Đấu La Đại Lục Ii (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 460

Bên này xem như thuận lợi, bên kia cũng không vấn đề, có trăng tăng phúc Lý Vĩnh Nguyệt thể hiện uy lực hồn sư mẫn công có lực công kích cường đại, lại có Hàn Nhược Nhược giúp đỡ, ba con Huyết Hồng Phí Phí ngàn năm rơi đầu dưới Nguyệt Nhận.

 Hàn Nhược Nhược luôn chú ý chiến trường, Hoàng Kim Thừng vung lên đánh bay cả đám khỉ, nhiều con yếu yếu thì bị trói như buộc giò heo, nằm đợi Lý Vĩnh Nguyệt tới cắt tiết.

 Sáu con Huyết Hồng Phí Phí mạnh nhất đối diện trăng rằm cũng phải lui bước, Phí Phí Vương gào lên tức tối vì bó phép.

 Trương Nhạc Huyên luôn bình tĩnh nhìn qua các vòng chiến.

 Thái viện trưởng chẳng thấy đâu, nhưng biết nàng luôn quan sát khiến mọi người vẫn an tâm.

 Phần lớn Huyết Hồng Phí Phí đã xông tới, áp lực tăng nhiều, chiến lực cường hãn của Hàn Nhược Nhược tỏa sáng.

Hoàng Kim Thừng trở thành đồng đội tác chiến bên cạnh Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông Nhi, áp lực bên này liến biến hóa.

 Nàng chỉ vào không trung, Hoàng Kim Thừng phóng lên cao, hóa thành vòng tròn kim sắc rơi xuống, vây lấy 4 con Huyết Hồng Phí Phí bên trong.

 Phí Phí Vương vừa bị Trương Nhạc Huyên tập trung bắn phá bay ra ngoài vòng tròn

 Vòng tròn kim sắc bùng nổ, Hoàng Kim Thừng nổ rất mạnh, nhưng không có nhiều tác dụng phá hoại, chỉ có lực đẩy là nhiều. Mười mấy con Huyết Hồng Phí Phí bị đánh bay ra văng vào đám khỉ đang lao tới phía sau, chỉ còn lại 4 con khỉ trong vòng rtròn là bình an vô sự.

 Hồn hoàn thứ 5 của Trương Nhạc Huyên sáng lên, trăng rằm hóa vàng, lại tách ra thêm một mặt trăng nữa, từ trên cao rơi xuống.

 Nguyệt Lạc!

 Trăng rụng xuống là lưỡi hái tử thần, nơi nơi nó đi qua, hai con Huyết Hồng Phí Phí vạn năm bị chém ngang eo.

 Lý Vĩnh Nguyệt phóng lên cao, Nguyệt Nhận múa may quay cuồng, kim quang sáng rực, chẳng biết hắn dùng đệ mấy hồn kỹ mà thân hình lóe lên Nguyệt Nhận hóa ra cả trăm ngàn, một con khỉ đỏ khựng người, máu tươi phun phèo phèo, vô số vết thương trên người khiến nó ngã xuống.

 Con thứ 4 chết trong tay Vương Thu Nhi, trận chiến đã đơn giản hơn, kim hoàn nổ đánh bật đám đông khỉ đỏ, lại hóa thành dây trói chặt con khỉ, Vương Thu Nhi xoay người quyền phong hạ xuống đánh nát nửa thân con khỉ tội nghiệp, chết chắc.

 Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông Nhi trở thành khán giả, đứng chung một chỗ, tay nắm tay tình tứ, Hạo Đông lực chảy xuôi.

 - Vương Thu Nhi mạnh thật.

 Hoắc Vũ Hạo thì thào

 Vương Đông Nhi gật đầu, nói:

 - Rất dã man, thì ra là một con .. vũ nữ.

 Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, ấn tượng trong đầu hắn càng sâu là Vương Thu Nhi ăn bánh nướng lúc nãy.

 Hào quang màu cam lóe ra, Tuyết Nữ chui ra, đôi mắt nhìn đám khỉ, rồi nhìn Hoắc Vũ Hạo.

 Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông Nhi nhảy tới chỗ con khỉ bị đánh nát nửa thân, tay trái đặt lên thi thể của nó.

 Vương Đông Nhi cũng không nhàn rỗi, nàng là Hồn Đế, tu vi cao hơn cả Lý Vĩnh Nguyệt, Vương Thu Nhi. Hồn hoàn thứ tư sáng lên, một đám tinh trận lục sắc xuất hiện trên đất.

 Mỗi một ngôi sao cách nhau 50m, màu sắc bất đồng.

 Ngoại trừ cái màu vàng, còn lại đều lóe lên rồi biến mất.

 Lục Mang Tinh Trận khống chế rất tốt, nhưng mỗi lần chỉ có thể sử dụng 1 cái, dù vậy vẫn có thể định vị bố trí trước những tinh trận khác.

 Phí Phí Vương tu vi 5v năm thấy tộc đàn bị tàn sát, gầm lên, lại phóng ra Quần Thể Cuồng Bạo, đè lên Quần Thể Suy Nhược, rồi rống to ba tiếng.

 Đám khỉ con cùng hú lên, huyết vụ dày đặc từ cơ thể chúng phóng ra.

 Toàn Thể Thị Huyết a! Trương Nhạc Huyên biến sắc. Huyết Hồng Phí Phí biến điên lên rất khó đối phó.

 - Vũ Hạo, lĩnh vực của ngươi có tổn thương quân mình?

 Trương Nhạc Huyên quay qua Hoắc Vũ Hạo hỏi.

 Hoắc Vũ Hạo lắc đầu, nói:

 - Không, nhưng mọi người trong lĩnh vực không thể công kích, còn phải chịu được cái lạnh, đại sư tỷ để hai chúng ta liều xông lên, dùng lĩnh vực không mấy nguy hiểm đâu.

 - Không được.

 Trương Nhạc Huyên lập tức bác bỏ, hắn là mục tiêu bảo vệ hàng đầu, đâu có thể để hắn đi vậy được.

 Hàn Nhược Nhược nói:

 - Vậy cứ dựa theo chiến thuật cũ, Nhạc Huyên, chơi tới nào.

 Trương Nhạc Huyên vuốt cằm, tám hồn hoàn cùng phát sáng, ngân vụ bay lên, che đi thân thể của nàng, dưới ngân vụ chiếu rọi, nàng càng nhiều thêm vẻ đẹp mê ly.

 Đây là. . . . . .

 Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc, nàng không thi triển hồn kỹ, nhưng hiện tại ngân vụ kia là gì?

 Tinh Thần Tham Trắc giúp hắn nhận biết hồn lực và khí thế Trương Nhạc Huyên tăng lên chóng mặt, như đang súc lực, trăng tròn trên đầu lớn dần, ngân quang tứ phía.

 Vương Đông Nhi nói:

 - Đại sư tỷ dường như sử dụng một bí thuật thiêu đốt lực lượng bản thân, khá giống Thị Huyết, nhưng không điên cuồng. Nếu hồn lực là nước, thì nàng đang làm nó sôi lên.

 Vương Đông Nhi nói rất chính xác, Hoắc Vũ Hạo tán thành.

 Kim quang trên trán hắn phát sáng, con mắt màu vàng thứ ba xuất hiện, đám Huyết Hồng Phí Phí liền chú ý tới hắn.

 "Con mắt thứ ba, hắn có con mắt thứ ba!"

 Vương Thu Nhi toát mồ hôi không phải kinh ngạc, mà rất khác thường. Nàng nhận thấy khí thế Hoắc Vũ Hạo tăng lên không kém gì Trương Nhạc Huyên.

 - Đại sư tỷ, bắt giặc phải bắt tướng, ta giúp tỷ khống chế Phí Phí Vương. Hàn học tỷ, ngươi chủ khống đi.

 Hoắc Vũ Hạo nắm Vương Đông Nhi, phóng tới bên cạnh Trương Nhạc Huyên.

 Nàng ta gật đầu.

 Đàn khỉ bắt đầu xuất hiện trạng thái Thị Huyết.

 Thân thể chúng nó phình to, bộ lông đen bỗng đỏ lên, mùi máu nồng nặc, hai mắt huyết sắc như rực lửa, khí tức tràn ngập nguy hiểm.

 Phí Phí Vương hú lên, đứng thẳng dậy, đôi tay cơ bắp giơ cao, thân thể bành trướng, răng nanh dài ra.

 - Grào ——

 Phí Phí Vương phát lệnh tổng tấn công, thân hình khổng lồ tăng tốc, mục tiêu là Trương Nhạc Huyên, hẳn nhiên đã biết nàng là thủ lĩnh đội ngũ.

 Phí Phí Vương hóa điên đã biến đổi rõ rệt, thậm chí trên lưng còn có một quang ảnh đỏ như máu.

 Trăng tròn sáng ngời, ngân quang như điện bắn vào người Phí Phí Vương.

 Phí Phí Vương chỉ trừng mắt tung một quyền, hồng quang mãnh liệt đánh nát ngân quang.

 Quyền đó tung ra, Hoắc Vũ Hạo rõ ràng cảm thấy Huyết Hồng Phí Phí có công kích rất giống năng lực kết hợp tinh thần lực và hồn lực của hồn sư.

 Đó là thiên phú không phải kỹ năng, sau khi Phí Phí Vương hóa điên liền tự động có chiến lực đó.

 Hồn hoàn thứ 1,2,3 của Trương Nhạc Huyên cùng lúc phát sáng. Trăng tròn như hồn đạo khí bắn tới tấp vào Phí Phí Vương.

 Phí Phí Vương như là điên cuồng, tuy không xông lên trước như nãy nữa mà bước từng bước vững chắc, mỗi bước đều múa tay đánh tan những công kích ánh trăng. Dù cho nó có bị đánh trúng người cũng chỉ khựng lại một chút. Rõ ràng lực phòng ngự khi Thị Huyết rất mạnh mẽ.

 Lúc này, tất cả Huyết Hồng Phí Phí đều tấn công, mọi năng lực của nó đều được Thị Huyết tăng phúc, con trước ngã xuống, con sau xông lên.

 Áp lực lớn nhất là Hàn Nhược Nhược, kim hoàn lại phát uy, nhưng không đánh bay được nhiều như lần trước. Mỗi kim hoàn bùng nổ chỉ đẩy lui chúng một chút, lớp sau lại nối lớp trước lao lên.

 Biểu hiện đã mắt nhất là Vương Thu Nhi, Huyết Hồng Phí Phí chẳng là cái đinh gì khi Thị Huyết, nàng chiến đấu đơn giản chỉ có bạo lực, long ngâm một tiếng là một con khỉ bị đánh bay ra, chết ngắc.

 Cách đó không xa, Hoắc Vũ Hạo dùng tay trái chụp cái xác con khỉ xấu số bị đánh chết.

 Vương Đông Nhi bố trí Lục Mang Tinh Trận liền khởi động, chụp lấy hai con khỉ, quang minh hỏa đốt chúng nó kêu gào thảm thiết.

 Lục Mang Tinh Trận trải qua 10s, liền đổi vị trí. Huyết Hồng Phí Phí sau khi bị quang minh hỏa tịnh hóa liền trở về trạng thái bình thường.

 Áp lực càng lúc càng lớn, bầy khỉ quá đông, trạng thái Thị Huyết điên cuồng tấn công, Hàn Nhược Nhược cũng tiêu hao rất nhanh.

 Ngay lúc đó Hoắc Vũ Hạo ra tay.

 Vòng sáng trắng từ con mắt thứ ba lan tỏa, mỗi con khỉ bị trúng đòn đều có thêm một lớp trắng trên cơ thể, khí thế giảm đi.

 Bạch quang thu lại, tử kim quang lóe lên, Phí Phí Vương kêu thảm thiết, tay chụp đầu, rống đau đớn.

 Trương Nhạc Huyên chớp thời cơ, hồn hoàn thứ 6 sáng lên, dung hòa vào trăng tròn.

 Trăng tròn thay đổi, màu bạc tối đi, dần dần hóa đen, chỉ còn một cái lỗ màu bạc.

 Vòng sáng bạc từ đó rơi ra, chỉ có Hoắc Vũ Hạo cảm nhận rõ ràng, nó không phải là cái gì vòng sáng bạc, chẳng qua trong vòng sáng là màu đen trong đêm tối nên không thấy rõ, nên nhìn qua mới như vòng sáng.

 Hắc quang chợt lóe, tác dụng lên Phí Phí Vương.

 Thân thể Phí Phí Vương cứng lại, ngay sau đó trăng tròn rơi thẳng xuống, tóm lấy nó bên trong, nổ lớn, Phí Phí Vương ngã cái rầm.

 Tinh Thần Tham Trắc cũng vô phương nhìn ra chuyện gì, sau tiếng nổ đã thấy Phí Phí Vương đo đất.

 Trên ngực nó là một cái lỗ to cả nửa thước, bộ lông biến thành bạc, nhanh chóng tan chảy.

 Hồn kỹ gì đây? Cường đại thế sao? Thực lực đại sư tỷ thật kinh khủng, ngay cả khi nàng còn chưa thi triển võ hồn chân thân.

 Trương Nhạc Huyên vẫn bình tĩnh, hắc nguyệt lại trở thành  ngân nguyệt, ngân quang rực rỡ từ trăng tròn bắn bay đám khỉ.

 Thông thường đàn hồn thú sau khi mất thủ lĩnh sẽ hoảng loạn bỏ chạy, nhưng đám khỉ đều điên loạn hết cả, đầu óc chỉ có giết chóc, thành ra vẫn xông lên.

 - Nhược Nhược qua đây nhanh.

 Trương Nhạc Huyên thản nhiên nói.

 - Được.

 Hàn Nhược Nhược đồng ý, nàng thi triển Hoàng Kim chân thân!

 Những sợi Hoàng Kim Thừng tứ phương tám hướng lan ra, đại địa vàng rực, Hàn Nhược Nhược biến đâu không thấy.

 Đám khỉ điên như bị lọt vào đầm lầy, kim quang từ dưới đất bắn lên, đẩy chúng vào không trung.

 Kim Thăng Thiên! Hồn kỹ thứ 8 của Hàn Nhược Nhược.

 Số lượng còn lại trong 100 con khỉ toàn bộ bị Hàn Nhược Nhược đưa vào không trung.

 Trăng tròn trên đó hóa lớn.

 Thân thể Trương Nhạc Huyên đổi màu trắng bạc, đôi cánh trắng rọi sáng xung qunah, trăng tròn trên cao bành trường hơn 100m, bao phủ đám khỉ trong không trung.

 - Nguyệt Hoa!

 Lý Vĩnh Nguyệt hô lên.

 Chung quanh biến thành sương mù, ngay cả Tinh Thần Tham Trắc cũng hoàn toàn vô dụng.

 Kim Thăng Thiên dung hợp màu vàng với màu trắng bạc, quang mang rực rõ chừng 5s chậm rãi sụp đổ.

 "Bịch bịch bịch ...."

 Nhưng con khỉ liên tiếp té xuống, tất cả đều là xác không hồn

 À không, nói đúng hơn chúng bị hóa thành khỉ trắng bạc, vì bộ lông của chúng đều biến thành màu đó, cơ thể chúng nó cũng đan bị tan chảy.

 Trương Nhạc Huyên đã trở về trạng thái bình thường, sắc mặt bình tĩnh.

 Không một con khỉ nào còn nhúc nhích, chung quanh yên tĩnh kỳ lạ.

 Vương Thu Nhi bất giác tròn mắt, chân mày nhăn nhó nhìn Trương Nhạc Huyên, dường như đang so sánh năng lực hai người chênh lệch ra sao.

 Hai vị Hồn Đấu la đối mặt đàn Huyết Hồng Phí Phí hơn trăm con, có Phí Phí Vương tu vi 5v năm dẫn đầu, tiêu diệt toàn bộ.

 Hoắc Vũ Hạo định dùng Băng Bạo kích nổ bây giờ cũng không cần nữa, khổ chiến đã nhanh chóng chấm dứt.

 - Phí Phí Vương tu vi khoảng 5v năm, có ai cần hấp thu hồn hoàn của nó không? Hồn kỹ Thị Huyết rất cần thiết cho hồn đạo sư cận chiến. Quần Thể Cuồng Bạo cũng vậy, hơn nữa hấp thu nó thì tố chất cơ thể cũng tăng nhiều.

  Trương Nhạc Huyên thản nhiên nói chuyện như chưa có gì xảy ra.

 Hoắc Vũ Hạo nghe thấy liền nói:

 - Đại sư tỷ, ta muốn hấp thu Phí Phí Vương, được không?

 Tố chất cơ thể của hắn khá tốt, hấp thu hồn hoàn 5v năm hẳn là có thể, còn có Vương Đông Nhi có thể hỗ trợ.

 Phí Phí Vương vẫn chưa tắt thở, té xuống đất năm thở thoi thóp, nhưng ngân quang không ngừng ăn mòn cơ thể nó, chắc chắn không còn nhiều thời gian.

 Trương Nhạc Huyên suy nghĩ, nói:

 - Có lẽ được, Phí Phí Vương dùng Quần Thể Cuồng Bạo và Thị Huyết đều nhờ tinh thần lực.

 Hoắc Vũ Hạo không cần nghĩ ngợi:

 - Tốt quá!

 Hồn hoàn thứ 5 có tu vi 5v năm, quả thật đáng hài lòng, hồn kỹ Quần Thể Cuồng Bạo hay Thị Huyết cũng đều tốt.

 Vả lại Đại Tái lần này hắn cũng có mưu đồ, mà phải nhờ rất nhiều vào sức bền cơ thể.

 Hoắc Vũ Hạo tiến tới Phí Phí Vương, đột ngột có người đứng ra ngăn cản.

 - Nó không thích hợp với ngươi,cho ta đi.

 Tiếng nói thình lình khiến cả đội giật mình.

 Hoắc Vũ Hạo tròn mắt nhìn Vương Thu Nhi.

 Vương Thu Nhi chỉ nói như thế liền bước tới chỗ Phí Phí Vương.

 Đoạt hồn hoàn? Hành vi này rất ạc liệt nha, mọi người cùng đội mà?

 Kim quang chợt lóe, Vương Đông Nhi tung cánh bướm cản bước Vương Thu Nhi, nổi giận quát lên:

 - Ngươi có biết xếp hàng không? Ngươi nói không thích hợp là được sao?

 Nhị nữ dung nhan như đúc lại đối chọi gay hắt, tình cảnh khá kỳ lạ.

 Vương Thu Nhi lạnh lùng nói:

 - Tránh ra! Ta nói hồn thú này không thích hợp cho hắn.

 Vương Đông Nhi cũng lạnh băng:

 - Có chút khí lực là tưởng giỏi à, muốn dung hợp hồn hoàn này, thắng ra rồi nói.

 Vương Thu Nhi hừ lạnh một tiếng

 - Đơn giản thôi!

 Kim quang bốc lên, long ngâm tái khởi.

 - Dừng tay!

 Trương Nhạc Huyên phẫn nộ quát.

 Kim quang rút đi vài phần, đôi mắt Vương Thu Nhi vẫn kiệt ngạo như trước, đối mặt cường giả như Trương Nhạc Huyên cũng không định lùi bước.

 Trương Nhạc Huyên cả giận:

 - Các ngươi muốn làm gì đây? Các ngươi là bạn học à? Đang đi liệp sát hồn thú, các ngươi là đồng đội à? Hai đứa các ngươi chẳng những dung mạo như đúc, cái tên cũng na ná, tại sao lại đối chọi nhau nhứ thế, nói ta nghe xem? Ta phân xử ngay cho!

 Đông, Thu hai nàng đều không ai cất tiếng, Đông Nhi nhìn chỗ khác, Thu Nhi nhìn trời.

 - Nói! Lúc nãy nói nhiều lắm mà! Rốt cuộc có chuyện gì chứ, ta phải làm cho rõ. Xưa nay dẫn bao nhiêu đội đi công tác, có bao giờ xảy ra chuyện như các ngươi chứ? Các ngươi muốn gì?

 Trương Nhạc Huyên nổi cơn tam bành. Đội ngũ mà còn xào xáo thế này, đi tiếp chỉ tổ nguy hiểm thêm.

 Vương Đông Nhi nói:

 - Đại sư tỷ, rõ ràng là Vũ Hạo muốn hồn hoàn này trước, tại sao nàng ta ngăn cản? Vậy thì ta ngăn nàng là sai sao?

 Vương Thu Nhi lạnh lùng nói:

 - Ta nói , hồn thú này không thích hợp cho hắn.

 Vương Đông Nhi cả giận:

 - Ngươi nói trời sáng thì trời không tối sao? Vũ Hạo là hồn sư tinh thần, hồn hoàn lại khó tìm, vất vả mới có được một cái thích hợp, ngươi còn muốn đoạt? Có ta ở đây thì đừng hòng!

 Nhạc Huyên cũng nhìn về Thu Nhi:

 - Lúc nãy ta hỏi mọi người ai cần hồn hoàn này sao ngươi không nói? Đến khi Vũ Hạo chọn lại đứng ra, giải thích đi.

 Vương Thu Nhi thản nhiên:

 - Ta nói , hồn thú này không thích hợp cho hắn. Với ta mà nói, miễn cưỡng thích hợp, ta muốn tốt cho hắn thôi.

 Trương Nhạc Huyên trầm giọng nói:

 - Dù ngươi vừa gia nhập Sử Lai Khắc, nhưng tu vi của ngươi cũng hiểu biết võ hồn không ít chứ? Hồn thú tinh thần hiếm thấy có biết không? Lại phải tìm con có tu vi thích hợp Hoắc Vũ Hạo. Nếu ngươi chỉ ra có hồn thú nào trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thích hợp cho hắn, thì ta sẽ cho ngươi hấp thu hồn hoàn kia.

 Vương Thu Nhi nhìn sang Vũ Hạo, trầm giọng nói:

 - Hoắc Vũ Hạo, ngươi tin ta chứ? Nếu ngươi tin ta, thì cho ta hồn hoàn này. Đường đi tiếp theo ta sẽ dẫn đường, ta chắc chắn có thể dẫn ngươi đến chỗ hồn thú thích hợp, nếu không được cứ lấy mạng ta ra đền.

 Lời nói bưu hãn nghiêm trọng, Đông Nhi nghe thấy cũng hơi sửng sốt. Nàng ta nói như thể có nắm chắc.

 Vũ Hạo đến cạnh Đông Nhi, kéo nàng ta ra sau:

 - Ta tin ngươi, mau đi, Phí Phí Vương sắp chịu hết nổi.

 Vương Thu Nhi không nói gì thêm, nhanh chóng đi tới Phí Phí Vương. Đông Nhi muốn nói gì đó lại bị Vũ Hạo chặn lại, có vẻ không thích.

 Trương Nhạc Huyên xoay người nhìn Vũ Hạo, hắn gật đầu. Mọi người cũng đến gần Vương Thu Nhi bảo vệ nàng ta hấp thu hồn hoàn.

 Vương Thu Nhi vỗ chết Phí Phí Vương, khoanh chân ngồi xuống hấp thu hồn hoàn đen như mực.

 Trương Nhạc Huyên thấp giọng hỏi:

 - Vương Thu Nhi, có chắc không? Hồn hoàn 5v năm cao hơn tu vi của ngươi.

 Vương Thu Nhi lắc đầu, kim quang lóe lên, một hình vẽ kim long xuất hiện, đôi cánh vươn ra, long trảo giơ ngang, khinh thường nhìn Phí Phí Vương, há mồm hút lấy hồn hoàn.

 Kim long lại dung nhập trở về cơ thể Thu Nhi.

 Vương Thu Nhi ngồi đó ngay ngắn, không hề sứt mẻ, kim quang phát tán như đám sương, hồn lực dao động kịch liệt, nhưng khá an toàn.

 Trương Nhạc Huyên cũng kinh ngạc, ánh mắt nhìn nàng ta cũng khác xưa.

 Hồn hoàn 5v năm dễ hấp thu vậy sao? Chính Nhạc Huyên năm xưa đột phá Hồn Đế cũng chưa làm được. Thậm chí hồn hoàn thứ 8 10v năm của nàng cũng nhờ có cơ duyên được cường giả giúp đỡ mới miễn cường thành công. Sau lần đó phải nửa năm nghỉ ngơi mới giúp nàng khôi phục.

 Vương Thu Nhi hấp thu hồn hoàn 5v năm lại nhẹ nhàng như không. Có lẽ do cơ thể của nàng ta quá kiên cường dẻo dai, võ hồn hoàn toàn áp chế Phí Phí Vương.

 - Mọi người cẩn thận một chút, máu tươi bên này quá nồng sẽ dẫn những hồn thú khác tới.

 Trương Nhạc Huyên nhắc nhở, Hoắc Vũ Hạo lại dùng Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng.

 Vũ Hạo cũng nhân lúc đó một mình đi xách từng cái xác Huyết Hồng Phí Phí rải thành một vòng tròn chu vi 500m xung quanh chỗ mọi người.

 Làm xong hết thảy cũng nửa canh giờ, Thu Nhi vẫn tình trạng như cũ, khí tức càng lúc càng mạnh hơn, đã tới lúc mấu chốt.

 Hoắc Vũ Hạo tỏ ra mệt mỏi, khoanh chân ngồi xuống minh tưởng, Đông Nhi cũng ngối đối diện hắn tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment