Nghe thấy lời nói của Hồn Ma lão nhân, mọi người ở đây đều chấn động mạnh, ánh mắt kinh nghi bất định nhìn mảnh hư không kia. Vẫn còn cường giả khác đang ẩn nấp, vậy mà bọn họ lại không biết.
"Lão yêu quái Tiểu Đan Tháp?"Ánh mắt Tiêu Viêm cũng nhìn về phía đó, nội tâm chấn động. Theo như lời Hồn Ma lão nhân, người kia chính là vị lão tổ thần bí của Tiểu Đan Tháp? Nghĩ vậy, hắn không khỏi có chút vui mừng. Bất kể thế nào, hiện tại Tiểu Đan Tháp đã bị hắn lôi kéo cùng đứng lên một chiếc thuyền, vị lão tổ thần bí này xuất hiện thì hẳn là sẽ không có địch ý đối với bọn hắn.
"Haiz! Ta đã biết Hồn tộc nhất định sẽ không làm theo quy củ mà!"Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, không gian yên tĩnh một lát rồi từ từ nổi lên sóng gió, một thanh âm tang thương vang lên khiến không gian dao động càng thêm kịch liệt. Chợt một đầu Thanh Ngưu đạp trên hư không, miệng phát ra tiếng gầm rống trầm thấp, xuất hiện trong không trung.
"Ặc!"Tất cả đều lặng im, nhìn về phía Thanh Ngưu, chính xác hơn là nhìn người đang ngồi trên lưng nó. Nhưng sau khi thấy rõ, bọn hắn lại bàng hoàng sửng sốt, bởi vì đó không phải một lão già như trong tưởng tượng của bọn hắn. Trên lưng trâu là một đồng tử chừng mười tuổi, thân hình nhỏ nhắn, mặc một bộ quần áo làm bằng vải thô, ánh mắt trong suốt, khuôn mặt non nớt.
Từng ánh mắt kinh ngạc nhìn đồng tử trên lưng Thanh Ngưu, không gian trở nên lặng ngắt như tờ. Hiển nhiên, không ai ngờ rằng một giọng nói già nua như vậy lại được truyền ra từ miệng của một tên đồng tử.
"Đại trưởng lão nói vị lão tổ này thích trò chơi nhân sinh, không ngừng tá thể trọng sinh. Bây giờ được thấy, quả nhiên là thật!" Sau phen kinh ngạc, Tiêu Viêm bỗng giật mình nhớ ra cái gì đó.
"Lão yêu quái, ngươi vẫn hay thích giả thần giả quỷ như vậy…!" Hồn Ma lão nhân nhìn Thanh Ngưu Mục Đồng, lạnh lùng cười, ánh mắt vốn dĩ luôn hiện vẻ không hề bận tâm đã có chút kiêng kị.
"Nếu Hồn tộc làm việc theo quy củ, ta cũng đỡ phải hiện thân…!"Thanh Ngưu Mục Đồng lười biếng chỉnh lại thắt lưng, chợt mỉm cười, ánh mắt trong suốt một cách dị thường nhìn Hồn Ma lão nhân, nói:
"Quy củ lúc trước đã được ước định kí, giờ Hồn tộc lại phái ngươi ra ngoài, như thế không biết là có ý gì?""Hồn tộc bọn ta nhất định phải lấy được Bản Nguyên Yêu Hỏa. Lão yêu quái, tốt nhất ngươi đừng có nhiều chuyện. Tộc trưởng đối với ngươi cực kỳ có hứng thú. Trải qua nhiều năm như vậy, bây giờ hẳn là ngươi đã sớm đạt tới ngưỡng Huyền đan Cửu phẩm đỉnh phong. Nếu ngươi tiến thêm một bước thành Cửu phẩm Kim đan trong truyền thuyết thì… khặc khặc…chỉ sợ tộc trưởng cũng không nhịn được mà ra tay với ngươi!" Hồn Ma lão nhân cười quái dị, nói.
Nghe vậy, Thanh Ngưu Mục Đồng ảm đảm cười, nói:
"Hắn thèm muốn ta cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, nhưng dù ta tự mình dâng lên tới miệng, hắn dám ăn sao?""Hừ, đừng có cậy già mà lên mặt, chờ tộc trưởng xuất quan, ngươi sẽ biết kết cục khi đối nghịch với Hồn tộc là như thế nào!" Hồn Ma lão nhân ánh mắt lạnh lẽo, nói.
"Phanh!"Hồn Ma lão nhân vừa mới dứt lời, quầng sáng màu đen cách đó không xa đột nhiên bạo liệt, một đạo thân ảnh theo đó bắn ngược ra, miệng phun ra vài ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cố gắng ổn định thân hình. Đó chính là người vừa rồi thi triển quần sáng để vây khốn Tiêu Thần: điện chủ Hồn điện.
"Hồn Diệt Sinh, ngươi đã bôi nhọ thanh danh điện chủ Hồn Điện rồi!" Thấy Điện chủ Hồn điện chật vật như thế, Hồn Ma lão nhân nhíu mày, nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Lão quỷ, đừng có mạnh mồm, hẳn là ngươi còn hiểu rõ tên kia hơn ta!" Điện chủ Hồn điện lau vệt máu ở khóe miệng, tức giận quát. Lúc hắn thấy Tiêu Thần lấy ra Huyết Phủ khổng lồ thì hắn đã đoán được thân phận của đối phương. Trong Tiêu tộc, người có thể sử dụng vũ khí quái dị một cách sắc bén như thế, ngoài tuyệt thế thiên tài năm đó của Tiêu tộc: Huyết Phủ Tiêu Thần thì còn có thể là ai?
Chẳng qua, hắn không ngờ rằng, kẻ này vốn mất tích đã lâu nhưng bây giờ lại xuất hiện ở đây.
"Huyết Phủ Tiêu Thần, không ngờ ngươi vẫn còn sống, âu cũng là vận may của ngươi. Nếu ngươi ở lại Tiêu tộc thì kết cục cũng sẽ như Tiêu Huyền mà thôi!" Hồn Ma lão nhân ngẩng đầu nhìn Tiêu Thần vác Huyết Phủ đang chậm rãi bước tới, ánh mắt tỏa ra sát khí, lạnh lùng nói.
Tiêu Thần đứng lại, nhìn Hồn Ma lão nhân, nhíu mày suy nghĩ. Hắn cảm thấy khí tức trên người đối phương còn mạnh hơn cả điện chủ Hồn Điện. Khí tức bực này cho dù là hắn cũng không dễ dàng thắng được.
"Ha ha, Tiêu tộc đúng là con rết trăm chân, chết vẫn đứng vững mà. Tiêu Thần, ngươi còn sống đến hiện tại, đúng là việc đáng mừng a." Thanh Ngưu Mục Đồng mỉm cười. Bối phận của lão cực cao, cho dù là loại quái vật sống mấy ngàn năm như Tiêu Thần cũng chỉ ngang hàng với lão mà thôi.
"Ngươi là…vị đó của Đan Tháp?"Tiêu Thần cũng nhìn Thanh Ngưu Mục Đồng, tuy rằng hình dáng người này đã thay đổi rất nhiều, nhưng khí tức độc đáo như vậy hắn vẫn cực kỳ quen thuộc, hơn nữa cả thiên địa cũng chỉ có một người có được khí tức như thế.
Thanh Ngưu Mục Đồng cười cười, trên khuôn mặt non nớt hiện vẻ ngây ngô. Nhưng liệu có mấy ai biết được, ẩn sau vẻ mặt đó là một tâm tình đã nhìn thấu vạn sự tang thương trên thế gian.
"Lão tổ!"Đúng lúc đó, Đại trưởng lão Tiểu Đan Tháp cũng khôi phục lại tinh thần, lập tức quỳ rạp người xuống, lệ tuôn đầy mặt. Đối với người thủ hộ Đan Tháp này, cho dù là hắn thì cũng chỉ có duyên gặp được vài lần. Cho nên, hiện giờ nhìn thấy, tất nhiên là vô cùng kích động.
"Ha ha, ngươi là Tiểu Mạc? Không nghĩ tới hôm nay ngươi cũng đã trở thành Đấu Thánh!" Thanh Ngưu Mục Động chợt vung bàn tay nhỏ bé đỡ Đại trưởng lão đứng dậy, sau đó hắn nói tiếp:
"Hiện tại không phải là thời điểm để ôn chuyện cũ. Tiêu Viêm, đưa Bản Nguyên Yêu Hỏa cho ta!"Nghe được lời này của Thanh Ngưu Mục Đồng, Tiêu Viêm cả kinh, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười hiền hòa kia. Tuy bộ dáng này xuất hiện ở trên mặt của một tên đồng tử nên có vẻ là rất quái dị, nhưng chẳng biết vì sao lại có gì đó làm cho người khác cảm thấy tin phục.
"Lão gia hỏa này lại biến thành hình dạng tiểu hài tử. Đúng là kỳ lạ mà!" Tử Nghiên thì thầm bên tai Tiêu Viêm.
"Đấy không phải là việc mà năm xưa người thích làm nhất sao?" Tiêu Viêm cười khổ, chợt cắn răng một cái, tay áo bào vung lên, trực tiếp đem vật cầm trong tay ném sang chỗ Thanh Ngưu Mục Đồng.
"Hừ!"Ngay khi Tiêu Viêm đem cột sáng màu đen kia ném ra, ánh mắt Hồn Ma lão nhân liền trở nên lạnh lẽo, lập tức hừ lạnh một tiếng giống như sấm rền. Âm thanh đó ẩn chứa một cỗ linh hồn lực mạnh mẽ vang lên bên tai mọi người, khiến cho không ít người rơi vào mê muội.
"Ngũ tinh Đấu Thánh hậu kỳ? Thực lực của lão già này thật kinh khủng!"Màng tai của Tiêu Viêm cũng truyền ra từng trận đau đớn, nội tâm không khỏi sợ hãi. Thực lực lão già này quá kinh khủng rồi, nếu solo với lão thì e rằng mình không chịu nổi một đòn.
"Viu!"Tiếng hừ lạnh vừa vang lên, Hồn Ma lão nhân đột nhiên biến mất. Trong nháy mắt, lão đã xuất hiện ở nơi cột sáng bay qua, rồi vung tay ra bắt.
Nhưng khi bàn tay Hồn Ma lão nhân sắp chạm vào cột sáng, lão lại phát hiện thấy không gian xung quanh thân mình đã phát sinh biến hóa kì lạ. Dưới sự dao động của không gian, thân thể của lão trực tiếp xuất hiện ở vị trí của Thanh Ngưu Đồng Mục, sau đó lại trở về vị trí mà lão đang đứng. Tình huống quỉ dị đó giống như là hai người vừa mới hoán đổi vị trí một lúc và xảy ra chỉ trong nháy mắt.
Biến cố như vậy cũng làm cho mọi người thất kinh, hiển nhiên là bọn họ chưa kịp nhận ra nguyên nhân trong đó.
"Không Gian Chuyển Dời, Lục tinh Đấu Thánh? Ngươi lại có thể đột phá tới Lục tinh?" Hồn Ma lão nhân sững sờ, nhưng lập tức khôi phục tinh thần, kinh hãi nói.
Ở cảnh giới Đấu Thánh, mỗi một cấp bậc đều chênh lệch nhau rất lớn. Điện chủ Hồn điện từ Tứ tinh Đấu Thánh hậu kỳ tăng lên Ngũ tinh sơ kỳ liền có thể dễ dàng đánh bại Tử Nghiên, từ đó có thể thấy mức chênh lệcch giữa hai người. Bởi vậy, tuy Hồn Ma lão nhân là Ngũ tinh Đấu Thánh hậu kỳ nhưng cũng không có lực hoàn thủ đối với Thanh Ngưu Mục Đồng thực lực đã đạt tới Lục tinh.
Lúc này, ở phía sau, sắc mặt của ba người điện chủ, phó điện chủ và Hồn Phong đều vô cùng khó coi, trầm mặc không nói gì. Lục tinh Đấu Thánh… thực lực như vậy ở trong Hồn tộc cũng cực kì hiếm thấy, chỉ có một vài Thái thượng trưởng lão mới có thể đạt tới. Không ngờ thực lực của lão tổ Tiểu Đan Tháp này đã đạt tới tình trạng khủng bố như vậy. Khó trách trong quá khứ, Hồn điện muốn chân chính ra tay với Đan Tháp nhưng Hồn tộc vẫn luôn không cho phép. Hóa ra là do Tiểu Đan Tháp còn cường giả bậc này tồn tại.
Đối với tiếng kêu của Hồn Ma lão nhân, Thanh Ngưu Mục Đồng không chút để ý tới. Bàn tay nhỏ bé của lão nắm lấy cột sáng màu đen, chậm rãi đánh giá Bản Nguyên Yêu Hỏa đang nằm ở trong đó trước ánh mắt chăm chú của Tiêu Viêm.
"Lão yêu quái, ngươi thực sự muốn đối địch với Hồn tộc bọn ta sao?" Hồn Ma lão nhân sắc mặt lạnh lẽo, lớn tiếng quát.
"Ngu không ai bằng!" Thanh Ngưu Mục Đồng lắc đầu, liếc nhìn Hồn Ma, rồi đột nhiên, cột sáng đang nằm trong tay bay lên không trung. Hồn Ma lão nhân thấy vậy liền trở nên mừng rỡ, vừa muốn ra tay cướp đoạt thì lại nghe thấy câu nói tiếp theo của Thanh Ngưu Mục Đồng nên lão vội vàng thu tay lại.
"Tịnh Liên Yêu Hỏa không hổ là ngọn lửa bài danh thứ ba trên Dị Hỏa bảng, ngươi cố ý bị phong ấn chính là muốn bọn hắn quay ra tranh chấp với nhau, còn mình thì làm ngư ông đắc lợi? Ngươi che dấu kĩ lắm, chỉ có điều, việc này lại không thể gạt được ta! Xuất hiện đi….!"Thanh Ngưu Mục Đồng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn cột sáng màu đen chứa Bản Nguyên Yêu Hỏa đang không ngừng xoay tròn trên bầu trời, lãnh đạm nói.