"Haiz. Cuối cùng cũng được rời môn a, ở trong núi lâu cũng ngột ngạt."
Một thanh niên mặc quần áo nhẹ, tay cầm quạt xếp khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt không khỏi có chút khinh thường nhìn xuống xunh quanh.
"Thiếu gia, lần này rời tộc nhưng là tìm đại tiểu thư."
Đường Bạch nhíu mày không vui.
"A Phúc, đừng nói ba chữ đại tiểu thư đường hoàng vậy, không phải chỉ là cái con hoang sao, mang về nhưng cũng chỉ mục đích thông gia,"
"Thiếu gia, xin cẩn thận lời nói, Gia chủ có lệnh đối sử với đại tiểu thư cung kính một điểm, dù sao cũng là tỉ ruột của thiếu gia."
Đường Bạch hừ lạnh khinh thường," tỉ ruột, một đứa con không được công nhận,ngay cả bản thân là dạng gì người cũng không có tư cách biết, tỉ ta? Haha xứng sao."
A Phúc lắc đầu, không nói nhiều, nhiệm vụ bản thân là bảo vệ thiếu gia an nguy, ngoài ra chuyện gia đình người ta, bản thân cũng không tiện nói nhiều, hết cách.
.....
Đường Lâm từ lúc được đến công pháp, ngoài sáng đến nhà trẻ ra, tối đến lại tu luyện, đã bước vào luyện khí tầng hai, đã là quá không tệ, dù sao công pháp Dương Thần đưa nhưng là đứng đầu một trong những công pháp kia.
.....
Ở trong động thiên, Mạn Thiên Âm trong người linh khi cuộn trào xoay quanh đan điền, xung quanh cơ thể cũng không khác mấy, từng đợt, từng đợt linh khi như hình cái phễu không ngừng rót linh khí xuống người.
Ầm ầm, trên bầu trời tựa như tận thế giáng xuống. từng đợt, từng đợt lôi minh oanh xạ, sấm chớp đang không ngừng rền vang, giờ nhìn sẽ thấy bầu trời buổi tối đang mịt mù, trên bầu trời hình thành từng mạng lôi điện giăng đầy như mạng nhện, bất cứ lúc nào cũng phủ xuống.
Dương Thần đang xem anime, hiển nhiên biết bên ngoài lôi điện bất quá cũng không quan tâm, "không đúng, tại sao lôi điện lại nhắm vào đây, Thiên Âm đang đột phá trúc cơ, không lẽ.."
Biến mất về sau, Dương Thần xuất hiện ở một mảng lôi điện bên trong, khác với bên ngoài, trung tâm lôi điện là một con mắt đang liên tục xoay tròn, xung quanh sản sinh ra từng tia roi điện đen kịt.
Dương Thần nhíu mày càng sâu,"Hắc Sắc Thần Lôi,"
Thiên địa có tứ đại Thần Lôi.
Bình thường nhất là bạch sắc thần lôi.
Độ kiếp kì độ kiếp sẽ gặp phải, Kim Sắc Thần Lôi.
Chống lại thiên, làm quá nhiều thương thiên hại lý, oán hận dâng lên, sẽ bị thiên khiển, sẽ nhận được Tử Sắc Thần Lôi giáng xuống lôi phạt.
Trước kia Dương Thần nhưng là gặp phạ Tử Sắc Thần Lôi phải nói là như cơm bữa.
Bây giờ,Hắc Sắc Thần Lôi..., Chẳng lẽ.?
Dương Thần giật mình, nhìn phía Lôi Điện đã tạo đủ chuẩn bị phóng xuất.
"Cút,.."
Dương Thần nhất tay đánh tan ra,tuy là Thần Lôi mạnh nhất, bất quá chỉ đối với vi diện này thôi, Dương Thần nhục thân hiện rại đừng nói ở đây, ngay cả Thần Võ đại lục Dương Thần vẫn có sức chống đối.
Rất nhanh lôi điện ngừng công kích, chĩa thẳng múi nhọn về phía Dương Thần.
Dương Thần mặc vậy, tựa ngư không hề quan tâm đến, chỉ lẳng lặng trầm tư suy đoán.
Một con mắt to chừng lớn về phía Dương Thần, có vẻ sợ hãi nhưng không có chạy chốn, ý định chất vấn Dương Thần.
"Đại nhân, đây là quy tắc."
"Thiên đạo ý chí, cũng không được phép chĩa múi nhọn về vợ ta, còn lần sau đừng trách ta diệt đi ngươi linh."
"Đại nhân, cơ thể nàng không đước phiến thiên địa này thừa nhận, không đúng phải nói là thừa nhận không nổi, cưỡng ép chắc chắn pháp tắc gãy vụn."
"Không vấn đề, ta áp chế xuống là được, nhớ kĩ không có lần sau."
Thiên Đạo chi linh do dự, cũng đành bất đắc dĩ biến mất, Dương Thần quá cường đại.
Dương Thần tuy là dọa vậy, cũng không có ý định diệt sát thiên đạo chi linh, phiến vi diện này vốn dĩ cân bằng được như vậy hoàn toàn bởi nó.
Giờ phút này Dương Thần vô cùng kích động, trời sinh lôi thể a, không rõ vì sao vận khí mình tốt vậy, có đứa con gái võ thần thể chất, nay vợ cũng liền lôi thể luôn.
Ngăn chặn trong lòng kích động, Dương Thần lao vút về nhà.
Giờ này trong bí cảnh, Mạn Thiên Âm cơ thể nhìn vô cùng chật vật,mồ hôi nhễ nhại xung quanh thỉnh thoảng từng đạo lôi điện nhẹ nhàng tóe ra xèn xẹt.
Thấy Mạn Âm đang ổn định khí tức Dương Thần cũng không vội đánh động, thối lui qua một bên chế tạo một kiện vật phẩm có thể áp chế lôi điện.
Tuy là Lôi Thể nhưng dù sao bản thân tu vi mới chỉ trúc cơ, khống chế còn chưa có tốt, vạn nhất nổi khùng lên không cẩn thận liền diệt đi vi diện này, Lôi thể vô cùng bá đạo, nắm giữ về sau có thêt chưởng khống lôi điện, không nhìn lôi kiếp, lấy lôi luyện thể hấp thu lôi điện tu vi tăng mạnh, phải nói quá khủng bố, Dương Thần gặp qua rất nhiều lôi thể, bất quá thức tỉnh về sau liền bị thiên địa diệt sát.
Mạn Thiên Âm rất may mắn, vì ở nơi này thức tỉnh,nếu ở Tiên giới mà nói, Dương Thần cũng hết cách, Dương Thần có thể đối kháng Thiên địa chi linh nhưng thiên địa chi linh vẫn có thể trong thời gian đó diệt sát Mạn Thiên Âm.
Sở dĩ thế gian hiếm có Lôi thể bởi bản thân không có người hộ pháp.
"Tỉnh lại,"
Mạn Thiên Âm gật đầu mở mắt ra, mặt có chút tái nhợt, "Nhà ta,điện bị hở sao."
"Không có... cảm thấy cơ thể thế nào."
Lắc lắc đầu, "có hơi mệt, nhưng cảm giác cơ thể bây giờ có thể phá hủy hết mọi thứ."
...
"A, được rồi, tận lực kìm nén lại, đừng tùy tiện sử dụng, đoạn thời gian này không cần tu luyện a,ta cũng vừa luyện chế một chiếc vòng, đeo vào liền có thể."
Nói Dương Thần lại lấy ra một chiếc vòng, nhìn có vẻ tinh xảo, đẹp đẽ, nhưng Mạn Thiên Âm đâu biết vòng này nhưng là áp chế đi lôi điện trong cơ thể, mỉm cười gật gật đầu Mạn Thiên Âm nhận lấy chiếc vòng miệng không khỏi hiện lên nụ cười xinh đẹp.
"Reng...reng.."
"Là Đường Lâm, giờ này gọi làm gì đâu."
Nhấc máy lên, một giọng nói yếu ớt từ bên kia phát ra. "Thiên âm.. Cứu, tút...tut.."
"Ây, Đường Lâm....Đường Lâm."
Dương Thần nhíu mày, "có chuyện rồi sao,không đúng Đường Lâm nếu chăm chỉ mà nói chắc đã là Luyện khí hai tầng, người thường hẳn không đả thương được đi."
"Tướng Công, cứu nàng a..." Mạn Thiên Âm nhanh gấp không được, vội chạy đi ra khỏi bí cảnh lao như tên bắn về phía nhà Mạn Thiên Âm."
"Chạy nhanh vậy chả nhẽ biết Đường Lâm ở đâu sao? Gặp sự việc, không giữ được bình tĩnh a, xem ra sau này cần luyện tập nhiều."
Than nhẹ một tiếng Dương Thần chậm rãi nâng bàn tay lên, trên bàn tay xuất hiện từng dòng từng dòng lam sắc liên tục biến ảo, trên bầu trời từng khỏa tinh cầu cũng không ngừng dựa theo quỹ đạo trên tay Dương Thần chuyển động.
"Ừ, vẫn dùng được."
Dương Thần trước tưởng như tu vi giảm xuống, pháp tắc sẽ không sử dụng được, xem ra nghĩ nhiều, gần đây Dương Thần mới thử sử dụng, kết quả vẫn dùng tốt, nghĩ lại Pháp tắc vận dụng bằng tinh thần lực, không phải tiên lực, Dương Thần có chút ôm chán tự mắng mình ngu.
Trên tay lam sắc đường vân, chậm rãi điệp gia lên, một tầng hai tầng,... Dương Thần xuất hiện lần nữa đã là nhà Đường Lâm, vung tay lam sắc ra, hiển hiện thấy hình ảnh Đường Lâm đang ngồi, phía đối diện là một thanh niên cùng một lão giả, bất ngờ hơn Dương Thần có phát hiện ra tên thanh niên này khuôn mặt có vài phần giống Đường Lâm, lão giả kia Dương Thần lúc lại trí nhớ, lúc ở sinh nhật Đường Lâm có gặp qua bất quá lúc đó lão giả đi theo là một nữ tử.
Lúc đó Dương Thần cũng phát hiện nữ nhân kia sử dụng một chút cải tạo khuôn mặt thành người khác, mục đích lúc đó Dương Thần cũng lười muốn quản, không có sát ý hiện đối phương cũng không phải kẻ địch."
Xem đại khái một lúc Dương Thần cũng hiểu ra, nguyên lai Đường Lâm là con rơi.
Giờ hẳn muốn mang về làm đỉnh lô đi.
Ngồi đợi Mạn Thiên Âm chạy đến, Dương Thần nhẹ nhàng ôm lấy, không cho phản kháng liền trực tiếp biến mất.
Dùng được pháp tắc, Dương Thần có thể xé mở không gian pháp tắc cho nhanh, nhưng thân thể bây giờ chỉ là nguyên anh, cưỡng ép không gian trùng điệp lại, sẽ rất mệt."
-----
Giờ phut này, từng chỗ riêng biệt, tất cả đều nhìn chằm chằm về phía nhà Dương Thần, không, phải nói là nhìn về phía lôi khu.
Tất cả mỗi ngươi ánh mắt lấp lóe, kích động có, vui mừng có.
"Bảo vật xuất thế!!!"
Ở một nơi xa, một tòa cung điện không tính quá lớn, nếu để ý sẽ thấy trên ghi đề ba chữ Thần Dương Cung.Dưới tầng hầm nơi sâu nhất, trong chiếc quan tài, một thanh niên mắt he hé mấp máy, vội trừng lớn, bật dậy.
"Lôi Thể? không, còn khí tức này, sao quen vậy, chẳng lẽ là."