Trên bầu trời, tầng mây đen dày đặc lượn lờ xung quanh như muốn quấn lại với nhau khiến bầu trời khắp nơi một màu đen, bất chợt một tia chớp màu bạc to như cây trượng phá tan mây đen đánh xuống như muốn xé rách không gian, đem toàn bộ núi non bao trùm trong ánh sáng huy hoàng mà đầy thiên uy. Dưới hoàn cảnh cực kỳ cuồng bạo, dân bản xứ và ma thú sâu trong núi đều sợ hãi trốn vào bên trong huyệt động không dám tùy ý xuất hiện. Cuồng phong quét qua mang theo chút tiếng gầm rú vang vọng đến toàn bộ núi non.
Gió bão đem ngọn cây bên cạnh Tiêu Viêm bứt thẳng lên quăng xuống núi. Hồi lâu sau vẫn không nghe được tiếng vọng lại của ngọn cây.
Ngồi xếp bằng trên tảng đá, trên tay Tiêu Viêm đang nắm chặt Quyển Trục màu bạc. Dưới thời tiết ác liệt lôi điện thường xuyên xuất hiện, Quyển trục vẫn như cũ biểu hiện phong cách cổ xưa nhưng dưới thời tiết như vậy cũng dần dần tản mát ra hơi ấm.
Bỗng nhiên ánh mắt Tiêu Viêm nhìn thấy từ giữa Quyển trục một tia điện mang màu bạc cực kỳ nhỏ bé lóe lên.
Tiêu Viêm thầm thở dài, ngẩng đầu lên nhìn những tia chớp Lôi Đình đã bao phủ toàn bầu trời. Tiêu Viêm cảm nhận được bàn tay phải đang gác lên đùi đang khẽ run rẫy bởi vì dưới hoàn cảnh này hắn có thể bất ngờ bị một tia sấm sét bổ trúng. Tuy khuôn mặt bên ngoài vẫn tỏ ra bình thản nhưng trong lòng đang cảm thấy lo sợ.
- Lão sư, chừng nào thì bắt đầu.
Bàn tay vẫn đang nắm chặt quyển trục, phía trên Tam Thiên Lôi Động bốn chữ cổ xưa không ngừng phóng thích quang mang nhàn nhạt như muốn bay ra ngoài.
- Có thể bắt đầu nhưng vẫn nên cẩn thật một chút, mặc dù phong lôi chi lực uy lực không bằng Dị Hỏa nhưng cũng cực kỳ bá đạo chỉ một chút sơ suất liền gặp nguy hiểm trí mạng.
Dược Lão với thanh âm trịnh trọng vang lên trong lòng Tiêu Viêm.
- Vâng!
Khẽ gật đầu, Tiêu Viêm biết có được lực lượng cũng không dễ dàng. Năm đó gặp được Dược Lão mà học được Phần Quyết có thể cắn nuốt Dị Hỏa để tăng lực lượng, nhưng hắn cũng phải đem tánh mạng ra đặt cược trong lúc công pháp tiến hóa. Cho nên nguy hiểm hiện tại cũng không khiến hắn hốt hoảng nhiều.
Ngay cả Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cũng không làm hắn chết cháy, Tiêu Viêm tin tưởng phong lôi chi lực hiện tại mặc dù bá đạo nhưng cũng không thể khiến hắn chùn bước.
- Đem Quyển Trục mở ra, hai chân bay lên trên. Lúc này phong lôi chi lực trong thiên địa mật độ dày đặc không cần hấp dẫn chúng, sợi tơ phong lôi chi lực trong đó sẽ tự bay ra, tại lúc nó chợt hiện lên thì bắt lấy hấp thu vào trong cơ thể rồi luyện hóa là được.
Dược Lão nói ra toàn bộ quá trình luyện hóa.
Trong lòng lặng lẽ nhẩm một lần sợ bỏ sót điều gì rồi mới gật đầu một cái. Hai tay Tiêu Viêm dính một chút dược thủy nắm chặt Quyển Trục, sau đó mạnh mẽ xé rách mặt ngoài Quyển Trục. Lúc xé mở Quyển Trục, đột nhiên cường quang màu bạc chói mắt từ bên trong Quyển Trục phóng xuất ra ngoài liền hóa thành một đạo điện quang màu bạc thô to hình trụ trực tiếp cắm vào tầng mây đen dày đặc, ngoài trăm dặm vẫn thấy được rõ ràng.
Quyển trục đột ngột dị động làm Tiêu Viêm khá sợ hãi, bất quá đạo điện quang màu bạc hình trụ không duy trì được lâu phá ra âm thanh
"xuy…" một tiếng liền cấp tốc hướng về Quyển trục bay lại, cuối cùng toàn bộ biến mất trong Quyển trục. Chỉ khi nhìn thấy Quyển Trục trở lại bình thường Tiêu Viêm mới lặng lẽ thở dài, lau một chút mồ hôi lạnh đang chảy trện trán.
Hắc Giác Vực cách nơi này không xa nếu khiến kinh động đến người nào đó, rất nhanh chuyện này sẽ lưu truyền khắp Hác Giắc Vực dẫn đến sự chú ý của những tên tham lam.
Đương nhiên, Tiêu Viêm cũng cực kỳ hiểu biết, hắn biết không được để lộ cuốn thân pháp đấu kỹ này, việc chặn đường cướp đoạt ở Hắc Giác Vực đã làm cho hắn cùng với
"Huyết tông" kia đạt đến trình độ không thể hòa hoãn được. Tiêu Viêm không tin tên Tông chủ Huyết Tông sẽ buông tha mình, hiện tại khi tên Tông chủ Huyết Tông còn chưa biết là do mình giết con của hắn nên còn chưa truy sát, nếu không mà nói dù mình đang ở tại Già Nam học viện tên kia chắc sẽ điên cuồng bất chấp tất cả cũng muốn giết hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Thu hồi suy nghĩ trong đầu, ánh mắt Tiêu Viêm lại hướng về Quyển Trục kia, trong lòng nao nao, bởi lần dị động lần trước, lúc này Quyển Trục màu bạc bị một tầng màu bạc nhàn nhạt xung quanh bên trong lẫn cả bên ngoài. Mơ hồ có thể thấy những đồ án kỳ dị khá nhỏ nhưng khi chú tâm nhìn kỹ lại không phát hiện ra đầu mối gì.
Trong lòng nhớ lại lời Dược Lão phân phó, khẽ hít sâu một hơi, Tiêu Viêm tập trung tinh thần, lực lượng linh hồn bay ra đem không gian xung quanh tảng đá bao phủ chặt chẽ, linh hồn cảm giác Tiêu Viêm có thể phát hiện dù chỉ là một mảnh đá nhỏ rớt ra. Tại lúc tiến vào trạng thái ngưng thần không bao lâu. Tia chớp trên bầu trời như ẩn như hiện, hào quang màu bạc trên Quyển Trục cũng càng ngày càng hiện rõ, cuối cùng Quyển Trục lại tự động trôi nổi bay lên hướng tới trước ngực Tiêu Viêm mới dừng lại.
Tại thời điểm hào quang màu bạc càng ngày càng mãnh liệt. Địa đồ bị bao bọc bởi hào quang màu bạc như ẩn như hiện cũng trở nên rõ ràng. Không ngờ địa đồ lại là các tư thế hình người, tuy các hình người thể hiện tư thế khác nhau, nhưng cơ hồ dưới chân bọn họ đều bị một tia chớp màu bạc bao lấy. Đột nhiên hào quang khẽ nhúc nhích khiến bóng người như sống lại, không gian hơi dập dờn bồng bềnh thì bóng người đã phá tan hào quang trói buộc mà bay ra ngoài.
Bóng người hư ảo thế nhưng tốc độ lại rất kinh khủng. Giống như coi thường khoảng cách không gian, những bóng người này đều thoát ra khỏi phạm vi bao trùm của cảm giác linh hồn Tiêu Viêm.
Mặc dù, Tiêu Viêm sớm đã tiến vào trạng thái ngưng thần. Hơn nữa năng lượng của bóng người khi lao ra khỏi hào quang Tiêu Viêm cũng cảm nhận được. Nhưng cảm nhận là một chuyện, Tiêu Viêm phát hiện không thể ngăn cản được những bóng người này. Khi đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm dâng ra từ bàn tay thì mấy bóng người kia cũng muốn xuất ra công kích về Tiêu Viêm. Lập tức khuôn mặt Tiêu Viêm không giấu nổi vẻ chấn kinh.
"Ngưng" Tại lúc Tiêu Viêm ảo não, chấn kinh thì thanh âm quen thuộc của Dược Lão vang lên, bên trong thanh âm già nua ẩn chứa lực lượng linh hồn cực kỳ mạnh mẽ. Thậm chí khi sóng âm quét qua bãi cuồng phong liền khiến cuồng phong cũng phải yên lặng xuống, ngay lúc đó sóng âm cũng hướng lên bóng người năng lượng khiến bóng người năng lượng đình trệ trong không gian làm ra những tư thế kỳ dị.
- Trở về!
Thanh âm trầm thấp do Dược Lão quát vang lên. Lực lượng linh hồn mạnh mẽ đang bao phủ toàn bộ sơn phong bạo dũng quay về, bóng người năng lượng do ảnh hưởng của linh hồn lực lượng mà rơi xuống dưới cuối cùng quán chú vào bên trong đầu Tiêu Viêm.
Trong lòng vẫn còn đang khiếp sợ lực lượng linh hồn cường đại kinh khủng của Dược Lão, bỗng một cỗ lực lượng mạnh mẽ tràn vào đầu Tiêu Viêm khiến đầu hắn chấn động mạnh khiến hắn rơi vào hôn mê. Loáng thoáng trong lúc hôn mê hắn nhìn thấy được một chút huyền diệu của hình ảnh bóng người chợt ẩn chợt hiện, bất quá do hôn mê nên cũng không thể thấy được rõ ràng.
Hôn mê trong thời gian khá dài cũng khiến hình ảnh bóng người biến mất theo.
Dần dần từ trong hôn mê tỉnh lại, bầu trời vẫn như trước có tia chớp, mây đen đen kịt như đem lòng người bao phủ khiến người khác cảm giác có chút khó thở.
"Lực lượng linh hồn lão sư thật cường đại, nếu so về lực lượng linh hồn mà nói thì chỉ sợ trên Đấu khí đại lục này không có mấy người có thể so sánh cùng lão sư, chẳng trách chỉ cần dựa vào lực lượng linh hồn lực lượng cũng đủ chống đỡ cùng Đấu Tông cường giả" Trong lòng lần nữa nhớ lại lực lượng linh hồn khiến không gian xung quanh yên lặng, trong đầu Tiêu Viêm nhịn không được hiện lên một chút kinh ngạc.
- Đừng suy nghĩ lung tung, phong lôi chi lực đã theo mấy hình vẽ mà tiến nhập vào cơ thể ngươi, mau nhanh luyện hóa chúng.
Dược Lão khẽ quát thanh âm đột nhiên vang lên trong lòng Tiêu Viêm.
Tiếng quát Dược Lão mới hạ xuống, thân thể Tiêu Viêm liền mạnh mẽ cứng ngắc, khuôn mặt trở nên tím hồng, đôi mắt bình thường đen nhánh cũng hiện lên một số tia chớp nhỏ.
Hai tay cơ hồ thuần thục nhanh chóng kết xuất thủ pháp tu luyện, tâm thần Tiêu Viêm tiếp tục tiến nhập vào trong thân thể. Trong cơ thể đấu tinh xung quanh tụ khí xoáy cũng nhanh chóng di chuyển, một cỗ đấu khí màu xanh mãnh liệt giống như hồng thủy di chuyển bên trong kinh mạch, cuối cùng dừng lại tại một chỗ kinh mạch giao giới. Bao lấy một tia năng lượng màu bạc mông lung rồi áp chế nó xuống.
Bởi vì lời nhắc nhở kịp thời của Dược Lão, trong cơ thể ẩn chứa phong lôi chi lực vẫn chưa sinh ra lực phá hoại mạnh thì đã bị đấu khí của Tiêu Viêm bao lấy, nhìn thấy đám năng lượng màu bạc kia chiếm một chỗ trong kinh mạch phá ra dao động mạnh mẽ, Tiêu Viêm nhịn không được thầm hô may mắn.
"Tê, tê" năng lượng màu bạc không ngừng vặn vẹo, hơn nữa không ngừng tản mát ra tiếng vang tê tê giống như một mảng xà đang chiếm cứ trong cơ thể.
Tại lúc năng lượng phát ra tiếng vang kì dị, Tiêu Viêm có chút kinh dị phát hiện đấu khí đang vây quanh năng lượng màu bạc thoáng có chút run rẩy, nhìn qua giống như một đoàn cừu đang vây quanh một mãng xà hung mãnh đang lo lắng trước khi đối phương sắp chết phản kích lại.
Tia năng lượng mông lung màu bạc như nhận thấy đấu khí thoáng run rẩy liền đột nhiên nhất thời tăng vọt lên. Ngân mang mãnh liệt đi qua đấu khí màu xanh liền lùi bước né tránh, ngân mang càng không chút cố kỵ xông tới phát ra thanh âm tê tê. Ngân mang này lại biểu hiện giống tính người làm cho Tiêu Viêm cảm thấy kinh ngạc.
Kinh ngạc rất nhiều nhưng chỉ có chút cười lạnh, chỉ là một tia phong lôi chi lực mà cũng dám kiêu ngạo?
"Hừ" Trong lòng hừ lạnh một tiếng, theo thanh âm hừ vang lên. Mấy tia năng lượng màu bạc đang vây quanh đấu khí bỗng nhiên kịch liệt dao động. Chợt, đấu khí khẽ vặn vẹo một đoàn ngọn lửa màu xanh lặng lẽ xuất hiện, năng lượng màu bạc lâm đại địch quang mang cấp tốc lui trở về.
Ánh mắt quay về phía năng lượng màu bạc đang lùi bước, đấu khí lửa xanh giống như miên dương bỗng chốc biến thành một đầu ác lang hung ác từng bước ép sát vào năng lượng màu bạc. Tùy thời chuẩn bị đánh một kích mạnh mẽ vào những tia năng lượng màu bạc kia.