Đấu Phá Thương Khung

Chương 729

Nguồn: TruyenYY

"Viêm Minh?"

Trong miệng cẩn thận nhắc tới nhắc lui cái tên này. Ánh mắt Gia Hình Thiên chuyển hướng tới trên người Tiêu Viêm, cười nói: "Tên rất hay, ngày sau địa vị Viêm Minh này, chỉ sợ sẽ vượt qua rất xa Vân Lam Tông ha."

Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu, nhẹ giọng nói: "Tiêu Viêm dĩ nhiên đem hết khả năng ra mà làm."

"Ha hả, nếu liên minh này đã muốn thành lập, tự nhiên cần phải có một vị trí chỉ huy toàn cục là Minh chủ..." Pháp Mã đứng dậy, cười nói: "Xem ra chức vị này không phải Tiêu Viêm tiểu hữu làm thì không còn ai a."

Nghe được lời Pháp Mã nói, Mộc Thần, Nạp Lan Kiệt đám người cũng vội vàng cười phụ họa, Tiêu Viêm chịu mất mát lớn như vậy để thúc đẩy thành lập liên minh, bọn họ tự nhiên sẽ không khờ dại cho rằng thật sự là đại công vô tư (có nghĩa: Tiêu Viêm chịu thiệt thòi vậy cũng không làm chịu không công - dg), liên minh này vị trí đứng đầu chắc chắn Tiêu Viêm nắm trong lòng bàn tay, tự nhiên không một ai đui mù tại trường hợp này nói lời phản đối.

Mà đối với việc này, Tiêu Viêm cười cười, cũng không nói ra lời chối từ, đứng dậy cười sang sảng nói: "Viêm Minh không phải Tiêu Viêm một mình sở hữu nó. Ngày sau thành tựu, còn phải dựa vào chư vị nguyên lão đang ngồi ở đây!"

Nhìn mọi việc hết thảy cũng đều trong dự liệu mà tiến hành, Tiêu Đỉnh cũng gật đầu cười, phất phất tay, một bên đám thị nữ tranh thủ rót rượu ngon tặng cho chư vị đang có mặt.

"Hôm nay liên minh đại thành, tính ra là một đại sự, vì Viêm Minh, mọi người cùng uống một ly nào!" Giơ lên chén rượu, Tiêu Đỉnh lại cười nói.

"Ha ha! Uống!"

Ở trong đại sảnh vang lên một trận tiếng cười giòn, một liên minh một thế lực khổng lồ tại Gia Mã Đế Quốc rốt cục lặng yên thành hình, có lẽ không lâu sau, thế lực tân sinh này, sẽ được mọi người trong Gia Mã Đế Quốc nhắc tới, rất nhiều người đều đã rõ ràng, cái thế lực này sẽ thay thế địa vị của Vân Lam Tông!

Còn sự thay thế này có thể hay không vượt xa hơn so với Vân Lam Tông, còn phải xem năng lực của người chỉ huy nó!

***

Trong đại sảnh, mọi việc đã thương thảo xong, mọi người cũng lục tục rời đi, mà bầu không khí ngưng trọng trong đại sảnh, cũng từ từ thư giản xuống.

Khi người cuối cùng rời khỏi Tiêu phủ, Tiêu Viêm cũng thở dài ra một hơi, đặt mông ngồi lại ở ghế, thở dài: "Rốt cục đã thu phục xong, ngày sau Tiêu gia ta coi như yên tâm đã có thế lực lực này bảo hộ ha."

"Lấy thực lực của ngươi hôm nay, trực tiếp mạnh mẽ áp bức bọn họ gia nhập không phải được sao, ngươi thương lượng như thế thật quá phiền toái, quả nhiên là tự mình chuốc lấy cực khổ." Mỹ Đỗ Toa nữ vương trầm mặc nãy giờ, rốt cục cũng liếc mắt nhìn Tiêu Viêm một cái, âm thanh lạnh lùng vang lên.

Nghe vậy, Tiêu Viêm đảo cặp mắt trắng dã, cũng lười cùng nàng phân rõ phải trái, tính tình tàn nhẫn trong lòng của nữ nhân này, hết thảy đều dùng vũ lực là tối thượng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Viêm Minh vừa mới thành lập, bao gồm các thế lực cực mạnh tại đế quốc, ngày sau tiềm lực phi phàm, về sau ta sẽ làm cho tình báo Viêm Minh che kín Gia Mã Đế Quốc khắp ngõ ngách, đến lúc đó chỉ cần bất luận kẻ nào đối Tiêu gia ta có điều gây rối, đều sẽ hội truyền vào trong tai chúng ta, cho dù là Hồn Điện kia, muốn động đến nữa người của Tiêu gia ta, cũng sẽ không giống như trước kia dễ dàng như vậy." Tiêu Đỉnh không cùng hai người cãi cọ, nhàn nhạt cười nói.

"Ở Viêm Minh, có thể hay không cho quyền lợi của bọn nguyên lão đó lớn hơn một chút? Nguyên lão viện vì quyết sách của Minh Chủ mà đắc ý ra mặt. chuyện này mà làm không tốt, ngày sau chính là cả đống phiền toái đó." Tiêu Lệ nhíu nhíu mày nói.

"Yên tâm đi, hiện tại chỉ vì ổn định tâm tính của bọn họ, đợi đến thời gian sau, bọn họ trong lòng quan niệm về gia tộc phai nhạt, tự nhiên sẽ bắt đầu lấy liên minh làm chủ, mà ta cũng sẽ âm thầm sử xuất một chút thủ đoạn, làm cho đại đa số nguyên lão viện đều là người Tiêu gia ta, lại nói, chỉ cần Tam đệ có quyết sách, tuyệt đối sẽ không có người quấy nhiễu." Bàn tay Tiêu Đỉnh gõ gõ lên cái chân không chút cảm giác, tùy ý cười nói.

Tiêu Viêm cười cười, duỗi cái lưng mệt mỏi, nói: "Hiện giờ liên minh đã thuận lợi thành lập, chuyện kế tiếp, liền giao cho đại ca cùng nhị ca đi làm đi, ta không am hiểu những chuyện này."

"Tên tiểu tử nhà ngươi..." Nhìn thấy Tiêu Viêm hiện tại bắt đầu trốn tránh trách nhiệm, Tiêu Đỉnh nhất thời bất đắc dĩ lắc đầu.

"Đúng rồi, nhị ca, ta cho ngươi tìm kiếm dược liệu đều đã tìm được rồi sao?" Hình như nhớ ra cái gì đó, Tiêu Viêm đột nhiên nói.

"Nhiều ngày qua Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đem những dược liệu này phát ra tới tất cả các phòng đấu giá, dược liệu thật ra đã đủ, bất quá chỉ đủ luyện chế ra hai viên thuốc mà thôi, nếu như thất bại, chỉ sợ ít nhất phải tiêu phí mất hai tháng thời gian nữa mới có thể tiếp tục tìm ra những dược liệu này. Hải lão nói, những dược liệu này quá mức hiếm lạ. Ngay cả trong dược khố của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc cũng không nhiều lắm." Nghe vậy, Tiêu Lệ ngẩn ra, ánh mắt lướt qua Tiêu Đỉnh không lộ ra dấu vết gì, chợt nói.

"Hai viên sao?... Có thể đủ luyện chế thành công một quả đi, đợi lát nữa huynh đem dược liệu đưa vào mật thất của đệ." Tiêu Viêm thoáng chần chờ một chút, hai phẩm dược liệu thật có chút không đáng tin, chẳng qua hiện nay thời gian Tiêu Lệ còn sống không nhiều lắm, thời gian không thể nào cứ tiếp tục kéo dài thêm, lập tức mở miệng nói.

Tiêu Lệ khẽ gật đầu.

Đối với những lời nói về dược liệu của hai người, Tiêu Đỉnh thật ra trong lòng không có nghi ngờ gì, dù sao Tiêu Viêm thân là Luyện Dược Sư, luyện chế đan dược tự nhiên là cực kỳ bình thường. Bởi vậy, hắn sau khi nghe hai người nói chuyện xong, ánh mắt liếc về khuôn mặt băng lãnh của Mỹ Đỗ Toa một cái, nhãn sắc đối với Tiêu Lệ chợt lóe, sau đó đẩy xe lăn, chậm rãi cùng Tiêu Lệ bước ra khỏi đại sảnh.

Nhìn cử động của hai người, Tiêu Viêm cũng bất đắc dĩ lắc đầu, chợt đem ánh mắt ném về hướng Mỹ Đỗ Toa, trầm mặc một lát, nhẹ giọng nói: "Đa tạ! "

Lời cảm tạ này, tự nhiên đối với nàng có rất nhiều nguyên nhân, muốn các lão gia hỏa kia kinh sợ. Mỹ Đỗ Toa là lựa chọn tốt nhất, bất quá tính tình nàng quá lạnh lùng, thời điểm đó Tiêu Viêm đến thỉnh nàng hỗ trợ đã chuẩn bị tinh thần bị cự tuyệt, thế nhưng hắn lại không nghĩ tới đối phương đáp ứng hắn rất dứt khoát.

"Ta chỉ là nghĩ đến giết người, đáng tiếc, ngươi lại không có thể làm cho ta toại nguyện." Đối với lời cảm tạ của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa thản nhiên nói, bất quá có lẽ ngay cả chính cô ta cũng phát hiện, giờ phút này con ngươi băng lãnh của nàng, thoáng nhu hòa một chút.

"Tiêu Viêm, ngươi cấp cho ta viên thuốc sớm đi. Ngươi hiện giờ thương thế tốt lắm, hãy mau luyện chế cho ta!" Tử Nghiên vẫn đi theo bên cạnh Mỹ Đỗ Toa lên tiếng, thế nhưng lời nói như là than thở.

Cười cười bước tới, sờ sờ cái đầu Tử Nghiên, Tiêu Viêm mỉm cười nói: "Được … được rồi, đợi lát nữa bắt đầu luyện chế cho ngươi ha, tiểu gia hỏa này quá tham lam đi."

"Ngươi phải nhanh nhanh lên một chút chứ, ta cảm giác được ta tựa hồ đang trở nên mạnh mẽ hơn, phải cần đến năng lượng thực khổng lồ, nếu không có thì phải ngủ say để tích lũy năng lượng." Tử Nghiên nhướng mày lên, kể từ khi tại Vân Lam sơn mạnh mẽ tiếp nhận một kích của Vụ hộ pháp, nàng gần đây nhất có một cảm giác mơ hồ không hiểu, bức bách cần phải có một lượng năng lượng khổng lồ.

Nghe vậy, Tiêu Viêm cùng Mỹ Đỗ Toa đều ngẩn người ra, chợt ánh mắt lộ ra một tia kỳ quang nhìn nhìn Tử Nghiên, một lát sau, liếc mắt lẫn nhau, kinh dị nói: "Hình như là muốn tấn giai sao?"

Tiêu Viêm trầm ngâm một lát, hắn năm đó ở Nội Viện lần đầu tiên gặp được Tử Nghiên là Đấu Vương cấp bậc, dựa theo ma thú cấp bậc thì là Ngũ giai ma thú, mấy năm nay ăn nhiều thiên tài địa bảo như vậy, tấn giai chuyện đương nhiên.

"Ma thú tấn giai, cần phải năng lượng dị thường khổng lồ, một ma thú muốn tấn giai, trước tiên đều phải tìm kiếm các loại thiên tài địa bảo, bất quá nha đầu kia nhiều năm qua lại ăn vô số bảo bối, hiện tại muốn tấn giai, xem ra cần nhất chính là năng lượng cực kỳ khổng lồ, thật không biết bản thể này là vật gì nữa..." Mỹ Đỗ Toa trong giọng nói, cũng lộ ra một chút kinh dị, ma thú cần phải có năng lượng khổng lồ như vậy mới có thể tấn giai được, đây là nàng lần đầu tiên chứng kiến, theo lẽ thường, ma thú nếu tấn giai cần phải có năng lượng càng mạnh thì ma thú đó càng cường đại, nhưng mà Tử Nghiên này... Tựa hồ có chút quá mức kinh dị.

"Yên tâm đi, mặc kệ muốn có năng lượng khổng lồ gì đó, ta cũng sẽ giúp nàng có được, tiểu gia hỏa này đã đi theo ta từ trong nội viện chạy ra, cũng không thể để cho nàng có bất kỳ tổn thương nào, nếu không mà nói, ngày sau khó có thể ăn nói với Tô Thiên đại trưởng lão." Tiêu Viêm kéo Tử Nghiên lại, chứng kiến nàng không ngừng nghiêng mặt tránh né có bộ dáng thật đáng yêu, không khỏi ôn nhu cười nói.

Nhìn Tiêu Viêm lúc này hiện ra vẻ ôn nhu, Mỹ Đỗ Toa cũng ngẩn ra, chợt thản nhiên nói: "Tiểu gia hỏa này cùng ta rất ư là thân thiết, nếu ngươi để nàng có tổn thương gì, ta cũng sẽ không đáp ứng."

Nhìn Mỹ Đỗ Toa đột nhiên bao che cho Tử Nghiên, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, làm như nhớ ra cái gì đó, ngẩng đầu ánh mắt nhìn thẳng Mỹ Đỗ Toa, nhẹ giọng nói: "Thêm một hai tháng thời gian nữa thì ước định một năm kia của chúng ta cũng đã tới rồi ha"

Mỹ Đô Toa đang giúp Tử Nghiên buộc tóc, ngọc thủ hơi chút cứng lại, vẻ mặt Mỹ Đỗ Toa lúc mới vừa rồi còn có chút nhu hòa, tức thì từ từ biến thành lạnh như băng, hai trong mắt tràn ngập dị mị lực liếc qua Tiêu Viêm, thanh âm lành lạnh nói: "Ngươi biết không, một khi ta ăn vào "Phục Hồn Đan", ngươi tuyệt đối là người thứ nhất chết trong tay ta? Ngươi đừng nghĩ rằng bằng vào thực lực hiện tại của ngươi, có thể cùng ta chống lại sao?"

Tiêu Viêm cười khổ một tiếng, nói: "Ta đây tự nhiên biết rõ mà, nhưng ước định đó, ta tự nhiên sẽ không bội ước, hơn nữa nhìn ngươi tìm kiếm dược liệu khắp nơi, tựa hồ cũng rất là chờ mong a, chẳng lẽ ta còn có thể không để ý sao?"

Ánh mắt lạnh như băng của Mỹ Đỗ Toa lườm Tiêu Viêm một cái, lôi lôi bàn tay Tử Nghiên, xoay người bước ra ngoài đại sảnh, khi đi tới cửa, cước bộ thoáng ngừng lại một chút, thản nhiên nói: "Những dược liệu ta tìm đều bị Tử Nghiên ăn sạch sẽ, ngươi nếu thật sốt ruột luyện chế đan dược này, không cần phí nhiều công sức, trực tiếp nói với ta là được, ta có thể cho ngươi cái khác."

"Đương nhiên, đừng tưởng rằng bổn vương tâm ý đã thay đổi, mà chỉ muốn cho ngươi sống lâu thêm một khoảng thời gian nữa thôi."

Nghe được lời nói kia của Mỹ Đỗ Toa nữ vương, Tiêu Viêm trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, trên khuôn mặt cũng lộ ra vẻ cổ quái.

"Nữ nhân này... "
Bình Luận (0)
Comment