Lúc này, Thần Kiếm Trọng Thủy đã được hấp thụ trên Huyền Quy Thuẫn. Động tác của Đường Tam vẫn đơn giản như trước, tay phải thu thương, tay trái cầm Huyền Quy Thuẫn ngăn cản trước người, sau đó lại đâm thương ra.
Thần thánh tẩy lễ! Lam Mạch Thiển không phải thuộc tính hắc ám nên sẽ không bị thuộc tính thần thánh làm tổn thương trực tiếp. Khi ánh sáng thần thánh bao phủ khắp người, cô chỉ thấy toàn thân ấm áp và vô cùng thoải mái. Nhưng ý chí chiến đấu bị trùng kích thật lớn, cả người mềm nhũn không nhúc nhích được. Đáng sợ hơn là, dưới ảnh hưởng của thần thánh tẩy lễ, khí tức huyết mạch của cô dịu đi, lực bộc phát giảm mạnh. Tổn thương không lớn nhưng ảnh hưởng lại không nhỏ.
Thương tiếp theo của Đường Tam đã đâm ra, khiến Lam Mạch Thiển, người muốn tiến lên đoạt lấy Thần Kiếm Trọng Thủy phải đối mặt với công kích không thể né tránh một lần nữa.
Thương Kiếm nhấc lên, Nhất Kiếm Cửu Đãng, bổ thẳng tới Thần Thánh Long Thương.
Trong một loạt âm thanh va chạm thanh thuý, Thần Thánh Long Thương lần nữa khơi mào. Vì đã bị thần thánh tẩy lễ, Lam Mạch Thiển cảm nhận được rõ ràng lực công kích của mình suy yếu. Mà va chạm lần nữa khiến thần thánh tẩy lễ lại hàng lâm trên người cô. Thân thể rõ ràng rất thoải mái, nhưng trong lòng cô cực kỳ bực bội. Thật đáng ghét, cái thuộc tính thần thánh này.
Lam Mạch Thiển cắn đầu lưỡi, dùng đau đớn từ trong miệng khiến tinh thần tỉnh táo hơn. Thân hình nhanh chóng xoay tròn, Thương Kiếm trong tay lập tức bộc phát ra kiếm quang giống như trảo nhận phong bảo, quét tới chỗ Đường Tam.
Đường Tam thu hồi Thần Thánh Long Thương rồi lại đâm ra, lập tức bị kiếm nhận phong bạo chấn khai. Nhưng thuộc tính thần thánh vẫn hàng lâm như trước, mà tất cả kiếm nhận phong bạo đều cắt lên Huyền Quy Thuẫn của hắn.
Huyền Quy Thuẫn hút lấy Thần Kiếm Trọng Thủy, tổng diện tích bao phủ dường như lớn hơn, che khuất hoàn toàn thân thể Đường Tam. Dù Lam Mạch Thiển chuyển hướng như thế nào, Huyền Quy Thuẫn vẫn luôn ngăn cản trước người Đường Tam, dễ dàng ngăn cản tất cả các công kích.
Kiếm pháp của Lam Mạch Thiển là chân truyền từ Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, tuy rằng trong tay chỉ còn một thanh kiếm nhưng lực công kích chắc chắn không kém, kỹ xảo cũng đỉnh cao.
Nhưng dù cô thay đổi bộ pháp như thế nào, đổi hướng xuất kiếm ra sao thì nghênh đón cô vẫn là Huyền Quy Thuẫn.
Từng tiếng nổ liên tục vang lên giữa không trung. Đường Tam không biết Lam Mạch Thiển đã bổ ra bao nhiêu kiếm. Mà công kích của hắn vẫn rất đơn giản, thu thương, đâm ra, lại thu thương, lại đâm ra. Chỉ đơn giản là đâm thẳng nhưng Lam Mạch Thiển không thể né tránh, chỉ có thể cứng rắn ngăn cản.
So với trận chiến trước đó của Mỹ công tử và Ninh Thần Ân, lúc này hai bên hoàn toàn là quần chiến. Rất nhanh, Lam Mạch Thiển đã phát hiện chiến thuật Đường Tam sử dụng rất quen thuộc, không phải là thứ trượng phu của mình am hiểu nhất sao?
Tiêu hao chiến!
Nhưng Ninh Thần Ân không có Thần Khí công kích không thể né tránh như Thần Thánh Long Thương, mà Đường Tam chẳng những có thể ngăn cản công kích của Lam Mạch Thiển, mà còn có thể dùng Thần Thánh Long Thương uy hϊếp cô, khiến cô không thể dừng lại, nhất định phải không ngừng ngăn cản và tấn công.
Tần suất Thần Thánh Long Thương đâm ra không cao, ít nhất thương pháp của đối phương kém xa kiếm pháp của cô. Về cơ bản, Lam Mạch Thiển chém ba kiếm lên Huyền Quy Thuẫn, Đường Tam mới công kích cô một lần. Nhưng dù vậy lại làm Lam Mạch Thiển cực kỳ khó chịu. Đặc biệt thần thánh tẩy lễ quả thực giống như giòi trong xương. Trên người cô tích luỹ càng nhiều năng lượng thần thánh thì cô càng khó chịu, thậm chí ý chí chiến đấu đang không ngừng tan rã.
Ngược lại, Đường Tam không hề nóng vội. Hắn dùng Huyền Quy Thuẫn ngăn cản công kích của Lam Mạch Thiển, lại dùng Thần Thánh Long Thương đâm ra. Cản, đâm!
Đây là một trận chiến cấp độ Đại Yêu Vương, từ khi nào lại trở nên đơn giản như vậy! Hơn nữa, hư ảnh Thụ Tổ sau lưng Đường Tam không ngừng ngưng tụ, năng lượng sinh mệnh trên không trung liên tục tăng lên, không ngừng rót vào trong cơ thể Đường Tam, nuôi dưỡng thân thể hắn.
Thời gian trôi qua, Lam Mạch Thiển tiêu hao càng lúc càng lớn, khi huyết mạch chi lực của cô suy yếu, thuộc tính thần thánh áp chế ngày càng mạnh.
Không thể tiếp tục như vậy được. Nếu tiếp tục tiêu hao thế này, rất có thể cô sẽ bị đối phương tiêu diệt. Đây là trận đầu tiên của cô ở chung kết, dù thế nào cũng không thể thua. Chỉ có thắng, cô mới có khả năng tiến vào ba vị trí đầu.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Lam Mạch Thiển trở nên kiên định hơn, ngọn lửa màu vàng sẫm dấy lên trong đôi mắt.
Sinh mệnh chi hỏa. Đúng vậy, vào giờ khắc này, cô đã đốt lên huyết mạch chi lực của mình, giống với Mỹ công tử lúc trước.
Trong khoảnh khắc đốt lên sinh mệnh chi hỏa, tốc độ của Lam Mạch Thiển tăng vọt, lực lượng cũng bạo tăng. Thương Kiếm trong tay cô từ Nhất Kiếm Cửu Đãng đạt đến Nhất Kiếm Thập Nhị Đãng. Chúng như cuồng phong bạo vũ, điên cuồng chém về Huyền Quy Thuẫn trong tay Đường Tam.
Đường Tam đâm Thần Thánh Long Thương ra, lập tức đã bị Thương Kiếm bổ ra. Thậm chí Thương Kiếm muốn len theo khe hở giữa Thần Thánh Long Thương và Huyền Quy Thuẫn mà đâm vào, công kích bản thể của Đường Tam.
Nhưng Huyền Quy Thuẫn giống như một thành luỹ, liên tục đổi hướng bảo vệ thân thể Đường Tam. Rõ ràng phía trước chỉ có một tấm thuẫn, nhưng dù Lam Mạch Thiển chớp động và di chuyển nhanh như thế nào, cuối cùng đều phải đối mặt với phòng ngự của Huyền Quy Thuẫn. Mà công kích bộc phát của cô rơi trên Huyền Quy Thuẫn vẫn giống trâu đất xuống biển như trước.
Cô đã nhiều lần chạm vào Thần Kiếm Trọng Thủy và muốn đoạt lại, nhưng nó ở trên Huyền Quy Thuẫn như bị mắc kẹt. Dù cố gắng đến đâu cũng không thể kéo trở về. Lam Mạch Thiển thiêu đốt huyết mạch càng ngày càng mạnh, công kích phát ra càng lúc càng điên cuồng. Nhưng Đường Tam vẫn như trước, cho dù nhìn qua Thần Thánh Long Thương có vẻ không có tác dụng gì. Gần như vừa ra khỏi thuẫn đã bị một kiếm bổ ra, nhưng động tác của hắn vẫn không thay đổi.
Huyền Quy Thuẫn ngăn cản, trường thương đâm ra.
Đâm, đâm, đâm!
Lam Mạch Thiển khó chịu muốn thổ huyết. Cô đã tăng cường thế công nhưng vẫn không làm gì được Đường Tam. Điều này sao có thể? Hắn chỉ có một thuẫn một thương đã khiến cô không thể làm gì hắn.
15 phút, lại 15 phút trôi qua.
Huyết mạch chi lực của Đại Yêu Vương kéo dài rất lâu, sinh mệnh lực của Bỉ Mông Cự Thú cũng rất mạnh mẽ. Nhưng dù vậy, liên tục tiêu hao khiến Lam Mạch Thiển cảm giác ngày càng vô lực. Nàng thiêu đốt huyết mạch lại không hề làm gì được Đường Tam.
Cản, cản, cản, đâm, đâm, đâm!
Thời gian dần qua, Lam Mạch Thiển bắt đầu tuyệt vọng. Sau ba khắc chuông (45 phút), cảm giác suy yếu xâm chiếm cơ thể, Lam Mạch Thiển biết mình sắp không kiên trì được nữa.
Thua sao? Mình phải thua thật sao?
Trong lòng cô thật không cam lòng.
Thế công của cô chậm lại, công kích của Thần Thánh Long Thương lại đến. Với tu vi của Lam Mạch Thiển, ngăn cản công kích này không có vấn đề gì. Nhưng năng lượng thần thánh ăn mòn cơ thể cô, quan trọng hơn là, cô ngày càng suy yếu, mà công kích của Thần Thánh Long Thương thủy chung như một.
Giờ đây Lam Mạch Thiển đã phần nào hiểu được đối thủ của trượng phu lúc trước, bọn họ hẳn là cũng có cảm giác buồn nôn này. Đối mặt với đối thủ như vậy thật là quá ác tâm.
"Phốc!"
Động tác chậm lại nửa nhịp, cô lập tức bị Thần Thánh Long Thương chém ra một đường. Ngay lập tức, năng lượng thần thánh nồng đậm bùng phát trong cơ thể Lam Mạch Thiển.
Cùng lúc đó, trên người Đường Tam bộc phát quang mang màu vàng, trong chốc lát đã bao phủ lấy Lam Mạch Thiển.
Bởi vì năng lượng thần thánh xâm nhập, cô còn chưa kịp kéo giãn khoảng cách.