Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 152

Bên trong tu luyện thất rộng rãi, thanh niên đôi mắt nhắm chặt, xung quanh năng lượng đỏ sậm xoay tròn bay vút qua, cuối cùng bị hắc động quỷ dị do thanh niên biến hoán kéo vào rồi biến mất không thấy.

Lúc này cũng đã biến thành một cái động không đáy không ngừng tản ra hấp lực, bằng mắt thường có thể thấy được năng lượng màu đỏ nhạt cuồn cuộn không ngừng từ lỗ chân lông trên làn da thẩm thấu vào bên trong, cuối cùng hội tụ thành năng lượng khổng lồ đáng kể ở trong cơ thể một lần nữa.

Bên trong cơ thể kinh mạch rộng rãi, đấu khí hắ ám giống như chiếc xe gào thét trên đường cao tốc, dưới sự chăm chú của tâm thần, mang theo tiếng vang trầm thấp, không ngừng lưu chuyển kịch liệt trong thân thể.

Bởi vì tốc độ vận chuyển cực nhanh, tới cuối cùng, tuần hoàn trong cơ thể gần như đạt đến mức độ đầu đuôi tiếp xúc nhau, bên này đấu khí vừa mới từ trong đấu tinh bắn ra, thì tại đầu kia, đấu khí được tâm hỏa rèn luyện qua, liền đã mãnh liệt rót trở về.

Đấu khí trong cơ thể, tựa như chảy theo hai nhánh sông nhỏ riêng rẽ, mà khi con sông chảy đến chỗ tâm hỏa này, trải qua rèn luyện, hai nhánh liền hội tụ, hoàn toàn dung hợp thành một cỗ đấu khí mạnh mẽ thuần túy. Cuối cùng mang theo tiếng sấm trầm thấp liên tục vang lên, quán chú vào khí toàn bên trong đấu tinh.

Không khí tĩnh lặng không biết kéo dài bao lâu thời gian, đột nhiên, bên trong thạch thất bỗng nhiên vang lên một tiếng động rất nhỏ, nhưng lại nghe như tiếng trống trầm thấp khác thường bên tai, tinh tế nghe tới, thanh âm hóa ra là từ trong cơ thể Cơ Huyền phát ra!

Không lâu sau lúc âm thanh kỳ dị vang lên, thân thể Cơ Huyền đang bất động như khúc gỗ, bỗng giống như bị điện giật, đột nhiên run lên, phía trên khuôn mặt xuất hiện một chút hồng nhuận khác thường. Tuy nhiên, sự biến hóa không chỉ có điểm bề ngoài ấy, bên trong cơ thể diễn ra biến hóa cực lớn, hấp lực trong cơ thể bỗng nhiên bạo tăng!

Cỗ hấp lực này mạnh mẽ vô cùng, xoay tròn trong cơ thể. Ban đầu, năng lượng nóng cháy màu đỏ sậm còn chuyển động một cách trật tự, nhưng lúc sau lại giống như bầy trâu rừng điên cuồng, cực kì hỗn loạn.

Mặc kệ năng lượng ập tới khổng lồ như thế nào, đều đem toàn bộ hấp thu. Hơn nữa việc hấp thu này vẫn chưa có dấu hiệu chậm lại. Hấp lực càng ngày càng mạnh, cuối cùng làm cho tất cả năng lượng trong phòng tu luyện đang giống như mặt hồ phẳng lặng bị ném vào một tảng đá lớn, hấp lực cường đại đem năng lượng tràn đầy trong phòng tu luyện quấy tung lên.

Thân thể Cơ Huyền, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông chậm rãi co rút vào, đem năng lượng nhốt kín trong cơ thể, không để tiêu tán năng lượng ra ngoài.

Trong khí toàn, đấu tinh kích cỡ quyền đầu giống như một viên ngọc kỳ diệu tản mát ra ánh sáng ấm áp, chiếu rọi lên toàn bộ vòng xoáy khí. Bên trong kinh mạch, tia năng lượng cuối cùng cũng hoàn thành vòng lưu chuyển, xuôi theo vòng xoáy khí quán nhập vào trong đấu tinh.

Ngay khi cỗ năng lượng cuối cùng đó quán nhập thành công, mảnh đấu tinh cỡ quyền đầu hình thoi đột nhiên run lên nhè nhẹ, một tiếng vang ông ông trầm thấp truyền ra, vang vẳng bên trong vòng xoáy khí không dứt.

- Phanh, phanh...

Thanh âm trầm thấp nặng nề đó chậm rãi tăng nhịp độ, cuối cùng hoàn toàn hòa nhịp với nhịp đập của bản thể trái tim Cơ Huyền. Ngay khi hai loại nhịp đập đó hoàn toàn hòa làm một, vòng xoáy khí trong biển đấu tinh đột nhiên run lên, một cỗ năng lượng cực kỳ mạnh mẽ gợn sóng từ giữa khuếch tán mà ra!

Năng lượng gợn sóng không hề gặp phải chướng ngại, nhanh chóng xuyên qua khí toàn, kinh mạch, khung xương, cuối cùng xuyên qua da tay, chợt đột nhiên bùng nổ!

- Ầm!

Sau tiếng vang thanh thúy, năng lượng lốc xoáy trong phòng tu luyện càng lúc càng mờ nhạt, một lát sau hoàn toàn tiêu tán... Theo sự biến mất của lốc xoáy năng lượng, bóng ảnh một người ngồi xếp bằng dần dần hiển lộ ra.

Đôi mắt đang nhắm chặt chậm rãi mở ra, toàn bộ đôi mắt bị bao trùm bởi hắc ám quỷ dị nhảy múa, cuối cùng lượn lờ bên trong con ngươi tối đen, một lúc sau mới từ từ tiêu tán.

Cảm nhận năng lượng mênh mông đang chảy trong kinh mạch Cơ Huyền cười cười lầm bẩm:

- Đấu Linh sao, cuối cùng cũng đột phá… Hệ thống ta đã ở trong đây bao lâu rồi?

- Tinh. Kí chủ ở đây vừa vặn một tuần lễ.

Nghe thấy câu trả lời của hệ thống Cơ Huyền có chút giật mình.. Đã lâu vậy rồi sao. Cậu đứng dậy, duỗi duỗi eo rời khỏi căn phòng.

Đi ra cửa tháp. Ánh mặt trời ấm áp buông xuống. Làm cho người đã ở bên trong tháp bảy ngày như Cơ Huyền thậm chí có loại cảm giác muốn nằm lăn trên mặt đất không muốn nhúc nhích.

Bàn tay che che trước mặt, ánh mắt Cơ Huyền xuyên qua khe hở ngón tay nhìn xa xa xanh thẳm khoảng không. Không khỏi dùng sức hít mạnh một hơi không khí mới mẻ. Tại trong Thiên Phần Luyện Khí tháp tu luyện. Cố nhiên có thể làm cho người ta tốc độ tăng tiến cực nhanh. Chỉ là cái loại u ám trong đó, cũng thật sự quá mức áp bách lòng người.

Cao tầng nội viện đã nghĩ đến điều này. Cho nên đã tạo một vệt sáng nhu hòa bên trong tháp để làm mất đi vài phần âm u. Nhưng mà bất kể thế nào. Tháp vẫn thủy chung là tháp. Bất luận tia sáng chiếu vào lớn bé ra sao. Đối với một người mà nói, đích xác giống như một cái lồng giam. Chỉ có tại bên ngoài này. Nhìn bầu trời rộng lớn, mới cảm nhận được tâm tình thoải mái.

Cơ Huyền đang đi dạo xung quanh cảm nhận cảm giác tự do khi tự nhốt mình trong tháp quá lâu. Bỗng Cơ Huyền nổi hứng mua sắm, cậu tiện tay bắt lấy một người đi đưởng hỏi:

- Vị huynh đệ này cho hỏi trong viện chắc là có địa phương có dược liệu hay ma hạch chứ?

Người thanh niên vừa bị Cơ Huyền giữ lại đang tính nổi khùng lên quay lại thì cảm nhận được khí tức cường hãn của cậu thầm nuốt nước bọt khách khí trả lời:

- Ở bên trong viện cũng có nơi giống như kiểu giao dịch tràng, có rất nhiều vật ly kỳ cổ quái bán ra, trong đó cũng là nhiều dược liệu, mấy thứ này đều là Nội viện đệ tử tự mình tìm được ở sâu trong núi rừng, nhưng mà nếu muốn mua thì cần phải có Hỏa năng.

- Đa tạ.

Ghi nhớ địa điểm, Cơ Huyền đa tạ với người thanh niên rồi rời đi thong thả.

Diện tích nội viện cực kỳ rộng lớn, tìm đến địa phương kia ước chừng làm Cơ Huyền tiêu hao nửa giờ thời gian, bất quá cũng may cái gọi là khu giao dịch ở bên trong nội viện là một địa phương cực kỳ nổi bật, khi đi thông qua con đường cuối cùng theo dòng người đi người đến Cơ Huyền thật cũng không đến nỗi lạc đường.

Sau nửa giờ Cơ Huyền dừng ở ngoài một địa phương cực kỳ rộng lớn bên trong quảng trường, được bày đặt không ít bãi đá, mà lúc này trên bãi đá đang bày biện các loại vật phẩm muôn màu rực rỡ, ngoài bãi đá đám người rộn ràng nhốn nháo.

Mắt không ngừng đảo qua các vật phẩm trên bãi đá. Cơ Huyền trong lòng càng thêm kinh dị, nơi này bày bán những vật không chút nào kém Hắc Giác Vực hay vài thị trấn lớn. Có lẽ bởi vì nội viện ẩn tàng trong thâm sơn mờ mịt. Trong đó một ít đồ vật thậm chí ngay cả trong cửa hàng ở Hắc Giác Vực cũng khó thể thấy.

Cơ Huyền đi dạo một vòng rồi dừng ở một điểm bán hàng bán đan dược. Nơi đây có vẻ sôi nổi nhất, người tiến tới mua tấp nập không ngớt. Chủ yếu là các loại đan dược trị thương hay phục hồi đấu khí như Hồi Xuân Đan, Phục Khí Tán,….. Ở nơi đây cũng có bán một vài mặt hàng cao cấp như tam phẩm thậm chí tứ phẩm cũng có nhưng cũng chỉ rất ít, hơn nữa hỏa năng cực cao. Nếu không phải người có tiền tuyệt đối không mua.

Vì lòng hiếu kì Cơ Huyền cũng tới mua hai loại đan dược. Đầu tiên đổ ra cái gọi là Hồi Xuân Đan, là một viên đan dược có màu xanh biếc, mùi hương thật nồng, mùi hương nồng nặc này thật là làm cho người ta khó ngửi.

Cơ Huyền chân mày cau, đem viên Hồi Xuân Đan vứt đi, lắc lắc đầu có chút khinh thường nói:

- Cái này gọi là Hồi Xuân Đan này, chỉ sợ là thành phần bên trong chưa đủ để trở thành một loại nhất phẩm đan dược… Phế phẩm.

- Ngươi nói cái gì hả? Muốn gây sự sao? Không biết đây là đâu sao?

Người bán dược thấy hành động của Cơ Huyền liền tức giận, đập mạnh bàn chỉ vào mặt cậu mắng.

Nhàn nhạt liếc nhìn kẻ bán dược kia, Cơ Huyền giọng nói thập phần chế nhạo:

- Cái thứ phế phẩm kia cũng gọi là Hồi Xuân Đan sao…. chỉ sợ dược liệu cần nhất sẽ không vượt qua bốn loại, mà hơn nữa tất cả các loại dược liệu còn lại đều là cực kỳ thông thường, cái viên phế đan này còn chưa đủ để trở thành một loại nhất phẩm đan dược.

- Xem ra là ta thấy ngươi tới gây sự rồi. Đám tân sinh các ngươi không dạy dỗ thì sẽ trèo lên đầu các lão sinh bọn ta đây hả.

Tên bán hàng cười lạnh, đập mạnh bàn tiến tới phía Cơ Huyền giọng gằn xuống. Theo mỗi bước chân cơ thể một cỗ khí thế mạnh mẽ bạo dũng mà ra, mang theo lực áp bức mãnh liệt làm một ít học viên xung quanh nhịn không được lùi lại mấy bước.

Liếc mắt cảm nhận ba động năng lượng trên người tên bán hàng Cơ Huyền phán đoán ra thực lực của hắn chỉ đạt tới Đại Đấu Sư đỉnh phỏng. Cũng có thể coi là thực lực mạnh nhưng so với Cơ Huyền hiển nhiên hoàn toàn không có sức uy hiếp. Cánh tay phải đem đặt sau lưng, tay trái dơ lên làm thế mời. Dáng vẻ của cậu hiện tại thập phần khiêu khích.

- Tiểu tử hôm nay ta cấp một chút giáo huấn cho ngươi, ở trong nội viên này muốn yên ổn tốt nhất nên trầm lặng một chút.

Tên bán hàng cười lạnh một chút, bàn chân đạp xuống thật mạnh, thân hình giống như một đầu ma thú to lớn, mang theo kình phong hung hãn áp bách tiến thẳng. Bàn chân hắn đang đạp trên mặt đất tức thì thân thể nhảy lên không trung. Sau đó song chưởng biến thành chộp giống như một con ưng hung hăng chụp xuống con mồi, tiến hành đánh xuống thân thể Cơ Huyền.

Với thế công mãnh liệt của tên bán hàng đó Cơ Huyền hoàn toàn không biến sắc. Đấu khí hắc ám nhanh chóng ngưng tụ lại trên cánh tay trái nhất trọng năng lương biến ảo thành con cự xà. Cự xà một chợt phát ra quang mang đại thịnh, nắm quyền nhanh như chớp va chạm tới song thủy của tên bán hàng.

- Phanh…. Xuy!

Song thủ, quyền khí va chạm giữa không chung, tiếng kiêu thanh thúy vang vọng, năng lượng xung kích mạnh mẽ đem những gian hàng gần đó ép vụn. Xung lượng thậm chí còn lan tới các gian hàng không xa kia quật bay.

Mặt đất xung quanh Cơ Huyền xuất hiện vết nứt như mạng nhện, tuy vậy nhưng thân cậu vẫn đứng thẳng khuôn mặt không biểu cảm gì, ánh mắt chỉ nhàn nhạt nhìn tên bán hàng. Ngược lại với sự thong dong của cậu thì tên bán hàng cảm thấy lo sợ, vào khoảng khắc song thủ hắn va chạm với Cơ Huyền thì hắn cảm thấy như đánh vào tòa núi lớn vậy, đau đớn phản lại trên người hắn.

Cơ Huyền hừ lạnh một cái, cánh tay đẩy mạnh lên phía trước, bạo phát kình lực kinh thiên. Dưới cổ kình khí hung hãn này, cả người tên bán hừng như diều đứt dây, bị đẩy lật nhào về sau, đập mạnh vào bức tường phía sau. Hắn liền phun ra một ngụm máu tươi, đem mặt đất màu đen nhuộm thành một mảng màu đỏ sậm.

- Chỉ vậy thôi sao.

Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh đó thì hít ngụm khí lạnh, thực lực của tên bán hàng đó thật không thấp tẹo ít nhất cũng là Thất tinh, Bát tinh Đại Đấu sư…. Vậy mà bị một kích đánh bại bởi tân sinh này…. Vậy là khái niệm gì…… Dù là Đấu Linh cũng không thể đơn giản như vậy.

Phủi phủi lại quần áo bị nhăn do trận đánh lúc nãy, Cơ Huyền nhìn tới phía điểm bán đan dược nói:

- Nếu không thấy phục thì bảo thủ lĩnh các người lăn tới gặp ta. Thiếu gia tên Cơ Huyền.

Nói xong Cơ Huyền nghênh ngang rời đi, đám người bán dược còn lại không ai dám ngăn cảm…. Còn ai dám sao, không thấy tên đứng đầu của bọn họ bị một đòn trọng thương sao, nếu dám lên là tìm ngược. Chỉ đành trơ mắt nhìn Cơ Huyền đi khỏi.
Bình Luận (0)
Comment