Bên trong sơn động, mắt nhìn thấy nước thuốc trong chậu gỗ bỗng cấp tốc xoay tròn, với bản lãnh của mình Dược Lão tự nhiên có thể rõ ràng cảm ứng được hấp lực điên cuồng từ cơ thể Tiêu Viêm, điều này khiến lão cảm thấy kinh ngạc, nhíu mày thấp giọng lẩm bẩm:
- Tiểu gia hỏa này, muốn nhất cử đột phá Đại Đấu Sư sao? Mượn dùng cái khí thế như trẻ che này thật ra là một cơ hội không tồi, nhưng tấn giai Đấu Linh lại cần dùng nguồn năng lượng cực kỳ khổng lồ mới được….
Trong chậu gỗ, nước thuốc vẫn tiếp tục cấp tốc xoay tròn, theo dòng chuyển động đó, một cỗ năng lượng tinh thuần không ngừng từ nước thuốc cuồn cuộn thẩm thấu vào cơ thể Tiêu Viêm. Dần dần nước thuốc vốn có năm màu sặc sỡ cũng từ từ phai nhạt dần, mà dựa vào tốc độ phai nhạt này, chỉ sợ không bao lâu nữa năng lượng khổng lồ bên trong nước sẽ bị Tiêu Viêm hấp thu hết sạch. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lúc này tuy năng lượng trong nước thuốc đã bị hấp thu gần hết nhưng hấp lực mạnh mẽ trong cơ thể Tiêu Viêm vẫn không có chiều hướng suy giảm, cuối cùng năng lượng trong thiên địa xung quanh cũng mạnh mẽ bị hấp thu. Rõ ràng nguồn năng lượng trong thiên địa không khí xung quanh loãng hơn nguồn năng lượng bên trong nước thuốc rất nhiều nhưng bù lại nó lại là nguồn cung cấp bất tận không ngừng, bởi vậy hai nguồn năng lượng hùng hồn không phân biệt cùng lúc ào ạt tràn vào cái cơ thể tựa như động không đáy kia.
Nhưng nguồn năng lượng cần để tấn giai Đấu Linh thật sự là cực lớn, đến nỗi người muốn đột phá thường thường phải trải qua thời gian dài tích lũy. Vậy mà hôm nay Tiêu Viêm trong lúc tinh thần hưng phấn thậm chí còn muốn liên tiếp thăng hai cấp khiến cho nhu cầu hấp thu năng lượng của hắn lại càng kinh khủng, bởi vậy mặc cho tốc độ hấp thu năng lượng cực kỳ nhanh chóng hiện thời của hắn, đấu tinh cỡ quyền đầu vẫn không có nửa phần cảm giác đầy đủ, có chăng chỉ là càng sáng bóng rạng rỡ hơn mà thôi.
Theo thời gian dần trôi, Tiêu Viêm dù mới thăng cấp cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, đặc biệt tia năng lượng tinh thuần cuối cùng bên trong nước thuốc cũng đã bị hắn hấp thu. Mất đi nguồn cung cấp năng lượng khổng lồ từ nước thuốc chống đõ, chỉ dựa vào hấp thu thiên địa linh khí bên ngoài thì không thể cung cấp đủ nhu cầu cắn nuốt của đấu tinh, bởi vậy năng lượng hùng hậu trong cơ thể Tiêu Viêm dần dần có dấu hiệu suy yếu…
Tại thời điểm tấn giai, điều kiêng kị nhất là giữa chừng năng lượng cung cấp không đủ bởi nó sẽ trực tiếp làm quá trình tấn giai thất bại. Bất quá vào trạng thái Tiêu Viêm vào lúc này thì hắn cũng không còn phương pháp nào khác ngoài cắn răng tiếp tục vận chuyển công pháp, tiếp tục hấp thu thiên địa linh khí được thêm chút nào hay chút nấy. Nhưng thiên địa linh khí sau khi trải qua quá trình luyện hóa trong cơ thể thì hấp thu được chỉ là một lượng rất nhỏ, đối với quá trình tấn giai giờ phút này không nghi ngờ giống như muối bỏ biển vậy.
Trong sơn động, Dược Lão nhìn nước thuốc năm màu sặc sỡ đã hoàn toàn chuyển thành trong suốt, lại tiếp tục lo lắng liếc nhìn Tiêu Viêm, đoạn lão trầm ngâm một lúc, bàn tay chợt chớp lên lần nữa lấy ra Địa Tâm Thối Thể Nhũ, thật cẩn thận trích một giọt chất lỏng màu phỉ thúy vào trong chậu gỗ. Ngay khi giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ nhỏ vào, nước hồ vốn đang trong suốt lập tức chuyển thành màu phỉ thúy nồng đậm. Cùng với sương khói tỏa ra lượn lờ xung quanh chậu gỗ, nguồn năng lượng tinh thuần lần nữa tràn ngập trong nước thuốc.
Đột nhiên được bổ xung thêm giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đối với Tiêu Viêm lúc này không nghi ngờ giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ăn mày bắt được nắm xôi vậy, năng lượng điên cuồng tràn vào rốt cục đã tiêu trừ trạng thái mệt mỏi uể oải trong cơ thể hắn.
Năng lượng tinh thuần cuồn cuộn không ngừng tràn vào cơ thể hắn, vận chuyển trong kinh mạch rồi cuối cùng tiến nhập vào đấu tinh.
Giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ này vẫn chưa trải qua quá trình trung hòa cùng dược vật bởi vậy ẩn chứa năng lượng cực kỳ bá đạo, bất quá cơ thể Tiêu Viêm trải qua quá trình tẩy tủy luyện cốt lúc trước đã trở nên cường hãn hơn nhiều cho nên khi hấp thu nguồn năng lượng bá đạo đó chỉ mơ hồ cảm giác đau đớn mà thôi, chẳng thấm vào đâu so với cảm giác nóng rực thiêu đốt nội thể lúc trước!
Giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ mang đến nguồn năng lượng cực lớn nhưng quá trình tấn giai cần lượng năng lượng đáng sợ, thậm chí có thể nói là quỷ dị. Muốn vượt qua bức tường ngăn cản này cần năng lượng cơ hồ bằng với tổng năng lượng cần để tiến giai ở các cấp bậc trước, bởi vậy cho dù một giọt
"Địa Tâm Thối Thể Nhũ" này chứa nguồn năng lượng hùng hậu nhưng trải qua một giờ điên cuồng hấp thu, nước thuốc bên trong chậu gỗ vốn đậm màu phỉ thúy lại lần nữa bắt đầu nhạt dần.
Khẽ nheo mắt soi vào nước thuốc trong chậu gỗ, Dược Lão bất đắc dĩ lắc đầu, dựa vào hơi thở của Tiêu Viêm cẩn thận suy tính tình trạng của hắn, rốt cục thì mang một tia chần chờ lại lần nữa trích vào trong chậu gỗ hai giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ.
Muốn đột phá Đấu Linh, thường nhân đều phải tích lũy rất lâu, mất vài năm là bình thường, có thể thấy bức tường ngăn cản này cần nguồn năng lượng lớn thế nào. Lần này nếu không phải có thiên địa linh vật Địa Tâm Thối Thể Nhũ, Tiêu Viêm nhiều lắm cũng chỉ có thể đột phá đến Cửu Tinh Đại Đấu Sư đã là cực hạn, muốn nhất cử đột phá Đấu Linh thì thật là nằm si nói mộng, bất quá không thể không nói hắn quả có phúc, Địa Tâm Thối Thể Nhũ vốn cực kỳ hiếm gặp lại vừa vặn ở trong tay hắn.
Mỗi một giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đều ẩn chứa năng lượng kinh người mà để tích lũy được như vậy, thường nhân chỉ sợ phải dành đến nửa năm là ít. Lúc trước tuyệt đại bộ phận năng lượng trong mười giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đều dùng để rèn luyện cơ thể Tiêu Viêm, còn thừa lại để hắn hấp thu có chăng cũng chỉ là một hai thành, cộng với giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ chưa qua điều phối dược liệu trực tiếp nhỏ vào lúc trước dù có bị hấp thu hoàn toàn thì cũng chẳng thể cung cấp đủ năng lượng cho quá trình tấn cấp của Tiêu Viêm, nhưng với hai giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ Dược Lão vừa mới lần nữa trích vào chậu nước thuốc, rốt cục cũng miễn cưỡng cung cấp đủ năng lượng cho hắn, nước thuốc một lần nữa trở lại màu xanh biếc quỷ dị.
Tâm thần Tiêu Viêm lúc này lập tức tập trung không ngừng chỉ huy năng lượng theo lộ tuyến
"Phần quyết" công pháp vận chuyển, luồng năng lượng cuồn cuộn giống như xe cộ gầm rú phóng trên đường cao tốc, cuối cùng vọt vào trong đấu tinh.
Sâu trong động khẩu, thời điểm này mặc dù quá trình tấn cấp của Tiêu Viêm cần một lượng năng lượng khổng lồ đến bất khả tư nghị, nhưng với sự trợ giúp của ba giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ mọi việc có vẻ dần dần tiến triển theo chiều hướng thuận lợi!
Ngay khi nước thuốc trong mộc bàn một lần nữa chuyển từ màu phỉ thúy thành trong suốt, hấp lực trong cơ thể Tiêu Viêm cũng đột ngột tiêu thất. Thân thể Tiêu Viêm run lên nhè nhẹ, cả người ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông chậm rãi co rút vào, đem năng lượng nhốt kín trong cơ thể, không để tiêu tán năng lượng ra ngoài.
Trong khí toàn, đấu tinh kích cỡ quyền đầu giống như một viên ngọc kỳ diệu tản mát ra ánh sáng ấm áp, chiếu rọi lên toàn bộ vòng xoáy khí. Bên trong kinh mạch, tia năng lượng cuối cùng cũng hoàn thành vòng lưu chuyển, xuôi theo vòng xoáy khí quán nhập vào trong đấu tinh.
"Ông! "Ngay khi cỗ năng lượng cuối cùng đó quán nhập thành công, mảnh đấu tinh cỡ quyền đầu hình thoi đột nhiên run lên nhè nhẹ, một tiếng vang ông ông trầm thấp truyền ra, vang vẳng bên trong vòng xoáy khí không dứt.
"Phanh, phanh... "Âm thanh rất nhỏ nhưng có tiết tấu rõ ràng, nếu tinh tế cảm nhận, tiết tấu kỳ dị đó dường như hòa nhịp cùng nhịp đập trái tim. Theo tiết tấu âm thanh vang lên, quang mang tỏa ra từ đấu tinh hình thoi bỗng trở nên yếu ớt.
Tiêu Viêm kinh ngạc phát hiện đấu tinh lúc trước vốn có chút bất định thì giờ dần dần định hình, càng lúc càng trở nên mượt mà giống như ngọc. Cùng với sự định hình đó đấu tinh lúc này nhìn giống như biển cả rộng lớn, chỉ là phía trên biển rộng lớn đó có thêm chín cái mũi dài thật nhọn. Biển đấu tinh này phả ra quang mang chập chờn lúc mạnh lúc yếu, mà theo hào quang mạnh yếu kia, âm thanh mang tiết tấu kỳ dị giống tiết tấu của trái tim lại lần nữa quỷ dị vang lên, liền giống như bản thân biển đấu tinh này có một trái tim mang lại cho nó sức sống vậy! Khi đấu tinh hình thoi hoàn toàn chuyển hóa thành biển đấu tinh, quang mang nó tỏa ra càng lúc càng nồng đậm, thanh âm giống như nhịp đập trái tim quỷ dị nọ cũng đồng thời trở nên mau lẹ…
"Bang bang... "Thanh âm trầm thấp nặng nề đó chậm rãi tăng nhịp độ, cuối cùng hoàn toàn hòa nhịp với nhịp đập của bản thể trái tim Tiêu Viêm. Ngay khi hai loại nhịp đập đó hoàn toàn hòa làm một, vòng xoáy khí trong biển đấu tinh đột nhiên run lên, một cỗ năng lượng cực kỳ mạnh mẽ gợn sóng từ giữa khuếch tán mà ra!. Năng lượng gợn sóng không hề gặp phải chướng ngại, nhanh chóng xuyên qua khí toàn, kinh mạch, khung xương, cuối cùng xuyên qua da tay, chợt đột nhiên bùng nổ!
Bên trong sơn động, Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng trên chậu gỗ đột nhiên mở bừng đôi mắt, khí tức sắc bén như thực chất theo đôi mắt bắn ra, một cỗ hơi thở hùng hồn cũng từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ lan tràn ra. Tiêu Viêm chợt ngẩng đầu thét vang, thanh khiếu mang theo đấu khí hùng hồn như sấm sét gào thét trong sơn động vậy!
Ầm!
Trong lúc thanh khiếu vang lên, năng lượng gợn sóng vẫn mạnh mẽ phá thể mà ra, hơi nước bốc lên tán loạn. Tiêu Viêm vốn đang ngồi trong chậu gỗ nhưng khi cỗ năng lượng trào ra từ cơ thể hắn, chậu gỗ trong khoảng khắc liền tan thành vụn gỗ, chưa dừng lại ở đó, cỗ năng lượng bạo phát ra cả sơn động, trong nhất thời sơn động vang lên từng trận nổ vang, từng vết rạn nứt trên bề mặt đất đá lan tràn, cuối cùng bao phủ cả sơn động!
Thanh khiếu qua đi, bên trong sơn động chỉ còn lại một mảnh hỗn độn. Hơi nước dần dần hạ xuống, theo đó hiện ra một đạo hắc ảnh quỷ mị vẫn đang ngang nhiên đứng giữa đống hỗn độn đó, trên khuôn mặt thanh tú hiện lên vẻ mừng rỡ khó có thể che giấu.
- Thành công sao?