Từ Tam Thạch thuận thế quay người lại, bản thân lập tức tỏa ra một mảng tia sáng màu đen nhộn nhạo.
Ánh sáng màu đen nhìn qua giống như gợn sóng nhu hòa, xoay tròn quấn quýt lấy Mẫn Diệt Chi Quang sau lưng. Mẫn Diệt Chi Quang vừa chạm vào ánh sáng màu đen lập tức nhấc lên mảng lớn gợn sóng. Nhưng mỗi gợn sóng màu đen vẫn như cũ xoay tròn, quả thực không để cho bất kỳ tia sáng nào chui qua.
Tiếp đó ánh sáng màu đen lóe lên một cái, một tấm chắn to lớn hoành không xuất thế, cứ thế mà chặn lấy Diệp Cốt Y từ trên trời giáng xuống.
Tấm chắn này toàn thân đen kịt, phía trên có một phù điêu Ô Quy to lớn, trên lưng Ô Quy có một đầu tiểu xà đỏ như máu, ánh mắt của tiểu xà lại là màu xanh lam.
Khi tấm chắn này xuất hiện, toàn bộ Diễn Võ Tràng tựa hồ cũng nhiều hơn tầng gợn sóng màu đen, giống như là nơi này hoàn toàn biến thành một phiến hồ nước. Bất luận là thân mình Diệp Cốt Y hay là Nam Thu Thu cũng không khỏi cảm thấy khó chịu, chỉ cảm thấy cả người giống như lâm vào trong vũng bùn.
Đúng vậy, đây chính là Huyền Vũ Thuẫn. Huyền Vũ Thuẫn bản đầy đủ.
Ở trong Càn Khôn Vấn Tình Cốc, muốn nói người có thu hoạch lớn nhất chính là ai? Cũng không phải những người được tăng lên hồn lực, mà là Từ Tam Thạch.
Trong đó, hắn giải quyết vấn đề tình cảm ngăn cách với Giang Nam Nam , hai người rốt cục cũng ở cùng một chỗ. Hơn nữa, còn để hắn một lần nữa đã trải qua chuyện lúc trước, triệt để thức tỉnh thành công Huyền Vũ Thuẫn. Từ đó chính thức có được vũ hồn vô cùng cường đại, có được thượng cổ huyết mạch thuần túy này.
Trong Sử Lai Khắc Thất Quái, hiện tại người mạnh nhất đã không phải là Bối Bối, mà là Từ Tam Thạch. Một Từ Tam Thạch có được Huyền Vũ Thuẫn thuần túy.
Huyền Vũ Thuẫn vừa xuất, cả người Từ Tam Thạch phảng phất đều trở nên cao lớn hơn, vô số gợn sóng màu đen không ngừng từ thân thể hắn lan tràn ra ngoài. Từ Tam Thạch bước chân trái ra một bước về phía trước, Huyền Vũ Thuẫn bỗng nhiên biến lớn gấp đôi, một cỗ chấn động mãnh liệt lập tức truyền ra.
Ánh sáng màu đen bao phủ toàn bộ Diễn Võ Tràng bỗng nhiên bạo chấn, gợn sóng màu đen trong nháy mắt biến thành từng mũi nhọn màu đen bay lên.
Lực chấn động lập tức khiến công kích kế tiếp của Diệp Cốt Y và Nam Thu Thu vỡ vụn, nhị nữ chỉ cảm thấy hồn lực vừa xuất ra của bản thân lập tức liền bị cỗ chấn động này xé nát. Vẻ mặt hoa dung thất sắc rút lui về sau.
Nhưng mà, từng vòng gợn sóng màu đen lại xuất hiện lần nữa, chấn động càng khiến các nàng trì trệ, động tác của nhị nữ rõ ràng trở nên trì hoãn.
- Ha ha. Các ngươi cứ nỗ lực tiếp đi. Sau khi Thu Thu tăng lên tới Hồn Đế, ngược lại có thể cân nhắc tìm ta.
Từ Tam Thạch mỉm cười hướng nhị nữ khoát tay áo. Ánh sáng màu đen xung quanh bỗng nhiên trở nên cường thịnh khiến nhị nữ phải toàn lực phòng ngự. Nhưng mà, khi toàn bộ ánh sáng màu đen biến mất, Từ Tam Thạch cũng hoàn toàn biến mất theo.
- Hắn, hắn vậy mà quá mạnh. . .
Nam Thu Thu hoảng sợ biến sắc nói.
Sắc mặt của Diệp Cốt Y trở nên nghiêm túc:
- Vũ hồn của hắn thật mạnh. Mặc dù là Thủy hệ, nhưng lại gồm cả tính nặng nề của Thổ hệ. Hơn nữa, ta có thể cảm giác được hồn lực của hắn đã không ở cùng cấp độ với ta. Ta đoán chừng hắn chí ít đã đạt đến cấp 68, hẳn cũng đang đến gần ngưỡng cửa cấp 70.
Nam Thu Thu giật mình nói:
- Đường Môn chúng ta lại sắp có vị Hồn Thánh thứ hai rồi hả?
Diệp Cốt Y khẽ gật đầu:
- Trước kia hắn tựa hồ không có lợi hại như vậy, chỉ trong hai tháng này đột nhiên lập tức trở nên lợi hại.
Nhị nữ nói chuyện với nhau, rõ ràng truyền vào trong tai Từ Tam Thạch đang đi vào hậu đường. Khiến hắn không khỏi mỉm cười, trong lòng có chút đắc ý.
Ánh mắt của Diệp Cốt Y rất chuẩn, không sai, hiện tại hồn lực của hắn đúng là đã đạt đến cấp 68.
Ở trong Càn Khôn Vấn Tình Cốc, tuy đẳng cấp hồn lực của hắn không được tăng lên, nhưng mà sau khi vũ hồn triệt để chuyển hóa thành Huyền Vũ, trực tiếp khiến cho tu vi của hắn tiến vào một loại trạng thái kỳ dị, chính là thăng hoa.
Vũ hồn thăng hoa khiến cho hồn lực của bản thân hắn cũng thăng hoa. Trải qua hơn hai tháng tu luyện, hắn mới dần dần đem hồn lực được thăng hoa hoàn toàn chuyển hóa. Vào hai ngày trước mới hoàn toàn khiến cho quá trình dung hợp vũ hồn hoàn tất. Mà hồn lực cũng tự nhiên lập tức tăng lên tới cấp 68. Từ Tam Thạch đoán chừng, nhiều nhất không quá nửa năm, bản thân xem như có cơ hội đi trùng kích cảnh cửa cấp 70. Với vũ hồn Huyền Vũ cường đại của hắn, một khi đột phá cấp 70, coi như đối mặt với cường giả Hồn Đấu La cũng không sợ.
Người tiến bộ tự nhiên không chỉ là một mình hắn, trải qua Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái đối với mỗi một người dự thi đều sinh ra chỗ tốt rất lớn. Trên lôi đài so đấu, Càn Khôn Vấn Tình Cốc sinh tử giãy dụa đều có kích thích không nhỏ đối với tiềm năng của bọn hắn.
Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu được viện trưởng Ngôn Thiểu Triết tự mình dẫn dắt cũng đã thành công thu hoạch bản thân hồn hoàn thứ sáu, tất cả đều tấn thăng làm Hồn Đế. Khiến thực lực của Đường Môn đều được chỉnh thể tăng lên.
Tiềm lực của Diệp Cốt Y và Nam Thu Thu kỳ thật đều tương đối lớn, các nàng sở dĩ còn không cách nào cùng mọi người Đường Môn chống lại, nguyên nhân chủ yếu nhất là do trụ cột tu luyện của bản thân.
Tên tuổi thiên hạ đệ nhất học viện Sử Lai Khắc cũng không phải gọi cho có. Nơi đây có khả năng dạy học tuyệt đỉnh, có một không hai thiên hạ. Nhất là ở phương diện bồi dưỡng nhân tài không chê vào đau được. Nam Thu Thu và Diệp Cốt Y đều đi theo con đường Sử Lai Khắc Thất Quái đã từng trải qua, căn cơ không tính là quá kiên cố của các nàng trải qua mấy tháng này rèn luyện cũng dần dần vững chắc, kế tiếp tất nhiên sẽ tiến bộ càng lúc càng nhanh. Có Sử Lai Khắc Thất Quái làm thầy tốt bạn hiền, lại thêm các cường giả đến từ học viện Sử Lai Khắc bên đó chỉ điểm, tu vi nhị nữ vẫn luôn tăng nhanh như diều gặp gió.
- Tam sư huynh.
Một âm thanh trong trẻo đột nhiên vang lên.
- Ừm.
Từ Tam Thạch theo bản năng đáp ứng. Trong Đường Môn, ngoại trừ Bối Bối, Hòa Thái Đầu, Hiên Tử Văn ra, cơ hồ tất cả mọi người đều gọi hắn như vậy, hắn lúc này đang suy nghĩ tình huống thực lực mọi người Đường Môn tăng lên, cũng không để ý đến chuyện này.
- Chúng ta cũng luận bàn một chút đi.
Âm thanh trong trẻo vang lên lần nữa.
- Được. A?
Sau khi Từ Tam Thạch đáp ứng mới đột nhiên tỉnh ngộ, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại. Tìm hắn luận bàn? Đây là ai?
Khi hắn nhìn thấy khuôn mặt thanh niên mang theo vẻ mỉm cười tự tin, đồng tử lập tức phóng đại một chút, ngay sau đó vui mừng quá đỗi, liền sải bước xông tới ôm lấy đối phương.
- Hảo tiểu tử, ngươi rốt cục xuất quan.
Từ Tam Thạch hưng phấn quát to một tiếng.
- Đúng vậy! Vừa xuất quan, sau khi tắm rửa một cái, thay quần áo khác, mới ra đến lại vừa vặn nhìn thấy một màn này. Tam sư huynh, thực lực của huynh thật đúng là có tiến bộ rất lớn a! Khiến ta cũng có chút không nhận ra được.
Từ Tam Thạch ha ha cười nói:
- Tiểu tử ngươi ít làm ra bộ dáng này đi. A, chân của đệ đã lành?
Người xuất hiện ở trước mặt Từ Tam Thạch, làm hắn kinh hỉ như thế, còn không phải là người có bài danh thứ sáu trong Sử Lai Khắc Thất Quái, Hoắc Vũ Hạo hay sao.
Hoắc Vũ Hạo nâng lên chân phải, khẽ đá mấy cước trên không trung, sau đó hướng Từ Tam Thạch nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Đã hoàn toàn lành hẳn, tất cả kinh mạch đều quán thông. Năng lượng kỳ dị trong cơ thể đã toàn bộ bị ta dung hợp xong.
Dứt lời, đáy mắt của hắn hiện lên một tia sáng nhàn nhạt.
Nhãn lực của Từ Tam Thạch mặc dù không bằng Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo, nhưng cũng là không hề kém chút nào, vừa vặn bắt được biến hóa trong ánh mắt của vị tiểu sư đệ của mình. Hắn kinh ngạc nhìn thấy hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo lóe lên bạch quang nhàn nhạt, không còn màu vàng cường hãn bắt mắt nhưng lại nhiều hơn một phần trơn bóng như ngọc.
Cả người thật có cảm giác giống như tinh hoa nội liễm.
- Tiểu sư đệ, đệ trở nên không giống với lúc trước a!
Sau khi chuyện Vương Đông Nhi nữ giả nam trang bại lộ, Hoắc Vũ Hạo dĩ nhiên trở thành nam đệ tử nhỏ tuổi nhất trong mọi người, bất luận là Từ Tam Thạch, Hòa Thái Đầu hay là Bối Bối, đều quen thuộc gọi hắn tiểu sư đệ.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nói:
- Nhị sư huynh muốn thử một chút không?
Từ Tam Thạch cười ha ha một tiếng, đáp lời:
- Tới đi.
Dứt lời, lập tức lôi hắn ra ngoài. Hai người vừa mới đi ra ngoài, lập tức đụng phải hai vị mỹ thiếu nữ vừa phiền muộn xong. Nhìn thấy Từ Tam Thạch kéo theo người chạy ra, nhị nữ còn chưa kịp phản ứng, nhưng thời điểm các nàng xem thanh người kia là ai, cũng không khỏi há to miệng.
Nam Thu Thu cả kinh kêu lên:
- Hoắc Vũ Hạo, ngươi xuất quan?
Diệp Cốt Y thì một mặt giận dữ lên tiếng:
- Tốt lắm, ngươi cuối cùng cũng chạy ra.
Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy hai nàng, vẻ mỉm cười trên mặt không khỏi trở nên nồng đậm mấy phần, sau gần ba tháng cô độc tu luyện, đột nhiên nhìn thấy nhiều người quen như vậy, cảm giác thật rất tốt.
- Thu Thu, Diệp Cốt Y, các ngươi khỏe. Đúng vậy, ta vừa xuất quan.
Diệp Cốt Y tức giận nói:
- Ngươi cái gia hỏa này, đem ta kéo đến bên này, bản thân lại vừa về đến lập tức bế quan, ngay cả nói một tiếng cũng không thèm, ngươi có ý gì? Hừ, ta nói cho ngươi biết, trong khoảng thời gian này thực lực của ta tăng lên rất nhiều, tới đi, để ta lấy ngươi trút giận!
Nam Thu Thu ở một bên châm ngòi thổi gió lên tiếng:
- Đúng vậy, gia hỏa này quá xấu xa rồi, Cốt Y tỷ, hai ta cùng tiến lên trừng trị hắn.
Từ Tam Thạch một mặt buồn cười lên tiếng:
- Hai vị mỹ nữ, các ngươi có phải hay không nên chờ một chút, ta và tiểu sư đệ đã ước hẹn trước. Cũng phải biết có trước có sau chứ. Hơn nữa, vì cái gọi là không đánh trận chiến không nắm chắc, các ngươi trước tiên cứ nhìn ta và hắn tỷ thí, xem bản lĩnh thực hư của hắn rồi lại tìm phiền phức cũng không muộn.
Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói:
- Tam sư huynh, huynh cái này chỉ sợ khiến thiên hạ bất loạn đây!
Từ Tam Thạch ngửa đầu nhìn lên trời, thì thào nói:
- Trời gây nghiệt còn có thể sống, tự gây nghiệt thì đường sống cũng không còn.
Hoắc Vũ Hạo vừa nhón mũi chân, Diệp Cốt Y và Nam Thu Thu chỉ cảm thấy thấy một trận hoa mắt, lập tức mất đi tung tích của hắn.
- Tam sư huynh, tới đi.
Âm thanh của Hoắc Vũ Hạo từ đằng xa truyền đến.
Nhị nữ quay đầu trở lại, lúc này mới phát hiện Hoắc Vũ Hạo đã đến bên kia của Diễn Võ Tràng.
- Tốc độ thật nhanh.
Nam Thu Thu nhịn không được nói ra.
Diệp Cốt Y rất không phục, lên tiếng:
- Tốc độ nhanh thì có cái gì dùng? Nam nhân thì phải trông vào bền bỉ.
Từ Tam Thạch vừa muốn đi vào Diễn Võ Tràng, nghe được câu này, dưới chân lảo đảo một cái, kém chút nữa té ngã, nhịn không được quay đầu bi phẫn lên tiếng:
- Không nên hố người như thế nha. Các ngươi và hắn quả thật cùng một giuộc.