.

Từng tia sáng giống như tơ vàng từ trên người hắn tràn ra ngoài, thời gian dần trôi qua những sợi tơ này dần dần ngưng thành luồng sáng, một cỗ kim quang (ánh sáng vàng) phát tán ra bốn phía. Hơi thở hôi tanh trên người hắn dần dần nhạt đi rồi chuyển thành hương vị thơm mát giống như vừa mới bị mặt trời hong qua. - Phanh!

Thân thể Cát Lợi bỗng nhiên nổ tung hóa thành vô số mảnh vỡ. Kỳ dị chính là dù thân thể nổ tung nhưng không hề có máu tươi phun ra, cũng không có cảnh tượng máu thịt bay tứ tung chỉ là thân thể nghiền nát sau đó bị ánh sáng vàng kim hóa thành tro tàn.

Ánh sáng vàng kim mãnh liệt ngưng tụ lại một chỗ rồi dần dần hóa thành Hoàng Kim Thánh Long, giữ nguyên mấy giây thời gian sau đó mới dần dần nhạt đi.

Toàn trường... lặng ngắt như tờ!

Một màn này thật sự quá mức rung động lòng người, rung động đến mức làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được. Đây là hồn kỹ gì mà mãnh liệt như thế?

Thời gian diễn ra trận đấu này cũng không dài, lúc đầu Bối Bối còn rơi vào thế hạ phong. Năng lực của tà hồn sư Cát Lợi quả thật quỷ dị khó lường, nhất là chiếc lưỡi kia của hắn cùng với kháng tính mạnh mẽ của bản thân hắn đều làm người ta thấy Bối Bối phải chịu thiệt thòi.

Thế nhưng trận đấu lại kết thúc vô cùng nhanh, bốn đòn sét đánh lôi đình lúc trước mới là thứ khiến lòng mỗi người đều rung động. Một gã tà hồn sư cấp bậc Hồn đế cứ như vậy mà chết.

Bên khu chờ chiến của Đường Môn Hoắc Vũ Hạo ngồi tại chỗ ngơ ngác nhìn Bối Bối trên đài thi đấu thì thào tự nhủ:

- Đây là... đây là Long Hoàng Phá Tà Liệt của sư phụ. Đại sư huynh đã thật sự dung hợp được hồn kỹ này? Khó trách cho tới bây giờ khi tỷ thí cùng chúng ta huynh ấy không chịu dùng đến hồn kỹ thứ năm, không ngờ đó là Long Hoàng Phá Tà Liệt. Dùng Quân Lâm Thiên Hạ làm cơ sở, vũ hồn Hoàng Kim Thánh Long làm gốc, có thể loại trừ hết thảy tà ác. Hơn nữa theo tu vi tăng lên mà không ngừng tiến hóa, có thể trở thành hồn kỹ mạnh mẽ của Phong Hào Đấu La, thậm chí cả siêu cấp Đấu La- Cực Hạn Đấu La, Long Hoàng Phá Tà Liệt.

Cho dù Hoắc Vũ Hạo là đệ tử đích truyền của Thân Long Đấu La- Mục Ân, nhưng ngoại trừ được truyền dạy Quân Lâm Thiên Hạ thì chỉ được truyền dạy các loại kinh nghiệm cùng những tri thức về vũ hồn. Dù sao thì vũ hồn của hắn cũng không giống sư phụ nên tất nhiên cũng không có cách nào mô phỏng hoàn toàn năng lực của sư phụ.

Nhưng mà Bối Bối lại có thể a! Sau khi Bối Bối đem Lam Điện Bá Vương Long tiến hóa thành Quang Minh Thánh Long, những năng lực Mục lão dùng Quang Minh Thánh Long làm gốc nghiên cứu ra thì hắn đều có thể tu luyện được. Với tư cách là hậu duệ của Mục lão từ nhỏ Bối Bối đã theo Mục lão tu luyện. Hoắc Vũ Hạo được truyền dạy những kinh nghiệm, ý niệm chiến đấu nhưng Mục lão cho hắn thêm tri thức và lĩnh ngộ để hắn tự tìm kiếm con đường của mình. Còn Bối Bối, con đường hắn đi chính là con đường của Mục lão, truyền thừa tất cả từ Long Thần Đấu La.

Hoàng Kim Long Nữ - Vương Thu Nhi là người có vũ hồn Long mạnh nhất trong giải đấu này sao? Ý nghĩ này như bão tố lập tức quét qua toàn trường.

Bình Luận (0)
Comment