Đấu La Đại Lục 2

Chương 735 - Mã Tiểu Đào (1)

Tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo còn cách tường thành ba mươi mét liền dừng lại. Lúc này trên tường thành đã nghe tiếng người quát mắng, xua đuổi. Dưới thành cũng có lính tuần tra chú ý tới bên này.

Ba người Hoắc Vũ Hạo vội vàng thay đổi phương hướng, làm ra bộ dáng dân lành theo hướng Đông tường thành Nam.

Vừa đi, Hoắc Vũ Hạo vừa đem đồ vật bản thân lúc trước dò xét được nói cho Từ Tam Thạch và Diệp Cốt Y.

- Đệ định làm như thế nào?

Từ Tam Thạch hỏi.

Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:

- Nhất định phải vào xem mới được. Dùng biện pháp cũ như ở Minh Đô là được. Chờ một lúc nữa hai người thuê một gian phòng ở tửu điếm phụ cận, sau đó Cốt Y trở về nói một tiếng cho những người khác. Tam sư huynh giúp ta hộ pháp. Đêm nay ta ngưng tụ tinh thần thể vào xem.

Từ Tam Thạch cau mày nói:

- Phải chăng quá nguy hiểm hay không? Bên trong có thể có tà hồn sư, từng tên đều là chuyên gia khống chế linh hồn. Hơn nữa, nơi này còn có nhiều hồn đạo khí tham trắc. Sẽ có ảnh hưởng gì không?

Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, lên tiếng:

- Những kiện hồn đạo khí tham trắc này cũng không nhằm vào tinh thần lực, bởi vậy để tinh thần chi thể đi là an toàn nhất. Đệ sẽ tận lực cẩn thận, một khi phát hiện không đúng lập tức sẽ trốn xa.

Dùng tinh thần thể đi dò xét trực tiếp và dùng Tinh Thần Tham Trắc dò xét là hai chuyện hoàn toàn khác biệt. Tinh Thần Tham Trắc có thể lập tức thu hồi, coi như bị phát hiện cũng không sợ. Dù sao trừ phi đối phương ở khoảng cách rất gần, hoặc giống tên tà hồn sư ngày đó có được tinh thần lực cường đại, mới có thể tỏa định Hoắc Vũ Hạo. Mà Hoắc Vũ Hạo muốn thoát ly đối thủ tỏa định, nhiều nhất mở ra Vận Mệnh Nhãn là được rồi.

Nhưng nếu như đổi lại tinh thần thể, khoảng cách dò xét không thể nghi ngờ sẽ phải lớn rất nhiều, hơn nữa cũng càng thêm linh hoạt. Nhưng tinh thần thể tương đương với một phần tinh thần lực và linh hồn của Hoắc Vũ Hạo ngưng kết mà thành. Cũng không phải muốn thu hồi liền có thể thu hồi. Lỡ như bị đối thủ dùng thủ đoạn hạn chế lại, tất nhiên sẽ khiến Hoắc Vũ Hạo trọng thương. Mười phần nguy hiểm.

Đương nhiên, hiệu quả dò xét của phân thân tinh thần thể tuyệt đối là tốt nhất. Trước mắt đối với mọi người Đường Môn mà nói, cũng không có khác biện pháp tốt có thể dùng.

Sau khi Từ Tam Thạch cân nhắc một chút, vỗ vỗ bả vai của Hoắc Vũ Hạo, lên tiếng

- Hết thảy cẩn thận. Đi thôi, chúng ta trước tìm chỗ ở. Cốt Y, ngươi trở về thông báo cho mọi người xong thì quay lại. Cùng ta hộ pháp cho Vũ Hạo, thêm một người cũng nhiều một phần chiếu ứng.

- Được.

Diệp Cốt Y rất sung sướng đáp ứng.

Nhật Thăng Thành cũng không phải là đại thành thị phồn hoa gì cả, muốn tìm một lữ điếm nhỏ vẫn rất dễ dàng. Rất nhanh, ba người đã tìm được một lữ điếm so với lữ điếm bên thành Bắc của bọn hắn còn muốn cũ nát hơn một chút. Liền thuê lại ba gian phòng.

Sau khi vào phòng, Hoắc Vũ Hạo lập tức bắt đầu minh tưởng ngay giữa phòng, khôi phục tiêu hao tinh thần lực. Từ Tam Thạch thì quan sát địa hình xung quanh, Diệp Cốt Y thì trở về thành Bắc bên đó. Ba người phân công hành động, khua chiêng gõ trống bắt đầu chuẩn bị.

Trong lúc minh tưởng, thời gian trôi qua lúc nào cũng nhanh. Màn đêm buông xuống, Hoắc Vũ Hạo cũng không ăn tối, mà sau khi dặn dò Từ Tam Thạch một tiếng, lập tức bắt đầu phóng thích tinh thần thể.

So với lần trước, lúc này hắn thả ra tinh thần thể càng thêm thuận lợi. Hơn nữa, để cho lần dò xét này có thể có hiệu quả tốt nhất, Hoắc Vũ Hạo so với lần trước còn phóng thích ra nhiều hơn tinh thần lực và linh hồn lực.

Thời điểm Từ Tam Thạch nhìn thấy trước mặt Hoắc Vũ Hạo xuất hiện một cái quang ảnh màu vàng nhạt cùng hắn giống nhau như đúc, cũng không nhịn được mà than thở.

- Tam sư huynh.

Bản thể của Hoắc Vũ Hạo và tinh thần thể của hắn đồng thời hướng Từ Tam Thạch lên tiếng chào.

Từ Tam Thạch có chút bất đắc dĩ nói:

- Mau đi đi. Ta thật sợ đệ sẽ bị tâm thần phân liệt.

Hoắc Vũ Hạo ha ha cười nói:

- Huynh còn không rõ năng lực khống chế tinh thần lực của hồn sư hệ tinh thần chúng ta. Không có việc gì đâu, đệ đi đây.

Dứt lời, tinh thần thể của hắn lóe lên, "Vèo" một cái đã từ chỗ cửa sổ chui ra ngoài. Màu vàng kim nhàn nhạt cũng lập tức tiêu thất trong không khí.

Theo tinh thần lực tăng cường, lực khống chế có chỗ tăng lên, hắn đã có thể càng sử dụng nhiều năng lực trên tinh thần thể của mình. Đương nhiên, cũng chỉ có thể kèm theo năng lực thuộc về Linh Mâu.

Mở ra Mô Phỏng, tinh thần thể của Hoắc Vũ Hạo vừa ra khỏi khách sạn lập tức dung nhập vào bầu trời đêm. Mặc dù là tinh thần thể, nhưng lại là kết quả của tinh thần lực cảnh giới Hữu Hình Vô Chất, so với bản thể Hoắc Vũ Hạo đều giống nhau. Chỉ có thể phi hành trong phạm vi cách xa mặt đất nhất định. Không thể bay quá cao, nếu không sẽ bị khí lưu trên không ảnh hưởng, khiến tinh thần lực của hắn cấp tốc tiêu hao. Thậm chí sẽ có khả năng nguy hiểm đến linh hồn.

Tinh thần thể lúc này hoàn toàn ở trong trạng thái ẩn thân, đúng như Hoắc Vũ Hạo đã nói, tham trắc khí trên đầu thành đối với nó mà nói hoàn toàn là phí công.

Rất nhanh, tinh thần thể đã leo lên phía trên rồi lập tức bay qua tường thành. Đi đến bờ sông hộ thành.

Nội thành, bản thể Hoắc Vũ Hạo đang khoanh chân ngồi trong lữ điếm hướng Từ Tam Thạch dựng lên một thủ thế "hết thảy bình thường", sau đó lập tức tiến vào trạng thái minh tưởng, toàn tâm toàn ý khống chế tinh thần thể lặng yên chui vào trong nước sông.

Tiến vào nước sông đục ngầu, tinh thần thể rõ ràng chấn động một cái, ở trong nước đối với tinh thần lực tiêu hao sẽ đồng dạng tăng lớn. Nhưng bởi vì trước đó đã tìm được địa phương cần thiết, lúc này vẫn còn khá nhẹ nhõm.

Sau khi chui vào hàng rào sắt dưới nước, lại nhanh chóng di chuyển về phía trước. Đồng thời, tinh thần thể còn lần nữa thả ra Tinh Thần Tham Trắc dò xét phía trước.

Nước sông phía sau hàng rào sắt vẫn đục ngầu như cũ, dưới sự khống chế của Hoắc Vũ Hạo, tinh thần thể một mực đi về phía trước chừng mấy chục mét, dường như từ dưới tường thành chui trở về trong thành vậy. Đột nhiên, tinh thần lực dò xét thấy phía trước trở nên không giống với lúc trước. Có âm thanh vang lên.

Tinh thần thể lặng yên chui ra mặt nước, lập tức thấy được một màn kinh người.

Phong Lăng không nói sai, nơi này là một cái thủy lao, tất cả mọi thứ xung quanh đều dùng nham thạch cứng rắn rèn đúc thành, từng cái lồng giam sắt thép sắp xếp chỉnh tề. Diện tích thế mà cũng tương đối to lớn.

Bên trong mỗi một cái lồng giam đều giam giữ từ tám đến mười người. Nước trong lồng giam sâu chừng một mét, từng người đang ngâm trong làn nước đục ngầu nước. Đám người bị giam trong đó cơ hồ đều có sắc mặt trắng bệch, khí tức vô cùng yếu ớt. Mà trong thủy lao này cơ hồ không có cách nào nghỉ ngơi, chỉ có thể dựa vào một bên lồng giam.

Hoắc Vũ Hạo hơi nhìn một chút, lập tức nhận ra những người này chính là các đội viên và lĩnh đội của học viện, tông tộc tham gia Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái.

Trong đó một số người đã từng cùng bọn hắn động thủ qua một lần. Chỉ bất quá, khí tức hiện tại của bọn hắn đều rất yếu ớt, thân mình cũng không có bất luận dao động hồn lực gì xuất hiện.

Sau khi hơi chút dò xét, Hoắc Vũ Hạo lập tức thu liễm Tinh Thần Tham Trắc của bản thân, nơi này tất nhiên có tà hồn sư trấn thủ, có trời mới biết còn có tà hồn sư hệ tinh thần hay không, hơn nữa tinh thần lực của bản thân quá mạnh, cho dù là tà hồn sư thông thường, chỉ cần mẫn cảm một chút cũng rất dễ dàng phát hiện.

Hắn bắt đầu dò xét xung quanh lồng giam, từng khuôn mặt quen thuộc không ngừng xuất hiện trong lồng giam. Tuy phần lớn người Hoắc Vũ Hạo đều không gọi được tên, nhưng ít nhiều đều có chút ấn tượng. Hán thở dài trong lòng một tiếng, những người này có thể nói là một đời thiên kiêu a! Có thể đại diện học viện, tông tộc xuất chiến, người nào không phải nhân vật xuất sắc trong thế hệ tuổi trẻ?

Đế quốc Nhật Nguyệt đem bọn hắn cầm tù, triệt để cùng tam quốc Đấu La Đại Lục vạch mặt, đồng thời cũng chính là dùng bọn hắn làm con tin áp chế các học viện, tông tộc, khiến trong lòng bọn họ còn có kiêng kị, không dám tùy tiện vượt rào quốc gia phát động chiến tranh. Chẳng những âm hiểm, hơn nữa càng độc ác.

Thủy lao chủ yếu có hai hàng nằm ở trung ương, nằm trên bệ đá cao hơn mặt nước ước chừng một mét, bệ đá kéo dài thẳng tắp vào trong, phía trên có vài thân ảnh mặc đấu bồng màu đen đi qua đi lại tuần tra.

Thậm chí không cần cố ý đi dò xét, Hoắc Vũ Hạo cũng có thể cảm nhận được trên người từng tên tà hồn sư phát ra khí tức âm lãnh, tà ác.

Vị trí của thủy lao nằm bên trong tường thành, nói cách khác, tin tức Phong Lăng cũng không hoàn toàn chuẩn xác, tuy dòng nước trong đây mượn từ sông hộ thành, nhưng lại cũng không phải ở ngoài thành, vẫn như cũ là trong thành. Hơn nữa từ tình huống dẫn nước mà nói, trong thành cũng nhất định là có cửa vào thủy lao.

Hoắc Vũ Hạo có cảm giác cực mạnh với phương hướng, sau khi một hồi suy nghĩ ngắn ngủi, đã đại khái đã đoán được vị trí cửa vào, làm hắn có chút câm lặng là, chỗ cửa ra vào lại nằm bên cạnh cửa Tàng Binh Động.

Tàng Binh Động là địa phương tạm thời nghỉ ngơi chuyên môn cung cấp cho binh sĩ thủ thành. Nằm ở ngay cạnh cửa thành, bên dưới có thể nhanh chóng trợ giúp cửa thành, bên trên thì có thể nhanh chóng leo lên đầu thành. Quả nhiên là bố trí thật tốt a! Loại địa phương như Tàng Binh Động tùy thời đều có binh sĩ thủ vệ, lại thêm phụ cận cửa thành có lượng lớn hồn đạo khí tham trắc, muốn lẻn vào hoàn toàn không bị phát hiện, quả thực là khó như lên trời.

Trong lúc Hoắc Vũ Hạo tiến hành đánh giá tình hình, đột nhiên, hắn nhìn thấy có mấy tên tà hồn sư đang đi về hướng bên này, cả đám tà hồn sư đang tuần tra đều cung kính đứng ở hai bên bệ đá, từng tên cúi người thật sâu, lộ ra bộ dáng cực kỳ cung kính.

Mấy người chậm rãi đi tới đều không dùng áo choàng che lại thân thể của mình, vậy mà đều là người quen biết cũ.

Đi ở vị trí đầu tiên lại là mấy người tam trưởng lão và tứ trưởng lão mà Hoắc Vũ Hạo từng gặp qua trong Hồn Đạo Sư Tinh Anh Đại Tái, vị tam trưởng lão này còn từng có ý định muốn thu hắn làm đồ đệ. Đi theo sau lưng hai vị trưởng lão này càng là người quen, chính là ba huynh đệ Chung Ly Thiên, Chung Ly Địa, Chung Ly Nhân, Đều là tà hồn sư cấp bậc Hồn Đấu La, am hiểu khu sử các loại Thú Hồn chiến đấu.

Hoắc Vũ Hạo lúc trước từ bọn hắn cứu ra hai con Ám Kim Khủng Trảo Hùng, lúc này đang nuôi dưỡng thật tốt tại Đường Môn, hai tiểu gia hỏa trưởng thành rất nhanh. Vì nuôi dưỡng bọn hắn, Bối Bối còn cố ý mời chuyên gia bên Đấu Thú Khu của học viện Sử Lai Khắc điều phối ẩm thực cho chúng nó. Mặc dù bây giờ niên kỷ còn nhỏ, nhưng thực lực tăng lên lại cực nhanh. Ít nhất canh cổng cho Đường Môn cũng không vấn đề gì. Hai tiểu gia hỏa này trước đó thân cận nhất là Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi, chỉ là Hoắc Vũ Hạo phải bận rộn rất nhiều sự tình.

Hoắc Vũ Hạo đã nghĩ kỹ, sau này đi về Lạc Nhật Sâm Lâm giúp đại sư huynh tìm kiếm dược thảo trị liệu cho Tiểu Nhã lão sư, liền mang theo hai tiểu gia hỏa này.

Bình Luận (0)
Comment