Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 156

Diệp Phi Linh trở về trước, lần này hộ tống nàng là Phất Lan Đức viện trưởng.

Trông bộ dạng hắn cắn khăn hờn dỗi, Diệp Phi Linh biểu tình câm nín.

- Viện trưởng, ngài không kiếm được một món nào ở bên ngoài thành ư?

- Hừ, lần này bản viện trưởng không mang đủ tiền, không bằng đệ tử ngươi lại cho ta một ít, lão sư thập phần cảm kích!

- Lần này không có đâu! Viện trưởng ngài mới kiếm được cả mớ rồi còn chưa đưa hoa hồng của đệ tử đâu đấy!

Diệp Phi Linh hì hì cười, nhưng mà tay vẫn đưa cho Phất Lan Đức một tấm kim tạp. Trong này cũng không có nhiều lắm, cỡ 500.000 kim hồn tệ, để viện trưởng chăm sóc mọi người tốt hơn.

Nàng trở về phòng, bắt đầu chuẩn bị quá trình tiến vào đệ nhị tầng súc cốt công.

- Tiểu thư!

Ái Mạc Tâm ở trong không gian vui mừng hô lên. Nơi này mặc dù cảnh sắc rất đẹp, nhưng bởi vì không có người nói chuyện, Ái Mạc Tâm cơ hồ buồn bực phát chán lên rồi.

- Ở trong này có quen không? Kiện y phục kia ngươi làm đến đâu rồi?

Diệp Phi Linh nhìn biểu tình thị nữ mỉm cười thoải mái, chắc là cũng sắp xong.

- Sắp xong rồi nha, chừng tối nay là viện trưởng có thể mặc được!

Ái Mạc Tâm hì hì cười, chỉ tay về phía bàn chứa đồ. Diệp Phi Linh gật đầu thỏa mãn, nhiều thêm một kiện đồ nam may mặc thì càng tốt, đem ra làm sản vật trao đổi cũng kiếm được một chút.

Đưa Ái Mạc Tâm ra khỏi không gian, Diệp Phi Linh cẩn thận dặn dò.

- Chúng ta hiện tại đang ở trong phòng nghỉ ngơi khu vực thi đấu ở Khoa Nhĩ thành, ngươi nếu muốn ra ngoài thì nhớ nói trước với các vị sư phụ, đừng để bọn họ để ý ngươi!

Ái Mạc Tâm gật đầu đáp ứng, cúi đầu cẩn thận ôm ba bốn chai thuốc đen đổ vào bồn gỗ. Nhiệm vụ tiểu thư đã giao phó, nàng nhất định sẽ hoàn thành thỏa đáng.

*********

Thực Vật học viện rất nhanh liền thua.

Hơn nữa trong quá trình chiến đấu, võ hồn còn bị khắc chế. Tiểu Vũ suýt chút nữa trải qua hung hiểm, cũng may nhờ có Tương Tư Đoạn Trường Hồng mà tránh được một kiếp. Thậm chí nhờ hồng quang tản mát, còn khiến cho các vị giám khảo tưởng nhầm là nàng dung hợp một khối hồn cốt thực vật hệ.

Đại Sư cẩn thận báo cáo che phủ tình huống, đúng là một khối hồn cốt thực vật hệ 400 năm áp chế, cho nên đối phương mới bị Tiểu Vũ đánh thắng. Các vị giám khảo gật đầu, cũng không khỏi liếc nhìn nhiều thêm Tiểu Vũ một chút, nhưng đối với tất cả những người có thực lực ở đây mà nói, khối "" hồn cốt thực vật "" này không có lực hấp dẫn.

Ngược lại là Thực Vật học viện hai mắt tỏa sáng nhìn tới Tiểu Vũ, nhưng bọn họ cũng không dám loạn động, bởi vì phía sau nàng còn có một đối thủ kinh hoàng hơn.

Đường Tam âm trầm liếc mắt cảnh cáo đám đội viên Thực Vật học viện. Chớ có đánh chủ ý tới Tiểu Vũ của hắn, bằng không hắn không ngại độc chết cả một cái Thực Vật học viện thôi đâu.

Chiến tích đầu tiên của Sử Lai Khắc học viện: Tiểu Vũ một đối bảy, toàn thắng!

Trữ Phong Trí có chút bội phục vận khí của Sử Lai Khắc học viện, đồng thời cũng liếc mắt nhìn Tát Lạp Tư giáo chủ đầy thâm ý một chút. Cơ hội khó có được như này, là Võ Hồn Điện cố ý hay là vô tình đây?

Tuyết Dạ Đại Đế cảm thấy thập phần vừa lòng, lại cúi đầu dặn dò Thái Tử, trong chốc lát ban hành một cái mệnh lệnh. Tuyết Thanh Hà hai mắt lóe lên tia sáng, sau đó cẩn thận hành lễ, cùng với La Khắc Sâm đội trưởng chuẩn bị một chút.

********

Áo Tư La hai tay giơ lên đầu chống đỡ 4 cục đá nặng gần 60kg. Trán hắn cơ hồ đã nổi gân xanh, cố gắng dùng lực mà chống đỡ.

- Cha, người làm cái gì vậy?

Áo Tái Đông tiện tay cầm thêm một cục, để lên trên cùng.

- Hừm, mẹ ngươi ở nhà có gửi thư, trong thư có nói tới ngươi thích một cái nữ hài! Thế nhưng lão tử tìm cả nửa ngày trong nhóm người đó lại chẳng phát hiện ai thích hợp với ngươi! Tiểu tử, ngươi tính bao giờ để cho lão tử ôm cháu? Đồng bạn của ta, kẻ không tám thì cũng có đến mười đứa cháu rồi!

Áo Tư La bất lực nhăn mày. Lão cha bất mãn hắn mấy năm liền, hắn chịu không nổi nên mới tiến đến Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đăng ký ghi danh, trốn thoát việc bị kéo vào quân doanh.

- Cha, nàng là đội viên nhỏ tuổi nhất Sử Lai Khắc chiến đội!

- Cái gì? Ngươi dở hơi à? Người nhỏ tuổi nhất Sử Lai Khắc chiến đội là nam hài, định lừa lão tử chắc! Tới đây, lão tử cùng ngươi đại chiến mấy trăm hiệp! Hừ, dám đem lão tử thành tên ngốc lừa gạt, lão tử liền đánh ngươi đến mẹ ngươi không nhận ra!

Áo Tái Đông nổi giận gầm lên. Áo Tư La biểu tình vi diệu. Mẹ, vì sao người lại cưới lão cha mãng phu này chứ hả? Tính tình nóng như lửa, cả ngày hở ra một cái là đem hắn làm bao cát.

Tuy rằng rất là tức giận với cha, nhưng Áo Tư La cuối cùng vẫn không thoát khỏi đại chiến mấy hiệp, bị lão cha đánh cho một trận bầm dập. Áo Tái Đông ngược lại là vui mừng phát hiện, thằng nhóc này vậy mà lại tiến bộ thật nhiều, gần như đã chuẩn bị vượt qua hắn ngày xưa.

********

Vòng Tấn Cấp Đại Tái chỉ trong năm ngày đã hoàn thành hơn 20 trận chiến đấu.

Ngày mai là ngày Sử Lai Khắc học viện tái chiến Sí Hỏa học viện.

Trong phòng, mười một người ngồi xếp hàng chỉnh tề, cẩn thận lắng nghe lời Đại Sư nói.

- Hai ngày nữa là gặp lại chiến đội Sí Hỏa, mọi người thấy thế nào?

Đại Sư nhìn qua một lượt, phát hiện những đội viên này biểu tình vô cùng hăng hái chiến đấu, ngoại trừ ba người phụ trợ hệ chung nhau thành một nhóm không đưa ra ý kiến, còn lại tất cả đều xung phong muốn lên.

Âm thầm gật đầu hài lòng một cái, sau đó Đại Sư mới hướng tới toàn bộ đội viên mà nói:

- Lần này đối chiến với Sí Hỏa học viện, Đường Tam sẽ lên đầu tiên! Tiếp đến mới là Mã Hồng Tuấn, Đái Mộc Bạch và Tiểu Vũ!

- Tại sao ạ? Tam ca có năng lực hỏa miễn, để hắn lên đánh cuối cùng mới đúng chứ?

Mã Hồng Tuấn khó hiểu mà phản bác.

- Bình thường người có năng lực mạnh nhất sẽ lên cuối cùng, nhưng tiểu Tam khắc Sí Hỏa, hắn lên đánh đầu tiên sẽ mang lại thế cục có lợi cho đội chúng ta. Bằng vào năng lực của tiểu Tam, trừ bà cô khó xơi Hỏa Vũ kia ra thì đám còn lại không có khả năng tránh thoát bị hắn đánh hạ đài!

Đái Mộc Bạch bất ngờ giải thích. Chu Trúc Thanh liếc hắn một cái, sau đó cẩn thận nhấc chén trà lên uống một ngụm.

- Ồ, ý của ta chính là như vậy! Thế nhưng các ngươi cũng không được chủ quan, bọn họ đã biết được năng lực hỏa miễn của tiểu Tam, tất sẽ tìm cách đối phó với hắn. Ta để tiểu Tam lên trước là muốn phá hư kế hoạch của bọn họ, khi mà bọn họ chắc chắn cho rằng Đường Tam sẽ lên cuối cùng. Nếu ta đoán không sai, hẳn Bạo Long cùng Hỏa Ảnh của đối phương sẽ là hai người áp trận!

Đại Sư gật đầu, không nghĩ tới thức tỉnh xong Đái Mộc Bạch năng lực phán đoán tăng lên rất nhiều.

- Như vậy, khi Đường Tam lên trước, hắn rất nhanh sẽ hạ bệ năm người đầu tiên, về phía Bạo Long thì ta không chắc chắn lắm, vì khả năng thời khắc đó hồn lực của hắn cũng tiêu hao một phần rồi, nhưng chúng ta còn có thể dùng phương thức tiêu hao chiến đối với hai người cuối cùng của đối phương, như thế sẽ gia tăng tỷ lệ thắng của chúng ta!

Mọi người nhất thời hiểu rõ ý định của Đại Sư, đúng là vị này suy tính vô cùng cặn kẽ. Mười một người gật đầu chú ý tới, bên phía ba người phụ trợ hệ trở về nhất định sẽ làm tốt công tác hồi phục.

Chiến thuật cứ vậy phân ra, mọi người y như lời Đại Sư mà tiến hành.

*********

Trong phòng nghỉ ngơi của Diệp Phi Linh cùng Chu Trúc Thanh, mùi thuốc đắng chát ngập tràn khiến người ta sợ hãi, trong phòng tắm cá nhân là một cái bồn gỗ chứa đầy nước thuốc.

Nước thuốc thẩm thấu vào da thịt, thay đổi hình dạng cơ thể. Diệp Phi Linh trong nháy mắt toàn thân biến lớn ra, rồi lại hóa nhỏ, thân thể không ngừng tái diễn quá trình như vậy, tuy rằng không thống khổ như lúc còn luyện Huyền Ngọc Thân, nhưng quá trình tuyệt đối không dễ chịu.

Đường Môn tuyệt học có rất nhiều thứ hay, Diệp Phi Linh cẩn thận mà cảm nhận từng chỗ tốt sau khi luyện thành Huyền Ngọc Thân, lực phòng ngự tăng lên cực nhiều, ngoài ra cũng giúp nàng có thể dễ dàng hấp thu các công phu khác. Tỷ như súc cốt công này cũng nằm trong đó, súc cốt công của Đường Môn mục tiêu chính là ngụy trang, cho nên chỉ cần luyện thành là không cần phải dịch dung như lúc ở Cầm Các thực thi nhiệm vụ.

Năm đó, Cầm Các cũng có giao hảo một chút với các môn phái khác, có đôi khi đệ tử trong Cầm Các cũng sẽ được gả đến Đường Môn như tặng phẩm lịch duyệt.

Diệp Phi Linh cảm khái nghĩ nghĩ, Đường Tam là ở một thế giới khác, hắn tới từ truyện tranh, mà nàng thì tới từ cổ đại, sao có thể trùng hợp như vậy.

Âm thanh mở cửa trong nháy mắt phá vỡ cảm xúc của nàng, Diệp Phi Linh nhanh chóng nhảy lên khỏi bồn thuốc, quăng mình ba cái mặc y phục vào.

- Tiểu Thư, có hai vị tới tìm ngài!

Ái Mạc Tâm ở bên ngoài cẩn thận thưa, trong phòng lúc này vô cùng sạch sẽ, Đường Tam cùng Tiểu Vũ tới.

- Nga, Sư huynh, ngũ tỷ, hai người vừa từ chỗ sư phụ trở về ư?

Diệp Phi Linh bình thản bước ra ngoài, Ái Mạc Tâm đã thay nàng lo liệu sẵn trà bánh tiếp khách. Đường Tam nhìn nàng thần sắc ngưng trọng hẳn lên. Hai tháng không tiếp xúc nhiều, hơi thở của nàng tựa hồ có chút khác biệt.

- Đúng vậy! Phi Linh, ngày mai là đội chúng ta tái chiến Sí Hỏa học viện đó! Ngươi có tới xem không?

Tiểu Vũ thân thiết kéo tay Diệp Phi Linh, còn bỏ thêm trên bàn mấy loại hoa quả nàng mới mua được. Kể từ ngày Đường Tam mua cho nàng trữ vật hồn đạo khí, nàng cũng không cần phải ký gửi tiền, đương nhiên muốn mua cái gì thì chính là mua cái đó.

- Sư huynh, ngày mai ngươi lên đài trận đầu?

Diệp Phi Linh nhàn nhạt mở miệng. Sớm biết là hắn sẽ không đợi được, như vậy tất cả liền nói ra đi.

Đường Tam gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn nàng. Diệp Phi Linh gật đầu hiểu ý, bảo Ái Mạc Tâm đưa Tiểu Vũ đi thử quần áo, sau đó hai người đối mặt nhìn nhau.
Bình Luận (0)
Comment