Dẫu Ngươi Là Phế Vật

Chương 22

Tất cả trở nên rối loạn chỉ vì một câu nói đó, Lý Uyển Vân đã hiểu vì sao đứa nhỏ ấy lại làm vậy, lại một lần nữa không nghĩ cho bản thân lại nghĩ cho mình mà hy sinh đi tất cả, Lý Uyển Vân mặc kệ sự cho phép của người kia hay không đặt lên cổ một dấu răng đến chảy máu

Doanh Doanh khó hiểu lại bị căn mà là ai oán:

- Vân tỷ ... ĐAU ĐẤY

- Hihi

Cổ Hà đứng ra sắp xếp mọi chuyện mời cả đoàn lên thuyền, chiếc thuyền đủ lớn để chứa hết, lênh đênh trên sóng nước Doanh Doanh vẫn còn hoang man y chang hai người kia, hạ nhân thuộc hạ không rõ chuyện gì nhưng được diện kiến mỹ nhân tụ họp quả là tuyệt mỹ, Lý Uyển Vân đã trở nên xinh đẹp hơn nữa Tô Trúc hay Vương Diễm Kiều đều thuộc bậc mỹ nhân anh tài, lần này hòn đảo phía trước nhất định sẽ rất nhộn nhịp

Duy nhất có một trường hợp cá biệt, Khôi Yên vẫn chưa nhận diện được đại tỷ trong nhà vẫn rất tinh ranh lấy lòng mỹ nhân nhưng có lẽ tiểu nha đầu này chọn sai thời điểm rồi, không được liền quay sang ăn vạ đòi bắt được gây ồn ào khó chịu đến Doanh Doanh, bị nắm lấy cổ áo sau mà xách lên giữa không trung

- Nếu còn làm ồn ta ném ngươi xuống nước cho cá ăn thịt, mấy con cá nuôi ở đây không phải bé nhỏ gì đâu

- Ngươi là người xấu ... mau bỏ ta ra ... nhị ca, Cổ Hà thúc thúc, Vân tỷ MAU CỨU MẠNG, CÓ NGƯỜI SẮP GIẾT MUỘI

Cổ Hà quay lưng trong lòng cầu mong giúp tiểu tổ tông nhỏ may mắn không bị quá nặng, Lý Uyển Vân không nói gì chỉ nhìn nhìn và cười cười, thấy mọi việc không hay Khôi Yên bùng lên hỏa hệ đậm như máu khiến cho Doanh Doanh nhíu mày, tất cả những vị khách lần này đều kinh ngạc

- Ngươi ... được chiều sinh hư mất rồi, hôm nay lấy thân phận đại tỷ giáo huấn ngươi

Đặt Khôi Yên lên đùi mọi người bắt đầu nghe tiếng đánh, tiếng răng đe, tiếng khóc, cứ vậy mà cập bến Khôi Yên cũng chịu im lặng, Lý Uyển Vân ôm lấy hôn phu từ phía sau giọng nũng nịu chỉ hai người nghe được

- Muội định đánh muội ấy đến bao giờ nữa, tay muội phỏng lên rồi đấy

- Yên nhi

Không có tiếng trả lời chỉ có tiếng thúc thít vì đau

- Yên nhi

Ánh mắt không đùa nghiêm túc nhìn đến khiến Khôi Yên không đáp e rằng mông sẽ nát nữa

- Dạ

- Ta sẽ giáo huấn muội trong thời gian tới, chỉ cần muội dám làm trái ý của ta, hình phạt còn nặng hơn hơn bây giờ, nhớ kỹ đấy

- Dạ

Khôi Yên được Cổ Hà đón lấy bởi lẽ bàn tay của đại tỷ đang được Mộc hệ của đại tẩu chữa trị, Khôi Yên nhìn đến đại tỷ xung quanh cả ba mỹ nhân đang quấn lấy người coi sóc vết thương, Cổ Hà sao lại không nhận ra tình cảm của ba người dành cho tiểu chủ trẻ này, quả thực có chút ghen tỵ, lên tiếng:

- Trưởng tộc

Doanh Doanh nhìn đến Cổ Hà, ánh mắt nghiêm nghị của kẻ đứng đầu, Cổ Hà thấy không hay nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác:

- Vậy Doanh Doanh có nghĩ nên có một bữa tiệc nhỏ không? Dù sao hôn ước đã có đến bây giờ Vân nhi vẫn đợi, hai đứa có lòng thì ta đây cũng muốn đứng ra chứng hôn, có dịp khách nhiều như vậy nếu không làm có lẽ có chút thất lễ

Doanh Doanh suy nghĩ một chút, cũng không nên dây dưa như vậy, lần này đến không nghĩ là gặp Lý Uyển Vân lại còn được giải thích rõ ràng, chuyện này thật sự cần suy nghĩ thấu đáo, hôn ước kia chẳng qua chỉ để né Tô Khang mà thôi, nhìn sang nữ nhân bên cạnh đang tập trung chữa trị, tình cảm xưa nay chưa từng thay đổi

- Cổ Hà tiên sinh ... thân thể của tiểu nữ thế này, e rằng không còn xứng với tỷ ấy nữa

- Xứng hay không, chuyện này hãy để Vân nhi nói, với lại còn có hai vị khách mời cần nói rõ chuyện này cho họ, ta không quản được cũng không giúp gì được, duyên tự ắt sẽ tới

- Đã hiểu

Cả bầu không khí trầm xuống, Tô Trúc, Vương Diễm Kiều, Lý Uyển Vân cả ba đều nghe rõ từng từ từng chữ, Doanh Doanh đang định lên tiếng thì không rõ từ đâu một loạt Hỏa cầu từ hướng mọi lao đến

Tô Trúc thi triển ngay Thủy hệ lợi dụng nước sẵn có tạo nên một lá chắn đồng thời đưa cả con thuyền lặn xuống nước trách tập kích, tưởng chừng đó đã an toàn bên dưới nhìn lên những hỏa cầu cứ xì xèo trên mặt nước, thế nhưng suy nghĩ đó có vẻ như đã sai, bên dưới Lôi hệ tập kích đánh nát mạng thuyền, Vương Diễm Kiều lập tức thi triển Phong hệ đưa cả con tàu lao đi nhanh nhất có thể lên bờ trách nước vô tràn cả con thuyền, cả bãi cát lún vào cả một con đường dài, có vài nhà bị đè nát

Cổ Hà tái mặt không nghĩ lại bị tập kích như vậy, hơn hết người trong đảo đều là có ơn cứu mạng sẽ không làm phản, theo suy nghĩ của y chính là người ngoài, mà người ngoài chỉ có thương đoàn Tô gia cùng với người của Thất công chúa

- Doanh , chúng ta cần tản ra ẩn nấp đích nơi nào chúng ta vẫn chưa rõ!

Doanh Doanh được bảo vệ đôi chút thảnh thơi dùng ánh mắt nhiều năm làm công việc nguy hiểm giúp nhận ra điểm mấu chốt của việc lần này, rời khỏi vòng tay của Lý Uyển Vân đi thẳng đến chỗ Khôi Yên, Cổ Hà, Khôi Nhất nhìn cả ba mà thở dài giả giọng Cổ Hà

- Không nghĩ bọn ngươi đã sớm có mặt như vậy, ra mặt đi sân khấu ta đã dựng rồi

Từ trong đội ngũ thương đoàn cùng công chúa bước ra chính là cung nữ Lôi hệ theo chân bảo vệ, cũng là người nắm quyền cả nhóm người này:

- Không nghĩ chủ nhân của đảo này lại là Cổ Hà tiên sinh, quả đúng khó qua mặt, tiểu nữ ẩn mình hơn chục năm lần này theo lệnh của thái tử điện hạ muốn mời chủ nhân của đảo đến thương lượng đôi chuyện

- Đúng là thái tử điện hạ biết nuôi dưỡng nhân tài, từ lúc gặp nhau một Lôi hệ xuất sắc như ngươi lại chịu làm cung nữ của thất công chúa sao, quả là kỳ lạ chỉ là không ngờ người luôn luôn cung cấp tin cho thái tử chính là ngươi, ta còn nghĩ ngươi sẽ là nước cờ tiên phong của thái tử điện hạ nữa chứ, nhưng ngươi có biết ngươi vừa làm chuyện gì không?

- Chẳng qua đây là một chút thử thách để chứng thực năng lực của người

Cổ Hà nhìn đến ánh mắt lạnh cuối cùng kia thì đã hiểu, từ phía trước vòng ra phía sau Doanh Doanh còn rất nhanh thi triển Mộc hệ, đem bọn người tiên phong giam lại, cả 3 người kia không hiểu chuyện gì xảy ra, họ chỉ thấy có Cổ Hà đem đám người kia giam lại rồi xuất hiện Vĩnh Liên dương cung bắn liên tiếp vào những người tưởng quen nhưng lại không hề

Băng hệ cực mạnh đóng băng đám người đó ngay lập tức, không nhúc nhích được, cuối cùng Doanh Doanh mới quay người lại, đôi mắt vấn vương sương trắng nhẹ nhìn đến cung nữ Lôi hệ kia

- Quân tiên phong, nói ... ai là kẻ đã bảo ngươi phải làm chuyện này?

Khôi Yên đứa nhỏ phải dùng đến Hỏa hệ hộ pháp mới có thể đứng gần đại tỷ được, sức mạnh Băng hệ vì tức giận mà lộ ra giữa ban ngày nhưng là phía sau lưng của Cổ Hà, bọn chúng sợ hãi trước áp lực lớn kia rồi có cái gì đó khiển họ không còn kiểm soát được bản thân nữa

- Là nhị hoàng tử

Cổ Hà lúc này mới lên tiếng:

- Đem bọn chúng trả về cho nhị hoàng tử, những người còn lại nhanh chóng thu xếp 3 ngày nữa chúng ta có một buổi thành thân của người đứng đầu Khôi tộc

Người người còn lại theo chân trở về, còn người nhà họ Tô hay người của công chúa được đưa về chung một nơi quy tụ trách xa ba mỹ nhân ra, Doanh Doanh ôm lấy Khôi Yên cùng Cổ Hà ôm lấy Khôi Nhất đi đến căn nhà chính

Ba mỹ nhân không ở chung gian phòng đó mà được sắp xếp ở gian phòng có khung cửa nhìn ra ngoài đẹp nhất, còn gian phòng của Lý Uyển Vân trước đây đang được sắp xếp, nữ nhân gặp nhau đã xinh đẹp nhất định sẽ đề phòng nói vài câu xã giao làm quen

Tô Trúc không muốn không khí ngột ngạc quá nên lên tiếng trước:

- Lý tiểu thư, ta là Tô Trúc là trưởng đoàn lần này, còn đây là thất công chúa Vương Diễm Kiều, lần này đến đây chính là muốn xin một thứ từ hòn đảo

Lý Uyển Vân bỏ qua Tô Trúc trực tiếp đối đầu với Vương Diễm Kiều

- Tiểu nữ không biết công chúa giá đáo, xin công chúa lượn thứ

- Lý tiểu thư quá khen, tính là tiểu thư được tính là trưởng bối của bổn cung, với lại bổn cung đến đây không lấy thân phận công chúa mà là thân phận của người cầu xin

- Công chúa khiêm nhường rồi, nơi này không tệ tiểu nữ không làm phiền công chúa nghỉ ngơi

- Không hay Lý tiểu thư định đi đâu, quy định là quy định 3 ngày tới mong Lý tiểu thư đừng tìm đến muội ấy, dẫu sao đây cũng là một thứ nghịch đạo, bổn cung quả thực được mở mang tầm mắt

- Công chúa nhắc nhở tiểu nữ nhớ kỹ nhưng giữa tiểu nữ và Doanh Doanh vốn đã vượt xa chuyện đó, tiểu nữ cả đời này sẽ là nữ nhân của muội ấy, sẽ bảo vệ muội ấy, dẫu đó là một phế vật đi chăng nữa, tiểu nữ không nghĩ mình không đủ sức dù sao tiểu nữ cũng là đứa con của thần mà

Vương Diễm Kiều không nghĩ mình lại thua, dù sao nơi này không thân quen nếu như không muốn bị hại vẫn nên kết thân với nữ nhân nắm quyền thứ hai, chỉ có điều bản thân chỉ mong là suy đoán của mình là sai, không thể nào có chuyện Doanh Doanh muội ấy sẽ thành thân cùng với Lý Uyển Vân, nữ nhân trước mắt đây.

- Không biết Lý tiểu thư có biết chuyện lúc này không?

- Vĩnh Liên là người mà Tô Trúc thuê đến bảo vệ cho tiểu nữ, hơn nữa chuyện trong cung cấm dù không can dự nhưng ít nhiều thông tin cũng phải nắm nếu không có ngày bị hại sẽ thật khó mà truy ra kẻ thù.

Tô Trúc khó hiểu, thời gian trước nhớ chưa từng cho người đến hòn đảo này, lại còn làm nhiệm vụ bảo vệ nữa, mà nữ nhân kia có vẻ thân với Doanh Doanh nào thân với mình, sao có thể nói mình thuê được

- Lý tiểu thư, về cô nương ấy ...

- Tô tiểu thư đừng lo, ta không phải kẻ hồ đồ không phân biệt được, chẳng qua ai cũng có suy nghĩ và đã có từng bước đi của mình, tiểu nữ cũng vậy ngoài Doanh Doanh ra thì không có chuyện gì có thể khiến ta để tâm được.

Bình Luận (0)
Comment