Ngày thứ hai giải đấu Bài Danh.
Tần Minh nhìn trước mặt mười hai học sinh Sử Lai Khắc, nhìn Nana một bộ mong chờ hắn thật không biết phải làm thế nào, học viện hắn bắt thăm trúng lần này là một học viện tầm trung ở Tinh La. Tuy năng lực khống chế nguyên tố thủy không mấy đặc biệt nhưng toàn bộ đội viên đều là... mỹ nam.
Tần Minh đau đầu đi đi lại lại, Đường Tam không nhịn được lên tiếng hỏi: "Tần Minh học trưởng, đối thủ lần này rất mạnh sao?"
Tần Minh cứng đờ người: "Không, không phải..."
"Ta đi, ta đi đầu tiên, ai cũng không được giành nếu không ta đánh người đó. Tần Minh, cho ta, cho ta a!" Không phải đối thủ mạnh Nana đứng vụt lên liên tục dơ tay, theo tiểu thuyết thì hôm nay không miêu tả trận đấu nào cho thấy đội này không quan trọng, cô nhất định phải giành được.
Mọi người đồng loạt lắc đầu, trước đây không phải Nana nói không thể đấu sao? Dạo này có vẻ rất hăng hái.
Tần Minh biết chắc Nana sẽ là cái dạng này, hắn làm bộ nghiêm mặt nói: "Không được, học viện này tên Thủy Năng khống chế nguyên tố thủy rất thành thục, ta nghĩ nên để tiểu Tam đánh đi."
Đới Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh nghe tên học viện này họ là biết đến, nhìn biểu cảm của Tần Minh rồi nhìn sang Nana, hai người âm thầm bịt miệng cười, thì ra Tần Minh học trưởng là vì nguyên nhân đó nha!
Nana còn lâu mới để cơ hội này vụt mất: "Không chịu, Tam ca để sau đi, thủy hỏa gì ta cũng cân tất. Ai dám giành đối thủ của cháu gái viện trưởng hả?"
Nana hùng hổ dậm chân lên bàn chống eo, mười một người khuôn mặt đờ đẫn, trên trán dần xuất hiện hắc tuyến, Nana còn dám đưa viện trưởng ra dọa, không sợ viện trưởng thấy cô ấy như vậy liền bắt đi về khỏi thi đấu.
Tần Minh thầm kêu thảm rồi nhưng hắn không thể từ chối, mười một người kia bất đắc dĩ nhường cho Nana. Hắn đành cắn răng xếp thứ tự thi đấu là Nana, Tiểu Vũ, Hoàng Viễn, Kinh Linh, Trúc Thanh, Thái Long, Đường Tam. Mặc dù không ai biết rõ thực lực của Nana nhưng để Nana ra sân họ tin tưởng những người sau chẳng có cơ hội đâu, xếp thứ tự cho đủ đội viên thôi.
Trận đấu này chờ đợi cũng tới, Nana đứng một bên nhìn bảy người xếp hàng phía bên kia sàn đấu, hai mắt đã ngàn sao lấp lánh kích động hô: "Vinh Vinh a Vinh Vinh, mỹ nam a. Ta thật may mắn haha!"
Vinh Vinh cười cười, chắc hẳn cũng đồng ý, Trúc Thanh vẫn lạnh băng không biết nghĩ gì, Tiểu Vũ dù có Đường Tam rồi nhưng như Vinh Vinh nói: Là nữ sinh không thể không yêu mến nam sinh tuấn tú.
Tiểu Vũ mắt không rời bảy người với tay đụng vai Nana: "Ngươi nhớ để cho ta vài tên đấy! Biết không!"
Nana xấu xa dang hai tay ra nói: "Không được, bảy người ta bao tất, ai cũng không thể bỏ."
Tần Minh, Đường Tam tức điên bước lên chặn trước hai người đồng thanh rống: "Bọn ta cũng đẹp mà, mấy thằng mặt trắng đó có gì đẹp hả?"
Nana, Tiểu Vũ đang ngắm mỹ nam thì bị cản, nhìn nhau, hai người tung hai cước, Tần Minh cùng Đường Tam lập tức bay thành hai vòng cung đối lập: Chính sự trước mặt, không nói nhiều.
Khán đài khỏi cần nói từ khi học viện Thủy Năng xuất hiện họ chưa từng dứt tiếng hoan hô, độ hâm mộ dành cho học viện này dường như so học viện Thiên Thủy trước đó còn lớn hơn chừng ba lần. Nana đang nghi ngờ có phải hồn sư hệ nước đều là trai xinh gái đẹp hay không, biết vậy trước kia cô cũng nên chọn một vũ hồn hệ nước mới đúng, thật là quá hối hận.
Trọng tài lần này may mắn là nam nhân, hắn bình tĩnh tiến lên dõng dạc nói: "Tin tưởng mọi người đều biết đến học viện Thủy Năng, không chỉ có vũ hồn hệ thủy mạnh mẽ, các học viên bên trong học viện đều sở hữu vẻ ngoài nổi bật, khí chất ôn nhu như nước, là nam thần trong lòng các nữ tử. Sau đây lên đấu đầu tiên chính là Lam Y Thần, một trong những người nổi tiếng nhất học viện Thủy Năng."
Đi lên sàn đấu là một nam tử dáng người cao gầy, bờ vai rộng rãi vững chắc, hắn khoác trên người bộ áo màu lam nhẹ nhàng như làn nước, mái tóc dài màu lam xõa nhẹ sau lưng, khuôn mặt đường nét tuyệt mỹ nhưng không hề cảm giác nữ tính mà là vô cùng nam tính hương vị. Trên người hắn chẳng có tý cảm giác nào lạnh lùng mà là như trọng tài nói, ôn nhu như nước. Khán đài bởi hắn mà xôn xao, dường như đã có nữ tử ngất đi vì kích động.
Nhìn hắn Nana không thể rời mắt, tuy không phải ham mê nam sắc nhưng bởi vì hắn thật sự quá đẹp, so ở hiện đại khuôn mặt chắc là sánh ngang với Suga oppa của Nana. Tại sao tác giả lại không miêu tả trận này vậy? Chẳng lẽ sợ bọn hắn lấn át nam chính. Vậy thì để Nana tới thưởng thức đi.
Trọng tài hô: "Đối thủ đầu tiên của Lam Y Thần đến từ học viện Sử Lai Khắc thuộc Thiên Đấu đế quốc, Sở Phượng Na. Để khán giả không hiểu lầm chúng tôi xin được tiết lộ Sở Phượng Na là một hồn sư đặc biệt, cô ấy vũ hồn khả năng che dấu thực lực, mọi người không thể biết rõ thực lực của cô ấy. Nhưng đã đến được đây thì không nên xem thường, mời tuyển thủ lên sàn đấu."
Nana kinh ngạc, giới thiệu như vậy không lẽ là Tần Minh cố ý sắp xếp để cô không bị chú ý, hắn thật chu đáo a, cô đá hắn bay đi đâu rồi không biết, lát nữa quay lại nhất định phải xin lỗi. Giờ thì, đi gặp mỹ nam thôi.
Nana phấn khích chạy vù lên sàn đấu, đứng gần càng là kích động hơn, Nana cúi người chào: "Xin chào, ta là Sở Phượng Na, ngươi thích màu lam sao, ta cũng thích màu lam hihi."
Người của Sử Lai Khắc ngán ngẩm lắc đầu: Nana, làm ơn nhặt liêm sỉ lên đi.
Lam Y Thần không cúi người, hắn nhẹ nhàng gật đầu, giọng nói rất dịu dàng: "Ta là Lam Y Thần, nhìn y phục là biết ngươi thích màu lam, không ngờ ngươi nhỏ như vậy, ta đúng là không cảm nhận được thực lực của ngươi."
"Ha, không sao, ta nói cho ngươi, ta hiện giờ cấp 39. Xin nương tay." Nana cười rất là tươi nhìn Lam Y Thần.
Lam Y Thần giật mình kinh ngạc, nhỏ như vậy cũng sắp là hồn tông, hắn không thể dựa vào vẻ ngoài của cô gái này mà khinh địch. Lam Y Thần gật đầu để trọng tài tuyên bố bắt đầu.
Nana thấy thái độ của hắn càng là yêu thích, vừa đẹp vừa có thực lực lại không kiêu căng không ngu ngốc như Đường Thủy Đoàn, xem ra cô cũng phải nương tay tránh để hắn xấu hổ.
Trận đấu bắt đầu, Lam Y Thần phóng xuất vũ hồn Thủy Linh Lung, hồn tôn khí vũ hồn dạng chuông, một chiếc chuông như làm bằng pha lê màu lam to lớn ở phía sau hắn. Vừa nhìn có thể đoán ra hắn là hồn sư hệ khống chế, tấn công tinh thần sở trường. Hắn trước không có động mà là đợi Nana chuẩn bị sẵn sàng.
Nana nhìn hắn rất ngưỡng mộ, khí vũ hồn cũng đẹp như vậy, biết trước kia chọn hệ nước có phải hơn không. Ủ rũ phóng xuất Điệp Thần Trượng, Nana nhìn Lam Y Thần: "Mời bắt đầu, ta đã chuẩn bị xong."
Lam Y Thần quả là chính nhân quân tử, động thủ không nhẹ không khinh địch nhưng cũng không quá hung hăng. Hắn trước dùng ra hồn kĩ thứ nhất Thủy Triều, từ dưới chiếc chuông xung động ra một làn sóng dần dần lan toàn sàn đấu, biến mặt sàn vốn bằng phẳng trở nên như mặt nước uốn lượn.
Nana ngạc nhiên, hồn kĩ thứ nhất của hắn không ngờ là kĩ năng phạm vi khống chế mạnh như vậy. Nhanh chân bật nhảy tránh đi những lượn sóng, đáp xuống cũng không có chỗ đứng, Nana cứ bật lên bật xuống như tôm. Khán giả xem chiến mặc dù lo ngắm Lam Y Thần nhưng cũng không thể không bị Nana làm cho buồn cười.
"Haha, cô gái đó có đúng là hồn sư không vậy?"
"Đúng nha, ta nghe trọng tài nói vũ hồn cô ấy che dấu thực lực."
"Nhìn thật đáng yêu, để ta xem người học viện cô ấy có đều như vậy không?"
Ngồi bên đài quan chiến Sử Lai Khắc mọi người bây giờ là hết khả năng che mặt, Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Trúc Thanh, Giáng Châu lau mồ hôi trên trán lẩm bẩm: "Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, ta không quen Nana."
Tần Minh vỗ trán cái bốp, sau này nhất định có bị Nana đánh chết cũng không để cô ấy đấu với mấy thằng mặt trắng.
Nana không biết bộ dạng mình như thế nào trong mắt mọi người, ngược lại cô chơi bật nhảy cảm thấy rất vui vẻ cười khanh khách. Lam Y Thần hết nói nổi, hắn còn phải tham gia cuộc chiến, nhẹ nhàng sáng lên hồn hoàn, hắn chuẩn bị thi triển hồn kĩ thứ hai.