Edit: QieziLệnh vừa ban ra, cả Huyền Vũ Vực lập tức xôn xao. Bởi vì chiến trận hai năm trước, rất nhiều gia tộc, môn phái hai phe không ít lần kết tử thù với nhau, bây giờ bảo bọn họ buông thù hận, mọi người mặt ngoài thì đồng ý nhưng trong lòng đều cười khẩy về cái quy định này, nên làm như thế nào thì tiếp tục làm như thế ấy, nhìn thấy kẻ thù gặp nạn vẫn sẽ hạ tử thủ sau lưng.
Đương nhiên sau khi những chuyện như vậy xảy ra, Vô Trần Đạo Quân phái La Đại Cước dẫn dắt một đội đệ tử Lưu Quang Tông tuần tra khắp nơi, hơn nữa sau khi một hơi tiêu diệt ba gia tộc trung đẳng, chiến tranh giữa chính ma lập tức kết thúc.
Tất cả mọi người hiểu được Lưu Quang Tông không nói đùa! Bọn họ tuyệt đối không tha thứ cho ai nội đấu trong lúc này.
Dựa theo cách nói của La Đại Cước, các ngươi thà rằng giết người cũng không muốn giết trùng, vậy đi mà làm bạn với trùng đi!
Không phải không ai phản đối hành động hung ác của Lưu Quang Tông, nhưng những lời phản đối này nhanh chóng biến mất dưới sự đàn áp của Vô Trần Đạo Quân.
Vô Trần Đạo Quân không chút lo lắng những người này sẽ gây chuyện gì, bây giờ điều quan trọng nhất chính là cùng chiến đấu chống Hấp Huyết Trùng.
Hơn nữa khác với đám tu sĩ cấp thấp quấy phá khắp nơi, bọn họ và cao tầng của các đại tông môn đều hiểu rất rõ Hấp Huyết Trùng này là đội quân trinh sát của Ma tộc, không ai dám chắc khi nào Ma tộc sẽ phát hiện Huyền Vũ Vực đang bị phong bế này.
Nếu trước khi sử dụng được Mông Kính đã bị đám Ma tộc cấp cao lẻn vào bên trong, tất cả mọi người sẽ biến thành xác chết, căn bản không cần lo lắng tới tương với chả lai!
Các vị trưởng lão tranh quyền đoạt lợi không phải không biết chuyện này, chẳng qua trước giờ sống bình an khiến bọn họ luôn ôm hy vọng may mắn.
Nhỡ đâu —— Ma tộc không tìm thấy nơi này thì sao?
Đại chiến Hấp Huyết Trùng chính là một cơ hội vô cùng tốt để phân chia lợi ích, giết chết toàn bộ kẻ địch của mình, đợi đến khi tiêu diệt xong Hấp Huyết Trùng, thứ mà họ nắm giữ sẽ càng nhiều thêm.
Lòng tham làm mờ mắt bọn họ, khiến bọn họ không chú ý tới tình thế nguy hiểm ẩn giấu trong lần đại chiến này.
Cho dù Đường Thiên Lang từng kể cho các trưởng lão nghe hoàn cảnh của nhóm Lâm Khiếu Thiên trong Đấu Chiến Tháp, nhưng đám người bảo thủ này hoàn toàn không tin thứ gọi là uy hiếp của Ma tộc lại có thể lớn như vậy.
Trong mắt bọn họ, đó chẳng qua do Lâm Khiếu Thiên nói quá lên, mà mục đích chính là thông qua chuyện này nâng cao địa vị bản thân.
Ở môn hạ của bọn họ cũng có rất nhiều đệ tử ưu tú, cho nên bọn họ càng bám vào chuyện này để hạ uy tín của Đường Thiên Lang. Một khi địa vị của hắn bị lung lay, Lâm Khiếu Thiên cũng sẽ bị ảnh hưởng. Vì vậy, nói không chừng đệ tử của bọn họ có thể có hy vọng đoạt được vị trí chưởng môn nhân!
Đáng tiếc tuy dã tâm của bọn họ lớn nhưng lại không có thực lực tương xứng.
Tại Tu Chân Giới vẫn là cường giả vi tôn, vậy nên cho dù có âm sâu kế hiểm thế nào đi chăng nữa thì ở trước mặt Lưu Quang Tông có thực lực nghiền ép tất cả, bọn họ cũng chỉ có thể rụt cổ nhận mệnh!
Đường Thiên Lang thông qua chèn ép lúc này, thành công đuổi các trưởng lão mà hắn không thể ứng phó đi hóng mát. Hắn lại một lần nữa nắm quyền, dễ dàng điều khiển Thiên Vũ Tông hơn trước đây. Hơn nữa hắn cũng từng tiến vào Đấu Chiến Tháp, vì vậy rất tin tưởng tin tức về Ma tộc mà Lâm Khiếu Thiên mang về.
Đường Thiên Lang và La Đại Cước có quan hệ vô cùng tốt, sau khi áp chế đám trưởng lão ăn không ngồi rồi, hắn lãnh đạo Thiên Vũ Tông liên minh cùng Lưu Quang Tông.
Những môn phái ma đạo thấy thế cũng không dám giở trò gì, nếu bọn họ muốn tranh đoạt quyền lợi thì tiền đề cũng phải là Huyền Vũ Vực còn tồn tại, nếu tất cả tu sĩ đều chết hết, bọn họ tranh giành cái cọng lông gì?
Đừng nhìn có rất nhiều ma tu vì tu luyện công pháp mà luyện thành người không ra người, quỷ không ra quỷ, nhưng những người này không phải kẻ ngốc. Thấy Thiên Vũ Tông và Lưu Quang Tông biểu hiện nghiêm túc như vậy, bọn họ cũng thêm vài phần cảnh giác Ma tộc, đồng thời nghiêm khắc cảnh cáo thuộc hạ trong môn phái không được tử đấu với chính đạo.
Hai bên chính ma hợp tác khiến chiến trận này bước vào giai đoạn giằng co như đại chiến bùng nổ ba năm trước.
Bởi vì ban đầu tai ương Hấp Huyết Trùng bùng phát quá bất ngờ dẫn đến rất nhiều tu sĩ ngã xuống. Hơn nữa năm đó hai bên chính ma cũng không thành thật hợp tác cho nên khi Lưu Quang Tông hoàn toàn nắm quyền quản lý liên minh, Huyền Vũ Vực đã mất nửa giang sơn.
Tình huống này khiến người trong liên minh hoảng hốt, bọn họ không thể ngờ mới năm năm ngắn ngủi, sao Hấp Huyết Trùng đã có thể phát triển nhanh như vậy?
Sau này trải qua điều tra, bọn họ mới phát hiện hiện tại Huyền Vũ Vực có tổng cộng ba con mẫu trùng, mà trong đó có một con được một gia tộc tu chân trung đẳng nuôi dưỡng..
Nhận được kết quả như vậy khiến đám cao tầng liên minh xấu hổ, quả nhiên nhàn nhã quá lâu nên ngay cả sự cảnh giác cơ bản cũng không có… Thứ nghịch thiên như Hấp Huyết Trùng, rốt cuộc gia chủ của tiểu gia tộc kia lấy tự tin ở đâu ra, cho rằng bản thân có thể khống chế được thứ này vậy?
“Phải nâng cao giáo dục cơ sở… Ít nhất để cho mọi người biết Ma tộc có đặc điểm gì, nhỡ đâu có Ma tộc xuất hiện lại tưởng lầm là Yêu tộc thì chắc hài dữ lắm.” La Đại Cước nghiêm túc nói.
“Đúng vậy, mấy năm nay chúng ta bận rộn tiêu diệt Hấp Huyết Trùng nhưng đừng quên đây chính là đội quân trinh sát của Ma tộc, đó mới là vấn đề lớn của chúng ta.” Vô Trần xoa xoa thái dương.
“Ta thấy nên công khai chuyện này, giữ bí mật mãi cũng không tốt.” Đường Thiên Lang cầm ngọc giản đùa nghịch nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Vô Trần Đạo Quân.
“Ừ, công khai đi, ta hy vọng ít nhất tin tức này có thể khiến mọi người tỉnh ngủ một chút.” Vô Trần gật đầu đồng ý.
Sau đó tu sĩ đứng cạnh truyền tin tuyên bố quyết định của hội nghị lần này ra bên ngoài.
Đúng lúc này, khối ngọc bội trên người La Đại Cước lại đột nhiên phát sáng.
Hai mắt ông sáng ngời, trên mặt lộ rõ vui vẻ.
La Đại Cước lấy khối ngọc bội kia ra nhìn nửa ngày, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi mắng: “Hai đứa tiểu hỗn đản, cuối cùng cũng biết trở về! Xem ta xử lý các ngươi như thế nào!”
“Đại Cước, sao vậy?” Đường Thiên Lang thấy biểu hiện của bạn tốt kỳ quái như thế bèn tò mò hỏi.
“Không có gì! Rốt cuộc hai tiểu đồ đệ của ta cũng về rồi!” La Đại Cước vui vẻ trả lời.
“A?” Đường Thiên Lang hơi kinh ngạc, sau đó đột ngột đứng lên: “Hai đứa mất tích trong bí cảnh Chân Long mười năm trước?”
“Đúng, chính là hai tên tiểu hỗn đản chúng nó! Thời gian dài như vậy mà không biết liên hệ sư phụ, chờ hai đứa nó trở về ta cho chúng biết tay!” La Đại Cước ngoài miệng hung dữ nhưng biểu cảm trên mặt lại rất vui mừng.
Đường Thiên Lang nhìn ông đầy khinh bỉ, quan tâm đồ đệ thì nói đại đi, còn cần phải làm ra vẻ ở trước mặt chúng ta sao?
Cùng lúc đó, hai bên chính ma, một số trưởng lão của liên minh tán tu cũng nhận được của những người mất tích mười năm trước.
La Đại Cước rất vui mừng, thậm chí không kịp chờ hai huynh đệ Từ gia về Lưu Quang Tông, ông phá không, đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Đối mặt với đồ đệ đang há hốc mồm, La Đại Cước vừa xuất hiện đã mắng hai người ngập đầu. Mặc kệ Từ Tử Nham đã trải qua chuyện gì trong mê cung Chân Long, trước tiên phải trút hết lo lắng trong mười năm nay cái đã.
Mắng một trận thỏa thuê, mắt thấy Từ Tử Nham đã xấu hổ đến mức không ngẩng đầu nổi, mà Từ Tử Dung đứng bên cạnh lại đen mặt như muốn mưa, La Đại Cước mới xem như hài lòng, đập một cái lên đầu hai đồ đệ.
“Ừm, không tồi, thân thể không có vết thương, tu vi cũng tăng tiến rất nhiều.” La đại gia vỗ tay vừa lòng, bàn tay to vung lên cuốn hai đồ đệ lên Xuyên Vân Toa, mở mã lực, tính một hơi bay về Lưu Quang Tông.
Từ Tử Nham: Kỳ quái, hình như đã quên thứ gì đó. Bỏ đi, có lẽ không quan trọng!
Mọi người vẫn luôn đứng ở cửa động: …..
(╯‵□′)╯︵┻━┻, chúng ta không có cảm giác tồn tại như vậy sao!!! Bảo các ngươi đi tìm hiểu tin tức, sau đó bị cuốn đi như vậy thật sự ổn sao!!!
Mọi người không còn gì để nói, đành phải ai về nhà nấy. Dù sao bọn họ đã tìm hiểu được tình trạng hiện giờ của Huyền Vũ Vực, không lo lắng sẽ hiểu sai chuyện gì.
Từng đại năng lần lượt xuất hiện trong phiến rừng Hương Liệt, mang theo một hoặc nhiều người rời đi. Phiến rừng Hương Liệt nhanh chóng lâm vào tĩnh lặng.
Không lâu sau đó cửa vào mê cung Chân Long ầm ầm sụp xuống, không còn lưu lại chút dấu vết nào.
Tả Thâm buồn bực nhìn lên không trung, tuy nói trước kia hắn là ma tu nhưng bây giờ tốt xấu gì cũng là người có chủ nhân, thế nhưng hiện tại lại bị bỏ rơi ở nơi này, thật đúng là ưu thương…
Cũng may Từ Tử Nham đi được nửa đường bỗng nhớ ra mình bỏ quên một tùy tùng, vội vàng bảo La Đại Cước dừng Xuyên Vân Châu, sau đó gửi tin tức cho Tả Thâm.
Hắn vội vàng đuổi theo, cuối cùng sau ba ngày cũng đuổi kịp, lúc này bọn họ mới cùng lên Xuyên Vân Châu, quay về Lưu Quang Tông.
***
Đại điện Lưu Quang Tông ——
“Chuyện chính là như vậy.” Từ Tử Nham kể lại tao ngộ anh gặp phải trong mê cung Chân Long cho sư phụ và chưởng môn cùng nghe.
“Thì ra là Long Hồn sinh biến.” Vô Trần Đạo Quân thở dài, loại chuyện tai bay vạ gió này thật sự không thể trách ai, cho dù là Vệ gia cũng không đoán được sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Lại nói tiếp, Lưu Quang Tông xem như là may mắn, có tổng cộng bảy đệ tử vào mê cung, bốn người sống sót trở về. Nhưng các môn phái trung tiểu thì thảm hơn nhiều, một số người may mắn đến Quy Vô Khư nhưng thương vong nặng nề, còn những người vào mê cung Chân Long dường như tử vong toàn bộ, thậm chí có môn phái vì mất nhiều đệ tử mà bị hủy hoại hoàn toàn.
Những đệ tử ưu tú chết hầu như không còn ai, bất luận xảy ra ở môn phái nào đều là chuyện thương cân động cốt. Nếu không vì chuyện đó, vào lúc này hai bên chính ma cũng sẽ không thù hận nhau như vậy, thậm chí ngầm chém giết nhiều lần, tạo cơ hội cho đám Hấp Huyết Trùng.
“Nếu đã như vậy, lần này con trở về tạm thời không cần tham chiến. Ta thấy dường như con mới đột phá, cảnh giới bất ổn, vẫn nên tiềm tu trước rồi nói sau.” La Đại Cước là một sư phụ rất gương mẫu, vừa nhìn đã nhận ra Từ Tử Nham đã sắp đột phá tới kim đan hậu kỳ, hơn nữa cách kim đan đại viên mãn chỉ một bước xa.
Ông biết Từ Tử Nham được Long Hồn tặng lễ, tu vi gia tăng cực nhanh. Nếu đã như vậy thì không ngại để Từ Tử Nham đột phá tới kim đan đại viên mãn rồi hẵng tham dự chiến đấu với Hấp Huyết Trùng.