Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 99

- Sư muội, sao ngươi không nói sớm cho ta biết?

Diệp Phi Linh nhìn ánh mắt đỏ ngầu của Đường Tam, đáy lòng ẩn ẩn đau lòng. Sư huynh hắn phải chịu quá nỗi đau này, nàng sẽ tận lực vì hắn dọn đường, cản bớt những kẻ có ý đồ không tốt.

- Sư huynh, ngươi chắc ngươi sẽ không xúc động mà chạy đến Võ Hồn Điện chứ?

- Ta..

Đường Tam ôm đầu, ngồi sụp xuống. Hắn không thể ngăn cản nỗi phẫn hận này, nỗi phẫn hận khiến hắn muốn hủy diệt tất cả.

- Thầy, em muốn tu luyện Hạo Thiên Búa! Em muốn biến cường thêm nữa!

- Hiện tại vẫn chưa được!

Đại Sư nghiêm túc đáp.

- Em sẽ rất cẩn thận, không để lộ thân phận!

Đường Tam kiên trì. Hơn ai hết, hắn lúc này rất cần tới sức mạnh.

- Sư huynh, ngươi bình tĩnh lại đã!

Diệp Phi Linh rót cho hắn cùng Đại Sư một chén trà khác. Nói nhiều khát nước quá đi mất, tranh thủ vặt mấy gói trà ngon trong túi viện trưởng.

- Đúng vậy, a, nha đầu, rót ta một chén!

Viện trưởng nhìn nàng dốc bình trà xuống, lại thong thả bỏ tiếp lá trà vào ngâm mà vội vàng. Biết là không thể giữ gói trà này lại rồi, hắn cũng phải cố uống thêm một chén.

- Em sai rồi! Ta không để em tu luyện Hạo Thiên Búa là có nguyên nhân! Với lại ta cảm thấy phụ thân em cũng sẽ nghĩ như ta! Có biết giá trị lớn nhất của song sinh võ hồn là cái gì không?

- Là 18 cái hồn hoàn, và 18 cái hồn kỹ!

Đường Tam hấp tấp đáp. Hắn đối với hồn hoàn hồn kỹ vẫn nhớ rõ, đặc tính của song sinh võ hồn chính là như vậy.

- Em khờ thật, nếu chỉ là 18 hồn hoàn hồn kỹ thì đã không phải là độ cường đại của song sinh võ hồn! Hai cái võ hồn không thể đồng thời sử dụng được, em nếu nghĩ như vậy, thì chỉ có thể mạnh hơn người khác một chút mà thôi!

- Cái mà ta muốn nói, không phải là một chút biến hóa mạnh hơn này, mà chính là tổ hợp cường đại triệt để! Hồn lực cấp 10, niên hạn hồn hoàn chịu đựng là trăm năm! Hồn lực cấp 30, niên hạn hồn hoàn lại là cái gì?

- Là, nghìn năm!

Đường Tam thất thần. Sư phụ dường như đang dẫn dắt hắn tới cái gì đó. Diệp Phi Linh ánh mắt ảm đạm. Cầm võ hồn của nàng chỉ có đệ thất tầng, vĩnh viễn không cách nào đột phá được. Cho nên, lần sau tìm kiếm hồn hoàn, phải tận lực tìm cái hồn hoàn thật mạnh! Hấp thu hồn hoàn hoàn mỹ triệt để mới khiến bản thân không thua kém sư huynh!

- Đúng vậy! Nếu như em đạt tới cấp độ Hồn Đế, niên hạn hồn hoàn chịu đựng sẽ là bao nhiêu đây?

- Là.. vạn niên hồn hoàn! Sư phụ, ý người là..

Đường Tam mở to mắt sửng sốt.

- Đúng, ta là muốn sáng tạo ra cái kỳ tích không thể tưởng tượng được đó! Một cái võ hồn có tới 9 cái vạn niên hồn hoàn, vạn niên hồn kỹ, cường đại triệt để không ai địch nổi! Tới lúc đó, em cùng Hạo Thiên đại nhân cùng nhau chiến đấu, chắc chắn ngạo thị quần hùng, xưng bá toàn bộ giới hồn sư!

- Em hiểu rồi, cho dù Lam Ngân Thảo là võ hồn bình thường, em sẽ cố gắng nỗ lực tu luyện Lam Ngân Thảo tới 60 cấp!

- Nhưng sư muội, nàng... sư phụ!

Đường Tam chợt nhớ tới Diệp Phi Linh cũng có hai cái võ hồn, nhưng nàng đã phụ gia hồn hoàn cho cái võ hồn còn lại.

- Sư huynh, kì thực võ hồn của ta có chút khiếm khuyết! Cầm võ hồn chỉ có đệ thất tầng, không có cách nào cường đại triệt để như ngươi!

Diệp Phi Linh rũ mắt, vô thức nói.

- Cái võ hồn Cầm của Phi Linh kỳ thực ta không tìm thấy trong điển tịch của bất kì gia tộc nào! Cho nên ta không dám chắc, để nàng bỏ lỡ mất cơ hội tu luyện tốt nhất rồi!

Đại Sư thở dài, có chút nuối tiếc.

- Sư phụ, con không sao!

Diệp Phi Linh ngẩng đầu, trấn an Đại Sư. Nàng biết rõ chính mình có bao nhiêu phân lượng, chỉ cần có thể đột phá tới 79 cấp với Cầm võ hồn là đã đủ rồi, nội lực của nàng gấp đôi người khác, đương nhiên uy lực sẽ mạnh hơn so với Cầm kỹ chính tông.

- Ừm, theo ta thấy thì Lam Ngân Thảo của em không bình thường! Vốn nó là phế võ hồn cực kì khó tu luyện, nhưng với em thì tốc độ tu luyện lại cực kì nhanh, hơn nữa song sinh võ hồn thực ra cũng là một loại biến dị võ hồn, thông thường phẩm chất võ hồn cao cấp sẽ áp chế lên võ hồn cấp thấp, điều này nói rõ, Lam Ngân Thảo của em cũng phải là một võ hồn cao cấp, bởi vì chỉ có thuộc tính tương đồng mới có thể cùng nhau tồn tại song song!

Đường Tam mở to mắt nhìn võ hồn Lam Ngân Thảo sáng lấp lánh, lẩm bẩm:

- Thì ra võ hồn mẹ để lại cho mình, lại là võ hồn lợi hại thế này!

- Không sai, võ hồn của em đặc tính dẻo dai và độ dung hòa hồn hoàn rất tốt, những thứ này chắc chắn sẽ phụ gia trên thân thể em! Tiểu Tam, ta tin tưởng truyền kỳ trong tương lai nhất định sẽ thuộc về em!

- Vâng, sư phụ! Em nhất định sẽ nỗ lực nhiều hơn!

Đường Tam buông xuôi ý định đi tìm Võ Hồn Điện trả thù, quyết tâm nỗ lực tu luyện tới cấp bậc Hồn Đế, cố gắng thu được hồn hoàn vạn niên, sau đó mới tính sổ.

- Cả Phi Linh nữa, không được lười biếng!

Viện trưởng trừng mắt nhìn Diệp Phi Linh, trong lòng như bị cắt một miếng thịt. Nha đầu này, thế mà uống hết sạch gói Kim Diệp trà hảo hạng của hắn. Trời đất ơi, 1000 kim hồn tệ một gói đó!

- Vâng, con nhất định sẽ cố gắng cùng sư huynh!

Diệp Phi Linh nhìn bộ dạng thịt đau của Phất Lan Đức, khanh khách cười.

- Sư phụ, viện trưởng, người có biết tin tức gì về mẹ em không?

Đường Tam ngẩng đầu nhìn trời, bâng quơ hỏi một câu. Từ khi có được ý thức, hắn chỉ thấy có bóng dáng cha, mà chưa từng biết được mẹ mình là ai.

- Ta cũng không rõ, mẹ em là một người rất thần bí!

- Nhưng mà mẹ em để lại võ hồn cho em sao lại đặc thù như vậy?

Đường Tam trong đầu xuất hiện nghi vấn. Phất Lan Đức nghĩ không ra, chăm chú thổi chén trà nóng. Đại Sư cũng khó hiểu.

- Ta thật sự cũng không rõ ràng lắm, mấy võ hồn biến dị như thế này rất ít, ta chưa có tư liệu nghiên cứu, cho nên cũng không thể nói rõ cho em được! Nhưng có một điều ta biết chắc chắn, võ hồn của em cường đại như vậy, là kì vọng của bà ấy đối với em rất nhiều... hoặc là... yêu thương mà thôi!

Đường Tam ngạc nhiên mở mắt, sửng sốt. Hắn cảm nhận được dường như võ hồn Lam Ngân Thảo đang lay động trong lời nói của Đại Sư, trong lòng có một tầng ấm áp nhàn nhạt bao dung hắn, giống như mẹ đang ở bên cạnh.

Diệp Phi Linh lại nhíu mày không rõ.

- Viện trưởng, người còn nhớ võ hồn của Độc Cô tiền bối là gì không?

- Là Bích Lân Xà Hoàng! Phi Linh, ngươi hỏi cái này làm gì?

Phất Lan Đức nhìn bộ dạng Diệp Phi Linh trầm tư, thật giống bà cụ non.

- Sư phụ, viện trưởng, nếu như hai võ hồn phẩm chất tương đồng mới có thể đồng thời xuất hiện, như vậy, võ hồn của sư huynh nhất định không phải là Lam Ngân Thảo phế võ hồn, mà nó chính là vương giả của Lam Ngân Thảo, giống như Bích Lân Xà Hoàng của Độc Đấu La vậy!

- Cái gì?

Đại Sư ánh mắt rực sáng, toát ra một tia minh ngộ. Đúng vậy, rất có thể võ hồn của Đường Tam không phải là phế võ hồn, thứ cường đại như vậy, võ hồn cao cấp tương đồng, nhất định phải là vương giả mới có thể xứng với đệ nhất khí võ hồn Búa Hạo Thiên!

Đường Tam không khỏi ngây ngẩn, trong lòng càng thêm cảm thấy hạnh phúc, bởi vì Lam Ngân Thảo của hắn là đặc biệt.

- Phi Linh, như vậy võ hồn của ngươi?

Diệp Phi Linh cúi đầu, không đáp.

- Sư huynh, kỳ thực ta không quá thất bại đâu, bởi vì là song sinh võ hồn, cho nên hồn lực ta đã gấp đôi người khác, nếu như sử dụng Cầm võ hồn gia trì tới 79 cấp, năng lực tuyệt đối không thua Phong Hào Đấu La!

Diệp Phi Linh lạc quan, khanh khách cười.

Đại Sư nhìn Diệp Phi Linh lạc quan như vậy, mỉm cười. Nàng so với Đường Tam còn trẩm ổn hơn một chút, là nữ hài trưởng thành sớm sao?

- Ta mặc dù không hiểu lắm về lý luận của mấy người các ngươi, nhưng ngày mai tất cả phải tiến hành đặc huấn. Sau giờ lên lớp, toàn bộ trở về sân tập huấn luyện!

Phất Lan Đức tranh uống trà với Diệp Phi Linh, cuối cùng uống đến no một bụng trà, tức trong bụng mà chẳng làm gì được, trắng trợn phát lệnh tập huấn.

- Viện trưởng, ngài nhớ sử dụng Thiên Nga Vũ đó!

Diệp Phi Linh đoán trước được kết quả này, mỉm cười chấp nhận, còn không quên chọc tức viện trưởng keo kiệt thêm một câu.

Phất Lan Đức giận đến tím dạ dày, ngày mai nhất định phải tiến hành đặc huấn, đặc huấn thật nặng!!!
Bình Luận (0)
Comment