"Đinh" một tiếng giòn vang, thuỷ tinh cầu xuất hiện trên đỉnh đầu Đường Tam, thần quang ngũ sắc từ trên phủ xuống dưới, hoàn toàn bao phủ Đường Tam trong thuỷ tinh, hoá thành một thần quang ngũ sắc tráo
(cái l*иg tạo thành từ thần quang năm màu) rất lớn. Đây là bản lĩnh của Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng, có thể vừa dùng tự vệ vừa khống chế đối thủ.
Bộc phát lĩnh vực, ngay sau đó thần quang ngũ sắc tráo đuổi kịp, một kích như nước chảy mây trôi đã thể hiện ra tu vi đỉnh phong của hắn.
"Vô dụng thôi." Thanh âm của Đường Tam đột nhiên vang lên trong lòng Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng.
Ngay sau đó, Đường Tam đang ở trong khống chế của Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng toàn thân toả ra vầng sáng màu trắng rực rỡ.
Vòng xoáy màu trắng lưu chuyển ở trước ngực, quang mang ngũ sắc xung quanh giống như bị vòng xoáy màu trắng nuốt chửng mà tan chảy, dù là lĩnh vực hay thần quang ngũ sắc tráo đều bị phá vỡ.
Hỗn độn chi khí!
Thiên địa sinh ra từ hỗn độn, rồi sinh ra Âm Dương, sau đó mới có tứ tượng, ngũ hành. Ngũ hành chi lực vốn sinh ra từ hỗn độn. Hiện tại hỗn độn xuất hiện, ngũ hành tự nhiên trở về bản nguyên, làm sao có thể làm Đường Tam tổn thương được?
"Ngươi..." Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng sợ hãi, sắc mặt tái nhợt. Thuỷ tinh cầu trong tay lập tức hoá thành lưu quang ngũ sắc, đánh tới Đường Tam ở khoảng cách gần.
Cùng lúc đó, Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng hoá thành Lưu Ly, đạp lên nó, trong nháy mắt đến gần Đường Tam, một chưởng chụp vào vòng xoáy màu trắng trước ngực hắn.
Vị Hoàng Giả này kỳ thật am hiểu nhất là cận chiến. Ngay cả các Hoàng Giả khác cũng không biết nhiều về điều này. Vì vậy hắn mới có thể mượn lực lượng lĩnh vực tiếp cận Đường Tam, sau đó bộc phát.
Thuỷ tinh cầu rơi xuống được Đường Tam dùng tay trái đỡ lấy, lúc này Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng đã đến gần, Thần Thánh Long Thương trong tay phải quá dài, cho nên bây giờ đã bị hạn chế.
Quang mang ngũ sắc không toả ra bên ngoài mà hoàn toàn nằm trên tay Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng, để bàn tay hắn nhìn qua giống một khối lưu ly đầy màu sắc, đâm xuyên qua ngực Đường Tam.
Cận chiến? Khoé miệng Đường Tam mỉm cười đầy ẩn ý, thân thể hắn hơi nghiêng sang một bên, trong nháy mắt tránh khỏi bàn tay của Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng. Cùng lúc đó, Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng cảm thấy thân thể mình trong chớp mắt trở nên hư ảo, không có bất kỳ dao động không gian nào, chỉ là hành động trong hư không, bả vai Đường Tam đã tới trước ngực hắn.
Tay kia của Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng lập tức nhấc lên, ngăn bả vai Đường Tam, đồng thời nhấc lên đầu gối phải, hung ác đánh vào bụng dưới Đường Tam.
Đường Tam nâng đùi phải lên, va chạm với đầu gối của đối phương. Bả vai và l*иg ngực, đầu gối và đầu gối, gần như va chạm trong cùng một lúc. Chỉ nghe "phanh" một tiếng trầm đυ.c, Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng cảm thấy một lực lượng không thể chống lại được truyền đến, còn hắn lập tức bị đánh lùi về phía sau.
"Nổ ---" Hắn gầm lên một tiếng. Thuỷ tinh cầu trong tay Đường Tam lập tức run lên không ổn định, có vẻ sắp nổ tung trong tay hắn.
"Nó sẽ không nổ." Nhẫn Thời Không trong tay Đường Tam lập tức phóng ra vầng sáng vặn vẹo quỷ dị, bao phủ lấy thuỷ tinh cầu, bằng vào tốc độ không gian và thời gian biến hoá, cứng rắn khống chế thuỷ tinh cầu không thể nổ tung.
Cùng lúc đó, tay kia của hắn hướng về Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng làm động tác bắt lấy. Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng cảm thấy một lực hút cực lớn đột nhiên tác động lên cổ mình. Hắn lùi về phía sau, nhưng cổ lại bị nắm chặt. Thống khổ kịch liệt lập tức truyền đến.
Cũng đúng lúc này, dây leo màu vàng lam xuất hiện trên người hắn mà không hề có dấu hiệu báo trước, quấn chặt lấy hắn.
Quang mang ngũ sắc bộc phát, hắn muốn giãy giụa thoát khỏi nó.
Mà đúng lúc này, trên tay Đường Tam, Chư Pháp Chi Thư lần nữa hiện ra.
"Định!" Nói là làm, ngôn linh chi thư.
Thân thể Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng ngưng tụ lại, ngũ hành chi lực không thể bạo phát ra, chỉ trong nháy mắt, hắn đã bị kéo tới trước mặt Đường Tam, bị Đường Tam bóp cổ.
Cảm giác hít thở không thông xuất hiện cùng lực lượng cường đại dung nhập vào cơ thể, Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng không thể động đậy, trong đôi mắt tràn đầy sợ hãi.
Từ đầu đến cuối, hắn đều bị Đường Tam dắt mũi, tu vi cường đại hoàn toàn bị áp chế.
Hỗn độn chi khí rót vào, tróc bong ngũ hành chi lực trong cơ thể Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng, dung nhập vào thân thể Đường Tam, bổ sung những gì hắn vừa tiêu hao.
Hắn vừa thành Hoàng, cảnh giới chưa ổn định, chiến đấu với các thành Hoàng sẽ có tiêu hao. Nhưng hết trận đấu này đến trận đấu khác đã làm hắn dần khôi phục năng lực trước đây. Trên thực tế, hắn không những không tiêu hao trong các trận đấu, ngược lại sẽ tiếp tục trở nên mạnh mẽ.
"Nhận thua sao?" Đường Tam mỉm cười nhìn Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng. Đối với vị này, hắn không có ác cảm.
Thần thức Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng chấn động, "Ngươi không gϊếŧ ta?"
"Tại sao ta phải gϊếŧ ngươi? Nếu lại gϊếŧ ngươi, chỉ sợ Thiên Dương miện hạ sẽ nổi giận với ta." Đường Tam khẽ cười nói.
"Ta nhận thua." Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng giống như quả bóng xì hơi, bất đắc dĩ nói.
Đường Tam vung tay lên, Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng bị đưa trở lại mặt đất. Hắn đã đạt thêm một trận thắng lợi.
Bốn chiến bốn thắng, đã đánh bại bốn Hoàng Giả.
Không nghỉ ngơi, ánh mắt của hắn trở lại Thiên Vũ Đế Quốc bên này, "Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng, mời."
Khi Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng còn sống, Hoàng Kim Quang Huy Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng bài danh thứ bảy. Hiện tại không có Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng và Ám Ma Đại Yêu Hoàng, bài danh của hắn đã tăng lên thứ năm, nhưng cũng là vị trí thứ ba đếm ngược bên Yêu Quái Tộc.
Hừ lạnh một tiếng, Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng giẫm mạnh chân phải xuống đất, thân thể hùng tráng thăng không, đến thẳng chỗ Đường Tam. Trên không trung, kim quang chói mắt phát ra toàn thân.
Hắn không có bất kỳ nguyên tố thuộc tính nào, hắn dựa vào khí lực cường đại của chính mình.
Hắn vẫn có hình người, tay phải cầm một thanh chiến phủ
(rìu) rất lớn. Lực lượng kinh khủng bùng lên khi hắn toàn lực bộc phát, cả bầu trời vì dao động khí huyết sáng chói của hắn mà bắt đầu vặn vẹo.
Chỉ trong khoảnh khắc bộc phát huyết mạch, hắn đã chứng minh tu vi của mình ở trên Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng.
Thiên Vũ Đế Quốc luôn áp chế Nhật Thần Đế Quốc chính là dựa vào thực lực tuyệt đối.
Trong mắt Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng lóe lên hung quang, nhìn Đường Tam, nói: "Đến đây."
Hồn hoàn màu vàng trên người Đường Tam chớp động trong chốc lát, vẫn là mười hồn hoàn màu vàng, nhưng lúc này Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng lại có cảm giác kỳ dị. Những vầng sáng màu vàng này dường như đã thay đổi, như thể đã đổi đồng loạt.
Ngay sau đó, trong tay phải Đường Tam xuất hiện một thanh đại chuỳ. Trong nháy mắt khi nó xuất hiện, không gian xung quanh xuất hiện những vết nứt.
Nhìn thanh đại chuỳ trong tay, Đường Tam không khỏi nhớ tới lời phụ thân nói ở kiếp trước: "Vĩnh viễn nhớ kỹ, dùng cây chuỳ trong tay trái để bảo vệ ngọn cỏ trong tay phải."
Đúng vậy, đây là một vũ hồn khác trong song sinh võ hồn của hắn, Hạo Thiên Chuỳ!
Được gọi là Khí vũ hồn cường đại nhất Đấu La Đại Lục, Hạo Thiên Chùy.
Kể từ lúc Đường Tam thành Thần, tiến vào Thần giới, hắn rất ít khi sử dụng Hạo Thiên Chùy. Hôm nay đối mặt với Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng có lực lượng cường đại, hắn không khỏi thấy thứ mình thích mà thèm, phóng xuất Hạo Thiên Chùy của mình ra.
"Rống ----" Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng quát một tiếng, hư ảnh Hoàng Kim Mãnh Mã rất lớn xuất hiện sau lưng. Hư ảnh dài khoảng 500 mét, cao khoảng 300 mét. Dường như toàn bộ bầu trời đều bị nó chiếu rọi thành màu vàng. Chân phải Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng hư không đạp mạnh xuống, bầu trời tan vỡ.
Tầng tầng hư không phá vỡ lan về phía Đường Tam, Chiến Tranh Tiễn Đạp!
Chiến Tranh Tiễn Đạp mà vị này sử dụng là mạnh nhất mà Đường Tam từng thấy trên vị diện. Một cước hung mãnh này đã gần như làm toàn bộ hư không phá vỡ. So với hắn, Ninh Thần Ân chênh lệch quá nhiều.
Đồng thời, hai tay cầm chiến phủ, giống như một Chiến Thần, chém thẳng tới Đường Tam.