Minh Châu công chúa cùng Trữ Vinh Vinh đang là tâm điểm của sự chú ý tại Đại Sảnh.
- Xem, Trữ gia hòn ngọc quý nhảy đến là đẹp điểm?
Không ít người khó nhịn được mà khen tặng. Trữ Vinh Vinh cùng Tuyết Thanh Hà Thái Tử, một cái tuấn nam mỹ nữ đều là thu hút ánh mắt người nhìn. Giáng Châu công chúa cũng không kém cạnh, cùng với Ngân gia Ngân Thiên Văn đổi bạn nhảy, nhảy một cái cũng khiến người ta không thể dời mắt.
Vừa vặn che khuất Diệp Phi Linh lén từ trên tầng đi xuống sự chú ý.
Bất quá... khiến cho người ta nổi lên điểm hứng thú, chính là Diệp Sâm cùng với Diệp Linh Linh đồng thời khiêu vũ. Hai người này đạt đến một cái trình độ thập phần ăn ý, thuần thục phô bày điệu nhảy mỹ lệ trong đại sảnh.
Ngân Ngọc phu nhân nhìn tới vừa lòng. Nếu không phải Diệp Sâm thân phận kém một điểm, bà ta cũng không ngại trông giữ Diệp Linh Linh dưới ánh mắt mình.
Diệp Phi Linh lại đứng bơ vơ, nhưng không can hệ, nơi này đông người, Độc Cô Bác đương nhiên cũng không thể xuống tay với nàng lần nữa, lại càng không thể làm phiền nàng nghỉ ngơi.
Nhẹ nhấp môi một chút rượu ngọt, Diệp Phi Linh nếm qua vài khối điểm tâm, miễn cưỡng xua đi cảm giác mỏi mệt trong lòng.
Trong nhà chú ý một bà mẹ kế, ngoài đường tránh mặt một Độc Cô Bác, nhân sinh quả thực không dễ dàng!
Ngân Quyết ở trong bàn khách quý, chớp mắt nhìn lướt qua, phát hiện thấy Diệp Phi Linh.
Quả thực giống vợ trước em rể tới bảy phần. Bộ dáng nàng không có điểm phóng khoáng như Trần Phi, lại mang theo chút cẩn trọng như Diệp Tát Khắc.
Ngân Quyết không nhịn được thở dài một hơi. Đối với hắn mà nói, một đứa trẻ cũng chỉ thế mà thôi, không gây ra nổi sóng gió gì trong gia tộc. Ngân Ngọc con bé... có điểm thống hận Trần Phi, hắn cũng hiểu, nhưng mọi chuyện phải lấy đại cục làm trọng, thêm một người để lợi dụng vẫn tốt hơn thiếu đi một người.
Diệp Phi Linh chớp chớp mắt, bộ dáng vô hại cùng an tĩnh dựa vào ghế ngồi. Độc Cô Nhàn lần này cũng không có tiến tới gặp nàng, hiện giờ thân phận nàng là Đại thiếu phu nhân Lam Điện Bá Vương Long, muốn gặp, cũng phải là người khác tìm tới.
- Người đâu, Nhị tiểu thư trông có vẻ mệt mỏi, đưa nàng đi nghỉ ngơi!
Ngân Ngọc phu nhân nhẹ giọng phân phó hai hầu gái. Diệp Phi Linh xác thực trông có vẻ nhút nhát mệt mỏi, Ngân Ngọc phu nhân vừa lên tiếng, lại khiến các quý phu nhân khác nhàn nhạt coi thường Diệp Phi Linh.
Đúng là thiếu nữ nông thôn chưa trải sự đời, trong buổi tiệc của Hoàng thất cũng có thể mỏi mệt?
Bất quá, một vị phu nhân khác lại đứng dậy, tự mình đi tới cạnh Diệp Phi Linh.
Ngân Ngọc phu nhân sắc mặt hơi đổi, An Tĩnh Tọa phu nhân, cô ta đang làm cái gì?
An Tĩnh Tọa từng bước đi tới cạnh Diệp Phi Linh. Từ lúc vào bữa tiệc, Áo Tư La cứ một mực nhìn cô bé này, nhưng cũng không tiến tới gần nàng, An Tĩnh Tọa trong lòng ngầm hiểu chú ý.
Áo Tư La là cái kẻ cuồng tu luyện, cả ngày trừ bỏ tu luyện liền không nghĩ tới chuyện khác, nếu nó đã chú ý tới tiểu thư này, nàng là mẫu thân, đương nhiên phải tiện tay vớt về.
- Kính chào phu nhân!
Diệp Phi Linh không biết là ai đến, nhưng dựa vào tướng mạo cùng trang phục, đoán chừng lại là một vị phu nhân nào đó muốn hỏi đường, cẩn thận đứng dậy thi lễ.
An Tĩnh Tọa mím môi cười, tiểu cô nương này phản ứng nhanh nhạy, tốt.
- Lần đầu gặp, ta là An Tĩnh Tọa, không biết vị tiểu thư này tên là gì?
Bộ dáng An Tĩnh Tọa có vẻ tự nhiên phóng khoáng, Diệp Phi Linh trong lòng một thoáng liền nảy sinh chút hảo cảm, hơn nữa vị tóc vàng phu nhân này còn có chút quen mắt, dường như đã nhìn thấy ở đâu đó rồi chăng?
- Phu nhân buổi tối an lành, ta tên Diệp Phi Linh!
Diệp Phi Linh bộ dáng thiên chân vô tà, hỏi gì đáp nấy, An Tĩnh Tọa rất là vừa lòng. Nhã nhặn lễ độ, có chút mềm manh, đích thực chọc người yêu mến, không giống như trong lời Ngân Ngọc phu nhân điểm tên ngốc xuẩn.
Nào có nông thôn nữ hài tử nào lại toát ra cái vẻ này?
- Mẹ, ngài thế nào lại ngồi ở đây a?
Áo Tư La một đường đi tới, bộ dáng giống như vừa mới tới.
An Tĩnh Tọa trong lòng phì cười một tiếng, thằng nhóc này ra vẻ cái gì a? Mẹ ngươi biết hết rồi!!
Diệp Phi Linh nhìn thấy Áo Tư La bước tới, nhủ thầm trong lòng, bảo sao vị phu nhân này có phần quen mắt, thì ra là mẹ Áo Tư La ca ca.
- Phi Linh, đây là mẹ ta! Mẹ, đây là Phi Linh, nàng là một trong số các Sử Lai Khắc học viên xuất sắc tham gia Tinh anh Học Viện Cao Cấp Hồn Sư Đại Chiến!
Anh Tĩnh Tọa trong lòng có chút giật mình, Diệp Phi Linh bộ dáng cũng mới chỉ mười bốn mười lăm tuổi, nhưng lại là đối thủ của Áo Tư La?
Phải biết con trai được vinh dự tham gia Tinh Anh Cao Cấp Hồn Sư Học Viện Đại Chiến đã khiến chính bà ngẩng mặt hơn người, hơn nữa năm đó Sử Lai Khắc còn là đăng quang chiến thắng, cô bé này nằm trong chiến đội đó, hẳn là... cái người mà lão già kia nói đi.
Vẫn biết Diệp gia có một đứa con gái, không ngờ cái người mà Áo Tư La thích cùng nàng lại là một người.
An Tĩnh Tọa phu nhân ánh mắt nhìn Diệp Phi Linh có chút sáng rực, thân phận con mẹ gì đó Ngân Ngọc phu nhân nói đều là đồ bỏ, chỉ bằng vào điểm nàng là học viên Sử Lai Khắc học viện, độ danh giá có thể nói là không có bất kỳ mấy cái tiểu gia tộc có thể sánh bằng.
Hỏi qua loa một chút chuyện nhỏ, An Tĩnh Tọa phu nhân mỉm cười rời đi, trong lòng ha ha cười nhạo đám phu nhân quý tộc ngồi tiếp nối Ngân Ngọc mời chào.
Người khác nể mặt Diệp gia, nhưng Áo gia không quan tâm. Mấy cái xã giao này đích thực giả dối, có ngồi cũng chỉ là điểm mặt cho đủ số lượng. An Tĩnh Tọa phu nhân cười nhạt đám người không thức thời, trong lòng có chút bận lòng, thằng nhãi này có đối tượng, vậy mà nửa điểm cũng không nói cho mẫu thân nàng, có còn xem nàng là mẹ hắn hay không?
Hừ, trở về bảo lão cha hắn nghiêm hình tra khảo, xem khai hay không khai.
Áo Tư La ngoài mặt cười trừ, nhưng trong lòng có chút run rẩy. Mẹ hắn tự nhiên tìm tới Diệp Phi Linh, lại còn cười.
Phen này trở về lại số khổ rồi a!
- Đã lâu không gặp, Phi Linh! Thời gian qua nghe nói muội cùng sư phụ tiềm tu, ta hai lần có ghé qua học viện cũng không gặp được!
Diệp Phi Linh gật đầu. Áo Tư La bộ dáng ôn hòa, đúng là một thanh niên tốt, gia thế cũng không tệ, thanh niên hai tốt.
- Vâng, thi đấu xong trở về ta liền dưỡng thương, sau đó được sư phụ đưa đi tu luyện! Đi một cái liền là hai năm a! Thời gian này Áo Tư La ca ca liền tới cấp bậc nào rồi?
Áo Tư La gõ gõ ngón tay, tiểu muội muội khả ái này thật sự khiến hắn ưa thích. Cứ có cảm giác nàng cùng hắn chung một mục đích, đó chính là cuồng tu luyện.
- Ta hiện tại đã đạt tới bốn mươi tám cấp rồi, còn ngươi?
Diệp Phi Linh hì hì cười.
- Ta đã bốn mươi hai cấp rồi, rất nhanh liền đuổi kịp Áo Tư La ca ca!
Hai người nhỏ giọng nói chuyện, bộ dáng thập phần hòa hợp, Độc Cô Bác đứng ở đại sảnh tầng hai nhìn xuống cảm thấy thực khó chịu.
Bất quá Diệp Phi Linh cũng không có ngẩng đầu lên nhìn, bằng không nhất định bị ánh mắt Độc Cô Bác ghim xuyên người.
- Phi Linh, ngươi đây rồi!
Mã Hồng Tuấn hí hửng cầm ly rượu bước tới, cái bộ dáng mập mạp của hắn khiến cho lễ phục trở nên tối tăm, bất quá viện trưởng đại nhân cách đó không xa quả thực giống như hạc giữa bầy gà, sánh vai cùng Thủy gia người đại diện, có một loại đánh bay chọc người khác mù mắt chó.
Bộ dáng của Phất Lan Đức không tệ, hơn nữa tỉ mỉ chải chuốt một phen, đích thực trông như một quý tộc lịch lãm. Thủy Vân Vũ đứng bên cạnh, không cười thì thôi, cười một cái liền cười ngọt, khiến cho một số quý tộc trong lòng mắng chửi hắn vận cứt chó!
Diệp Phi Linh cầm lên chén rượu, trong lòng kiêu ngạo cười.
Cuối cùng cũng đẩy được thuyền này, nhất định phải để thuyền xuôi dòng đến bến, trực tiếp để các vị sư phụ kết thông gia mới phải đạo!
- Tứ ca, ngươi không định nhảy một chút ư?
Diệp Phi Linh chớp mắt nhìn Mã Hồng Tuấn. Tên này có bệnh thích biến thân vểnh đuôi gà, hôm nay vậy mà không biến thân khiêu vũ, đúng là hiếm lạ.
Mã Hồng Tuấn lắc đầu, chán nản nhìn dòng người nhảy múa bên trong, thấp giọng nói.
- Thôi đi, ta mà lên sân khấu sẽ choán hết ánh đèn của sư phụ đó, muội có tin không?
Diệp Phi Linh phì cười. Đúng rồi, Tứ ca nhất định sẽ chiếm lấy hào quang của viện trưởng đại nhân, sau đó trở về liền ăn hành ngập mặt.
- Hay là... chúng ta nhảy một điệu? Phi Linh?
Áo Tư La ngồi ở bên cạnh Mã Hồng Tuấn, trịnh trọng mời. Diệp Phi Linh ngẩng đầu, lại nhìn thấy bóng Độc Cô Bác ở trên tầng, không biết vì sao trong lòng có chút chột dạ, nhưng cũng không tiện từ chối Áo Tư La.
Diệp Tát Khắc muốn nàng thể hiện ra giá trị để lôi kéo các thế lực, nhảy một điệu cùng Áo Tư La cũng tính là làm quen quý tộc, ít nhất cũng tranh thủ cho nàng chút thời gian làm việc khác.
Diệp Phi Linh đoan trang đứng dậy, kéo theo làn váy, cùng với Áo Tư La tiến tới trung tâm đại sảnh, một bước một nhịp.
Nếu nói về khiêu vũ, Đường Nguyệt Hoa đã hướng dẫn nàng cực kỳ tỉ mỉ. Mặc dù vẫn có lúc bị đánh lỗi, nhưng Diệp Phi Linh đã quen với nghệ, mấy bước liền không làm khó, rất nhanh bắt được nhịp nhảy chung. Áo Tư La cũng thả chậm nhịp, từ từ hướng dẫn Diệp Phi Linh khiêu vũ.
- Không phải nói nàng tới từ nông thôn không hiểu gì sao? Ngân Ngọc phu nhân, ta thấy hình như không phải a!
Tích Vũ Liên phu nhân - Mẫu Thân Ngọc Thiên Hằng uống một ngụm trà, bộ dáng xem kịch vui đặt câu hỏi.
Vốn bà cũng là nghe ngóng nhà các vị phu nhân có con gái, còn một cái tiểu tử Ngọc Thiên Tâm cả ngày điên cuồng tu luyện, muốn tìm cho hắn một tiểu thư danh tiếng tốt một chút, cũng nhìn ngắm Diệp Linh Linh mấy lần, nhưng lại nghe được chuyện nho nhỏ trong tư gia Diệp gia.
- Ôi, phu nhân không biết ư, vì để dưỡng ra bộ dáng này, ta còn phải mời Đường nữ sĩ tới chỉ dạy cho nàng đó!
Ngân Ngọc phu nhân nghe ra trào phúng, nhưng vẫn như cũ tao nhã đáp trả.