Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 266


Trong một phòng khách quý, hai trung niên nhân mặc kim sắc bạch bào vô cùng chói mắt, khí tức hùng hồn thấp thoáng xem ra cũng là mỗit tên đều là cường giả không yếu.
Tên ngồi bên phải nhìn Mị Nguyệt bị Cơ Huyền đấu giá thành công trong mắt hiện lên nuối tiếc, thở dài nói:
- Thật đáng tiếc, xà nhân cấp bậc Đấu Vương ta chưa từng hưởng thụ nga.
- Vậy sao ngươi không bỏ tiền ra đấu giá nàng về, lúc đó thì tha mà hưởng thụ.

Nhìn vòng dáng người kia, đôi gò bồng kia, cái eo quyến rũ kia.

Chà chà, đúng là cực phẩm trong đám xà nô nha.
Trung niên ngồi bên trái mắt sáng lên chậm rãi lướt qua lướt lại cặp tuyết lê trắng bóc trước ngực nàng, khóe miệng nhếch lên nụ cười dâm đãng đánh giá.
- Ngươi nói xem có thể…..
- Đừng có làm rộn, nơi đây là Lạc Nhạn quốc.

Tông chủ và hoàng thất vẫn luôn duy trì dáng vẻ hài hòa, nếu ngươi làm ẩu thì đầu của ngươi khỏi cần ở trên cổ nữa đó.
Tên ngồi bên trái đương nhiên hiểu ý đồ của đồng bọn, sắc mặt sa sầm xuống, lạnh lùng cảnh cáo:
- Huyền Thiên thương hội tuy chỉ mới xuất hiện cách đây vài năm, nhưng trong vài năm này có thể cắm rễ ở Lạc Nhạn quốc này, vượt mặt đám gia tộc lớn sừng sững mà đứng tới bây giờ đủ chứng minh bọn chúng không đơn giản.

Đừng tạo thêm phiền phức.
- Ta chỉ nói thế thôi mà, ngươi không cần phải biến sắc vậy chứ.

Ta biết lần này tới đây chính là có món đồ quan trọng Tông chủ muốn thu về tay, đương nhiên ta sẽ không dại đột như vậy đâu.
Trung niên nhân còn lại không đáp, chỉ tập chung quan sát bên dưới đài.
……
- Xà nhân vừa rồi đã khiến các vị trở nên hồi hộp rồi đúng không.

Vậy thì những món đồ tiếp theo đủ để các vị mặt đỏ, tim đập nhanh như chứng kiến xà nữ vừa rồi đó….

Không dong dài nữa lão Điềm ta liền giới thiệu những món tiếp theo thôi.

"Ba ba!"
Trên bục thủy tinh, lão Điềm sắc mặt nghiêm túc vỗ vỗ hai tay.

Mà cùng với tiếng vỗ tay vang lên, ở bên cạnh bục thủy tinh, bỗng nhiên phát sinh một trận âm thanh "Ca.


Ca!" Chợt một vòng hàng rào đen nhánh, chậm chạp dâng lên, cuối cùng hoàn thành chu vi hình tròn đem cái bục bao quanh ở trong đó.

Thậm chí, ngay cả khoảng không trên bục thủy tinh, cũng do mảnh kim chúc kéo dài ra tạo thành một cái lọng chặt chẽ phủ xuống bên dưới.
- Xin chư vị đừng quá lưu tâm lo ngại.

Bây giờ, chúng tôi chỉ vì bảo vệ an toàn cho vật phẩm bán đấu giá, nên sử dụng một chút biện pháp mà thôi.
Nhìn nó như một thứ chuồng giam vừa xây xong, lão Điềm hướng về phía mọi người cười cười giải thích thêm.
Sau đó lão Điềm khom người cẩn thận từng li từng tí từ trong tủ lấy ra một cái khay tử kim, tại trung tâm cái khay tử kim đó.

Ba bàn tay cao thấp tại hộp nhỏ hàn ngọc, ngay ngắn vươn cao ở trong đó.
Cái hộp có sẵn màu trắng nhạt, tuy rằng đứng cách đó khá xa.

Nhưng mọi người phía dưới vẫn còn có thể nhìn thấy rõ ràng, từ trên hộp hàn ngọc phát ra bạch sắc hàn khí nhàn nhạt.

Đây chính là hàn ngọc thượng đẳng nhất, mới đầy đủ hàn khí có công hiệu bảo tồn.
Cùng với sự xuất hiện của cái hộp hàn ngọc, tất cả các phương thế lực tại Đấu giá hội, thân thể đều đột nhiên đứng thẳng, hơn nữa trong ánh mắt không buồn che giấu sự tham lam.

Gắt gao nhìn chòng chọc cái hộp hàn ngọc.
Không để ý đến ánh mắt tham lam ở ngoài thiết lao.

Bàn tay lão Điềm đầu bạc có phần run rẩy, mang khay tử kim nhẹ nhàng đặt ở trên bục bán đấu giá, ngón tay nhăn nheo cẩn thận từng li từng tí đem nắp hộp mở ra.

Nhất thời, một cỗ xích quang đột nhiên dữ dội phát ra ngoài.

Một viên đơn dược màu đỏ, lớn cỡ trứng chim câu đặt trong hộp vàng.

Nguồn năng lượng mà khỏa đan dược này toát ra so với cường giả Đấu Vương, Đấu Hoàng không hề thua kém gì.
Giữa hội tràng rất nhiều người, mặc dù ngay cả chi tiết chính xác của khỏa đan dược đó, cũng không có hiểu biết rõ ràng lắm, bất quá do xem qua đạo đạo kim quang trước đó, thì họ có thể mơ hồ hiểu được nó không phải là thứ tầm thường.

Bởi vậy, trên khuôn mặt đều không khỏi lộ ra vẻ thèm muốn lộ liễu.
Trên bục thủy tinh, ánh mắt lão Điềm thong thả đảo qua trên toàn bộ khuôn mặt chấn động ở hội tràng, lúc này hắn mới thỏa mãn, ngón tay chỉ vào khỏa đan dược màu vàng ấy, cười dài nói:
- Đây là một trong ba món đồ trân quý nhất mà đợt Đấu giá hội này bán – Lục phẩm đan dược đỉnh phong.


Hợp Hư thăng Hoàng đan!
Xôn xao!
Lời lời vừa dứt, toàn tràng không một tiếng động, chốc lát tiếng ồ lên đinh tai nhức óc cùng với âm thanh hoảng sợ hít vào lương khí, đem vùng trời phòng đấu giá nhất thời bao phủ.
Từng đạo ánh mắt đỏ thẫm kèm theo hô hấp dồn dập, gắt gao nhìn chăm chú vào khỏa đan dược màu vàng kim.

Loại cấp bậc đan dược này đây, ở đây cơ hồ vượt quá hơn phân nửa số người, suốt đời đều không có tư cách nhìn thấy.

Mà bây giờ, cao giai đan dược tiếng tăm đó, lại đang xuất hiện ở trong mắt.

Há không thể khiến cho bọn họ có cử chỉ thất lễ kích động như vậy?
- Có lẽ rất nhiều người đều chưa từng nghe qua tên tuổi của loại đan dược này a.
Lão Điềm đương nhiên biết trong đây không quá nhiều người hiểu về đan dược nên tiếp tục giải thích:
- Đây là loại đan dược đỉnh cấp trong lục phẩm, thậm chí còn tiếp cận thất phẩm.

Muốn luyện chế nó cần ma hạch của Hợp Phong Ma Hoàng lục phẩm và Thiên Hư Huyết Điểu lục phẩm.
Một câu nói này của lão Điềm, liền khiến cho một số người trong ánh mắt mù mờ trong chớp mắt liền run sợ.

Hai lục giai ma hạch thế chẳng phải tương đương với hai tên Đấu Hoàng cường giả sao?
- Tác dụng của Hợp Hư Thăng Hoàng đan.

Đó chính là khiến cho mọi người từ Đấu Hoàng trở xuống lập tức đề thăng một đại cảnh giới.

Tức, Đấu giả phục dụng sẽ là Đấu Sư, mà bản thân một vị Đấu Vương nhất tinh sẽ biến thành một vị Đấu Hoàng nhất tinh.

Hay là nói một vị cửu tinh Đấu Vương ăn vào thì sẽ đạt tới trình độ nào không cần lão Điềm ta nói ra nữa.
Lão Điềm vừa giải thích toàn trường như vỡ òa, vô số người vô cùng kích động, bao gồm các toàn bộ người trên phòng khách quý.

Tự hỏi ai mà không rung động, theo lời của lão Điềm chính là một bước thành cường giả.
- Nhưng dược tính có tác dụng phụ nhất định với đan điền cùng nhục thân, nên người phục dụng nó có lẽ ít nhất trong vòng năm mươi năm sẽ không thể thăng tiến thực lực lên dù là một tinh cảnh giới.


Và cả đời một người chỉ có thể sử dụng một lần, không thể sử dụng đến lần thứ hai.
Nguyên lai Hợp Hư Thăng Hoàng đan còn có loại cấm kì như vậy.

Đám người dưới kia thầm tiếc nhận, nhưng ngẫm lại cũng đúng.

Đan dược nghịch thiên như vậy mà không có giới hạn thì đúng là không có thiên lý.
Tuy là có tác dụng phụ to lớn như vậy, nhưng số người động tâm không ít, trừ phi dạng tự luyện đan cắn như cắn kẹo giống như Cơ Huyền.

Còn lại thì rất nhiều kẻ động tâm, bao gồm cả các trưởng lão của thế lực, đặc biệt là kẻ già rồi mà vẫn còn kẹt ở trình độ Đấu Vương.
Mà một khỏa đan dược có thể đem người tăng lên tới Đấu Hoàng, hấp dẫn như vậy có mấy người có thể kháng cự? Nếu một cửu tinh Đấu Vương sau khi phục dụng thì sẽ là trình độ nào? Cửu tinh Đấu Hoàng! Phải biết toàn bộ Lạc Nhạn quốc trị hạ cũng chỉ có năm kẻ trong thập đại cường giả bảng mới là Đấu Hoàng cấp bậc, hơn nữa nhưng kẻ có thể đại tới cửu tinh Đấu Hoàng chẳng có mấy người.

Cho dù đặt trong hoàng thất hay Kim Nhạn tông cũng là đỉnh nhọn để người ta khát vọng.
Thậm chí trong toàn bộ Tây Bắc đại lục này cũng là một cự đầu một phương, so ra chỉ thua kém Đấu Tông, như vậy chẳng khác nào là dưới có vài người mà trên ức vạn người! Bởi vậy, khi tiếng nói của đấu giá sư vừa ra, toàn trường oanh trở mình.

Vô số người đều biểu lộ kích động.
Đến Cơ Huyền cũng không ngoại lệ, không phải vì bản thân có hứng thú dùng đan dược để phục dụng, cậu biết cửu tinh Đấu Hoàng ở Tây Bắc có thể được coi là nhất lưu, nhưng sang tới trung tâm đại lục Đấu Khí này cũng chỉ là dạng cao thủ không tệ mà thôi.

Hơn nữa loại cách làm đánh đổi tương lai để đột phá này cậu không hứng thú.
Cái cậu hứng thu là đan phương của nó, nếu có được đan phương này thì bản thân có thể dạo ra một lượng lớn tử sĩ.

Mức độ hữu dụng của nó so với Phệ Sinh đan thất phẩm còn hơn không biết bao nhiêu lần.

Một cái hi sinh tuổi thọ chỉ đạt được Đấu Vương trong ba năm ngắn ngủi, một cái thì hi sinh tương lai nhưng đạt tới trình độ không nhỏ.

Thiệt hại, được mất ai cũng nhận ra.
- Tuy là thế, nhưng Huyền Thiên thương hội có thể cung cấp cho các vị một thứ có thể gạt bỏ hoàn toàn tác dụng phụ do Hợp Hư Thăng Hoàng đan gây ra….

Đó chính là vật này.
Lão Điềm lại tiếp tục lấy ra một hộp ngọc, nhưng hộp ngọc này nhỏ hơn so với hộp chứa đan dược nhiều lắm.

Lão mở hộp ngọc ra, một đóa tử sắc kỳ hoa lớn cỡ cái bát xuất hiện.

Trên cánh năm đóa kỳ hoa này đều có lông tơ mịn màng, hơi co lại, trông như một con hồ ly nhỏ lông tím cuộn mình trong đó, cuống hoa màu vàng sáng, trong khung cảnh u tối này khiến người ta sáng mắt ngắm nhìn.
Cơ Huyền lần này là triệt để biến sắc, dáng vẻ có chút hào hứng vừa rồi bay sạch.

Vì cậu biết loại đan dược đó, mức độ hiếm có của nó không nhỏ một tí nào.

Loại hoa kì lạ trên chính là Tử Dực Hoa.

- Đây chính là một bông Tử Dực hoa, các vị biết công hiệu của nó là gì không? Bài trừ các tạp chất, các loại dược lực tạp nham trong thể.

Lí do đan dược thành phẩm và bại phẩm khác nhau đó chính là vì lượng tạp chất trong đó quá nhiều, ăn cũng có tác dụng nhưng đồng thời đem tạp chất thu nạp vào trong cơ thể.
- Luyện dược sư dốc hết khả năng loại trừ thành phần không có lợi cho người phục dụng, nhưng vẫn có một phần rất nhỏ lưu lại.

Phần rất nhỏ đó, trong quá trình tu luyện được loại trừ được một phần, nhưng có một phần này hòa tan vài máu thịt, rất khó rút ra được.
- Tử Dực hoa có thể tiêu hóa hết dược lực không có lợi tàn tích lại trong cơ thể.

Nó còn có công hiệu trừ đi tính chất kháng dược.

Đương nhiên khả năng này không bao hàm đan dược cấp độ này.

Có lẽ người tạo ra đan phương này đã tính toán được việc này nên Tử Dực hoa chỉ có thể bài trừ tác dụng phụ mà Hợp Hư Thăng hoàng đan gây ra mà thôi.
Lời này vừa dứt trong toàn bộ Đấu giá hội như kiến vỡ tổ, từ gian thường tới gian khách quý, tất cả mọi người đều động rung.

Theo như ý của Lão Điềm chính là, dù phục dụng đan dược xong bọn họ vẫn có thể thăng tiến được tiếp tục.
Có thể tưởng tượng, lúc người khác trải qua tu luyện gian nan, mới có thể leo lên đến cấp bậc này, mà một quả đan dược có thể đền bù thời điểm đó, sẽ khiến người rơi vào cảnh không cam lòng, muốn dựa vào tu luyện bình thường, có thể đạt được Đấu Hoàng cấp bậc, người nào không phải tại phương diện tu luyện nổi tiếng? Mà loại thiên phú này, há người nào cũng có được?
- Năm trăm vạn kim tệ.
Trong một gian khách quý, có người không kiên nhẫn được lập tức hét giá, giọng điệu vô cùng vội vàng.

Theo tiếng hét của phòng khách quý đó, rất nhiều người ở các phòng khách quý khác nhau trực tiếp thét giá.
Bầu không khí của phòng đấu giá liền đi vào sôi động nhất, đoạn thời gian, xu thế chung trước mặt này, cũng khiến cho vô số người bắt đầu phải trợn mắt há hốc mồm, trước cái cảnh mình trần - cáu kỉnh mà cạnh tranh giá cả với nhau ngay sau đó.
Không cần giá gốc ban đầu mà giá cứ tiếp tục tăng cao, khi lão Điềm vừa vừa dùng Phách Mại Chuy ở trong tay gõ xuống một lúc.

Giá tiền liền đột nhiên tăng thêm hai trăm vạn, cái loại tăng tốc khủng bố này đây.

Vung tiền như rác, các phòng khách quý điên cuồng trả giá.

Lúc này đây, họ đang bị viên đan dược và gọc hoa tím ở trước mặt đó mê hoặc.
Giá cả liên tiếp tăng vọt, bầu không khí trong phòng đấu giá vẫn duy trì những tiếng thét to kích động, không có dừng lại một giây phút nào cả.

Mà đang nhanh chóng tăng gấp đôi giá như trên trời dưới đất ấy.
Còn những người không đủ khả năng hay tư cách tranh thì chính là ban giám khảo ngồi cắn dưa xem kịch, việc này dù sao cả đời cũng không thể chứng kiến qua mấy lần, nên nhân cơ hội này xem xét mà ghi nhớ.
Trong không khí tăng vọt thì Cơ Huyền lúc này cảm thấy điên mất rồi, cậu vò đầu bứt tai giống tên điên, miệng thực muốn chửi lớn:
- Mẹ nó, thằng luyện dược sư nào thẩm định là Tử Dực hoa.

Rốt cuộc thằng ngu nào chỉ ra cái công hiệu đần đồn như vậy hả!!!! Ta phải chém tên đần đó ra làm mấy vạn mảnh!!!!

Bình Luận (0)
Comment