Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trọng Sinh (Bản Dịch)

Chương 14 - Năm Người Còn Lại

Vương Diên Phong giật mình rồi không chút do dự vung tay lên để mang Đường Tam ra ngoài.

“Hử?”

Đại tư tế ngồi đó khẽ nhíu mày, ánh mắt nàng nhìn về phía Đường Tam.

Mà lúc này, Vương Diên Phong đã ngừng duy trì phong nguyên tố, hắn thở hổn hển, rõ ràng quá trình điều khiển phong nguyên tố vừa rồi rất tốn sức.

"Cơ thể thay đổi không nhiều nhưng phong nguyên tố khá mạnh, thức tỉnh kĩ năng thiên phú Phong Nhận của Phong Lang tộc chúng ta. Sở dĩ cơ thể ít thay đổi có thể là vì tuổi tác còn nhỏ, rất giống với ta năm đó."

Vương Diên Phong vừa thở dốc vừa cung kính nói với đại tư tế.

"Ừ."

Đại tư tế lên tiếng, ánh mắt nàng liếc nhìn Đường Tam rồi lại lập tức nhìn sang chỗ khác. Đối với nàng mà nói, một đứa bé thực sự là không đáng kể.

Có mười người đến tham gia kiểm tra nhưng chỉ có năm người xuất hiện phản ứng rồi vượt qua. Năm người còn lại đột nhiên cảm thấy vô cùng hụt hẫng.

Phong Lang lãnh chúa phất tay, lập tức có mấy tên Lang Yêu cường tráng tiến lên bắt lấy năm người không thể không vượt qua buổi kiểm tra rồi kéo sang một bên.

Lúc này đại tư tế cũng cũng chậm rãi đứng lên rồi bước từng bước về phía tế đàn, nàng nhỏ giọng nói:

" Bắt đầu tế tự đại điển đi."

"Vâng!"

Phong Lang trấn lãnh chúa cung kính hướng cúi đầu với đại tư tế, sau đó hắn cũng đi theo sau lưng nàng về phía tế đàn.

Vương Diên Phong không đi theo bọn họ mà đứng bên cạnh năm người vừa vượt qua cuộc kiểm tra, hơi thở của hắn đã bình ổn trở lại, hắn cúi đầu nhìn về phía Đường Tam. Ánh mắt Đường Tam vừa đờ đẫn vừa mờ mịt, về việc ngụy trang, đối với một người đã sống ba đời như hắn thì tuyệt đối sẽ không có chút nào sơ hở.

Đại tư tế bước lên trên đài, Phong Lang đang lãnh chúa đứng bên cạnh nàng ngửa mặt lên trời rồi hú lên một tiếng.

Sau tiếng hú này, tất cả Lang Yêu ở đây đều ngửa mặt lên trời rồi kêu lên một tiếng sói tru. Cùng lúc đó, toàn bộ Lang Yêu trong Phong Lang trấn đều tru lên, âm thanh này giống như tiếng đàn sói chuẩn bị tấn công con mồi.

Khi Đại tư tế từ từ giơ lên pháp trượng thì tiếng sói tru mới dần dần ngừng lại. Đại tư tế tuy rằng già nua, nhưng trong đôi mắt xanh lục sâu thẳm đó đang ánh lên những tia sáng băng lãnh, nàng lạnh lùng nói:

"Hôm nay là ngày tế tự tổ tiên của chúng ta. Lang tộc cũng là một trong những bộ tộc mạnh trong Thánh tộc. Tổ tiên vĩ đại của chúng ta đã ban huyết mạch cho chúng ta, để chúng ta có thể phát triển mạnh mẽ như bây giờ. Bây giờ chúng ta phải sử dụng lễ vật tươi ngon nhất để tế điện tổ tiên sói, để Phong Lang tộc càng ngày càng cường đại."

Nói đến đây, nàng đột nhiên quay đầu nhìn về phía năm nộ lệ vừa không vượt qua kiểm tra huyêt mạch ở dưới tế đàn.

"Có huyết mạch của tộc ta, nhưng lại không thể thức tỉnh năng lực của tộc ta. Huyết mạch bẩn thỉu của các ngươi lại muốn che giấu khí tức của Phong Lang tộc, chỉ có máu tươi mới có thể rửa sạch nỗi hổ thẹn này, giết bọn họ!"

Có vẻ tất cả những tên Lang Yêu đều đã chuẩn bị kỹ càng, đại tư tế chỉ mới mới mở miệng, bọn họ đã bắt lấy năm nô lệ kia.

Sau đó những tên Lang Yêu cầm bả vai lấy của những người kia, trực tiếp dùng hai tay để xé rách cơ thể của bọn họ. Chuyện này xảy rất đột nhiên, khi Đường Tam thấy cảnh này, hắn chỉ cảm thấy tất cả máu trong cơ thể đang dồ lên não, cơ thể hắn trở nên cứng đờ, hai tay nắm thật chặt.

Cũng đúng lúc này, tầm nhìn của hắn tối sầm lại, một bóng người lặng lẽ ngăn trước mặt hắn. Chính là Vương Diên Phong đang ngăn cản tầm mắt hắn.

Đường Tam mím chặt bờ môi, trong chớp mắt này, hắn đã suýt nữa không nhịn mà xông ra ngoài. Nhưng hành động này của Vương Diên Phong đã làm cho suy nghĩ đang sôi trào trong đầu hắn dần bình tĩnh lại.

Rất có thể Phong Lang lãnh chúa là cường giả ngũ giai, chỉ sợ đại tư tế còn là lục giai. Lúc này nếu hắn lao ra thì chỉ có thể chịu chết chứ không thay đổi được gì cả. Nhưng mà, ngay cả những nô lệ con người ở đây thậm chí còn có thể hình dung là không có linh hồn, nhưng dù sao đi nữa thì bọn họ cũng là đồng tộc của hắn!

Khi Lang Yêu giết người, quả thực là không khác gì giết chết súc vật, ở trong mắt Lang Yêu, con người thậm chí ngay cả súc vật cũng không bằng.

"Đem lễ vật lên!"

Đúng lúc này, giọng nói của đại tư tế vang lên lần nữa.

Đường Tam khẽ di chuyển sang bên cạnh Vương Diên Phong, ánh mắt hắn nhìn ra bên ngoài, có vẻ Vương Diên Phong còn cảm thấy rồi quay đầu nhìn về phía hắn, hắn hơi nhíu mày.

Mà lúc này, những đứa trẻ đã thức tỉnh đều sợ hãi đến nỗi run lẩy bảy, trên mặt Đường Tam cũng xuất hiện biểu cảm kinh hãi. Sau khi Vương Diên Phong nhìn thấy biểu cảm này của Đường Tam thì thở dài một tiếng, dùng tay phải kéo hắn ra đứng ở sau lưng mình.

Bình Luận (0)
Comment