Để Anh Thay Đổi Con Người Em

Chương 22

Thấy tụi ả bỏ đi , nhỏ cux để tâm tới mấy lời ả nói nhưng chỗ lại quên ngay vì trước mặt nhỏ là cả 1 núi đồ ăn vừa mới gom từ mấy cô phục vụ .(t/g: người hay là động vật trùi ăn lắm như heo vợi má -_-) hì hục với những đồ ăn vặt nhỏ tí ta tí tửng nhồi đống đồ ăn vô cái bụng k đáy . Bỏ nhỏ lại cantin nó xách cặp lên lớp vô đúng cái bàn của mình đặt cặp rút cái iphone ra làm việc . Thấy nó rời khỏi bàn hắn cũng lẽo đẽo đi theo , cặp vứt xuống cất giọng :" Ê".... Cô kia .... K tiếng đáp trả từ nó . Hắn nổi nóng quát lên :" Ê" ... Nó liền quay ra nhìn hắn , rất nhìu nguồn điện có thể làm nó bùng cháy đang chạy ngang dọc xung quanh cơ thể nó , cất cái giọng lạnh lẽo vô hồn :" nếu k mux mk bị làm sao thì tránh xa tui ra 1 chút ; đừng có lại gần nếu k anh sẽ die thật đấy . Nó càng nói hắn càng tiến lại gần chống tay xuống bàn nó mặt đối mặt nhưng kì lạ là nó k hề đỏ mặt nhưng ngược lại là hắn , khuôn mặt dần chuyển sang đỏ cà chua :" đừng có thách tôi ". Nếu thik tôi sẽ tiếp -nó cười khẩy đầy thách thức . 15~~ phút sau chuông vô lớp , cả lớp im bặt vì tiếng gõ thước mạnh suýt vỡ bàn của bà cô chủ nhiệm :" lớp ta sẽ có 1 bạn mới , cả lớp im lặng cho tôi - cô giáo quay sang gọi nhỏ. Bước vô lớp là 1 cô gái rất xinh đẹp , bộ đồng phục dễ thương mái tóc vàng thả uốn thành những lõi tóc ở đuôi, đôi mắt to tròn, làn da trắng l tì vết , đôi môi mỏng phớt hồng vs ai lúm mà đồng tiền cái mũi cao và đôi lông mày thanh tú .-- nhỏ xuất hiện trong sự ngỡ ngàng của tụi coăn trai , ghen tức của lũ con gái .. Nhỏ nhí nhảnh giới thiệu :" mk là quỳnh anh , mik rất quậy nên mong mọi người chỉ bảo; kèm theo đó là cái nháy mắt tinh nghịch. Bên dưới nhốn nhào vì ở lớp xuất hiện 1 cô công chúa khá dễ thương lại còn rất quậy vô cùng cá tính . Phá vỡ cái cảnh ồn ào như cái chợ ; cô giáo sắp xếp chỗ nhỏ ngồi cạnh Hồng Minh . Không thể nào đâu cô - đồng thanh . Thà chớt em cux k ngồi cùng thằng chả / nhỏ mắc dịch này đâu cô - đồng thanh Ai cho cô / anh bắt trước tui - đồng thanh . Cô giáo suýt ngất vì cặp đôi nhốn nhào này ôi mẹ ơi ~~. Nhỏ hậm hực bước vào chỗ ngồi mà lòng soii nên máu nóng nhưng k sao ngộ sẽ báo trù , nụ cười nham hiểm đã trở lại và lợi hại hơn xưa . Tiết đầu tiên là tiết văn : cả lớp im lặng vì biết bà cô này rất nóng tính nhưng k sao nhỏ nhà ta cux đang rất chán bớt chợt cô cho đề văn :" em hãy tả về người bạn của em " nhỏ ngao ngán ngồi vắt óc suy nghĩ , môn ám nhỏ nhất đang ở gần chân ròi liếc sang nhìn hồng minh 1 cái nhỏ loé lên một bài văn đậm chất 1 0 2 trên thế giới . Bài làm :"" bạn em tên là hồng minh , mặc dù có điển trai nhưng sao ẻm thấy bạn ấy như mấy cái thằng trong trại thương điên mới trốn được ra ấy , bạn có một số khả năng thần bí như :" mắt tinh như mắt đại bàng , mũi thính như mũi gà , tai to như tai lợn ấy , bạn ấy ăn rất nhìu nhưng sao k béo đc ấy nhỉ hay là bạn ấy có thuốc trăng , nhưng cux nói đi rồi nói lại tính bạn ấy chẳng khác nào khỉ đột cả , sáng nắng chiều mưa trưa nổi gió . Đôi lúc bạn ấy vừa đi vừa lẩm bẩm một bài j đó ; ẻm cux từng nghe qua :" lời nói chẳng mất tiền mua" Lựa lời mà chửi cho chừa mặt nhau ; Đã chửi phải chửi thật đau ; Chửi mà hiền quá còn lâu nó chừa ; Đã chửi là chửi thật to ; Cả tên bô mẹ k chừa 1 ai " mà em thấy nó chẳng liên quan j nhưng sao lại thik bài đó nhỉ nghĩ cux tội chắc bị hoang tưởng thần kinh nên phải đưa bạn ấy tới bệnh viện nhanh và sớm nhất có thể . Tiền viện phí thì gọi điện cho bố mẹ liên hệ cho chúng tui theo số 01923********. Bài văn em đến đấy là hết xin tái bút (t/g: sao đủ các thể loại thế này ) tâm đắc với bài viết nhỏ bụm miệng cười như điên như ngộ như chưa bao giờ đc cười ấy , thấy nhỏ vậy hồng minh tưởng nó có vấn đề ngáo nhìu giờ điên lun . Nhỏ tinh ranh lắm gửi cho cái yến ở bàn trên đọc bài văn hay của nhỏ . Trùi ui có 15" thoi mà bài vik của nhỏ nổi như cồn , còn lee (t/g: từ nay mik gọi Hồng Minh là lee nhé ) mặt cứ thộn ra và khi đọc được bài vik của nhỏ , lee tối sầm mặt rượt nhỏ 5 vòng sân thấy mà tội chị quỳnh anh quá . Vừa đuổi Lee vừa nghĩ cách trả thù lại nó chợt nở nụ cười nham hiểm hơn bất cứ khi nào .....
Bình Luận (0)
Comment