Dưới ánh nhìn kinh hãi của mọi người, huyết sắc dung nham mang theo dòng nham tương nóng bỏng, phô thiên cái địa lao vào đạo phong ấn cuối cùng, rồi chợt va chạm kịch liệt với đỉnh của Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
"Bang!"Âm thanh trầm thấp cự đại như nộ lôi đột nhiên ầm vang bên tai của mọi người. Lúc này nó nghe như tiếng vẫn thạch va chạm nhau. Đám người Tiêu Viêm đều cảm giác rõ ràng, toàn bộ Thiên Phần Luyện Khí Tháp run lên kịch liệt.
Nhìn dung nham nóng bỏng phun ra từ động sâu, sắc mặt mọi người đều tái nhợt. Cho dù đã có vòng năng lượng cách ly nhưng vẫn mơ hồ cảm nhận được cỗ nhiệt độ nóng cháy của dòng dung nham đỏ rực đang va chạm nảy lửa với đỉnh của Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Tuy nhiên cỗ khí thế hung mãnh quyết ý tiến lên đó vẫn chưa phá hủy được đỉnh tháp. Trong khoảnh khắc va chạm, đỉnh tháp đen thẩm lập tức hiện lên một tầng năng lượng tráo hắc ám. Tầng năng lượng bảo hộ này có độ dày không bằng đầu ngón tay, trông có vẻ yếu ớt nhưng lại có thể trấn áp dòng dung nham nóng chảy vô cùng hung hãn kia.
Trùng kích thất bại, vô số đá vụn phun ra từ bên trong dòng dung nham, sau đó bắn vào xung quanh vòng năng lượng. Nhưng vừa mới tiếp xúc đã bị năng lượng cuồng bạo trên vòng năng lượng chấn thành phấn mạt.
Sau khi thất bại, dung nham đỏ rực vẫn chưa rút đi, chỉ vỏn vẹn hạ thấp vài chục thước. Mà phía trên dung nham đỏ rực, triều lãng (ngọn sóng- để vậy cho hay-a.Hóng) nóng cháy không ngừng bốc lên. Chỉ chốc lát sau, triều lãng đột nhiên đại trướng. Lúc này, đám người Tiêu Viêm đang há hốc mồm nhìn một đầu mãng xà lửa trong suốt khổng lồ chậm rãi trườn đi trong ngọn sóng lửa, chỉ lộ ra một cái đầu dữ tợn, to khủng bố.
"Đây là cái thứ gì?" Nhìn vô hình hỏa mãng đang lộ ra cái đầu và một đoạn thân hình khổng lồ của mình, cho dù là đám người có định lực như Lâm Tu Nhai cũng không khỏi kinh hãi thất thanh hô lên. Hai mắt chết trân nhìn chằm chằm vô hình hỏa mãng trong dòng nham thạch nóng chảy kia. Yết hầu Tiêu Viêm cũng nuốt ực một cái. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn đầu hỏa mãng khổng lồ ở khoảng cách gần như vậy. Hơn nữa hắn cũng cảm nhận được ngọn lửa vô hình trong dung nham kia chính là bản thể của Vẫn Lạc Tâm Viêm thần bí tiềm ẩn dưới đáy thâm động mà hắn gặp ở ngày đầu tiên vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
"Không nghĩ tới Vẫn Lạc Tâm Viêm đã tiến hóa thành bộ dạng này. Thứ này so với ma thú bình thường cũng không khác biệt gì nhiều." Thanh âm Dược Lão giờ phút này đột nhiên vang lên cực kỳ kinh hãi. Xem ra, vô hình hỏa mãng đã gây cho ông một trận rung động không nhỏ.
Trong lòng Tiêu Viêm cũng chấn động mà gật đầu. Từ một ngọn lửa vô hình, trải qua vô tận tuế nguyệt (năm tháng- a.Hóng) tích lũy và ngưng tụ, đã tiến hóa thành hình dáng hiện tại. Sự thần kỳ của thiên địa đại tự nhiên đích xác làm người ta chỉ nhìn thôi đã phải kinh hãi.
"Thầy ơi, bây giờ phải làm gì đây? Thứ này khủng bố như thế, chẳng lẽ chúng ta trực tiếp bắt nó sao?" Trong lòng Tiêu Viêm gấp gáp hỏi.
"Trực tiếp bắt nó? Đổi lại là ta trong thời kỳ toàn thịnh còn có thể thử, bây giờ tốt nhất là yên lặng mà chờ đợi hành động của nội viện đi." Đối với câu hỏi của Tiêu Viêm, Dược Lão cười nhạo nói.
Tiêu Viêm xấu hổ cười, gật đầu.
Cái đầu khổng lồ vươn ra từ dung nham như cảm nhận được mấy chục tên tí hon như một đàn kiến cách đó không xa. Đồng tử tam giác chỉ độc một màu trắng cũng hướng về phía đám người tí hon đó. Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt ấy, đến cả Tử Nghiên cũng hơi né tránh, lùi về sau một bước chứ đừng nói đến một số kẻ khác sớm đã mặt cắt không giọt máu.
Vô hình hỏa mãng xem đám người Tiêu Viêm như mấy con kiến, căn bản không để ý đến. Sau khi nhìn thoáng qua, nó thu hồi ánh mắt, gắt gao nhìn về đỉnh tháp tối đen như mực. Nơi đó, một vòng năng lượng phòng hộ như vải mành màu đen đang chậm rãi xoay tròn, nhìn có vẻ yếu nhược nhưng lại là lớp phòng ngự cực kỳ khủng bố.
"Chi!"Đột nhiên, vô hình hỏa mãng phát ra một tiếng rít cực kỳ bén nhọn, một trận sóng âm vô hình đột ngột khuếch tán ra, va chạm mạnh mẽ với bức tường năng lượng. Lúc này, bức tường năng lượng chợt nổi lên từng đợt rung động toàn diện.
Nhìn lớp vỏ năng lượng đang cấp tốc chấn động, Tiêu Viêm nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. Chỉ một tiếng rít tùy ý của vật này, lực phá hoại so với Sư Hổ Toái Kim Ngâm của hắn không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần.
Tiếng rít từ từ hạ xuống, lúc này, cái miệng khổng lồ của vô hình hỏa mãng mở lớn, một cổ vô hình hỏa diễm cực đại theo đó bạo dũng ra!
Cho dù có bức tường năng lượng ngăn cách, nhưng khi vô hình hỏa diễm xuất hiện, bọn Tiêu Viêm cũng cảm giác được nhiệt độ nơi này đột nhiên tăng mạnh, mọi người bị buộc phải thi triển đấu khí bao quanh thân thể thì mới dễ chịu được một ít.
Vô hình hỏa diễm mạnh mẽ xông thẳng hướng bức tường năng lượng màu đen kia. Không gian cùng lúc văn vẹo với nhiều mức độ khác nhau thoạt trông như nếp nhăn trên quần áo.
Đến cả không gian còn bị nhiệt độ đốt cháy vặn vẹo, nếu dính vào cơ thể, e rằng chỉ trong chốc lát sẽ bị thiêu đến tro tàn cũng không còn.
Tốc độ phun của vô hình hỏa diễm không nhanh, ước chừng sau khoảng 30 giây mới có thể mang theo nhiệt độ khủng bố tiếp xúc với màn năng lượng màu đen.
Hai thứ chạm vào nhau, nhưng không hề có tiếng nổ như đã nghĩ mà ngược lại giống như băng nổi trên nước, không ngừng bốc khói.
Vòng năng lượng hắc ám tuy mỏng manh, nhưng lực phòng ngự lại cường thịnh kinh hoàng, có thể kháng lại vô hình hỏa diễm thiêu đốt. Mà vô hình hỏa mãng vốn đang điềm nhiên thấy thế lại tái phát động một tiến rít bén nhọn. Từng đoàn hỏa diễm giống như không cần động lực thúc đẩy, không ngừng phụt lên.
Màng năng lượng màu đen tuy rằng rất mạnh, nhưng dưới sự thiêu đốt liên miên bất tuyệt cũng không thể chống đỡ lâu được. Do đó, dưới cái nhìn chăm chú của đám người Tiêu Viêm, màng năng lượng hắc ám đó càng ngày càng nhạt đi, càng ngày càng hư ảo. Vô hình hỏa mãng nhìn thấy màng năng lượng hắc ám ngày càng yếu ớt lại phát ra một tiếng rít. Chẳng qua lần này, đám người Tiêu Viêm còn nghe ra sự vui sướng trong tiếng rít này, mà tiếng rít lại ra sức khiến cho vô hình hỏa diễm cấp tốc phụt lên, thiêu đốt không ngừng, khiến cho màng năng lượng hắc ám càng thêm mỏng manh. Khoảng 5 phút sau, màng năng lượng kia đã nhạt đến mức lúc ẩn lúc hiện, hiển nhiên, nó sắp sửa tan tành.
"Vẫn Lạc Tâm Viêm này quả nhiên khủng bố, đến cả phong ấn của Thiên Phần Luyện Khí Tháp cũng không vây được nó. Xem ra, việc đột phá phong ấn chỉ là chuyện sớm muộn." Nhìn màng năng lượng sắp sửa tiêu tan, Tiêu Viêm không khỏi tự lẩm bẩm.
"Bọn tiểu tử các ngươi, sao vẫn còn ở đây?" Ngay khi đám Tiêu Viêm đang trợn mắt há mồm nhìn, hơn mười đạo thân ảnh từ trong hành lang phóng lướt ra. Mà người dẫn đầu cả đám đó rõ ràng là Tô Thiên. Khi hắn dừng lại giữa đám người Tiêu Viêm, lớn tiếng quát.
Nghe được tiếng quát, đám người Tiêu Viêm mới hồi phục tinh thần…mắt đỏ…nhìn về hướng mười mấy đạo thân ảnh phóng ra, đó rõ ràng đều là nội viện trưởng lão. Đoàn người cẩn thận gật đầu, tính đến việc rút lui, nhưng lại phát hiện sau tiếng hét lớn, Tô Thiên đã nhanh chóng chuyển ánh mắt từ trên người bọn họ sang vô hình hỏa mãng và hỏa diễm đang thiêu đốt vòng năng lượng hư bạc kia. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
"Nguy rồi, sát ấn của Thiên Phần Luyện Khí Tháp sắp vỡ rồi, thứ này không biết lần này đã dùng cách gì mà khiến năng lượng tăng vọt thế." Cho dù định lực như Tô Thiên, giờ phút này cũng hoảng sợ, thanh âm trở nên bén nhọn
"Đại trưởng lão, bây giờ làm sao đây?" Một gã trưởng lão vội vàng dò hỏi. Bọn họ đều rõ ràng một khi Vẫn Lạc Tâm Viêm đột phá phong ấn, hậu quả sẽ nghiêm trọng ra sao.
Sắc mặt Tô Thiên âm tình bất định, một lát sau, đột nhiên vung tay lên, lạnh lùng nói:
"Tất cả trưởng lão lập tức theo ta, trong lúc phong ấn của Thiên Phần Luyện Khí Tháp còn chống đỡ được trong chốc lát, chúng ta chỉ có thể sử dụng trận pháp mà lúc trước viện trưởng đại nhân lưu lại xem có thể phong ấn nó lại hay không!"Nói xong, Tô Thiên không một chút đình trệ, thân hình lóe lên, phóng nhanh đến đỉnh Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Khi lướt qua đám người Tiêu Viêm, còn quát lên:
"Các ngươi còn không đi? Đi khỏi tháp, càng xa càng tốt, và không cho bất cứ ai vào đây!"Nghe được tiếng quát chói tai của Tô Thiên, cả đám Tiêu Viêm đếu co rụt cổ lại. Vừa muốn nhúc nhích thì thấy từng đợt thân ảnh nhanh chóng từ bên cạnh lao ra, lưu lại từng đạo tàn ảnh, trực chỉ Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
Bị tốc độ của đám trưởng lão này hù cho kinh hãi, đám người Tiêu Viêm không dám chần chừ, vội vội vàng vàng xông ra khỏi tháp.
Khi sắp ra khỏi tháp, Tiêu Viêm lại lần nữa quay đầu, nhất thời như hít một ngụm khí lạnh, chỉ thấy vòng năng lượng màu đen kia đã bị vô hình hỏa diễm thiêu đốt trở nên vô cùng ảm đạm.
"Xem ra Thiên Phần Luyện Khí Tháp này cũng không vây được Vẫn Lạc Tâm Viêm bao lâu bữa. Tiếp theo đành phải trông chờ vào các trưởng lão thôi, hy vọng họ có thể chừa lại cơ hội cho ta." Trong lòng âm thầm tự nhắc nhở, Tiêu Viêm cũng không ngừng lại nữa, xoay người xông ra ngoài Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
Xông ra ngoài tháp, ánh mặt trời chói chang buộc Tiêu Viêm phải híp mắt lại. Nâng tầm mắt lên, nhìn xung quanh, chợt phát hiện vốn ngoài tháp lúc nào cũng đông đúc tấp nập, giờ phút này trở nên vắng hoe. Phóng xa tầm mắt mới có thể thấy một vài thân ảnh chằng chịt đang ở xa tít mù khơi.
Thân hình chợt lóe lên ở một sườn núi nhỏ, Tiêu Viêm đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh ngạc phát hiện có gần hai mươi đạo nhân ảnh huyền phù trên không, màu sắc của các loại đấu khí chị dực (cánh đấu khí) hơi chấn động, đều có vẻ như dính chút hỏa diễm.
Những thân ảnh này chằng chịt trên bầu trời, vị trí đứng xem có vẻ như tùy ý nhưng lại mơ hồ lộ ra một chút dấu tích kỳ lạ. Nếu cẩn thận xem lại, có thể phát hiện trung tâm nơi họ đứng chính là Thiên Phần Luyện Khí Tháp!
Đủ loại màu sắc năng lượng bao phủ xung quanh 20 đạo nhân ảnh. Từng sợi tơ năng lượng mảnh đến mức mắt thường khó có thể nhìn thấp đang yên lặng lan tràn hình thành một trận hình. Trái tim Tiêu Viêm nhảy dựng lên, Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đang chảy xuôi trong kinh mạch lúc này phóng xuất một hơi thở nóng cháy.
"Sắp vỡ rồi". Như có điều cảm ứng, Tiêu Viêm thấp giọng thì thào.
Âm thanh vừa dứt, một tiếng nổ sơn băng địa liệt đột nhiên vang vọng trên bầu trời. Đỉnh Thiên Phần Luyện Khí Tháp vô cùng chắc chắn kia ầm ầm bạo liệt, nham thạch nóng chảy phun lên trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người!