Nhìn Ngân Lam song lão rời đi, bạch y vô diện thở phào một cái. Nếu để cậu dùng toàn lực thì có chém giết hai lão quỷ này chỉ là việc trong tầm tay. Vạn gia có cấm chế ngăn cách thăm dò bên ngoài không thể xem xét được, nên bạch y vô diện mới quang minh chính đại đánh với song lão này. Nhưng qua trận giao thủ hỏa diễm vừa rồi có lẽ bên này đã bị để ý, hiện tại nếu dùng toàn lực thì e rằng sẽ kinh động đến nhiều lão quái vật khác thì không quá hay.
Ngân Lam song lão rời đi thì toàn bộ đám thân vệ còn lại không ai có thể là đối thủ của bạch y vô diện, nghiêm túc mà nói, nếu cậu dùng toàn lực thì hai lão đầu kia cũng không thể tiếp được mấy chưởng. Bạch y vô diện nhìn theo tín hiệu kia bắt đầu di động thân hình, trong không khí mơ hồ vang lên tiếng sấm, bạch y vô diện như u linh lướt đi.
Những thân vệ còn lại bảo vệ dãy nhà chính không kịp cảm nhận gì đã bị đánh bạo thành huyết vụn. Nơi mà bạch y vô diện đi qua để lại đó là huyết tinh và thi thể. Một đường như mũi tên hướng thẳng tới đích đuổi đến nhà chính.
Vạn Miêu ở trong phòng không còn nghe thấy động tĩnh gì, trong lòng hắn thầm phỏng đoán rằng Ngân Lam song lão đã áp chế được kẻ xâm nhập rồi. Đúng lúc này, bên người một vật bay cực nhanh lao về phía cánh cửa.
- Ầm.
Cánh cửa bị chấn nát vụn, may nắm thay lúc này Vạn Miêu đã khoác trên mình y phục, nếu không sẽ là cảnh tượng vô cùng cay mắt.
Từ lúc bạch y vô diện xông vào Vạn gia náo loạn, hắn cũng đã nghe được, nhưng không biết làm thế nào hắn vốn định làm một trận mưa gió quay cuồng với với hai mỹ ti kia, y phục cũng vừa mới cởi sạch, dù có biết bên ngoài đang xảy ra trận đại chiến, cũng phải mặc quần áo tử tế trước, bằng không trần truồng chạy ra ngoài còn ra thể thống gì nữa.
Tiếng kêu thảm thiết của đám hộ viện bên ngoài khiến Vạn Miêu tâm hoảng ý loạn, ngay cả cúc áo cũng cài sai hai nút.
Cửa phòng phía trước mở tan nát, Vạn Miêu vội vội vàng vàng từ trong nhà chui ra, thấy cảnh tượng trong viện thủ, hắn không khỏi biến sắc, đám hộ viện của mình không còn một mống, toàn bộ đều nằm trên đất. Trước mặt vài chục trượng, Vạn không nhìn rõ người mặc đồ bộ bạch bào mang chiếc mặt nạ vô diện kia đang từng bước từng bước tiến về phía mình.
Mặt đất đầy thây người, ngập ngụa mùi máu tanh, đấu khí của bạch y vô diện càng thêm mãnh liệt quay cuồng, toàn thân tà khí ngút trời, lại thêm bạch y, nhìn chẳng khác gì vong linh đoạt mạng.
Vạn Miên tâm trạng âm trầm bất định, tuy năng lượng thiên địa quanh bạch y vô diện mãnh liệt vô cùng nhưng hắn không thể cảm nhận được thực lực của bạch y vô diện. Mà việc đó chỉ có hai khả năng, một bạch y vô diện là kẻ bình thường không hề tu luyện đấu khí, hai là thực lực của bạch y vô diện xa xa trên hắn.
Trong lòng Vạn Miêu thiên về cái sau nhiều hơn, hắn không ôm cơ may rằng một kẻ đơn thân độc mã chém giết vào trong Vạn gia, có thể vượt qua Ngân Lam nhị lão lại là một kẻ chưa từng tu luyện qua đấu khí. Nhưng lão thực có chút khó tin, bạch y vô diện tuy không nhìn được mặt nhưng từ cách tay và dáng người đều có thể xác định là một người thanh niên.
Một tên thanh niên mà thực lực còn mạnh hơn lão, lão gần sáu mươi tuổi mới đạt tới ngũ tinh Đấu Linh, mà lão đã ăn rất nhiều đan dược tốt và phục dụng dược thảo quý hiểm. Vậy mà một tên thanh niên có thể lợi hại hơn lão sao?
Vạn Miêu quát lớn một tiếng, thủ chưởng chắp sau lưng mơ hồ xuất hiện cuồng bạo đấu khí ngưng tụ trong lòng bàn tay, tản ra quang mang màu đỏ thẫm, đem dấu bàn tay thoáng có chút quỷ dị:
- Người đến là ai?
- Ngươi là Vạn Miêu.
Bạch y vô diện nhìn Vạn Miêu quần áo không chỉnh tề kia thì thào nói. Cước bộ của bạch y vô diện chợt tăng nhanh hơn.
- Vạn gia và các hạ không thù không oán sao các hạ lại làm như vậy.
Đối phương không buồn trả lời, bước chân lại càng nhanh hơn. Vạn Miêu sắc mặt lãnh lẽo như một khối hàn băng. Bàn tay vung lên, quát khẽ:
- Giết hắn!
Theo tiếng quát vừa vang lên của Vạn Miêu, một toán khí tức xa lạ đột nhiên xuất hiện xung quanh lao về phía bạch y vô diện. Đám người này vung những thanh binh khí trong tay, hướng bạch y vô diện chém tới, đồng thời thi triển đấu kĩ hoa lệ.
Vẫn tiếp tục bước đi, bạch y vô diện vẫn không hề có bất cứ động tác né tránh nào. Khi hơn mười thanh binh khí sắc bén với đấu kĩ hoa lệ chém tới gần thân thể, một cỗ hoàng ngọc hoả diễm từ trong cơ thể bạo nộ ra, vây lấy xung quanh.
- Xuỳ.
Đại đao sắc bén được đấu khí bao phủ, khi tiếp xúc với tầng hoả diễm kỳ dị thì chỉ trong chớp mắt thời gian, trước những ánh mắt khiếp sợ, biến vũ khí biến thành một đống sắt nóng chảy. Lúc ngọn hoả diễm đem vũ khí và đấu kĩ nung chảy, ngọn lửa vẫn bùng lên. Lập tức, chỉ nghe một âm thanh nhỏ, mấy tên cao thủ Vạn gia đến một tiếng kêu cũng không thoát ra được, hoá thành một chùm hắc sắc tro tàn, rơi xuống.
- Tê!
Vạn Miêu tâm trạng kinh sợ, không nghĩ tới đám người của hắn không chịu được một kích của bạch y vô diện mà vong mạng. Nhưng hắn cũng không chịu thua. Hắn nhân cơ hội đột nhiên điểm ngón về phía bạch y vô diện, một đường chỉ phong sắc nhọn bất ngờ bắn ra, tiếng vang nghẹn ứ.
Bạch y vô diện trước chỉ phong đó hiển nhiên cũng làm như không thấy, nhưng điều kì lạ là chỉ phong này không va chạm vào cậu như dự tính… Mà nó bay theo một quỹ tích kì lạ lao xuống mặt đất mà bạo nổ.
Trong phút chốc khói bụi bốc lên mịt mù, nhân cơ hội này Vạn Miêu xoay người bỏ chạy.
Bạch y vô diện cảm nhận được hành động của Vạn Miêu liền cười lạnh. Cước bộ chậm rãi tiến thêm một bước nữa, thân thể chợt lay động, một đạo năng lượng nổ vang dưới chân, cậu trong nháy mắt hoá thành một đạo bạch quang ảnh, gần như tức khắc xuất hiện ngay phía sau Vạn Miêu.
- Sầu Biến.
Vạn Miêu cảm giác sau lưng có một dòng nhiệt nóng đánh úp lại, nhưng hắn dù gì cũng là cao thủ đương thời thế nào cũng có chút bản lĩnh. Trong thoáng chốc Vạn Miêu hân thủ lại quỷ dị bay ra mấy trượng về phía trước, khiến cho công kích của bạch y vô diện bị hẫng.
Bạch y vô diện có chút ngạc nhiên, nhưng vẻn vẹn chỉ là ngạc nhiên mà thôi. Lần nữa bạch y vô diện biến mất, lần này bạch y vô diện xuất hiện trước mặt của Vạn Miêu, hắc trảo sắc bén xé rách không khí chộp tới.
- Uổng Phong Sát!
Vạn Miêu đôi mắt chợt co rút, thấy tốc độ như quỷ dị đó, trong lòng hắn chợt cảm thấy lạnh toát. Tuy rằng như vậy, nhưng Vạn Miêu cũng kịp phản ứng nội đấu khí điên cuồng khởi động. Đấu khí đỏ sẫm giống như hồng sắc hảo diễm bao bọc lấy thân thể hắn. Cùng lúc đó, bàn tay co lại thành trảo chộp tới bạch y vô diện, móng tay bén nhọn tựa như vuốt ưng, hung hăng chụp bạch y vô diện.
Bạch y vô diện cười nhạt một tiếng, trảo thủ đổi thành nhất chỉ, mang theo một cỗ đấu khí hung mãnh vô cùng chọc vào lòng bàn tay của Vạn Miêu. Nhất thời, theo một loạt tiếng kêu răng rắc thanh thuý vang lên.
Vạn Miêu bắn vọt ra một ngụm máu, ướt cả vạt áo. Thân thể bị cỗ đấu khí hung mãnh đó trực tiếp đánh bay ra ngoài. Thân thể nặng nề rơi trên mặt đất, tiếp tục lăn đi đến hơn mười thước mới chạm rãi ngừng lại.
Chỉ một chỉ mà đem một ngũ tinh Đấu Linh mà tự nhiên bị bạch y vô diện tuỳ ý đánh bay đi như đánh một con ruồi. Đây là loại lực lượng gì? Đấu Vương? Đấu Hoàng?
- Kính Nguyệt Sát!
Vạn Miêu đột nhiên gào rú một tiếng, xuất ra một quát mạnh nhất của mình, đấu khí bạo phát, bốn phương tám hướng xuất hiện mười mấy bóng dáng của Vạn Miêu, dường như những phân thân của hắn đều giơ lên nắm tay, nhe rằng cười độc ác hướng đến phía bạch y vô diện.
Đây là đòn sát thủ của hắn, mười mấy ảo ảnh Kính Nguyệt vừa xuất hiện, trong thật có giả, trong giả có thật, lão đã dùng chiêu này mà chém giết bao kẻ thù bao gồm cả Đấu Linh cao hơn hắn vài tinh, cũng chính chiêu này đã giúp hắn làm con rể của gia tộc lớn tại Vân thành này. Đù là Đấu Vương cường giả thì trong giây lát khó lòng nhận ra.
Bạch y vô diện lại không hề bận tâm, lẳng lặng nhìn bóng dáng kẻ thù ở bốn phía. Năng lượng từ trong cơ thể cậu đột nhiên nó lại càng phát ra hung mãnh mênh mông. Lúc này đây, so với vừa rồi còn mãnh liệt gấp vài lần, mà Vạn Miêu lúc cảm nhận được luồng sát khí này, sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi.
Vô số hoàng ngọc hỏa diễm từ trong thân thể bạch thu vô diện từ bốn phương tám hướng quét tới, mười bóng dáng Vạn Miêu ở bốn phía bị đánh nát thành những mảnh vụn.
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, Vạn Miêu phun ra một ngụm máu, rồi bay ra ngoài, cố gắng bò dậy. Bạch y vô diện cước bộ nhẹ nhàng hướng phía trước đi tới. Một lần nữa như quỷ dị chợt hiện trước mặt Vạn Miêu. Bàn tay lộ ra, túm chặt lấy cổ hắn, âm lãnh nói tiếp:
- Mẫu tử Lâm thị ở bị giam ở đâu? Giao ra đây.
- Ngươi là tại đây khiêu chiến Kim Nhạn tông. Con trai ta là đệ tử của Kim Nhạn tông. Trưởng lão Kim Nhạn tông rất coi trọng nó, nếu như ngươi giết ta sẽ tự rước lấy rắc rối!
Tử vong cận kề, Vạn Miêu vẫn cường ngạnh nói. Tới giờ khắc này, hắn rõ ràng muốn dùng Kim Nhạn tông để khiến bạch y vô diện này phải kiêng kỵ.
- Ta đã cho ngươi cơ hội.
Bàn tay mạnh mẽ dựng thẳng lên, trên tay, ngọn hoàng ngân hỏa diễm như nhảy múa. Sau đó vẽ lên một vòng, vừa khớp với gốc cánh tay phải của Vạn Miêu quét nhanh.
Bàn tay bạch y vô diện như một lưỡi đao sắc bén, không hề gặp chút trở ngại nào quét qua gốc cánh tay Vạn Miêu. Lập tức, một cánh tay từ bả vai rơi xuống. Cánh tay đứt dến tận gốc nhưng lại không một giọt máu chảy ra mà chỉ thấy một vết cháy đen. Hiển nhiên, trong nháy mắt, lúc bàn tay hắc bào nhân quét qua, mang theo nhiệt độ nóng cháy, đã đem những mạch máu, đốt trọi hoàn toàn.
Nỗi đau đớn khi bị cụt tay xảy ra bất ngờ, làm cho khuôn mặt Vạn Miêu trở nên nhăn nhó, nhìn qua cực kỳ dữ tợn, khủng bố. Tiếng kêu thảm thiết, thê lương ẩn chứa sự đau đớn khó có thể che giấu, từ trong miệng ra thật lớn.
Khuôn mặt Vạn Miêu cuối cùng nhịn không được, rống lên:
- Ngươi giết chết ta, mẫu tử Lâm thị kia tuyệt đối cũng phải bồi táng theo!
- Nói
Dưới mặt nạ vô diện âm thanh băng lãnh cùng khí thế khủng bố đột nhiên bạo phát, dưới khí thế hào hùng áp bức, từ dưới lòng bàn chân, vô số khe nứt nhỏ lan tràn ra.
- Ta nói, ta nói…. Bọn họ bị giam ở hòn non bộ phía tây Vạn gia.
Cảm nhận được uy áp khủng bố này Vạn Miêu cuối cùng cũng không thể chịu nổi nữa, vội vàng khai.
Nghe được Vạn Miêu khai vị trí, bạch y vô diện thân hình lóe lên, xách theo Vạn Miêu. Bạch y vô diện thi triển thân pháp gần một khắc thời gian sau hai người đã xuất hiện ở hòn non bộ. Bạch y vô diện chỉ phẩy tay một cái hòn non bộ liền hóa thành mạt phất, một cái cầu thang dẫn xuống lòng đất, xung quanh tối đen như mực.
Bạch diện không để ý lập tức lao xuống dưới, hai người nhanh chóng chạm tới đáy của nơi này, xung quanh vẫn tối đen nhưng phía trước mơ hồ có ít đốm sáng nho nhỏ, ở đó còn thấp thoáng năm luồng khí tức có lẽ là hộ vệ canh giữ. Cậu không hề để ý tới năm luồng khí tức đó mà vẫn đi tới.
Bạch y vô diện tiến tới thì năm người hộ vệ liền ngăn tại cậu lại phía phía trước, một người trong đó âm thanh lạnh lùng nói:
- Người đến là ai nơi đây là cấm địa không thể đi vào.
Vừa rồi phía trước có động tĩnh bọn hắn cũng nghe đến, nhưng lại không biết đến cùng chuyện gì xảy ra. Nhiệm vụ của bọn hắn là phụ trách trông coi phụ mẫu Lâm thị hiện tại mà bạch y vô diện đã xông vào, bọn hắn tự nhiên phải ngăn chặn.
Lúc bạch y vô diện lại gần bọn hắn mới nhìn thấy trong tay bạch y vô diện là Vạn Miêu, năm kẻ này nhìn nhau rồi đồng loạt xông lên, năm chuôi đại đao, từ năm hướng bất đồng chém về phía bạch y vô diện.
Một cái liếc nhìn, ánh mắt của bạch y vô diện thấp thoáng vô hình hỏa mãng tà dị. Năm kẻ này bị đôi dị đồng liếc phải nội thể lập từ cảm nhận thiêu đốt kinh khủng làm cho bọn chúng hoảng hốt không thôi., Lúc này bọn chúng cũng không muốn ngăn cản bạch y vô diện nữa, vội vàng ngồi xuống áp chế thứ kì dị trong nội thể.
- Bùm bùm.
Bạch y vô diện lạnh lùng lướt qua bọn chúng, ngay lập tức năm kẻ này nổ thành huyết vụn. Cậu vẫn tiếp tục đi tới, nhìn cánh cửa đá lớn đóng chặt trước mặt, bạch y vô diện một cước đá bạo. Cửa đó bị oanh thành mảnh vỡ.
Bên trong thấy một phu nhân ăn mặc đẹp đẽ cao quý, phu nhân này tuổi có vẻ hơi lớn nhưng bảo dưỡng không tệ vẫn có chút phong vận, nhưng trời sinh bộ dáng cay nghiệt, ai nhìn vào cũng cảm thấy ghét, sau lưng của nàng một đám nha hoàn nịnh hót nàng ta. Trong tay đám người này đều cầm cây roi thiếc to lớn.
Phía trước nàng là hai người nữ tử đầu tóc rũ rượi, trên thân toàn đẫm máu thoáng nhìn có chút ghê rợn, hai người này đang liều mạng bảo vệ cho nhau.
Bạch y vô diện hơi tưởng tượng một chút, liền hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện. Vị phu nhân cay nghiệt, có lẽ là đại phu nhân của Vạn Miêu, nàng chính là ghen ghét hai người này mỹ mạo xinh đẹp sợ, sợ Vạn Miêu động lòng thu nạp vào thì bà ta thất sủng cho nên muốn giáo huấn phụ mẫu Lâm thị.
- Aaa… Tướng công.
Vạn đại phu nhân vốn không để ý tới bạch y vô diện nhưng nhìn tới cánh tay của bạch y vô diện đang nắm cổ Vạn Miêu như con chó chết, bên ngoài thì năm hộ vệ không thấy đâu chỉ có bãi máu lưu lại. Bà ta hét lên tiếng kêu chói tai, roi sắt trong tay rơi xuống, thân run bần bật. Đám thị nữ cũng mới phản ứng hét lên.
Đều là đám nữ nhân tóc dài não ngắn, đứng bên ngoài kêu loạn lên, các nàng không quan tâm ở đây đã xảy ra chuyện gì, chỉ quan tâm đến lợi ít trước mắt của mình.
Bạch y vô diện vứt Vạn Miêu xuống đất, quỷ mị lướt qua đám nữ tử bước tới phía hai nữ tử cũng đang hoảng sợ nhì bạch y vô diện trước mặt, vị phu nhân vội vàn che chắn cho tiểu thư ánh mắt rưng rưng sợi hãi.
Nhìn hai nàng ánh mắt dịu xuống, cậu chậm rãi kéo mặt nạ xuống nhẹ nói:
- Hai người đừng sợ là ta…. Hai vị còn nhớ ta chứ.
- Cơ… Huyền… thiếu hiệp.
Vị phu nhân đôi mắt che dấu dưới mái tóc bù xù kia nhìn tới khuôn mặt bình thường kia có chút quen thuộc ngập ngừng hỏi.
- Đúng là tại hạ….. Xuân Nhi đã nhờ ta đến cứu hai vị…. Thật may hai người còn sống.