Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 108

Tham gia giải đấu cuối cùng ở Vũ Hồn Thành có đầy đủ các học viện mạnh mẽ nhất Thiên Đấu đế quốc là: Sử Lai Khắc, Thần Phong, Lôi Đình, Sí hỏa, Thiên Thủy, Tượng Giáp, và Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.

Đại diện cho hoàng thất tới quan chiến thái tử Tuyết Thanh Hà. Hoàng đế Tuyết Dạ sớm đã phái tới thành Khoa Nhĩ 500 kỵ binh hoàng gia do đội trưởng La Sâm Khắc chỉ huy có nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho các đội tuyển học viện lần này.

Ngày xuất phát đi Vũ Hồn Thành, trừ đại sư Sử Lai Khắc mọi người cùng theo đội kỵ binh hộ tống rời khỏi thành Khoa Nhĩ. May mắn cho Nana, lần này lấy khí thế hùng hồn tham gia giải đấu nên hoàng gia đã chuẩn bị rất nhiều xe ngựa riêng trang hoàng lộng lẫy cho các học viện. Nana ngồi cùng Đường Tam, Tiểu Vũ, Vinh Vinh, Áo Tư Ca và không thể thiếu Tần Minh. Lúc thấy xe của học viện Thần Phong, Nana cùng Tiểu Vũ cố ý cầm một đồng kim hồn tệ vẫy vẫy trước mặt cho Phong Tiếu Thiên nhìn thấy, Phong Tiếu Thiên vừa xấu hổ vừa bực mình vụt tay một cái làm hai người tóc bay tán loạn, đã thế hai nữ còn ôm bụng cười khiến Phong Tiếu Thiên tức điên đóng cửa xe cái rầm.

Đường Tam, Tần Minh chỉ biết lắc đầu sau đó giúp hai nữ chải lại tóc rối. Nana nghiêng người ra cửa xe nhìn thấy nơi xa một đường núi dựng đứng không tránh khỏi kích động hai mắt lấp lánh, sắp có chuyện vui rồi đây.

Tần Minh kéo Nana vào cốc cho cô một cái: "Ngó nghiêng cái gì? Cẩn thận xe ngựa xóc nẩy, ngươi không mệt chứ?"

"Không đâu, rất phấn khích haha!" Nana đang vui không thể che dấu.

Năm người trên xe khó hiểu nhìn cô: Đi xe ngựa thôi có gì mà Nana vui quá như vậy?

Nana cứ cười tủm tỉm trong đầu nghĩ ra vô số câu chửi thật hoành tráng để lát nữa sử dụng. Tần Minh lo lắng đưa tay áp lên trán Nana: "Ngươi không phải là bị sốt đi!"

Nana ngơ ngác, hắn đây là ý nói cô bị ấm đầu, cái thằng này: "Ngươi mới ấm đầu ấy, tránh xa ta ra!" Lát cho ngươi ở bên ngoài ăn mấy cục đá, hừ!

Mọi người khó hiểu nhìn nhau bụm miệng cười, Tần Minh cũng ngơ ngác không kém Nana, hắn quan tâm mà sao lại bị chửi rồi?

Không khí trên xe ngựa này thật phong phú, Đường Tam, Tiểu Vũ vui vẻ nói chuyện, Áo Tư Ca đang bóc hoa quả cho Vinh Vinh, Tần Minh từ sau khi bị chửi cứ xị mặt liếc Nana, Nana chẳng thèm quan tâm hắn một mực chú ý mấy chấm đen bất động trên vách đá. Đoàn xe đã đi vào giữa đường núi, hai bên đá dựng đứng như tường thành, Nana nhìn thật giống một cảnh tượng trong sách kinh thánh miêu tả, chỉ khác bên kia là đi giữa lòng biển nước rẽ hai bên, còn đây là lòng núi đá dựng hai bên. Nana gật gù cảm thán: "Địa thế này rất hợp để mai phục."

Rầm rầm rầm! Vô số tiếng động từ trên vách đá truyền xuống, Áo Tư Ca ngó ra lập tức thất kinh quay người lại nói Nana: "Nana, ngươi đúng là miệng quạ!"

Hahaha! Nana hân hạnh đón một tràng cười của bốn người khác. Nana lông mày giật giật: Không phải, là ta tiên tri thôi.

Tần Minh nắm tay Nana thật chặt, nếu không phải Nana không cho hắn đã ôm luôn cô vào lòng bảo vệ, các nam nhân đều riêng phần bảo vệ nữ nhân của mình. Bên ngoài đá vẫn ầm ầm đổ xuống nhưng đã được 500 kỵ binh lập trận trấn giữ không cho xâm phạm vào các xe ngựa, có điều hồn lực của họ chỉ sợ không trụ được lâu. Nhìn những kỵ binh ra sức hộ tống Nana thật thương cảm bọn họ, các binh lính luôn là những người vô tội phải đưa mạng đi bảo vệ người khác, chết lúc nào không biết. Dù có là siêu cấp đấu la Nana không thể ngay lúc trị liệu cho 500 người, cô chỉ lấy trong khả năng trị liệu một lúc cho 50 người trước khu học viện Sử Lai Khắc, họ là vì Sử Lai Khắc bị nhắm vào mới thương trọng hơn, Nana cũng âm thầm cho tiểu điệp tách ra bay đến các kỵ binh vòng ngoài bổ sung hồn lực cho họ. Các kỵ binh cảm nhận được hồn lực bổ sung chỉ biết có hồn sư trị liệu nhưng không có thời gian để quan tâm chuyện đó, họ đang cố gắng chống chọi. 

Tần Minh thấy hành động của Nana tức giận quát: "Ngươi điên rồi sao, cùng lúc 50 người là muốn liều mạng. Thu vũ hồn lại cho ta."

"Ta không sao, khả năng của ta đã mạnh hơn, trước kia do tinh thần lực không đủ thôi, giờ không sao." Nana thật sự không ngốc, cô còn muốn giữ lại để lát nữa phòng ngự đây.

Tần Minh đâu có nghe lọt, tức giận xông ra: "Những người này có trị liệu thêm cũng không chống đỡ được, bọn người kia còn chưa xuất hiện. Ta đi giúp bọn họ, ngươi ngoan ngoãn ngồi im đó cho ta."

Nana hoảng hốt, là hồn thánh đó còn cả phong hào đấu la, Tần Minh mới hồn đế, Nana đứng người lên bắt lại cánh tay Tần Minh: "Không được, ngươi có biết đối thủ là ai không hả? Ngươi ở lại chúng ta cùng nhau phòng thủ."

Tần Minh hất Nana vào trong xe hét lớn: "Các ngươi giữ Nana lại không cho làm loạn. Ở yên đấy chưa biết tình hình không được tự ý ra ngoài!"

Trận thế phòng ngự của kỵ binh đã không thể chống đỡ, khoảng cách giữa các học viện đã bị đá rơi ngăn cản, các học viện giờ đây cô lập riêng biệt. Trên núi nhảy xuống rất nhiều hắc y nhân là hồn sư tam hoàn tứ hoàn, Tần Minh đang hung hăng đánh nhau với đám người đó. 

Bị Tiểu Vũ và Vinh Vinh giữ tay, Nana cắn môi bực bội: Tần Minh khốn kiếp, vốn nghĩ phòng thủ chửi nhau là được, ngu ngốc xông ra làm gì. Còn cả mấy người nhóm gia gia bên kia. Hừ! Tức chết ta.

"Hai người thả ta ra, chúng ta cũng phải chiến đấu, không thể để mặc nữa rồi." Nana vùng vẫy la lên.

Bên ngoài nhiều kỵ binh đã thương trọng nhưng hắc y nhân còn rất nhiều, mọi người thấy tình hình không ổn liền xông ra sát nhập chiến đấu. Một lúc sau đột nhiên xuất hiện hai người hắc y nhân khí tức khác hẳn đám hắc y nhân đổ bộ lúc trước, hai tên hắc y này nhắm đến là Đường Tam và Nana. 

Thấy bọn hắn Nana nghiến răng: Là hai tên hồn thánh đó, được lắm, xông đến đây ta xiên mắt ngươi luôn.

Linh Lan Hoa đã hiện lên phía sau lưng, đợi tên kia vào tầm là hắn chết chắc, chỉ là Nana không biết Tần Minh đối cô chưa bao giờ an tâm. Tên hồn thánh bay tới trước Nana vung trảo, Nana thủ thế chuẩn bị xuất ra Linh Lan Thương Trảo xiên người hắn thì Tần Minh vụt đến trước mặt Nana ôm lấy cô, ngay tức thì hắn trúng phải một trảo của tên hồn thánh trọng thương lợi hại. Phất Lan Đức hốt hoảng chạy tới, hắn và Triệu Vô Cực cuốn lấy tên hồn thánh không cho hắn tiếp cận học sinh, Liễu Nhị Long đánh nhau với một tên hồn thánh khác, bọn chúng rất mạnh. Thất Quái và nhóm Thái Long bị vướng với bọn hồn tông, lần này Vũ Hồn Điện thật chơi lớn rồi.

Nana bực mình nhìn Tần Minh: "Ngu ngốc, đưa thân chịu trận tưởng hay lắm!"

Hung dữ đến nhăn mặt nhưng Nana cũng lập tức xuất Điệp Thần Trượng, Tần Minh cười, hắn lần đầu bảo vệ qua Nana còn được cô đích thân chữa trị. Không uổng.

Có sát khí! Nana ôm Tần Minh nhảy ra một bên tránh đi công kích, thầm kêu không xong: Bảy hồn hoàn, tên hồn thánh thứ ba? Đây là do Vũ Hồn Điện tính thêm ta nên tăng lượng sát thủ đây. Bên kia gia gia tên kia rất mạnh, hắn vũ hồn Phi Ưng hiếm gặp càng bị thương chiến càng mạnh mẽ, Nhị Long lão sư cũng bị cuốn lấy, đối thủ của cô ấy là một gã hồn thánh hệ phòng ngự cùng cường công rất khó xơi, Thất Quái chật vật đám hồn tông đông đảo kia, Tần Minh cứ ở sát làm sao mà giết tên hồn thánh này được, thật là.

"Nana, tên này cố ý nhắm vào ngươi, không được rời xa ta, biết không?" 

"Tần Minh, để ta cùng chiến đấu đi, ta không yếu như ngươi nghĩ."

Tần Minh lắc đầu: "Ta sẽ bảo vệ ngươi."

Thật là, khốn kiếp! Nana vô cùng bực, tên đó sắp đến, không nhanh sẽ không kịp, ta sao bảo vệ được hết các ngươi, vậy thì... liều thôi.

Tinh! Tinh! Lệnh hắc y nhân khiếp sợ, Sử Lai Khắc mọi người kinh ngạc cùng ngơ ngác nhìn đến trên thân mình. Ánh sáng màu hồng chiếu trên thân mang theo biết bao nhiêu sức mạnh, vốn bọn họ đã được tăng phúc từ Vinh Vinh và Áo Tư Ca nhưng phụ trợ tầm này là do đâu?

Nhìn đến trung tâm nơi ánh sáng phát ra, một thân ảnh nhỏ nhắn váy trắng tung bay, đôi mắt màu hồng bảo thạch, quanh thân là vô số đồ án ánh sáng hình hoa Linh Lan năm cánh hồng, chỗ có ánh sáng, hồn sư đồng đội toàn bộ lập tức cảm giác đến cường đại. Linh Lan Hoa đệ nhất hồn kĩ - Phấn Hồng Mỵ, cuồng hóa 50% toàn thuộc tính, trị liệu bản thân tăng 50%, quần thể kĩ năng phạm vi tối đa đường kính 1km.

Phất Lan Đức không chú ý đến vũ hồn thứ hai của Nana đã có hồn kĩ, hắn phấn khích mà hét lên: "Giỏi lắm, cháu gái của ta!"

Mọi người chiến ý tăng lên, cười vang mà hung hăng đấu chiến kẻ địch, Tần Minh dưới phụ trợ của Nana dễ dàng khống chế tên hồn thánh, cục diện dọn dẹp hắc y nhân không còn là vấn đề. Nana không đứng chơi, cô nhảy đến chỗ Vinh Vinh và Áo Tư Ca bảo vệ khỏi một đám hắc y nhân râu ria cùng chuẩn bị cho mọi người tập trung, mấy tên đó... sắp tới.

Sau một lát toàn bộ hắc y nhân đã phơi thây, Nana dùng vô số Linh Lan Hoa kéo tất cả trở về khẩn trương mở ra vòng phòng hộ nhốt họ trong đó, xong xuôi cô thở phào nhẹ nhõm ngồi sụp xuống. Vậy là yên tâm, từ lúc Tần Minh và nhóm Phất Lan Đức xông ra xe ngựa đầu tim Nana đã sắp rơi rồi, may mắn còn kịp.

Sử Lai Khắc mọi người mới chiến đấu xong liền bị lôi về giam lỏng khó hiểu nhìn nhau, Phất Lan Đức giờ nhớ ra đánh cho Nana một cái: "Ngươi dám hấp thu hồn hoàn hả? Nói, khi nào, ngươi có nghe lời gia gia không?"

"Thầy, thầy không thấy Nana đang mệt sao? Lớn tiếng cái gì?" Tần Minh thấy Nana ngồi tưởng cô bị hao kiệt hồn lực lại bắt Áo Tư Ca làm đậu hủ ép cô ăn, sau đó hướng Phất Lan Đức cãi nhau với hắn.

Phất Lan Đức trừng mắt: "Ngươi, nghịch đồ, ngươi trừng mắt với ai thế hả?"

"Nana đang yếu, thầy đã đánh còn mắng. Nếu vừa rồi không có cô ấy thì thầy có thắng được tên kia không hả?"

"Ngươi nói cái gì? Nó tự ý hấp thu hồn hoàn khi nào không biết, ngươi còn bênh nó!"

"Ta bênh Nana có gì sai? Thầy là gia gia mà sao suốt ngày cứ đánh cô ấy thế hả?"

Phất Lan Đức tức nổ phổi: "Cháu với chả trò, hai người các ngươi, ngươi..."

"Có thôi đi không?" Nana hét một tiếng kinh khủng lệnh tất cả nhảy dựng, các kỵ binh nhanh ý đã nép lui phía sau một bên. Nana thản nhiên nói: "Hồn kĩ lợi hại sao, gia gia để ý làm gì! Còn có, Lam Mỵ nói với cháu nó cảm nhận được hai luồng sát khí cường đại đang hướng tới đây, bảo cháu lập tức mở phòng hộ." Chuyện gì cứ đổ cho Lam Mỵ là tốt nhất, ai dám chất vấn nó chứ!

Sử Lai Khắc chấn kinh: Sát khí gì đến thần thú cũng phải ra mặt cảnh báo.

Nhìn biểu cảm "thật không thế" của mọi người, Nana đứng dậy phủi tay phụng phịu: Hai tên kia làm gì giờ còn chưa tới, hại ta lo lắng, chuẩn bị xong rồi, tới đi, mau tới đi.
Bình Luận (0)
Comment