Thử Triều Âm Ba ùn ùn kéo đến nhưng đều trở nên tán loạn, màn hỗn loạn loan ra khắp nơi, trong lúc nhất thời, rừng rậm ở xung quanh thang đá gặp phải tai ương, âm ba giống như là một lưỡi đao, trong một mảnh thanh âm ào ào đã đem phần lớn những cây gỗ chặn ngang chém đứt.
Trên bầu trời, Tiêu Viêm nhìn Thử Triều Âm Ba cơ hồ là hiện lên một loại xu thế tan tác, cũng là có một chút ngạc nhiên, trong lòng hắn cũng đã rõ ràng, sở dĩ có thể đạt tới hiệu quả như vậy, chỉ sợ duyên cớ là bởi vì từ bên trong Âm Dương Long Huyền Đan lấy ra được một tia Long khí, nếu không chỉ bằng vào cấp bậc của Sư Hổ Toái Kim Ngâm, mặc dù có thể cùng âm ba khổng lồ như thế đối kháng, nhưng mà tuyệt đối không có khả năng đạt được hiệu quả kinh người như vậy.
"Lúc đối kháng với người thì thật ra chưa từng có chỗ tốt như vậy, Long Khí này tựa hồ đối với ma thú gây ra thương tổn lớn hơn"Tiêu Viêm ánh mắt đảo qua chung quanh thang đá, hiện có vô số Phệ Kim Thử thế nhưng lúc này đều là tàn tạ run rẩy lên, vẻ hung ác ban đầu đã không còn thấy một chút nào nữa, hiển nhiên, tiếng kêu kia đối với chúng tạo thành thương tổn không nhỏ.
Ôm cái eo nhỏ nhắn của Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Viêm chần chờ một chút, thân hình liền chuyển động, sau đó liền bay lên đỉnh núi mà không gặp sự ngăn trở nào, mới nhẹ nhàng buông ra.
Giờ phút này từ trên bình đài cho đến đỉnh núi đều là một mảnh im lặng, ai cũng chưa từng dự đoán được rằng Tiêu Viêm cư nhiên lựa chọn phương pháp vượt sấm quan hung hãn nhất này, hơn nữa càng làm cho người khác không nói được gì chính là hắn lại thật sự có thể đánh tan thành công Thử Triều Âm Ba Trận do vô số Phệ Kim Thử bày ra, thực lực như vậy, chỉ sợ trong mọi người ở đây, người có thể làm được cũng là cực ít a?
"Người nầy, quả nhiên là một cái quái vật…" Trong lúc nhất thời, ánh mắt của không ít người đều có chút quái dị, ở trong lòng lẩm bẩm nói.
"Khụ!" Bên cạnh thang đá, Kim Thạch sững sờ chỉ trong chốc lát, rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần lại, nhìn mấy cái Phệ Kim Thử uể oải bên kia, không khỏi cười khổ một tiếng, không nghĩ tới tên tiểu tử kia cư nhiên còn có thủ đoạn này, hiện giờ bị hắn làm thành như vậy, Thử Triều Âm Ba Trận uy lực tất nhiên có điều giảm xuống, nói như vậy, thì thật ra tiện nghi cho một số người ở phía sau.
Bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, Kim Thạch chỉ có thể khoát tay áo, nói:
"Sấm quan thành công, vị kế tiếp, các ngươi còn có không đến nửa canh giờ"Nghe được lời nói của Kim Thạch..., một đạo nhân ảnh vội vàng đi ra, sau đó hướng thang đá bước nhanh tới…
Trên đỉnh núi, Tiêu Viêm từ trong nạp giới lấy ra một quả đan dược, đưa cho Nạp Lan Yên Nhiên, nói:
"Không có việc gì chứ?"Tiếp nhận đan dược, Nạp Lan Yên Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu, thấp giọng nói:
"Không có việc gì. Cảm ơn!"Tiêu Viêm cười một tiếng, lúc này mới chuyển mắt đi nơi khác, lướt qua trên đỉnh núi, trên đỉnh Thiên Mục Sơn này diện tích cũng không nhỏ, hơn nữa cũng đầy gồ ghề, loạn thạch san sát nhau, địa phương mà bốn người giờ phút này đang đứng, thật ra là một khối đá tảng khổng lồ được gọt thành thạch thai bằng phẳng, về phần cái gọi là Thiên Sơn Huyết Đàm, nhưng thật ra chưa từng nhìn thấy qua, nói vậy hẳn là ở tại địa phương khác rồi.
Sau khi đánh giá một chút, ánh mắt Tiêu Viêm lúc này mới chuyển hướng sang bốn người Phượng Thanh Nhi, mà giờ khắc này bốn người cũng đem ánh mắt quăng lại hắn, Đường Ưng cùng Mộ Thanh Loan vẫn còn tốt, Phượng Thanh Nhi cùng Vương Trần, thì ánh mắt thoáng có chút bất thiện.
"Chúc mừng…" Trên khuôn mặt lãnh đạm, kiên nghị của Đường Ưng lộ ra một chút tươi cười, chắp tay với Tiêu Viêm, nói.
"Đa tạ!" Tiêu Viêm cười cười, đối với Đường Ưng, hắn cũng không có cái gì ác cảm, bởi vậy đối với người này cũng có chút khách khí, mà đối với Phượng Thanh Nhi cùng Vương Trần ở một bên, hắn thật ra cũng không để ý nhiều, mà thái độ không thèm nhìn của hắn càng làm cho trong mắt hai người lãnh ý càng tăng lên.
Mộ Thanh Loan ở một bên, ánh mắt đầu tiên là nhìn thoáng qua những vị vượt sấm quan kế tiếp ở trên thang đá, sau khi nhìn thấy cũng không có cái quá chú ý, ánh mắt liền quay lại, có chút hăng hái nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, cười khẽ nói:
"Ngươi tu luyện Tam Thiên Lôi Động tới cảnh giới gì rồi?"Đang ở trước mặt Phượng Thanh Nhi mà Mộ Thanh Loan lại hỏi như vậy, rõ ràng là muốn cho Phượng Thanh Nhi nếm một chút không thoải mái, quả nhiên, sau khi nghe lời này, sắc mặt Phương Thanh Nhi lại càng lộ ra vẻ lạnh như băng, nhàn nhạt nói:
"Mộ Thanh Loan, hiện tại chỉ biết miệng lưỡi lợi hại, cũng không coi là cái bổn sự gì, ba tháng sau tới Tứ Phương Các đại hội, ta muốn thử xem mấy năm nay thực lực của ngươi có tinh tiến hay không?"Mộ Thanh Loan khóe môi hiện lên nụ cười nói:
"Ta cũng vậy đang chờ mong đây này, không biết vận may lần trước không biết có tiếp tục xuất hiện ở trên người của ngươi nữa hay không?""Có phải... hay không là vận may, chính bản thân ngươi rõ ràng mà" Phượng Thanh Nhi đôi mắt đẹp khẽ nâng, bên trong ngữ khí bình thản, lại là có thêm một loại châm chọc nhuệ khí của đối phương.
Nhìn thấy hai người này đấu khẩu, Tiêu Viêm cũng là một trận ngạc nhiên, xem ra ở giữa Tứ Phương Các này cũng không phải là hài hòa như trong tưởng tượng a, bất quá có thể nhìn thấy Phong Thanh Nhi ăn trái đắng, hắn cũng là cảm thấy rất sảng khoái, nữ nhân này có lẽ là bởi vì thân phận nguyên nhân nên ngay từ đầu tạo cho hắn cảm giác không tốt.
"Mộ tiểu thư, không biết có thể nói chuyện riêng một chút hay?" Tiêu Viêm cũng không nghĩ tham gia cuộc châm chọc khiêu khích giữa hai nữ nhân này, nhưng hắn giờ phút này, lại bức thiết muốn biết một ít tin tức, lập tức lên tiếng nói.
Nghe vậy, Mộ Thanh Loan cũng ngẩn ra, cùng Tiêu Viêm chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, chưa nói tới quen thuộc, bất quá nghĩ đến việc Tiêu Viêm trong khoảng thời gian này làm cho mặt mũi Phong Lôi Các tổn hao nhiều, cũng là làm cho nàng đối với hắn hảo cảm cũng không ít, lập tức cũng không cự tuyệt, trong lòng mang theo một tia nghi hoặc gật gật đầu, sau đó thân hình tung bay đến một bên.
"Chớ có đi đâu, chờ đợi ta một lát" Đối với Nạp Lan Yên Nhiên dặn một tiếng, Tiêu Viêm cũng nhanh chóng bay đi, sau đó từ từ dừng ở bên cạnh Mộ Thanh Loan.
"Có chuyện gì sao?" Mộ Thanh Loan bàn tay mềm khẽ vén mái tóc đen trước người, quay đầu, hé miệng khẽ cười nói.
Nhìn gần Mộ Thanh Loan giống như một loại thiếu nữ còn ngây ngô như cục đất, nhưng Tiêu Viêm lại là biết, thực lực của nàng lại cực kỳ không kém, hơi ngập ngừng, rốt cục thì nói:
"Xin hỏi, có phải Phong Tôn Giả chính là lão sư của Mộ tiểu thư không?""Đúng rồi, việc này không ít người biết, ngươi muốn hỏi sẽ không phải là điều này a?" Lông mi tinh tế của Mộ Thanh Loan nhẹ nhàng nhướng lên, nói.
"Mộ tiểu thư chắc cũng biết Phong Tôn Giả tiền bối giờ phút này đang ở đâu chứ?"Tiêu Viêm khách khí hỏi.
"Ngươi đến tột cùng là ai? Ngươi vì sao phải tìm Lão sư ta?" Mộ Thanh Loan đôi mắt hơi híp lại, hơi có chút cảnh giác nói.
Nhìn thấy bộ dáng cảnh giác đó của Mộ Thanh Loan, Tiêu Viêm cũng đành cười khổ một tiếng, chần chờ một chút, nói:
"Đồ đệ cố nhân, phụng mệnh của gia sư, đến đây tìm kiếm Phong Tôn Giả tiền bối""Đồ đệ của cố nhân? Ai là cố nhân?" Nghe vậy, Mộ Thanh Loan lại ngẩn ra, ánh mắt cẩn thận đánh giá ở trên người Tiêu Viêm một chút, nói. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Chuyện này…. ngày sau Mộ tiểu thư sẽ có dịp biết đến, nhưng lúc này đây, lại là không tiện nói ra" Tiêu Viêm lắc lắc đầu, hơi có chút áy náy nói, hắn cùng với Phong Tôn Giả chưa từng gặp mặt, cũng không biết người này đến tột cùng là người như thế nào, tuy nói Dược Lão nói rằng có thể tuyệt đối tin tưởng, nhưng hắn hôm nay không còn là tiểu tử mới ra đời nữa, cẩn cẩn thận làm việc, sớm đã thâm nhập vào trong xương tủy của hắn.
Nghe vậy, Mộ Thanh Loan không khỏi bĩu môi, Phong Tôn Giả giao du rộng rãi, bằng hữu rất nhiều, lý do này rõ ràng là còn chưa đủ, bất quá nàng cũng không nghĩ làm khó dễ nhiều, lấy Phong Tôn Giả thực lực, cho dù Tiêu Viêm thật sự là trong lòng có quỷ cũng không có nửa điểm tác dụng, lập tức giơ ngọc thủ, nói:
"Lão sư thích vân du, ngày thường rất khó gặp được người, bất quá ngươi nếu thật sự muốn tìm người, thì ba tháng sau đi Phong Lôi Các – Đông""Phong Lôi Các - Đông?"Nghe được lời này, Tiêu Viêm trực tiếp sững sờ ra, chợt vẻ mặt cười khổ, hắn cùng với Phong Lôi Các đã thành như vậy, như thế nào còn có thể đi tới nơi tổng bộ đó được chứ? Chỉ một Phí Thiên liền đem hắn đuổi giết thành bộ dáng như vậy, huống chi Phong Lôi Các - Đông chính là Phong Lôi Các tổng bộ, nơi đó, cường giả tất nhiên là rất nhiều, chỉ sợ có đi mà không có về.
"Ba tháng sau là Tứ Phương Các đại hội, lần này địa điểm tổ chức là ở tại Phong Lôi Các, mà là một trong bốn phương tham dự, Tinh Vẫn Các ta tự nhiên là muốn tới rồi, mà đến lúc đó Lão sư cũng sẽ đến, ngươi nghĩ muốn tìm người, thì chỉ có trong thời gian này mà thôi, cũng không phải là ta cố ý trêu đùa ngươi nha" Nhìn thấy sắc mặt cười khổ của Tiêu Viêm, Mộ Thanh Loan cũng che miệng cười, dịu dàng nói.
"Ba tháng sau ư…"Cười khổ một tiếng, Tiêu Viêm trầm ngâm một chút, rốt cục thì hăng hái gật đầu, nói:
"Đa tạ Mộ tiểu thư đã cho biết""Ngươi sẽ không thực sự định đi đến đó chứ? Tứ Phương Các đại hội, không chỉ có Phí Thiên sẽ tới, thậm chí còn có Các chủ hai Các còn lại, thậm chí còn có Đông Các Các chủ Lôi Tôn Giả, nếu ngươi đi đến đó mà nói... thì quả thực là muốn tìm chết a" Ánh mắt đẹp long lanh của Mộ Thanh Loan trừng lớn lên, nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, bộ dáng kia giống như đối đãi với một kẻ ngu, tại vị trí nàng mà xem thì Tiêu Viêm hành động như vậy, hoàn toàn chính là chui đầu vô lưới a.
"Ha hả, ta sẽ có chừng mực" Tiêu Viêm cười cười, nói, nếu quả thật như theo như lời Dược Lão nói, Phong Tôn Giả tất nhiên có thể cho hắn trợ giúp không nhỏ, giải cứu Dược Lão, nếu là có hắn hỗ trợ, xác xuất thành công tất nhiên sẽ cao hơn rất nhiều, dù sao hắn hiện tại ở Trung Châu thật sự là thế lực đơn bạc một chút.
Nhìn thấy Tiêu Viêm vẫn kiên quyết, Mộ Thanh Loan cũng không tiện nhiều lời, giang tay, nói:
"Ngươi đã cố ý muốn đi, vậy cũng không trách được ta, chẳng qua nếu đúng như lời ngươi, ngươi là đệ tử của cố nhân của Lão sư thì đến lúc đó lão nhân gia người có lẽ sẽ giúp ngươi biện hộ cho, để cho Phong Lôi Các thả ngươi, trước mặt lão nhân gia người, cho dù là Lôi Tôn Giả, cũng không thể không nể mặt"Tiêu Viêm gật đầu cười, tiếp tục đối Mộ Thanh Loan nói một tiếng cám ơn, xoay trở lại vừa lúc nghe được chỗ thạch thai truyền đến một trận thanh âm ồn ào, đưa mắt liền thấy, cư nhiên lại có thêm hai đạo nhân ảnh thành công xông qua Thử Triều Âm Ba Trận.
"Đi thôi, sắp đến đông đủ rồi đấy" Mộ Thanh Loan ánh mắt cũng nhìn lướt qua bãi đá, sau đó đối với Tiêu Viêm phất phất tay, vừa muốn xoay người, chần chờ một chút, nói:
"Đúng rồi, nhắc nhở ngươi một chút, tận lực cẩn thận nhiều một ít Phượng Thanh Nhi cùng Vương Trần"Tiếng nói vừa dứt, mũi chân điểm một cái quái thạch, thân hình liền là nhẹ nhàng lướt ra, cuối cùng dừng ở trên thềm đá.
Nhìn bóng hình xinh đẹp của Mộ Thanh Loan, Tiêu Viêm khẽ gật đầu, chợt ánh mắt không để lại dấu vết chuyển hướng đến trên người Phượng Thanh Nhi cùng Vương Trần, trong mắt mơ hồ có hàn quang chớp động, bọn họ nếu không phải đến châm chọc bản thân thì được, nếu là thật sự đui mù, vậy cũng phải làm cho bọn họ biết, Tiêu Viêm hắn, cũng không phải là kẻ nhu nhược mà bất kỳ ai cũng có thể khi dễ!