Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 138

Quay đầu nhìn về viện trưởng đáng kính đang đứng ở trên cao, Diệp Phi Linh chớp chớp mắt. Trong đầu nàng đánh một cái chủ ý, hi hi cười gian, sau đó lôi kéo Chu Trúc Thanh cùng Mã Hồng Tuấn tiến về phía viện trưởng.

Phất Lan Đức đứng ở chỗ trung tâm khu vực khán giả, nhìn một đám người mặc áo cổ vũ màu xanh, tâm tình vô cùng thư thái mà nhìn tới. Chỉ cần trận này thắng nữa là bọn họ đã có 11 liên thắng, thực lực tuyệt đối là top đầu, có khả năng sẽ nhận được giải thưởng lớn nhất của vòng thi dự tuyển này.

Nghĩ đến tiền, hai mắt Phất Lan Đức không khỏi sáng lên. Mèo meo méo mèo meo meo meo ~

- Viện trưởng ~!

Diệp Phi Linh hì hì cười. Phất Lan Đức kinh ngạc quay lại, nha đầu này sao lại ở đây rồi? Đang ở nhà dưỡng bệnh cùng Nhị Long muội cơ mà?

Thế nhưng không để cho hắn kịp sửng sốt, ba tên đệ tử hai mắt hiện hồng quang, nhanh chóng trói hắn lại như cái bánh chưng, trùm cho hắn một bộ đồ quái vật màu xanh biếc. Cái này là Ái Mạc Tâm ở nhà theo lời Diệp Phi Linh may sẵn, vốn định dùng để may người bông, nhưng mà viện trưởng chơi xấu cả đám khá nhiều lần, cho nên phần thịnh tình này là để khoản đãi hắn cũng tốt.

- Này, mấy đứa các ngươi làm cái gì vậy hả? Mặc đồ gì cho ta thế? Ừ, màu xanh này mới đúng là màu đẹp này!

Phất Lan Đức kỳ quái nhìn ba đứa, chỉ thấy ba tên đệ tử hí hí nhe răng cười.

- Viện trưởng, Đái lão Đại kêu hắn thiếu một chút cổ vũ, mà hiện tại chúng em đã lỡ thời gian đẹp nhất rồi, không bằng ngài đứng ở trên đài vì các vị ca ca thi đấu khuấy động không khí một hồi đi!

- Ấy, quỷ nha đầu, có gì từ từ nói!

Phất Lan Đức kêu lên oai oái, nhưng hắn không còn kịp. Diệp Phi Linh trói quái vật lại, nhảy lên ban công, mượn hồn đạo khí hô lên.

- Đã bắt được quái vật!!!! Sử Lai Khắc cố lên! Sử Lai Khắc chiến thắng! Sử Lai Khắc thẳng đường chiến thắng!!!!

Ngay sau câu khẩu hiệu, tất cả những người mặc áo cổ vũ màu xanh biếc đều vỗ tay hô theo. Tràng ca hát ngọt ngào nhường cho tên ngốc si tình nào đấy hô Tiểu Vũ liên hồi liền bị dìm xuống không còn một mảnh.

Toàn bộ 7 người trên đài thi đấu nhìn tới, khẽ cười giơ ngón cái đáp lại, sau đó bởi vì tâm tình vui vẻ mà tinh thần cũng nâng cao theo.

Phía trên khu vực khách quý, Tuyết Dạ Đại Đế nhìn bầu không khí có chút náo nhiệt, cũng vui vẻ cười sảng khoái, tâm tình bởi vì bị Bạch Kim Giáo Chủ chèn ép mà giãn ra rất nhiều.

- Mấy đứa nhỏ này cũng vui tính thật ấy nhỉ? Theo dõi bao nhiêu trận chiến rồi, đây là lần đầu ta thấy học viện cổ vũ náo nhiệt như thế này đấy!

Trữ Phong Trí ngồi ở một bên, khóe môi mỉm cười, đáp lời Tuyết Dạ Đại Đế:

- Bệ hạ, tân sinh năm nay vô cùng đặc sắc, nhất định là khiến bệ hạ hài lòng!

- Chờ họ tấn cấp, cho dù chiến thắng hay không, Đế Quốc nhất định sẽ ban thưởng hậu hĩnh!

Tuyết Dạ Đại Đế liếc mắt nhìn xuống sàn đấu, khẳng khái nói. Bạch Kim Giáo Chủ ở một bên mặt không biểu tình, nhưng trong lòng đã bĩu môi mấy lần. Đúng là cái đồ ngu ngốc, một đám rác rưởi mà cũng vọng tưởng so đo với Võ Hồn Điện chúng ta?

Đương nhiên, đây chỉ là tiếng lòng của hắn mà thôi, bằng vào hắn vẫn chưa có đủ khả năng để thay đổi sắc mặt của Thiên Đấu Đế Quốc, chỉ có thể âm thầm phát tiết trong lòng, lại lặng yên dõi theo trận đấu.

Sử Lai Khắc học viện đã từng hạ gục một trong năm nguyên tố học viện, nếu bọn họ lại có thể đánh bại Sí Hỏa học viện, như vậy thì vị trí của bọn họ chắc chắn lại tăng lên một bậc. Tất cả khán giả đều đang chờ mong giờ phút này, xem là hắc mã có thể chiến thắng được Sí Hỏa học viện hay không?

Bảy tên học viên của Sí Hỏa học viện tuổi nhìn qua không sai biệt lắm, bộ dáng áng chừng ngoài hai mươi tuổi. Bảy người, hợp thành một thế trận hình tam giác. Đi phía trước là một kẻ thân hình vạm vỡ, đôi mắt lóe ra những tia nhìn nóng rực,một thân đồng phục màu cam nhìn qua không tính là anh tuấn, nhưng lại mang theo một chút khí thế bức người.

Người này, chính là đội trưởng của Sí Hỏa học viện chiến đội - Hỏa Vô Song. Hẳn là một gã cường công hệ hồn sư bốn mươi hai cấp. Võ hồn độc giác hỏa bạo long, hoàn toàn là thiên hướng bạo liệt. Trong lần dự tuyển này, hắn chính là kẻ được công nhận có thực lực mạnh nhất, chính là tay tấn công chủ lực của chiến đội.

Bảy người của Sí Hỏa học viện giữ khoảng cách với nhau rất gần. Sau lưng Hỏa Vô Song là một gã cường công hệ hồn sư ba mươi tám cấp tên Hỏa Triệt Tường, cũng không có vẻ gì nổi trội. Theo thông tin có được từ tài liệu, gã này có võ hồn là hai thanh hỏa kiếm. Phía sau lại tiếp tục đi tới hai người người. Một gã tên Hỏa Tinh, gã còn lại tên Hỏa Thần,hai gã nam hồn sư vóc người cực kỳ cao lớn, khuôn mặt vô cùng bưu hãn. Nếu chỉ nhìn bề ngoài tất cả tuyệt đối đều cho rằng đây chính là hai gã cường công hệ hồn sư. Nhưng theo lời Đại Sư nói cho Sử Lai Khắc đội viên,hai gã này không phải là cường công hệ hồn sư mà là phụ trợ hệ. Chẳng qua trong năng lực phụ trợ này lại có một năng lực công kích nhất định. Hai người võ hồn thế nhưng lại giống nhau, đều là hỏa tiên ( roi lửa). Đây cũng là một loại võ hồn kỳ bí, bởi vì nó có rất nhiều tác dụng.

Diệp Phi Linh mở to mắt, hỏa tiên? Đúng là một đám ngu ngốc, trực tiếp thu thập hồn hoàn thích hợp, như vậy là có thể trở thành khống chế hệ rồi! Ha, đúng là không có Đại Sư, thế trận hoàn toàn thay đổi thật!

Tiếp dưới bên đó là hai mỹ nữ giống nhau như đúc, võ hồn hỏa hạc, mẫn công hệ hồn sư. Một người tên Hỏa Vân, kẻ còn lại tên Hỏa Vỹ. Hai người bọn họ đều đã đạt tới ba mươi chín cấp, khoảng cách với bốn mươi cấp chỉ còn là một đoạn nhỏ. Chính giữa hai người này là đội viên nữ cuối cùng trong Sí Hỏa học viện chiến đội.

Một nữ hài có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, trang phục màu cam chất liệu cao cấp phối hợp cùng mái tóc đen dài có vài lọn tóc đỏ mang trên người rất tương xứng. Cả người nàng hợp lại thành một đoàn thể rất bắt mắt, hệt như một ngọn lửa có khả năng hòa tan bất cứ gã nam nhân nào. Nàng đứng ở giữa trong nhóm bảy người,trên mặt luôn mang theo một tia cười nhẹ. Rất tự nhiên,xung quanh thân thể mơ hồ có một tầng hồng quang nhàn nhạt. Đây chính là khống chế hệ hồn sư, tên là Hỏa Vũ. Võ hồn của nàng cũng rất đặc biệt, lại chính là do cái bóng của nàng tạo nên, hỏa ảnh.

Hỏa Vô Song trừng mắt nhìn Đái Mộc Bạch, ánh mắt hai người thoáng chốc đã kịch liệt va chạm. Hắn trầm giọng nói:

- Hôm nay chính là thời khắc cuối cùng mà các ngươi còn giữ được cho mình thành tích liên tục chiến thắng!

Đái Mộc Bạch thản nhiên đáp lại:

- Lời này mới nên để ta nói mới đúng! Hôm nay chúng ta phải có một đội không thể tiếp tục bảo trì những liên thắng của mình!

Hỏa Vô Song ánh mắt chuyển sang Đường Tam đứng cạnh Đái Mộc Bạch, ra vẻ thương cảm:

- Đáng tiếc là khống chế hệ hồn sư phe các ngươi nếu không phải là thực vật hệ thì có lẽ còn có chút cơ hội. Bây giờ ta khuyên các ngươi nên bỏ cuộc đi. Như vậy thì chí ít còn có thể bảo tồn được chiến lực để còn tiếp tục tiến hành những trận đấu sau này!

Đái Mộc Bạch cười lạnh không nói gì, kỳ thật trong lòng hắn quả thực cũng có chút thiếu tin tưởng. Hắn thế nào lại không rõ thực vật hệ hồn sư trời sinh đã bị hỏa hệ hồn sư khắc chế?

- Đường Tam, cô ta cũng trên 40 cấp, ngươi cũng phải cẩn thận!

Đái Mộc Bạch không quên đồng đội mình là Lam Ngân Thảo, cẩn thận nhắc nhở một câu. Đường Tam nhớ kỹ, cẩn thận đối ứng với nàng.

- Trận đấu bắt đầu! - Nương theo tiếng hô của vị trọng tài, đội viên của hai bên trước tiên đồng thời động thân. Đủ loại võ hồn hiện lên, theo đó là quang mang hồn hoàn mãnh liệt chiếu rọi khắp lôi đài, không thể nghi ngờ, song phương đều sở hữu hồn hoàn tốt nhất.

Diệp Phi Linh cười nhẹ. Chỉnh thể của Sí Hỏa học viện rất cường đại, tổ hợp 2 hồn Tông 5 Hồn Tôn, với thực lực như thế thì đã đủ đè bẹp các chiến đội khác rất nhanh. Đáng tiếc, Sử Lai Khắc học viện bằng vào hồn hoàn cũng đủ đè ép các người, chúng ta cùng chờ xem!!

Rất nhanh, Hỏa Vũ đã bắt đầu xâm chiếm đội hình Sử Lai Khắc, hồn kỹ hỏa hoàn của nàng ta quăng lên 4 phía, rất nhanh đánh cho đội hình phòng tuyến của Sử Lai Khắc tan thành từng mảng. Mẫn Công hệ hồn sư cùng phụ trợ thay nhau đánh tới, trong nháy mắt đội hình mất đi 3 người.

- Thái Long - Kinh Linh - Hoàng Viễn mất tư cách thi đấu!

Nghe trọng tài hô lên, Diệp Phi Linh hơi mất bình tĩnh. Ba tên ngốc này hầu như đều là công kích không biết điểm dừng, nhưng đối phương vừa phối hợp trong nháy mắt đã bị đánh bay, như vậy chỉ có thể nói là phản ứng bị khắc chế.

Có lẽ, Lam Bá học viện quá yên bình, cho nên bọn họ từ lâu đã quên đi chiến đấu?

Phất Lan Đức đã được cởi trói, sờ sờ cằm suy tư. Làm lão sư đương nhiên hắn bắt được bệnh của học sinh, xem ra ba kẻ này năng lực ứng biến thiếu sót rất nhiều, trở về cho luyện tập thêm một chút.

Đái Mộc Bạch bị Bạo Long kèm chặt, cơ hồ vừa là đánh nhau đến phát cuồng, lại vừa là chặn đường nhau đến vui vẻ. Cùng là cường công hệ, chiến một trận chính là niềm đam mê của các hồn sư hệ này.

Giáng Châu dưới Lam Ngân Thảo cùng Khống Hạc Cầm Long của Đường Tam nhảy lên mấy lần mới thoát khỏi mẫn công hệ hồn sư của đối phương.

- Ha, vẫn còn không chuyên tâm chiến đấu mà bảo vệ phụ trợ ư?

Hỏa ảnh dưới suy nghĩ của Hỏa Vũ lay động, trong tích tắc sáp lại gần Đường Tam, tặng hắn một cái hỏa quyền rực rỡ.

Nhưng Đường Tam nhanh chóng nghiêng người tránh thoát, ánh mắt nhìn về Hỏa Vũ đã có chút nghiêm trọng. Trong lòng hơi trầm xuống, bọn họ đã hơi chủ quan khinh địch rồi.

Thấy Đường Tam dễ dàng tránh thoát mình như vậy, Hỏa Vũ phát lên hỏa hoàn quang tuyến, khiến Đường Tam có chút phiền phức. Thế công của các đội viên khác cũng nhất thời hăng lên, hình thành trận thế áp đảo đối phương.

- Bảy đấu bốn, chúng ta đã áp đảo ngươi rồi! Đường Tam, giơ tay đầu hàng đi!

Hỏa Vũ chỉ tay về phía Đường Tam mà ra lệnh. Điều này khiến Tiểu Vũ rất tức giận, hừ, ngươi là thứ gì mà cũng dám chỉ tay vào ca ca?

Thế nhưng nàng không có quên nhiệm vụ, quần nhau với một tên mẫn công hệ hỏa hạc.

Đường Tam nhìn điệu bộ đối phương hoàn toàn tự tin rằng mình chắc thắng, cười nhạt.

- Tiểu Vũ, khóa định Giáng Châu!

Tiểu Vũ ân một tiếng, tốc biến tấn công, trong nháy mắt tóc dài của nàng cuốn lấy cổ đối phương, mạnh mẽ lôi đến, hạ bốn cước quăng khỏi đài.

- Giáng Châu, không đùa nữa!

Giáng Châu đứng ở dưới nghe lời Đường Tam nói, triệu hoán võ hồn của chính mình, bắt đầu tiến hành công kích.

Bây giờ, cùng chơi nào!!!
Bình Luận (0)
Comment