Trong bóng đêm, đám người Tiêu Viêm im lặng bí mật tiến tới. Khi trăng rằm như một chiếc bánh xe chậm rãi leo lên trên bầu trời thì ở trong rừng rậm dưới thung lũng truyền ra động tĩnh rất nhỏ
"Hải lão, nếu lần này tiến hành ám sát thuận lợi, các vị không cần lộ diện, còn nếu như thất bại vậy cần các vị tiếp ứng" Cùng Mỹ Đỗ Toa chuẩn bị xong, Tiêu Viêm quay sang Hải Ba Đông trầm giọng
"Ân" Hải Ba Đông gật đầu, sắc mặt ngưng trọng nói:
"Cần thận một chút, ta sẽ chú ý tới tình trạng trong thành"Tiêu Viêm mỉm cười quay sang Mỹ Đỗ Toa thấp giọng:
"Đi thôi"Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa đã đổi một thân hắc y gật đầu, thân hình vừa động liền hiện ra giữa không trung. Rất xa trong bóng đêm bao phủ tòa thành vẫn như cũ với những lớp phòng thủ sâm nghiêm.
Bởi vì sợ tạo ra động tĩnh quá lớn, Tiêu Viêm không dùng hỏa dực đấu khí mà đem Tử Vân Dực đã lâu không dùng gọi ra. Mặc dù Tử Vân dực tốc độ thua xa đôi cánh từ đấu khí nhưng lại ngụy trang rất tốt trong đêm. Hơn nữa lần này là đến ám toán chứ không phải tới công thành chiến
Chấn động Tử Vân dực thân hình Tiêu Viêm từ từ bay lên không, cuối cùng ánh mắt gặp ánh mắt Mỹ Đỗ Toa, hai người hóa thành hai đạo hắc ảnh, dưới sự che dấu của màn đêm mà bay đi
Lấy tốc độ của hai người chỉ mấy nhịp hô hấp là đã đến cách tường thành không xa. Ánh mắt đảo qua, cả hai lặng lẽ thở dài một hơi, hơn phân nửa đấu vương tuần tra bên kia đã bị triệu hồi. Đám binh lính còn lại tuy đông nhưng chân chính thì hầu như không thể tạo dược uy hiếp quá lớn tới hai người bọn họ
Hai người im lặng chờ đợi trong bóng tối. Khi hai gã đấu vương giao nhau lộ ra chỗ trống, hai người hóa thành hai đạo bóng đen nhanh như thiểm điện lao vào thành rồi chui vào một căn phòng như bóng ma
"Tách ra đi. Nhớ rõ đắc thủ thì lập tức rời đi, về căn cứ Hắc Sơn tập hợp" Tiêu Viêm liếc nhìn mấy bóng người bay qua bay lại trên trời, ghé sát tai Mỹ Đỗ Toa hạ thấp thanh âm nói.
Nghe vậy Mỹ Đỗ Toa hơi chút chần chờ, nàng rời khỏi đây tự nhiên là không có bao nhiêu trở ngại. Vấn đề là Tiêu Viêm một khi bị chúng cường giả vây công, muốn chạy trốn cũng có vài phần nguy hiểm.
"Ha hả, yên tâm đi. Mặc dù ta không phải Đấu Tông cường giả nhưng nếu muốn chạy trốn, không có bao nhiêu đấu hoàng có thể ngăn cản ta" Như cảm nhận được một đôi mắt hơi chút chần chờ nhìn mình chăm chú, Tiêu Viêm mỉm cười thấp giọng nói.
"Ân, vậy ngươi cẩn thận một chút" Thấy Tiêu Viêm nói vậy Mỹ Đõ Toa cũng khẽ gật đầu nhẹ giọng.
"Ân"Mỹ Đỗ Toa tiếp tục gật đầu, cũng không chút nào kéo dài thời gian, ánh mắt giữa không trung hơi chớp động. Chợt thân hình vừa động, thân hình như một tia chớp phóng đi
Đưa mắt nhìn thân ảnh Mỹ Đỗ Toa rời đi. Tiêu Viêm thở dài một hơi, xác định phương hướng rồi bay đi theo chiều ngược lại
Trong thành thị, ngồi trên mái nhà một tòa lầu các lớn Tiểu Y Tiên đang nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở ra. Ánh mắt tại nơi Mỹ Đỗ Toa cùng Tiêu Viêm lướt qua, chợt mi mắt cụp xuống thấp giọng lẩm bẩm:
"Ta có khả năng làm, thì đã làm hết, có thể thành công hay không phải xem chính các ngươi"Mộ Lan cốc doanh địa, tọa lạc tại mảnh đất phía Tây Bắc trong thành, khác với phần còn lại, nơi này tuy ban đêm nhưng đèn đuốc sáng trưng. Dưới đất quân lính võ trang đầy đủ không ngừng tuần tra, trên trời Đấu Vương cường giả cũng bay qua bay lại. Ngoài ra trên mấy tiễn tháp xung quanh cũng mai phục không ít cao thủ, ánh mắt sắc bén mà ác độc của họ không ngừng đảo qua phía trên doanh địa, tùy thời sẵn sàng hành động. Xem nơi này phòng bị xâm nghiêm như vậy tất có gì đó cần bảo vệ
Ngoài doanh địa trong bóng đêm chợt một bóng người mơ hồ hiện ra, Chợt men theo một chỗ trống không lớn chỗ lan can bên cạnh những cột gỗ lớn mà vào.
Tuy nói nơi này phòng ngự sâm nghiêm nhưng khuyết thiếu cường giả đấu tông tọa trấn, với Tiêu Viêm cũng không có mấy tác dụng. Tuy hắn cũng chỉ có cấp bậc Đấu Hoàng nhưng nhờ linh hồn cảm ứng cũng giúp hắn hạn chế khả năng bị lộ
Cả doanh địa tuần tra sâm nghiêm nhưng không ai phát hiện một đạo bóng đen đang nhanh chóng tiếp cận dải đất trung tâm
Khi Tiêu Viêm tiến vào Mộ Lan Cốc doanh địa thì Mỹ Đỗ Toa cũng đã xâm nhập Kim Nhạn tông, một tòa chiến địa cực lớn cũng cực kì xa hoa
Ánh mắt xuyên qua khe hở của mái ngói, Mỹ Đỗ Toa đảo mắt qua, bên trong vọng ra từng đạo tiếng rên rỉ của nữ tử và từng tràng cười quen thuộc của nam tử. Trong mắt nàng càng thêm hàn ý, sớm đã nghe nói tông chủ Kim Nhạn tông cực kỳ phong lưu, không nghĩ tới ngay tại đây cũng đang tìm đến cảm giác khoái hoạt phong lưu
Từ đầu ngón tay nhỏ bắn ra một luồng thất thải năng lượng nhưng lại dị thường nồng đậm, chậm rãi ngưng tụ
Năng lượng đã ngưng tụ nhưng Mỹ Đỗ Toa chưa lập tức hành động, Con mắt khép hờ như đang tiến vào trạng thái tu luyện, cơ thể không chút nhúc nhích nhưng nơi đầu ngón tay năng lượng ngày càng tích tụ.
Chân chính sát chiêu, một kích tất sát
Mà ám sát, cũng đồng dạng chỉ dùng một kích, vì vậy nàng muốn nắm vững thời cơ
Mộ Lan cốc doanh địa, tại dải đất trung tâm một tòa lều trại khổng lồ tọa chấn, tại góc khuất của lều trại này một bóng đen từ từ hiện ra
Ánh mắt nhìn chăm chú vào lều trại. một lát sau không khí thoáng hiện lên một đạo tia lửa, chợt trên mái lều to lớn lộ ra một lỗ thủng, mà tình hình trong lều cũng bị thu lại
Dưới ánh sáng của những ngọn đèn dầu to lớn cũng chỉ có ba bóng người già nua, tự nhiên chính là Mộ Lan tam lão. Giờ khắc này ba người đều đang ngồi thành hình tam giác, mắt nhắm nghiền, trên người bọn họ toát ra một cỗ năng lượng màu đỏ yêu dị, cỗ năng lượng này tuần hoàn quanh ba người sau đó chui vào một người có hơi thở yếu nhất. Hiển nhiên vị Mộ Lan cốc trưởng lão này chính là Hổ đầu nhân trưởng lão ngày đó bị Tiêu Viêm đánh trọng thương, mà xem bộ dáng bọn họ hẳn là đang liên hợp chữa thương.
"Tam Thú Man Hoang Quyết quả nhiên thần diệu, lại có thể giúp nhau chữa thương, hơn nữa hiệu quả còn có chút xa xỉ, không hổ là công pháp cao thâm nhất của Mộ Lan Cốc a" Nấp phía ngoài quan sát, Tiêu Viêm nhìn bộ dáng ba người trong lòng không khỏi kinh ngạc, vị trí của Tam Thú Man Hoàng Quyết trong lòng cũng được đề cao rất nhiều. Nếu trong Viêm Minh cũng có người tu luyện pháp quyết này thì hiệu quả sẽ không nhỏ tí nào
Nhẹ nhàng thở một hơi, Têu Viêm dần ngưng đọng tinh thần, đấu khí trong cơ thể cũng lặng yên vận chuyển
Trong trướng bồng, quá trình chữa thương kéo dài thêm tầm mười phút mới dần đình chỉ, ba người cũng chậm rãi mở mắt
""Thế nào?
" Nhìn đạo huyết sắc năng lượng từ từ tiến vào cơ thể Hổ đầu trưởng lão, hai người còn lại thở phào nhẹ nhõm, mở miệng hỏi
"Đã khôi phục một ít, bất quá thương thế vẫn còn rất nặng, chỉ sợ phải đem lục phẩm đan dược tàng chữ trong cốc kia dùng mới có thể …
" Sắc mặt Hổ đầu trưởng lão âm trầm nói
"Không nghĩ tới tiểu tử kia lại có thủ đoạn như thế, thật sự là xem thường hắn
" Một vị Mộ Lan trưởng lão cau mày nói.
"Lần này chỉ là chịu thiệt vì trở tay không kịp mà thôi, hơn nữa hắn cùng Nhạn Lạc Thiên thi triển cái hoả liên kia, cũng hẳn là có tiêu hao rất lớn, trong khoảng thời gian ngắn, không có khả năng lại khôi phục
" Hổ đầu trưởng lão trong mắt hiện lên một chút vẻ oán độc, nói: "Chờ tinh nhuệ cường giả trong cốc đến, lúc đó lại tiếp tục liên hợp với Kim Nhạn tông, xem như Độc Tông không tham dự nữa, tất nhiên muốn đem Viêm Minh chém giết máu chảy thành sông là không thể không được!
"
Hai gã trưởng lão còn lại cũng âm trầm gật gật đầu, lần này liên hợp tiến công Gia Mã đế quốc, nếu là không công mà lui, ngày sau tại Tây Bắc địa vực, Mộ Lan cốc bọn họ còn có thể sống yên sao? Về sau mặc dù là tham gia tông môn đại hội, tất nhiên cũng đã sẽ phải chịu không ít trào phúng.
"Ô! "
Ngay khi hai người vừa mới gật đầu thì đột nhiên một đạo âm thanh bén nhọn chói tai vang lên khắp doanh địa.
Nghe thấy tiếng động sắc mặt Mộ Lan Tam Lão chợt biến đổi, cơ hồ thân hình vừa động liền đem vị Hổ đầu trưởng lão đang trọng thương che ở phía sau.
Mà khi thân hình bọn họ vừa động, lều trại chợt vỡ ra, một bóng người bao bọc trong ngân sắc quang mang lướt vào cùng kình phong sắc bén
"Tiêu Viêm?! Ngươi quả nhiên đến đây!
"
Nhìn bóng người nhanh như tia chớp màu bạc, đồng tử Mộ Lan Tam Lão nhất thời thu nhỏ, chợt hét lớn. Cùng lúc đó đấu khí hung hồn phát ra, chợt hai người liên thủ, quyền đầu nhắm thẳng bóng người lao tới
Hai đạo quyền ảnh, kéo theo kình phong hung mãnh nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt oanh kích trên thân thể bóng trắng kia.
"Phốc!
"
Gặp đòn nghiêm trọng, bóng trắng cả người một trận kịch liệt run rẩy,trong ánh mắt kinh hãi của Mộ Lan Tam lão chậm rãi tiêu tán... Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Ảo ảnh?!
"
Đã có kinh nghiệm cùng Tiêu Viêm giao thủ, hai vị trưởng lão trong lòng nhanh chóng hiện lên, chợt mạnh mẽ hoảng sợ xoay người, chỉ thấy một đạo hắc ảnh, quỷ mỵ đứng ở bên cạnh Hổ đầu trưởng lão, bàn tay như ưng trảo, chặt chẽ siết lấy cổ.
Nhìn thấy hai người kia nhìn lại, hắc bào thanh niên mỉm cười. Dưới ánh đèn rực rỡ hàm răng trắng lộ ra làm bọn họ lạnh cả người.
"Cùng một chiêu số mà chịu thiệt hai lần. Đây là các ngươi ngu ngốc hay là ta gặp may?"