Cơ Huyền sau khi thôn phệ Liễu Nặc liền đem thiếu nữ rời đi, tiện tay lấy đi giới chỉ của hắn. Rời khỏi phủ của Liễu Nặc, Cơ Huyền di chuyển tới nơi vắng người.
Từ trong giới chỉ Cơ Huyền lấy đi một quyển sách khá cũ, nét chữ chằng chịt, đó là đan phương. Sau đó đưa lại giới chỉ cho thiếu nữ nhẹ nói:
- Trong này có kim tệ và công pháp tương đối cao cô hãy cầm lấy. Khi bọn chúng phát hiện ra Liễu Nặc đã chết chắc chắn sẽ đi tìm cô, cô nên rời đi trong đêm là tốt nhất.
Cơ Huyền nói xong không đợi thiếu nữ nói gì, đôi phi dực xuất hiện bay khỏi nơi này.
- Ân công, cảm ơn người. Ân này ta cả đời không quên.
Thiếu nữ nhìn Cơ Huyền phi hành rời đi liền hướng tới phương Cơ Huyền bay hét to.
....
- Tinh. Kí chủ hiện nay hào phóng quá nhỉ. Trong giới chỉ đó cũng có mấy chục vạn kim tệ người nói cho là cho không luyến tiếc. Xin hỏi kim tệ hiện nay của người còn nhiều không.
Cơ Huyền đang bay thẳng bị hệ thống nói mất đà rơi xụp xuống, miễn cưỡng bay thẳng lại.
- Tinh. Còn có công pháp và đấu kĩ nữa, nếu kí chủ giữ lại rồi đổi với hệ thống biết đâu rút được vài món đồ tốt để dùng thì sao, nay cho lại thể hiện bản sắc anh hùng cho sướng lòng rồi sao.....
Hệ thống không tha mà tiếp tục chọc ngoái vào.
- E hèm, cô nương đó không phải đáng thương lắm sao? Giúp một người hơn xây bảy tháp chùa, chút tiền đó thì có là gì. Hơn nữa ta không tin một luyện dược sư tam phẩm như ta không kiếm được kim tệ.
Cơ Huyền phản lại hệ thống.
- Tinh. Vậy thì ít nhất kí chủ cũng nên có cái bằng luyện dược đi, nếu không có bằng mà vỗ ngực nói là luyện dược sư thì thiên hạ nó cười thối mũi.
Hệ thống cũng không chọc ngoái Cơ Huyền nữa. Nói vào trọng điểm:
- Tinh. Nhiệm vụ " Nhận được chứng nhận dược sư "
Yêu cầu: Được Luyện dược sư công hội công nhân kí chủ là luyện dược sư.
Phần thưởng: Hồi phục lại Tiêm giác cho Tử Tinh Dực sư vương.
Thất bại: Thân là dược sư tam phẩm mà đến cái chứng nhận dược sư cũng không nhận được thì kí chủ nên luyện tập luyện đan thêm đi. Hệ thống sẽ cưỡng chế kí chủ luyện đan đến khi nào thành thục mới thôi. Mỗi ngày luyện năm khoả đan dược tam phẩm.
Cơ Huyền đọc phần thất bại mà da đầu tê dại, cái hệ thống này ban nhiệm vụ thưởng ít nhưng phạt thì nhiều.
- Mai cũng nên đến công hội xem sao. Cũng nên lấy cái bằng dược sư rồi.
Cơ Huyền cũng tính vào công hội lấy chứng nhận, có nó thì thuận tiện hơn nhiều. Cái nhiệm vụ hệ thống ban ra cũng là thêm sự thúc đẩy với Cơ Huyền thôi.
Sáng hôm sau
Cơ Huyền rời phòng trọ, theo lộ tuyến lão bản khách sạn chỉ, Cơ Huyền chậm rãi đi qua mấy cái ngã tư đường, quay vòng một hồi lâu, sau đó ngừng lại, ngẩng đầu nhìn lên kiến trúc bằng bạc trước mắt.
Phòng ốc ở đây, tạo hình có chút khác biệt. Ngoại hình đại khái nhìn giống như cái dược đỉnh bình thường, xung quanh là các cửa sổ được thiết kế như những lỗ thông hỏa bình thường của dược đỉnh. Phía trên cao của cái đỉnh, là một nắp đỉnh cực lớn, đem tòa nhà này che lấp.
Ánh mắt dừng lại bên ngoài kiến trúc, trên cái biển màu tím làm bằng đàn hương, năm chữ lớn mơ hồ ẩn chứa phong cách cổ xưa, thản nhiên phát ra kim quang nhàn nhạt.
- Luyện dược sư công hội.
Đến gần cửa, hai gã hộ vệ đưa tay ngăn cản, lớn tiếng nói:
- Tiểu huynh đệ, nơi này là luyện dược sư công hội, ngươi muốn vào phải không? Có thư do đạo sư của mình cấp không?
Bất đắc dĩ lắc đầu, ngay cả Cơ Huyền cũng có chút khổ não. Một làn hương phong đột nhiên từ phía sau bay tới. Hắn cảm nhận thấy chủ nhân của làn hương phong đó đang đi tới, cũng không có ý né tránh, hơi nhíu mày, Cơ Huyền đành phải lắc mình ra khỏi cửa.
Vừa mới tránh ra, một bóng dáng xinh xắn đã đứng trước mặt hắn, sau đó cũng không chú ý đến Cơ Huyền đang ở một bên, quay đầu về phía sau dịu dàng nói:
- Sư phụ, người nhanh lên một chút!
- Ài. Nha đầu, còn sáng sớm, ngươi vội vã như vậy làm gì? Nói không chừng hiện tại cái lão gia hỏa Phật Khắc Lan chưa dậy cũng nên.
Thanh âm già nua có chút bất đắc dĩ từ phía sau vang lên.
Cơ Huyền quay đầu lại, ánh mắt quét về phía lão nhân đang uể oải đi tới. Chỉ thấy cổ phác một cái dược đỉnh, trên đó là bốn cái ngân sắc ba văn.
- Tứ phẩm luyện dược sư
Trong lòng kinh ngạc, Cơ Huyền lại lần nữa quay đầu lại nhìn thiếu nữ áo tím đang đứng cách đó không xa.
Thiếu nữ tuổi tác chỉ khoảng hai mươi, hai gò má xinh đẹp động lòng người, thân hình xinh xắn, nhưng độ phát dục khiến người ta phải kinh ngạc, chỗ lồi chỗ lõm tạo thành một thân thể mềm mại thành thục cùng đầy đặn, mặc một bộ phục sức luyện dược sư màu tím bó sát người. Nhìn như vậy, rất có vẻ cao quý trang trọng.
Dù sao, trang phục của luyện dược sư không thể tùy tiện mặc, tuy mặc trang phục của luyện dược sư, nhưng trên ngực nàng không có bất kì cái huy chương nào.
Dường như nhận thấy ánh mắt đánh giá của Cơ Huyền, nữ tử quay đầu lại, nhìn thấy phục trang bình thường, mày liễu không khỏi nhíu lại. Nhìn hai gã hộ vệ hừ nói:
- Tránh ra đi, cứ chắn ở cửa như thế à
- hắc hắc, Lâm Phỉ tiểu thư hôm nay là tới để khảo hạch nhất phẩm luyện dược sư sao? Áo Thác đại sư không hổ được xưng là một trong những luyện dược sư mạnh nhất Hắc Nham thành, ngắn ngủi trong vòng ba năm, đã làm cho tiểu thư trở thành nột vị luyện dược sư chân chính.
Mặc dù thanh âm thiếu nữ có chút không khách khí, nhưng hai gã đại hán vội vã cười làm lành, sau đó tránh ra tạo một cái thông đạo.
- Yên tâm đi, chờ ta chính thức trở thành một luyện dược sư, nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi đâu.
Thiếu nữ cười dài nói, chợt ánh mắt tùy ý liếc về phía vo diện thiếu niên mặc quần áo bình thường bên cạnh.
Chậm rãi thu hồi ánh mắt, Lâm Phỉ hơi lắc đầu, rốt cuộc đem chú ý lực từ người Cơ Huyền dời đi chỗ khác. Lần đầu gặp mặt, trong lòng không nói xem thường, nhưng cũng không có để vào trong lòng, thuần túy coi như một người qua đường bình thường.
- Ai, đi thôi, nha đầu. Hôm nay nhất định phải thành công, nếu không thì sau này lão gia hỏa Phật lan Khắc kia sẽ không bỏ qua việc này để chêu trọc ta
Lúc này, lão giả phía sau rốt cuộc đã đi lại đây, hướng về phía thiếu nữ cười trêu nói.
- Áo Thác đại sư
Nhìn thấy lão giả, hai gã thủ vệ đại hán vội vàng cung kính khom người hành lễ.
......
Sau khi hai người vào trong thì hai hộ vệ khách khí hỏi:
- Tiểu huynh đệ tìm được giới thiệu tín của đạo sư chưa?
- Xin lỗi, vật kia ta không có.
Bất đắc dĩ Cơ Huyền chỉ có thể ăn ngay nói thật. Tay trái dơ lên một cỗ hỏa diễm màu tím đột nhiên từ trong bàn tay bốc lên. Độ ấm của tử hỏa làm cho hai người sắc mặt đại biến.
- Ngưng tự chân hỏa? Tứ phẩm luyện dược sư?
Thanh âm kinh hãi vang lên, không thể tin từ trong miệng hai người phun ra. Lấy bọn họ thường xuyên thủ vệ luyện dược sư công hội tự nhiên là biết. Ngưng tụ chân hỏa, phải là tứ phẩm luyện dược sư mới có khả năng làm được, nhưng... Nếu như người trước mặt là một lão nhân thì họ còn có thể bình tĩnh một chút, nhưng người trước mặt,.. rõ ràng chỉ là một thanh niên hai mươi tuổi a!
Không ít người qua đường nghe tiếng hai tên hộ vệ hô hoán hấp dẫn chạy lại, thấy ngọn lửa trong tay Cơ Huyền, nhất thời rung động hít vào vài hơi khí lạnh
- Hiện tai ta có thể tiến vào chưa?
Cơ Huyền nhàn nhạt nói. Không giải thích thêm.
- Có thể có thể, tiểu huynh...à không, đại nhân, mời ngài vào bên trong!
Hai gã liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng khom người xuống, cung kính nói.
- Tinh. Điểm trang bức liên tục tăng.
Hệ thống máy móc vang lên trong đầu Cơ Huyền, điểm hệ thống vẫn luôn liên tục tăng.
Còn Cơ Huyền thì trước ánh mắt soi mói của nhiều người bình thản tiến vào dược sư công hội.