[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 812

Hải Thiên Thụ Vương cười khổ nói: "Còn có thể như thế nào? Hải Thần đại nhân lấy ơn báo oán, nếu còn không biểu hiện thì chúng ta chính là không biết xấu hổ. Huống chi, chúng ta vốn đã thua đặt cược, tộc ta theo các ngươi di dời."

Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nhẹ gật đầu, nói: "Được, chúng ta cùng nhau lên kế hoạch thật tốt. Lúc trước chúng ta đã phạm quá nhiều sai lầm, lần này nhất định phải đền bù thật tốt."

"Đúng vậy!"

--------------------

Đảo Nguyệt Nha.

Quang ảnh lập loè, Đường Tam và Mỹ công tử xuất hiện bên bờ biển.

Toạ độ đảo Nguyệt Nha rất rõ ràng nên bọn họ chỉ cần trực tiếp truyền tống từ Hải Thiên Thần Điện về là được, không cần tiến hành truyền tống định hướng phiền toái.

Trở lại bên bờ, ánh mắt Mỹ công tử nhìn Đường Tam rõ ràng đã khác.


Đừng nói các vị Hải Cự Nhân Vương chấn kinh vì lực lượng Thần Cách của Đường Tam, Mỹ công tử sao lại không khiếp sợ chứ?

Chưa tới 10 ngày từ khi Đường Tam đến hải vực, Thần Thức của nàng đã tăng lên một mảng lớn. Mà đây là tình huống bị Đường Tam dẫn dắt một cách thụ động. Mà bản thân Đường Tam, trong thời gian 10 ngày đã từ Thập giai tăng lên Thập Nhất giai. Hiện tại nàng mới thật sự hiểu được vì sao lúc trước Đường Tam lại nói chỉ cần có thể đột phá thành Thần thành công thì tất cả đều không còn là vấn đề.

Hiện tại xem ra thật sự là không có vấn đề. Dù Hoàng Giả đi vào Vô Tận Lam Hải thì với quyền hành của Hải Thần, Đường Tam cũng có thể chống lại. Hơn nữa, tốc độ tăng lên của hắn quá nhanh. Trong hơn ba tháng đã từ Thập giai tăng lên Thập Nhất giai. Điều này khiến các Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc trải qua nhiều năm cảm thấy như thế nào?


Bình thường từ Thập giai tăng lên Thập Nhất giai nếu không có mười năm thì cơ bản là không thể. Đây còn là tình huống có thiên phú trác tuyệt.

Nhớ lại những lời trước kia Đường Tam từng nói, có rất nhiều thứ cho tới bây giờ nàng mới hiểu được.

Ví dụ như Đường Tam từng nói, bọn họ độ kiếp sẽ vô cùng khó khăn, nhưng lợi ích độ kiếp mang lại là cực lớn, chỉ cần chống đỡ được lôi kiếp, như vậy tiềm năng tương lai được khai phá tốt hơn, tương lai tu luyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Cái này đâu chỉ là dễ dàng hơn nhiều? Quả thực là quá dễ được không? Một năm trước, nàng và hắn vẫn còn ở Cửu giai, không biết lúc nào mới có thể thành Thần. Vậy mà một năm sau, bọn họ đã Thập Nhất giai rồi, cũng có được Thần Khí cường đại. Bản thân nàng đã trở thành Thành chủ thành Gia Lý, trên toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục cũng có được một vị trí.


Nếu lúc đầu Đường Tam nói với nàng bọn họ có túc thế nhân duyên, Mỹ công tử còn có chút khó tin thì hiện tại, nàng thật sự đã tin.

Hơn nữa, khi Đường Tam phóng thích thần lực, nàng tựa hồ đã thấy được rất nhiều mảnh vỡ hình ảnh, hơn nữa lần này còn rõ ràng hơn lần trước.

"Làm sao vậy? Sao lại nhìn ta như vậy? Yên tâm đi, Hải Cự Nhân tộc sẽ không có vấn đề gì, dù ngu ngốc đến đâu cũng không thể không rõ hành động lần này của ta có ý nghĩa gì. Như vậy cũng tốt, nếu không ta cũng không tiện ép buộc người ta chuyển nhà. Hiện tại không cần ta nói gì, bọn nó tự nhiên cũng dùng phương thức tốt nhất đến trợ giúp nhân loại."

Mỹ công tử khẽ gật đầu, "Ca, ngươi thật sự rất lợi hại."

Đường Tam sửng sốt một chút, "Nàng vừa gọi ta là gì?" Cho tới nay, Mỹ công tử luôn để hắn gọi nàng là Mỹ tỷ, còn nàng thường gọi thẳng tên hắn, đôi khi vui đùa thì kêu hắn là Tiểu Đường.
Một tiếng "ca" này làm toàn thân Đường Tam run lên. Trước đây hắn chưa từng có phản ứng như vậy, kể cả khi bị sáu đại Vương giả uy hiếp.

Ánh mắt Mỹ công tử nhìn Đường Tam có chút bối rối, trong mắt nàng dường như còn có điều gì đó.

Hô hấp của Đường Tam rõ ràng có chút dồn dập, "Nàng, có phải nàng nhớ được gì không?"

Mỹ công tử khẽ gật đầu, sau đó lại lắc đầu, "Ta giống như thấy được cái gì đó, ta thấy chúng ta cùng nhau leo bậc thang, thấy được ngươi đang cố gắng rút ra Hoàng Kim Tam Xoa Kích trong một Thần Điện rất lớn. Ta dường như rất lo lắng cho ngươi. Ta lo lắng về điều gì?"

Đường Tam run giọng nói: "Đó là lúc chúng ta tiến hành Hải Thần cửu khảo ở Hải Thần Đảo. Leo bậc thang là khảo nghiệm thứ nhất. Rút ra Hải Thần Tam Xoa Kích là khảo nghiệm cuối cùng. Vào thời điểm đó ta trở thành Hải Thần. Nàng có nhớ không? Tiểu Vũ."
Nghe được hai chữ "Tiểu Vũ" này, ánh mắt Mỹ công tử bỗng thanh minh trở lại, nhìn về phía Đường Tam, nàng đột nhiên hỏi: "Ngươi hy vọng ta là Tiểu Vũ như vậy sao?"

Đường Tam hơi sững sờ, không có trả lời, bởi vì hắn không biết trả lời như thế nào mới tốt.

Hắn đương nhiên hy vọng nàng là Tiểu Vũ, nhưng ở kiếp này Mỹ công tử có trải nghiệm của nàng, những trải nghiệm này tạo thành nhân sinh trọn vẹn của nàng ở kiếp này, và hắn vẫn luôn tham dự vào cuộc sống của nàng. Nếu đánh thức trí nhớ của Tiểu Vũ và xoá bỏ hoàn toàn ký ức kiếp này thì thật không công bằng với nàng.

"Thực xin lỗi, ta không nên hỏi chàng như vậy." Mỹ công tử chủ động đi lên trước, kéo tay của hắn, "Kiếp trước ta hẳn là gọi chàng như vậy, ta cũng không biết vừa rồi là thế nào, cứ như vậy thốt ra rồi. Hơn nữa còn rất trôi chảy. Ta có thể cảm giác được, có nhiều thứ đang dần khôi phục theo Thần Thức của ta tăng lên, mà những ký ức này cũng đang dần dung nhập với mọi thứ của ta. Những ký ức này khôi phục càng nhiều, ta dường như càng không muốn xa chàng, điều này khiến ta biết kiếp trước chúng ta yêu nhau nhiều như thế nào. Mà ta kiếp này dường như cũng đã yêu chàng rồi. Chàng thật là bá đạo, người ta chuyển thế cũng không buông tha."
Nghe nàng nói như vậy, Đường Tam không nhịn được cười, mãnh liệt kéo nàng vào trong ngực mình, "Đúng vậy! Chính là bá đạo như vậy đấy. Dù là kiếp này, kiếp trước, hay đời đời kiếp kiếp, ta đều bá đạo như vậy đấy. Bởi vì nàng vĩnh viễn đều là của ta."

"Chàng ..., ưʍ...ưʍ..." Mỹ công tử đang định đẩy ra thì đôi môi đã bị Đường Tam cúi xuống ngăn chặn. Ngay lúc này, nàng chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, dù là trí nhớ kiếp trước hay kiếp này, trong chớp mắt đã tan thành mây khói.

Mặt trời lặn chiếu trên mặt biển mang theo một mảng màu vàng đỏ rực rỡ, cũng chiếu lên người bọn họ, kéo theo một cái bóng dài hoà vào nhau trên bờ cát.

Màn đêm buông xuống, ban đêm trên hải đảo trong lành nhưng rất lạnh. Đảo Nguyệt Nha nằm phía đông bắc Yêu Tinh Đại Lục, bốn mùa trong năm rõ ràng, mùa đông phi thường lạnh.
Nhiều ngôi nhà gỗ lớn nhỏ được xây dựng trên đảo. Các căn nhà gỗ này rất nhỏ gọn, ở một số khu vực, những bức tường chắn gió quy mô lớn được xây dựng để ngăn cản gió biển xâm nhập.

Trong một căn nhà gỗ khá lớn, Trương Hạo Hiên, Đường Tam, Mỹ công tử và đồng bạn của Đường Tam, Vũ Băng Kỷ, Độc Bạch, Cố Lý và Trình Tử Chanh đều ở đây. Bọn họ ngồi thành một vòng tròn.

Bên cạnh đó là một lò sưởi làm bằng đá. Đây cũng là vật phẩm bằng đá duy nhất trong ngôi nhà.

Đá có sức nặng quá lớn, số lượng đá trên hải đảo cũng có hạn, mà vận chuyển đá từ lục địa đến đây quá phiền toái nên vật phẩm bằng đá có ít. Hơn nữa, gỗ dễ uốn và dễ sử dụng hơn nhiều. Vì vậy hiện tại phòng ở trên hải đảo hầu như đều được làm bằng gỗ. Nhưng lò sưởi thì không được, phải dùng đá và đất sét tạo thành, hiệu quả rất tốt.
Bên ngoài gió biển gào thét, tuy rằng lạnh nhưng trong phòng vẫn ấm áp và dễ chịu.

Sau khi Đường Tam đến đảo Nguyệt Nha, đây là lần đầu tiên đoàn tụ với mọi người. Trước đó hắn luôn chúc phúc cho Vô Tận Lam Hải, đồng thời dung hợp Thần Vị của mình với biển rộng, tới hôm nay mới có thời gian rảnh rỗi.

Mỹ công tử ngồi bên trái Đường Tam, Độc Bạch an vị bên phải, thỉnh thoảng lại dùng bờ vai chạm chạm vào hắn, còn nháy mắt ra hiệu.

Đường Tam không khỏi có chút bất đắc dĩ, "Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì vậy?"

Bình Luận (0)
Comment