- Vậy chúng ta có thể làm gì?
- Chờ đợi.
Câu trả lời của Tuyết Di không làm Tiểu Y Tiên thấy hài lòng.
Tuyết Di trước dáng vẻ của Tiểu Y Tiên thì nói:
- Hấp thụ dị hỏa không phải việc ngươi bảo giúp là có thể giúp được. Chỉ có thể dựa vào bản thân người luyện hóa dị hỏa thôi. Dù Băng Hàn Linh tuyền cũng chỉ là thứ để chống trọi lại dị hỏa trong quá trình hập thụ thôi.
- Tự sư không có cách nào khác sao?
Tiểu Y Tiên vẫn thập phần cố chấp nhìn về Tuyết Di hỏi lại. Nàng không tin chỉ còn cách chờ đợi, Tuyết Di là người sống rất lâu rồi, thực lực tuyệt đối cao. Bà ấy chắc chắn có biện pháp khác.
Tuyết Di suy ngẫm một lúc, tên tay xuất hiện một quyển trục cổ xưa mà tím:
- Thực ra có một biện pháp khác, đó là song tu chi pháp. Trùng hợp ta cũng có một phương pháp song tu. Nếu ngươi muốn ta có thể dạy cho ngươi, giúp đỡ ngươi cứu tiểu tình nhân của ngươi.
- Điều kiện?
Tiểu Y Tiên thẳng thắng hỏi, nàng không tin trên đời có bữa ăn nào miễn phí cả.
- Ngươi nhận ta làm sư phụ.
Tuyết Di cười nhẹ. Tiểu Y Tiên thẳng thắn nên bà cũng không vòng vo làm gì. Bà nói điều kiện của mình.
- Được. Ta chấp nhận.
Tiểu Y Tiên đáp lại không chút do dự. Nàng quỳ xuống hành lễ bái sư. Hành lễ xong nàng nhìn lên Tuyết Di:
- Sư phụ hiện giờ đến lượt người.
Tuyết Di thấy hành động của Tiểu Y Tiên dứt khoát như vậy thầm lắc đầu, vì Cơ Huyền thì Tiểu Y Tiên cũng không có chút gì gọi là do dự cả. Tuyết Di chạm nhẹ vào quyển trụ, đem khẩu quyết của quyển trục truyền vào thức hải của Tiểu Y Tiên. Bà nói:
- Ta đã truyền cho ngươi khẩu quyết của “ Âm Dương tiên diệu thuật”, khi song tu ngươi chỉ cần vận dụng khẩu quyết là được.
Tiểu Y Tiên tập chung lướt qua một lần khẩu quyết của “ Âm Dương tiên diệu thuật ”, sau khi nắm được rồi nàng mở mắt ra. “ Âm Dương tiên diệu thuật ” là song tu thuật nhưng lại chia ra làm hai nhánh, một là song tu chi hồn, hai là song tu chi thể. Một phương pháp là thân thể kết hợp tạo phương pháp này thì là nguyên thủy và có hiệu quả nhất. Còn lại sử dụng linh hồn lực kết hợp lại.
Tiểu Y Tiên sử dụng song tu chi hồn để trợ giúp cho Cơ Huyền. Nhìn Cơ Huyền đang đau đớn vật lộn với dị hỏa, toàn thân như hóa thành huyết nhân, đôi môi nàng cắt chặt. Hít một hơi áp chế cảm xúc này, Tiểu Y Tiên chậm chậm cở bộ cẩm bảo xuống.
Từng mảnh rơi khỏi thân thể Tiểu Y Tiên, đến khi chỉ còn lại chiếc yếm lam nho nhỏ và nội khố. Đôi tuyết lê trắng nón như ẩn như hiện bên dưới chiếc yếm đào, tuy không kiều diễm như của Nhã Phi nhưng đôi tuyết lê này mang trong mình cảm giác tươi mới. Chiếc eo mảnh mai tinh tế làm tăng thêm nét mềm mại của Tiểu Y Tiên. Cặp chân thon thả với làn da trắng như tuyết làm huyết khí nam nhân sôi trào, hận không thể ôm lấy nó nâng niu.
Tuyết Di đánh ra một quang tráo che chắn lên băng động, sau đó nàng điểm một đạo năng lượng về phía Tiểu Y Tiên, bà nói:
- Ta truyền cho ngươi đạo năng lượng để chống lại hàn khí xâm thực của Băng Hàn Linh tuyền, nhưng ngươi vẫn sẽ cảm nhận được cái lạnh thấu xương.
Tiểu Y Tiên nghe vậy thì gật đầu sau đó không chút do dự tiến vào bên trong hồ, tiến nhập vào trong hàn khí như kim đâm xuyên thấu vào gân cốt khiến Tiểu Y Tiên hít ngụm khí lạnh. Có điều chỉ vẻ vẹn là như vậy, nàng vẫn kiên định tiến lên phía trước. Đi tới chỗ Cơ Huyền, thì hàn khí không còn nữa mà thay vào đó là nhiệt lược cháy da cháy thịt.
Tiểu Y Tiên nhìn khuôn mặt đau đớn của Cơ Huyền, máu chảy ra từ khóe miệng- mắt- tai... làm lòng của Tiểu Y Tiên đau tới lợi hại. Nàng dịu dàng cạm nhẹ vào Cơ Huyền, cái sự thiêu đốt của dị hỏa như không có tác dụng với nàng. Tiểu Y Tiên thì thào nói:
- Chàng yên tâm, ta sẽ giúp chàng nhanh chóng kết thúc đau đớn. Chàng không cần lo đâu.
Tiểu Y Tiên ngồi xuống nhập định trạng thái tu luyện, chạm vào Cơ Huyền. Khẩu quyết vận dụng, nguồn năng lượng bí ẩn từ Tiểu Y Tiên truyền nhập vào bên trong Cơ Huyền.
......
Bên trong không gian Thần niệm.
Cơ Huyền đang sử dụng toàn lực tập chung liều mạng hấp thụ Phong Long Nộ Diễm thì một cảm giác thư sướng xuất hiện tràn ngập trong linh hồn thể của cậu.
Cơ Huyền giật mình vì cảm giác này, năng lượng linh hồn của Cơ Huyền như đang hồi phục lại, giống như linh hồn cậu đang được kết nối với ai đó. Cơ Huyền như cảm thấy thân thể mềm mại ở sau lưng mình, hương thơm nhẹ nhàng quyen thuộc. Thậm chí nó có chút giống với hành động tạo người mà cậu đã từng làm với Nhã Phi.
- Hệ thống, có việc gì vậy?
- Tinh, xem ra có người sử dụng song tu thuật để giúp đỡ kí chủ.
- Song tu thuật, sao có thể hiện tại ta đang hấp thụ dị hỏa sao có thể song tu.
Cơ Huyền có chút không tin hỏi lại.
- Tinh. Song tu không nhất thiết là cần tiếp xúc thân thể. Linh hồn giao hòa cũng là song tu.
Hệ thống giải thích.
Cơ Huyền nghe vậy nhíu mày lại không biết là ai giúp cậu song tu.
Tuyết Di sao? Cơ Huyền nghĩ vậy đánh cái rùng mình, tuy Tuyết Di nhìn rất trẻ nhưng đã sống gần nghìn năm rồi cậu không muốn cùng song tu với Tuyết Di đâu. Mà nữ nhân kiêu ngạo như Tuyết Di còn lâu mới chấp nhận song tu cùng mình.
Cơ Huyền loại trừ Tuyết Di chỉ còn Tiểu Y Tiên, cậu nghĩ vậy trong lòng cười khổ không thôi, cuối cùng là cậu được Tiểu Y Tiên cứu mạng. Nghĩ tới đang cùng Tiểu Y Tiên song tu Cơ Huyền nở một nụ cười nham nhở.
- Tinh. Kí chủ hình tượng, hình tượng. Nụ cười của ngài quá ghê tởm rồi.
Hệ thống đối với vẻ khả ố của Cơ Huyền lên tiếng cảnh báo nói.
Cơ Huyền nào có để ý nhiều tới hệ thống trong lòng vui vẻ như nở hoa.
Bỗng trong không gian tối tăm rộng lớn này biến ảo, một bóng hình yểu điệu mềm mại xuất hiện. Người này không phải Tiểu Y Tiên sao.
- Sao nàng có thể tiến vào đây?
Cơ Huyền nhìn dáng vẻ của nàng có chút ngạc nhiên hỏi. Hiện giờ Tiểu Y Tiên đứng trước mặt Cơ Huyền trần trụ không mảnh vải che thân. Đôi gò bồng đang phát triển, eo thon nhỏ mềm mại quyến rũ, đôi chân ngọc nhỏ bé kiều mị,.... Chỉ có điều kì lạ là có màn sương mỏng bao quanh cặp nhũ phong và hang động thần bí của Tiểu Y Tiên làm cho mọi thứ mờ ảo không rõ.
Cơ Huyền nhìn cái màn sương mỏng manh nhưng khó đột phá đó chứ ngăn cản tầm nhìn của cậu. Trong lòng chửi thầm:
- Mẹ nó cái thứ kì quái gì kia? Sao giống cái loại “ ánh sáng thần thánh ” hay “ màn sương thần bí ” của mấy bộ *nime vậy?
Cơ Huyền nhớ kiếp trước cậu xem mấy bộ phim cũng có tình trạng hiệu ứng thần thánh kì ảo này. Nhưng không phải mấy thằng cha nhân vật chính đều nhìn được sao? Sao xảy đến với cậu thì lại không thấy gì cả?
Tiểu Y Tiên bị ánh mắt nhìn trần trụ lộ liễu của Cơ Huyền làm cho mặt đỏ tai hồng, ánh mắt của Cơ Huyền cứ đảo qua nơi bị màn sương mỏng che mất của Tiểu Y Tiên không xuyên thấu được khiến trán cậu nổi gân xanh. Tiểu Y Tiên thấy vậy cười khanh khách, nàng bước tới gần Cơ Huyền nhìn đầu hắc động và con hỏa long khổng lồ đang giao chiến kia có chút thán phục nói:
- Đầu hỏa long đó chính là do dị hỏa hóa thành sao?
- Đúng vậy, nó là bài danh thứ mười sáu trong dị hỏa Phong Long Nộ Diễm, để hấp thụ nó khá đau đầu đây.
Cơ Huyền lắc đầu dáng vẻ bất đắc dĩ than thở.
Tiểu Y Tiên cười nhẹ nhàng, nàng tới gần ôm Cơ Huyền vào người nàng, nàng nói:
- Yên tâm, có ta ở đây ta giúp chàng thu phục nó.
Tiểu Y Tiên đem thần niệm của Cơ Huyền ôm vào trong ngực, thần hồn giao hòa, dùng thần tính đi tu bổ thần niệm của Cơ Huyền.
Thần niệm tương giao, tâm linh dung hợp, mà dương khí của Cơ Huyền và Âm Nguyên của Tiểu Y Tiên như cũ liên tục không ngừng vọt tới.
Một cảm giác kỳ diệu từ đáy lòng của Cơ Huyền sinh ra, để cho Cơ Huyền không khỏi nhớ tới một màn ôn tình kiều diễm với Nhã Phi khi trước.
Cơ Huyền nghĩ thầm:
- Nhã Phi mà biết mình đang cùng người khác “ song tu ” như này đảm bảo nàng ấy sẽ tháo chân mình ra ngâm rượu. Tiểu Y Tiên mà biết mình trước khi “ song tu chi hồn ” với nàng đã “ song tu chi thể ” với người khá chắc cho mình vài chất kịch độc mất. Haiz, còn Vân Vận nữ nhân kia mà biết mình có hai nữ nhân mà vẫn trêu chọc nàng thì chỉ còn nước ăn kiếm.
- Haiz, nam nhân tốt thật khó làm..... Có điều hậu cung lửa cháy thì nên biết điều chạy trước.... ừm, hết cháy thì về..... Được, cứ làm vậy thôi.
Cơ Huyền trong lòng thầm than không thôi, cậu đã nhìn thấy tương lai “ rực cháy ” phía trước rồi đó. Có điều lúc này nên tập chung vào đoàn dị hỏa quái dị kia trước đã. Cơ Huyền cũng phối hợp với Tiểu Y Tiên tâm cùng tâm hòa nhập.
Khi hai người đang song tu thì bên kia, đoàn hỏa diễm khổng lồ đang liên tục trùng kích tới các đầu hắc động đánh bạo nói, nhưng mỗi khi đầu hắc động tan vỡ thì sẽ xuất hiện hai đầu hắc động khác, cuồn cuộn không dứt.
Trong không gian xuất hiện vô số sợi xích bóng đen, đem hỏa long khổng lồ trói chặt lại. Hỏa long khổng lồ không cam lòng vùng vẫy rít gào nhưng hoàn toàn không có tác dụng, mỗi lần giằng co thì các sợi xích đó liền siết chặt hơn, đem vẩy rồng bóp nát.
Cùng lúc đó thì lượng lớn hắc động cũng lao tới tận dụng cơ hội thôn phệ năng lượng của Phong Long Nộ Diễm.
Quá trình đó cứ lặp đi lặp lại không biết bao lần, thời gian từng khắc, từng giờ,... trôi đi.....
.....
Bên ngoài...
Không biết thời gian bao lâu trôi qua, chỉ biết rằng nó thực sự rất lâu rồi.
Từ trong hồ xuất hiện một thân ảnh, thân ảnh này chỉ mặt một chiếc yếm đào và một cái nội khố, nàng tiến ra khỏi Băng Hàn Linh tuyền. Trên người ướt đẫm, kèm theo dáng vẻ của nàng bây giờ thực sự điên đảo chúng sinh. Đáng tiếc không ai thưởng thức được. Đây chính là Tiểu Y Tiên.
Có điều mái tóc mai của Tiểu Y Tiên nay đã hóa thành bạc trắng, giống như một dòng sống chứa đầy tuyết vậy.
- Ngươi tính rời đi sao? Đã quyết định rồi hả?
Trong không gian băng động này vang lên tiếng nói phiêu phiêu mơ hồ, một thân ảnh mờ ảo hiện ra trước mặt Tiểu Y Tiên.
- Đúng vậy sư phụ, chúng ta đi thôi. Con muốn trở nên mạnh mẽ hơn để sánh vai với chàng. Con không muốn làm một nữ nhân yếu đuổi cần nam nhân bảo vệ. Con muốn giúp chàng được nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
Tiểu Y Tiên lần này tựa như một lần lột xác, nàng đã không còn nét dịu dàng, mềm mại khiến nam nhân động lòng bảo vệ nữa. Đôi mắt của nàng nay đã trở nên lạnh lẽo hơn, sâu thẳm hơn, không chỉ biến hóa bề ngoài mà đến tâm nàng đã thay đổi.
Hoặc là nói nàng đối với người khác đã thay đổi nhưng đối với Cơ Huyền vĩnh viễn không thay đổi. Vẫn là một Tiểu Y Tiên dịu dàng, mềm mại trước mặt cậu.
Tuyết Di nhìn dáng vẻ của Tiểu Y Tiên trên khuôn mặt bình đạm nở nụ cười hiếm hoi. Chỉ là nụ cười này thoạt nhìn hài lòng, nhưng lại đẫm máu:
- Được, nếu con quyết định rồi vậy thì đi thôi. Ta sẽ đào tạo con thành kẻ mạnh, và con sẽ giúp ta hoàn thành nguyện ước của mình. Đó chính là thứ đã gắt kết tình thầy trò này.
Tiểu Y Tiên nhìn Tuyết Di không nói gì, nàng mặc lại bộ y phục, ánh mắt lưu luyến nhìn về Cơ Huyền. Sau đó dứt khoát rời đi, trên tay nàng xuất hiện viên ngọc châu quái dị, nó chính là “ Toàn hồn châu ” của Cơ Huyền. Xem ra Cơ Huyền đã đoán trước quyết định của Tiểu Y Tiên nên đưa cho nàng viên ngọc này.
Ánh hoàng hôn hiện lên, một thân ảnh mảnh mai nhỏ bé xuất hiện ở tòa núi băng hùng vĩ này bắt đầu rời đi.....