Tiêu Tiêu nghe được tiếng gọi của Hoắc Vũ Hạo liền vội vàng chạy tới, khi nàng nhìn thấy trước mắt một màn trước mắt cũng phải choáng váng, một màn này đúng là làm cho người khó có thể tưởng tượng a! Đây là lần đầu tiên bất cứ người nào trong bọn hắn nhìn thấy số lượng hồn đạo khí cao cấp nhiều đến mức này.
- Đi, chúng ta xuống dưới.
Hoắc Vũ Hạo lúc này đã tỉnh táo lại, sau khoảnh khắc rung động ngắn ngủi đó, trong mắt hắn lại tràn ngập vẻ hưng phấn.
Thân ảnh do Hoàng Kim Điệp Long Biến của Vương Đông Nhi và Vương Thu Nhi tạo thành quay đầu nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo.
- Xuống dưới? Chúng ta còn không rõ phía dưới có bao nhiêu cơ quan a!
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, lên tiếng:
- Vừa rồi ta hơi dò xét một chút, có thể khẳng định nơi này cũng không có hồn đạo khí cơ quan gì cả.
- Tại sao không có?
Tiêu Tiêu nghi hoặc hỏi.
Hoắc Vũ Hạo cười nói:
- Ngươi không phải hồn đạo sư cho nên mới hỏi vấn đề này. Trong này cất chứa toàn là hồn đạo khí nha! Nhất là các loại Bình Sữa và đạn pháo của Định Trang Hồn Đạo Khí, các ngươi cho rằng bọn chúng là cái gì? Đây chính là chất nổ, một khi bị dẫn nổ thì sợ rằng sẽ đem trọn cái thương nổ tung nóc, thậm chí ngay cả Minh Đô cũng sẽ bị ảnh hướng không nhẹ. Mặc dù bản thân những hồn đạo khí này đều ở trạng thái ổn định. Nhưng chỉ cần trong đó có một cái bị bắn trúng sẽ lập tức sinh ra phản ứng liên hoàn.
- Các ngươi cho rằng dưới loại tình huống này thì đế quốc Nhật Nguyệt sẽ còn ở tầng này lắp đặt cơ quan bẫy rập sao? Vừa rồi ta hơi dò xét một chút, ngoại trừ món hồn đạo khí bên ngoài thì nơi này không còn hồn lực dao động nào cả, cho dù là dao động nhỏ nhất cũng không có.
- Đương nhiên, cũng không phải không có bố trí, nhưng những bố trí này đều dùng để chống lửa. Ta dám khẳng định cái thương khố này không chỉ một cửa vào, bên này chỉ là một trong số đó mà thôi. Bởi vì để bọn hắn thuận tiện vận chuyển thì cũng không có khả năng bố trí quá nhiều hồn đạo khí phòng ngự. Chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút thì sẽ không có vấn đề.
Ba nữ lúc này mới chợt hiểu. Nghĩ lại cũng đúng, hai tầng trước đó chứa đựng đều là các loại kim loại hiếm. Mà phần lớn kim loại hiếm đều cực kỳ cứng cỏi, ít nhất không có khả năng bạo tạc. Xem như Hồn Đạo Xạ Tuyến cũng rất khó tạo thành tổn thương gì cho chúng. Nhưng những hồn đạo khí trong đây lại khác, một khi bị dẫn bạo chính là một trận tai nạn a!
Cả nhóm đi xuống bậc thang, tiến vào trong kho hàng đồ sộ. Trong lúc tiến vào khu rừng sắt thép, quả nhiên không gặp phải công kích gì cả. Mà Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo cũng bắt đầu bao trùm mọi thứ, càng cảm nhận được biến hóa của nơi này rõ ràng hơn.
Thanh âm của Vương Đông Nhi vang lên:
- Vũ Hạo, chúng ta phải nắm chặt thời gian. Chút nữa ngươi còn phải tham dự trận đấu. Nếu kéo dài quá lâu thì ngươi phải làm sao?
Hoắc Vũ Hạo khẽ vuốt cằm, lên tiếng:
- Bắt đầu đi. Các ngươi nghe theo lời ta nói mà làm. Nơi này vẫn còn có chút đồ tốt, chúng ta cần phải lựa chọn món thích hợp để mang đi. Tiêu Tiêu, trước tiên ngươi lấy tất cả Bình Sữa đi, đây chính là căn cơ cho Đường Môn của chúng ta trong tương lai. Sau đó... "
Dưới sự chỉ huy của Hoắc Vũ Hạo, ba nữ bắt đầu nhanh chóng hành động, cùng làm một chút chuyện xấu trong thế giới kim loại đầy yên tĩnh này...
.........................
Ầm ầm!
Không biết đây là lần thứ mấy trên bầu trời xuất hiện tiếng nổ kịch liệt như vậy.
Ở trên không trung cao hơn hai ngàn mét có một trận đại chiến vẫn đang tiếp tục diễn ra.
Một đầu Hắc Long to lớn chiếm cứ một nửa bầu trời, đôi Long Dực to lớn triển khai, phảng phất muốn che mây lấp trời.
Con Hắc Long có chiều cao vượt qua trăm mét, toàn thân đều bao trùm một tầng vảy rồng nặng nề, đôi mắt màu vàng nhạt tràn đầy vẻ uy nghiêm của vương giả. Mỗi lần thân thể cao lớn dao động đều sẽ khiến mảng lớn không gian xung quanh bị vặn vẹo. May là những chỗ vặn vẹo này không lan ra nhiều, chỉ lan ra xung quanh rồi biến mất.
Đứng đối diện con Hắc Long to lớn là một người khổng lồ toàn thân màu xanh lá, kiêu ngạo mà đứng. Người khổng lồ này thân cao cũng gần trăm mét, trên thân thể cao lớn hiện lên từng tần bắp thịt cuồn cuộn tựa như đến từ thời viễn cổ. Ở sau lưng hắn hiện lên một vòng xoáy to lớn màu xanh lá đang không ngừng xoay tròn. Bên trong vòng xoáy còn mơ hồ thấy được một đạo đạo kim quang lấp lóe.
Cách người khổng lồ không xa là một con Thần Thú khổng lồ có đầu giống như Cự Long, bên trên có hai chiếc sừng xoắn ốc hướng về trước, thân mình lại như con trâu tráng kiện. Dưới chân giẫm lên đám mây được tạo thành từ từng mảng vầng sáng màu vàng. Đám mây tràn đầy sức mạnh như muốn biến bầu trời thành đại địa.
Hắc Long là do Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao biến ảo mà thành. Người khổng lồ màu xanh lá là Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử, Cự Ngưu là Thao Thiết Thần Ngưu do Huyền Lão biến thành.
Ba vị cường giả này đã ở trên không trung đánh nhau chết sống nửa ngày. Quả thật thì trong tình huống một đối một, Huyền Lão cùng Độc Bất Tử đều không phải là đối thủ của Long Tiêu Dao. Nhưng với trăm năm kinh nghiệm chiến đấu của bọn hắn thì khi phối hợp lại cũng không rơi xuống hạ phong. Trong mấy lần liều mạng với Long Tiêu Dao, trong ánh mắt của bọn hắn cũng bắt đầu hiện lên vẻ cuồng nhiệt.
Trên thế gian, tu vi của Huyền Lão cùng Độc Bất Tử đều đã cực kỳ tiếp cận đỉnh phong. Hai người trở thành Phong Hào Đấu La cấp 98 đã nhiều năm nhưng vẫn luôn nỗ lực hướng tới cấp độ đỉnh phong nhất. Bất quá, muốn trở thành Cực Hạn Đấu La dễ lắm sao?
Huyền Lão mặc dù vẫn luôn có Mục lão chỉ điểm nhưng Mục lão năm đó sau khi bị thương, thân thể vẫn luôn không tốt, càng không khả năng toàn lực luận bàn cùng hắn. Độc Bất Tử thì càng khỏi phải nói, bản thân hắn đã là đệ nhất cường giả của Bản Thể Tông.
Mà lúc này giờ phút này, bọn hắn đối mặt Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao, một trong những Cực Hạn Đấu La ít ỏi trên đại lục, một trong những tồn tại cấp 99 mạnh nhất, so với Mục lão cũng không yếu hơn bao nhiêu. Trong lúc giao đấu, vô luận là Huyền Lão hay là Độc Bất Tử khi đối mặt với áp lực cường đại từ Long Hoàng Đấu La đều có loại cảm giác tràn đầy thoải mái. Chính là cảm giác này! Bọn hắn đều mơ hồ cảm giác được khoảng cách của bản thân đến cánh cửa ấy càng lúc càng gần !
Long Tiêu Dao cũng đồng dạng cảm nhận được biến hóa trên người bọn họ. Trên thực tế, dùng thực lực của Long Tiêu Dao, nếu như toàn lực ứng phó thì coi như không thể đánh chết hai người trước mặt, nhưng đem bọn hắn đánh thành trọng thương là vấn đề không lớn. Cực Hạn Đấu La cùng Siêu Cấp Đấu La tuy chỉ hơn kém một bậc nhưng chênh lệch lại là một trời một vực.
Nhưng trong lòng Long Tiêu Dao có cố kỵ. Hắn vốn không nguyện ý bán mạng cho Thánh Linh Giáo, hắn thành danh đã bao nhiêu năm? Có thể nói hắn là hồn sư bối phận cao nhất hiện nay. Lúc này lại bán mạng vì một đám tà hồn sư, trong lòng của hắn sao mà chấp nhận được? Chỉ là xuất phát từ một chút nguyên nhân đặc thù nên không thể không làm mà thôi.
Năm đó hắn và Long Thần Đấu La Mục Ân chính là bằng hữu tốt nhất, mặc dù về sau trở thành tình địch nhưng phần tình nghĩa này vẫn như cũ tồn tại. Huyền Lão có thể nói là một nửa đệ tử của Mục lão, lại là trụ cột hiện nay của học viện Sử Lai Khắc. Long Tiêu Dao cũng không nguyện ý tổn thương hắn. Tựa như lúc trước hắn cố ý buông tha Hoắc Vũ Hạo.
Về phần Độc Bất Tử, mặc dù hắn không có cảm tình gì, nhưng trước đó lời nói của vị Bản Thể Đấu La này cũng đúng là đả động hắn. Long Tiêu Dao xuất thân từ đế quốc Thiên Hồn, ít nhiều gì vẫn là nhớ lấy một chút tình cũ.
Bởi vậy, trong lúc giao đấu, hắn vẫn luôn không toàn lực ứng phó. Nhất là khi cảm nhận được hai người đối phương lại có ý định lấy chính mình làm đá thử vàng, Long Tiêu Dao càng thêm thu liễm mấy phần.
Cho nên ba người ở trên bầu trời mặc dù kịch liệt đánh nhau nhưng trên thực tế cũng không phải là loại liều mạng thức đánh nhau chết sống. Bọn hắn là ba cỗ chiến lực mạnh nhất, trên cơ bản là tương đương với việc triệt tiêu lẫn nhau. Còn phía dưới như thế nào cũng không phải chuyện bọn hắn có thể khống chế.
Mà lúc này, chiến đấu trên mặt đất cũng đã tiến vào giai đoạn quyết liệt.
Phong Hào Đấu La của hai bên đều làm người quan chiến, đứng xa xa nhìn ba cường giả đánh nhau chết sống. Nhưng hoàng cung của đế quốc Nhật Nguyệt vẫn như cũ tràn đầy tiếng la hét chém giết.
Cuộc tiến công đến từ học viện Sử Lai Khắc, đế quốc Tinh La, đế quốc Thiên Hồn đã toàn diện bắt đầu.
Một khắc trước, đội đột kích toàn bộ do cường giả có tu vi Hồn Thánh trở lên hình thành đã sớm xông vào trong hoàng cung của đế quốc Nhật Nguyệt.
Những người này đều che mặt, nhưng thực lực mỗi người đều cực kỳ cường hãn. Bọn hắn tung hoành trong hoàng cung, khiến cho các hồn sư phòng ngự, các hồn đạo sư cùng bọn thị vệ tổn thất cực lớn. Bọn hắn tựa như là một thanh kiếm sắc bén, đánh thẳng đến phương hướng Ngự Thư Phòng của thái tử Từ Thiên.
Những người này tu vi mặc dù đều là cấp bậc Hồn Thánh trở lên, nhưng không có một người nào là Phong Hào Đấu La. Bọn hắn cũng đồng dạng muốn tuân thủ quy củ bất thành văn của giới hồn sư.
Một thanh niên toàn thân lóe ra ánh sáng mạnh mẽ công kích đầu tiên. Tốc độ của hắn cực kỳ nhanh chóng, những nơi hắn đi qua khiến các thị vệ căn bản không tới gần được.
Người này mặc dù che mặt, nhưng nếu như có người chăm chú xem qua qua Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái sẽ rất dễ dàng đem hắn nhận ra. Chính là Tuyết Ma tông, đúng hơn là nhân vật kiệt xuất của thế hệ tuổi trẻ Bản Thể Tông, Long Ngạo Thiên!
Vũ hồn của Long Ngạo Thiên chính là da thịt toàn thân, mặc dù vẫn như cũ không thể cùng Độc Bất Tử có vũ hồn là thân thể so sánh, nhưng cũng là một nhân vật xuất sắc ở Bản Thể Tông. Lúc này hắn triển khai toàn bộ chiến lực, quả thực là đánh đâu thắng đó.
Thân thể của hắn thỉnh thoảng sinh ra biến hóa kỳ dị, bỗng nhiên cứng rắn như sắt, bỗng nhiên mềm dẻo như gân, các loại Hồn Đạo Xạ Tuyến công kích đối với hắn không hề có tác dụng.
Ở trên đỉnh đầu hắn còn lơ lửng một vòng Minh Nguyệt. Nơi ánh trăng chiếu tới đều nhằm vào những Hồn Đạo Pháo có uy lực khá lớn.
Nơi này dù sao cũng là hoàng cung Minh Đô nên không có khả năng bố trí vũ khí có lực sát thương lớn. Đối với điểm này thì trước đó, học viện Sử Lai Khắc, đế quốc Tinh La cùng đế quốc Thiên Hồn đã có chung nhận thức. Đây cũng là ưu thế lớn nhất của bọn hắn.
Hồn đạo khí mà đế quốc Nhật Nguyệt am hiểu nhất không thể toàn diện phát huy đã tạo cơ hội cho bọn hắn. Bọn hắn không còn cố kỵ gì, hơn nữa, am hiểu nhất của hồn sư là cách chiến đấu trong phạm vi nhỏ.
Bất quá sau đột nhập hoàng cung của đế quốc Nhật Nguyệt, cũng xuất hiện một nan đề.
Không sai, đế quốc Nhật Nguyệt là không thể bố trí vũ khí có lực sát thương cao ở đây, nhưng ở chỗ này lại có thể bố trí hồn đạo khí phòng hộ rất mạnh a!