Tạm gác lại
chuyện sống chết ở đây tôi sẽ thực sự gửi lời cảm ơn tới
thầy phụ trách bởi vì ông đã giải nguy cho tôi, tôi chào qua loa với Duy và hẹn anh nói chuyện sau rồi vội vã đi cùng Hàn Vũ,
chiếc Ferarri màu đen tuyền khỏe khoắn tôn thêm sự lãng tử của
hắn...thấy tôi hắn hơi cười tự động mở cử xe cho tôi còn thắt cả dây an
toàn cho tôi nữa, lịch sự như một quý ông....mà có hôm nào hắn không
xuất hiện trong hình ảnh quý ông đâu chứ.
-Em đẹp lắm....
Vũ vén mấy sợi tóc trước trán tôi nói
-Cám ơn.
Tôi rất lịch sự đáp lại
Chiếc xe nhanh chóng rời đi trong ánh mắt ngưỡng mộ của bao nhiêu người, xe
chạy xa khỏi vùng ngoại ô thành phố đi về hướng phía tây thành phố...
nơi ngập nắng, gió và hoa tươi khoe sắc đẹp của thiên nhiên... vinh
hiển tán dương sự màu nhiệm của đấng sáng tạo muôn vật
Mải mê ngắm nhìn cảnh sắc cho thỏa thích sự âu yếm bình yên, Hàn Vũ dừng hẳn xe lại bên cánh đồng hoa cải vàng tươi
-Check in vài kiểu nào....
Hắn nói rồi kéo tôi ra giữa vườn cải thoải mái chụp chọe đến chán chê...
màu vàng tươi tôn lên phần sắc nhuận điểm thêm sự yêu kiên của cô gái
trong nắng kia
Đôi môi ấy cười tươi dạng ngời như hoa nở kiến lòng anh ngây ngất
-Đi thôi, chúng ta sắp tới nơi rồi
...
-Hả.. đi đâu cơ???????
-.....
Vũ không nói xe chạy hết con đường hoa đẹp đẽ thì dừng lại trước cổng một
ngôi nhà 3 tầng với vườn cây trái, ao sen rộng và hàng rào thường xuân
xinh đẹp
-Vào thôi em...
-...
Tôi ngu ngơ đi theo hắn, ngôi nhà này rất đẹp... không quá xa hoa nhưng gần gũi vô cùng. Tôi thích một ngôi nhà như thế này...
-Cậu chủ đã về... tôi xin giao lại chìa khóa cho cậu... bà đang đợi cậu và cô trên phòng khách. Tôi xin phép đi trước
-Được bác đi đi
Vũ gật đầu rồi hắn nắm tay tôi đi vào nhà. Một người phụ nữ trung niên
bước từ trên lầu xuống... khuôn mặt mặn mà đánh dấu 1 tuổi xuân xinh
đẹp quyến rũ
-Chào các con, xin lỗi vì tới đây một cách đường đột quá nhưng ta rất nóng lòng để được gặp con, con gái ạ.
Bà đến gần tôi đưa bàn tay mình vuốt mái tóc tôi... như một điều gì đó
khiến tôi sợ. Người phụ nữ này dường như không phải người thường bà ấy
toát ra thứ mà người ta gọi là quyền lực
-Mẹ sẽ làm cô ấy sợ đấy
Hàn Vũ cau mày
-Ồ ta rất xin lỗi con yêu. Xin lỗi con gái, con không cần đề phòng ta đâu
ta sẽ không làm tổn hại con, ta xin tự giới thiệu ta là Triệu Hà mẹ của
Hàn Vũ rất hân hạnh được gặp con
-Cháu chào cô... lần đầu gặp mặt thất lễ rồi, xin cô bỏ quá
Ầy ăn nói cũng lựa lời lắm... Hà phu nhân mỉm cười
-Trưa nay ta có thể ở lại đây không con trai?
Bà Hà nói rồi đánh mắt nhìn con trai
-Oh, mẹ rất tốt nhưng con rất tiếc người thì mẹ cũng gặp rồi, theo đúng lời hứa thì giờ mẹ nên đi rồi. Mẹ ở lại cô ấy sẽ sợ mà chạy mất đấy
Hàn Vũ kinh khỉnh nói
-Con thật ích kỷ, ta đâu có làm gì con bé. Xin 1 bữa thôi cũng keo kiệt ta là mẹ của con đấy
...
... lần đầu tiên trong cuộc đời tôi gặp cặp mẹ con quái dị như thế này...
chí chóe nhau suốt thôi đến nỗi tôi còn buồn ngủ tới nơi....
Mãi sau thì phu nhân thắng bà cùng tôi vào bếp nấu cơm nước kể cho tôi nghe nhiều chuyện của hắn lắm...
-Vũ coi vậy thôi chứ nó sống tình cảm lắm con ạ
-Vâng
-Mà nó thực sự yêu thích con đấy con gái ạ. Hôm trước nó và lão Hàn xung
đột với nhau, vì trước lão Hàn hứa hôn cho nó với con gái bộ trưởng
nhưng nó thì khước từ tuyên bố trước mặt mọi người về chuyện nó yêu con
và duy nhất con mới xứng là con dâu Hàn gia...
-....
Người phụ nữ của Hàn gia cơ à... con dâu Hàn gia?
Chuyện cười?????
Tôi không dám nghĩ... sợ rằng nghĩ nữa mình không chịu nổi...
Tôi nên làm gì đây???