Hoắc Vũ Hạo không lo được gì khác, vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt Bối Bối:
- Đại sư huynh, huynh mới vừa nói, là lão sư phong ấn Thú Thần Đế Thiên?
Bối Bối nhẹ gật đầu, lên tiếng:
- Đúng a! Tằng tổ lão nhân gia mặc dù qua đời, nhưng lại đem linh hồn của mình phong ấn trong Hoàng Kim Thụ. Lúc bắt đầu thú triều, Đế Thiên đến công, Huyền lão ngăn cản không nổi, tằng tổ mượn linh hồn lực của Hoàng Kim Thụ, cùng Huyền lão cùng một chỗ phong ấn Đế Thiên.
- Lão sư!
Hoắc Vũ Hạo nhìn trời cao, cảm xúc một mực áp chế rốt cục bạo phát, nước mắt chảy trôi, quỳ xuống đối mặt không trung.
Đúng lúc này, bên trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ kịch liệt đinh tai nhức óc, ngay sau đó, một đạo kim sắc thân ảnh khổng lồ lập tức tách ra, từ không trung rơi về hướng thành Sử Lai Khắc, mà toàn bộ không trung lập tức biến thành một vùng tăm tối, một cỗ áp lực khủng bố khó nói lên lời từ trên trời giáng xuống.
Thú Thần Đế Thiên cuối cùng vẫn xông phá phong ấn. Từng tiếng Long ngâm phẫn nộ không ngừng vang lên, bầu trời sôi trào, từng mảng từng mảng màu tím trên không trung thiêu đốt, sôi trào.
Kim sắc thân ảnh trước đó một lần nữa hóa thành hình người, chính là Huyền lão, còn có quang ảnh Mục lão như ẩn như hiện ở bên cạnh lão, nhưng lúc này đã trở nên hư nhược hơn rất nhiều so với khi mới xuất hiện. Sắc mặt của Huyền lão cũng hoàn toàn trắng bệch, xung quanh khóe miệng có vết máu bắt mắt.
Phong ấn Kim Nhãn Hắc Long Vương tu vi hơn tám mươi vạn năm, huyết mạch bản thân bị kích thích quá độ, tiêu hao của Huyền lão cũng đồng dạng khổng lồ.
Giống như Đế Thiên có thể cảm giác được hết thảy ngoại giới phát sinh, Mục lão, Huyền lão cũng đồng dạng có thể cảm giác được. Ngay cả hai người cũng không nghĩ tới, dưới tình huống không có viện quân, thú triều có thế công hung mãnh như vậy mà thành Sử Lai Khắc thế còn có thể kiên trì nổi, đồng thời tạo nên thương tổn cực lớn cho Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Đại quân thú triều có hơn bốn mươi phần trăm chết trên chiến trường a! Phần đả kích này đối với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thật sự mà nói là quá lớn.
Mục lão và Huyền lão mặc dù vì chiến lực của Sử Lai Khắc mà kiêu ngạo, nhưng lại đều không cho rằng đây là chuyện tốt. Bởi vì, chuyện này đã đưa Thú Thần Đế Thiên vào con đường đưa vào không thể không huyết tẩy Sử Lai Khắc. Dù phải lui lại, bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Sử Lai Khắc.
Đế Thiên phẫn nộ, đã gần như điên cuồng. Ngay lúc này nói cái gì đều đã vô dụng.
Mặc dù đại quân hồn thú di chuyển tụ tập hướng tây bắc cũng rất mỏi mệt, nhưng Thần Thú chi uy tái hiện, tứ đại hung thú lại lần nữa chỉ huy đại quân phân tán ra, triển khai trận hình trùng kích từ hướng tây, chỉ chờ Đế Thiên ra lệnh một tiếng.
Đúng lúc này, phương xa, đột nhiên từng điểm sáng xuất hiện. Những điểm sáng này cũng không tính quá bắt mắt, số lượng cũng không tính quá nhiều, ít nhất kém xa Hoắc Vũ Hạo triệu hồi ra đại quân Vong Linh, nhưng mà, bọn hắn đối mặt với áp lực khổng lồ của Thần Thú, vẫn bay tới bằng tốc độ kinh người.
Nhất là điểm sáng màu xanh lục phi hành ở vị trí đầu tiên, đơn giản liền giống như sao băng, hơn nữa, điểm sáng càng bay về phía trước, thể tích trở nên càng lớn, thời gian dần trôi qua, dường như biến thành một lục sắc hỏa cầu khổng lồ, thế mà lập tức đón lấy uy áp của Thần Thú, cấp tốc mà tới.
- Đế Thiên, muốn diệt Sử Lai Khắc, trước phải hỏi lão phu có đồng ý hay không. Trăm năm không thấy, tiếc gì một trận tái chiến!
Thanh âm hùng hậu trên không trung vang vọng, mảng lớn lục quang tràn ngập trong không trung, cứ thế mà chặn lại uy áp khổng lồ của Đế Thiên.
Nghe được âm thanh này, khuôn mặt một mực căng cứng của Huyền lão rốt cục thả lỏng mấy phần, viện quân, rốt cục thật sự tới. Chủ nhân của thanh âm này đã từng làm hắn cực kỳ chán ghét, nhưng giờ phút này, nghe được lại có cảm giác thân thiết.
Trên Đấu La Đại Lục, có thể với sức một người ngăn cản áp lực của Thần Thú, có thể có mấy người? Chủ nhân của âm thanh này còn không phải là Bản Thể Tông tông chủ, Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử sao?
Đúng vậy, viện quân Bản Thể Tông đến!
Bất luận là Huyền lão, Mục lão, hay là chư vị trưởng lão Hải Thần Các, không ai nghĩ đến, ngoại viện trước tiên chạy đến, vậy mà lại là Bản Thể Tông.
Quan hệ giữa học viện Sử Lai Khắc và Bản Thể Tông cũng không hài hòa. Một trận chiến năm đó của Mục lão và huynh trưởng của Độc Bất Tử, đối với song phương mà nói, đều là ký ức thê thảm đau đớn. Mục lão vì vậy mà lưng còng đến lúc chết. Huynh trưởng của Độc Bất Tử càng là tráng niên mất sớm. Phần cừu hận này, đối với song phương mà nói, coi như không phải khắc cốt minh tâm thì cũng là dấu ấn sâu sắc.
Nhưng mà, thời điểm học viện Sử Lai Khắc cần trợ giúp nhất, tông chủ Bản Thể Tông, Độc Bất Tử vậy mà kịp thời đuổi tới, lúc này vẫn chưa tới hai ngày thời gian a! Cho dù là bọn hắn lập tức xuất phát khi nhận được tin tức, cũng chưa chắc có thể nhanh như vậy.
Tông chủ Bản Thể Tông Độc Bất Tử, so về tu vi còn muốn hơn Huyền lão một chút, đã tiến vào cảnh giới Cực Hạn Đấu La, mặc dù lão trở thành Cực Hạn Đấu La không lâu, luận thực lực còn hơi kém hơn Hắc Ám Thánh Long, Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao, nhưng cũng là một trong những cường giả mạnh nhất đương thời.
Cho dù Thú Thần Đế Thiên bởi vì trùng kích phong ấn mà bị thương, vẫn như cũ có thể chiến thắng hắn, nhưng cũng không phải một lát liền có thể làm được. Có Độc Bất Tử, uy hiếp lớn nhất liền bị ngăn cản, đối với Sử Lai Khắc mà nói, tin tức này đã không thể nào tốt hơn được.
- Độc Bất Tử, lại là ngươi. Ngươi đã muốn tìm chết, bổn tọa liền thành toàn ngươi.
Tiếng gầm gừ phẫn nộ của Đế Thiên vang vọng bầu trời, trong đêm tối, toàn bộ bầu trời đột nhiên hoàn toàn biến thành màu tím. Ngay cả Độc Bất Tử phóng ra màu xanh lá đều không thể che đậy được hào quang màu tím. Thành trì trên mặt đất, còn có lượng lớn thi thể hồn thú ngoại thành, tất cả đều bị chiếu rọi thành cùng một loại màu sắc.
Từng cái bọt khí khổng lồ màu tím từ trên không trung rơi xuống dưới, đường kính của mỗi một cái bọt khí đều hơn mười mét, tản ra tử sắc quang vụ dày đặc, đám bọt khí này lập tức bao trùm toàn bộ thành Sử Lai Khắc.
Bên ngoài thành, đại quân hồn thú vốn rục rịch đột nhiên được tứ đại hung thú dẫn đầu, nhanh chóng hướng nơi xa rút lui, các hồn thú thế mà lộ ra rất yên tĩnh, tiếng gầm gừ phẫn nộ, điên cuồng tất cả đều biến mất, mấy chục vạn hồn thú tại thời khắc này thế mà giống như đều bị phong bế miệng, không dám phát ra âm thanh mảy may.
Độc Bất Tử vừa tới, lão vốn cho là, bằng vào tu vi của mình, lại thêm các cường giả của Sử Lai Khắc, ít nhất cũng có thể chấn nhiếp Đế Thiên mấy phần, thật không nghĩ đến, vị Thần Thú này thế mà lại lập tức lập tức động thủ.
Lão căn bản không hiểu được cơn phẫn nộ của Đế Thiên.
Thời điểm lúc trước Đế Thiên còn trong phong ấn, chỉ có thể cảm nhận được đại quân hồn thú tổn thất nặng nề ở ngoại giới, nhưng còn không thể hoàn toàn dò xét đến tình huống tổn thất cụ thể. Mà trước đó không lâu, vừa xông phá phong ấn, hắn trước tiên lập tức dùng linh thức của bản thân quét xuống. Khi hắn nhìn thấy tiếng kêu than khắp trời đất của các con dân, phát hiện hơn bốn thành con dân đều biến mất, phẫn nộ trong lòng có thể nghĩ.
Giống như Huyền lão và Mục lão dự đoán, một trận chiến này đã đến cục diện không chết không thôi. Cho dù là thú triều lui, phần nợ máu này cũng nhất định phải báo.
Đế Thiên đương nhiên biết thực lực của Độc Bất Tử. Nhưng mà, lửa giận trong lòng của hắn đã thiêu đốt đến cực hạn, bất luận là ai tới, hắn đều sẽ động thủ như thế, sẽ không tiếc bất cứ giá nào đi hủy diệt Sử Lai Khắc.
Độc Bất Tử sắc mặt nghiêm túc, lắc mình một cái, hóa thành một người khổng lồ thân hình cao trăm mét trên không trung. Lục quang sáng chói nở rộ toàn thân, giữa lục quang, mơ hồ xuất ra tia sáng màu vàng. Nhìn qua giống như một vị thần linh dáng vẻ trang nghiêm.
Đối mặt Đế Thiên bậc này đại địch, lão cũng không dám có chỗ giữ lại, vừa lên lập tức dùng đến vũ hồn Bản Thể giác tỉnh lần hai.
Sức chiến đấu khủng bố phóng thích trong không khí, Độc Bất Tử xuất ra một thế đem hai tay nâng bầu trời, từng đạo lục sắc quang mang từ trên người lão thả ra ngoài, đi về hướng không trung màu tím bọt khí nghênh đón. Mỗi một đạo lục sắc quang mang đều chính xác tìm được một bọt khí màu tím, đồng dạng cũng bao trùm mọi người.
Màu xanh lá cùng màu tím phân biệt rõ ràng. Nhưng từ vầng sáng phóng ra, có thể thấy bọt khí màu tím của Đế Thiên rõ ràng phải hơn lục quang của Độc Bất Tử.
Hắc Long Diệt Thế, công kích phạm vi lớn cường đại nhất của Đế Thiên. Trong cuộc sống tám mươi vạn năm của hắn, số lần vận dụng hồn kỹ này cực ít. Mỗi một lần thi triển Hắc Long Diệt Thế, vẫn sẽ khiến bản thân Đế Thiên tổn thất thọ nguyên. Mặc dù hắn đã sống hơn tám mươi vạn năm, nhưng trình độ coi trọng đối với sinh mệnh của bản thân lại phải viễn siêu hung thú khác. Lúc này, bởi vì cực kỳ tức giận, hắn lấy ra đại chiêu dạng này, có thể thấy được cừu hận trong lòng hắn nhiều đến thế nào.
Độc Bất Tử thả ra lục mang cũng không phải hạng bình thường, tên là Tử Vong Thịnh Yến. Chính là hồn kỹ thứ tám của hắn, trong mỗi một đạo lục mang đều bao hàm kịch độc tan rã. Đồng dạng cũng là một kích công kích phạm vi lớn mạnh nhất của hắn.
Lục sắc cùng tử sắc, Tử Vong Thịnh Yến đối đầu Hắc Long Diệt Thế. Hai bên cơ hồ lập tức toàn diện va chạm.
Bọt khí màu tím nhìn qua lạ thường yếu ớt cùng lục mang chỉ hơi chút va chạm, lập tức liền phát nổ, nhưng mà, sau khi bọt khí màu tím nổ tung lại biến thành vô số bọt khí nhỏ, gia tốc rơi xuống dưới. Giống như chuyển hóa thành một cơn mưa bong bóng.
Sau khi lục mang tiếp xúc, đồng dạng xuất hiện biến hóa, biến thành từng vòng xoáy màu xanh lá, lực lượng ăn mòn cường đại lập tức khuếch tán ra bên ngoài.
Không ít bọt khí bị vòng xoáy màu xanh cắn nuốt, nhưng trong quá trình thôn phệ, lục mang cũng nhanh chóng mất đi.
Chuyện này hoàn toàn là thực lực cùng thực lực va chạm, không có nửa điểm bắt mắt.
Màu xanh lá, cuối cùng vẫn là bị màu tím dần dần dập tắt, vẫn như cũ có hơn một phần ba bọt khí từ trên trời giáng xuống, hướng về bên trong thành Sử Lai Khắc.
Từng đạo ánh sáng từ thành Sử Lai Khắc bắn tới, tận khả năng đi ngăn cản đám bọt khí màu tím. Người xuất thủ đều là cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La.
Nhưng mà, đám bọt khí màu tím này lại cực kỳ bá đạo. Tiếng nổ kịch liệt cơ hồ vang vọng mỗi một góc thành Sử Lai Khắc.
Tiếng rên rỉ từ các phương hướng khác nhau không ngừng vang lên, một kích này khiến chí ít sáu, bảy vị Phong Hào Đấu La nhận lấy trình độ tổn thương khác biệt.
Đây chính là thực lực của Thần Thú, Kim Nhãn Hắc Long Vương Đế Thiên.
Độc Bất Tử giữa không trung đã nhận lấy lực trùng kích lớn nhất cũng có sắc mặt khó coi, kêu lên một tiếng đau đớn. Thân hình chợt động, phóng về hướng Đế Thiên, cùng Thần Thú đứng một chỗ.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
*Lam mang: mũi nhọn màu xanh.